Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vẫn muốn đánh tiếp.

Phiên bản Dịch · 1985 chữ

Sau khi nghe được lời nói của Tần Tông Nguyên, toàn bộ cả 8 người để dùng ánh mắt kỳ quái, khó hiểu nhìn chằm chằm vào hắn, rõ ràng bọn họ thấy Tần Tông Nguyên cũng không phải là người bị khùng, nhưng mà những thứ hắn nói ra lại...

Người thanh niên của Thiên Địa Hội vẫn nói chuyện với hắn nãy giờ, cậu ta nhìn thấy không có một ai mở miệng tiếp lời của hắn, nên nghĩ nghĩ một chút sau đó nói:

- Thật sự nãy giờ đám người tại hạ đi dọc theo con đường núi này, nhưng không hề thấy đám sương mù nào ở trên núi hết.

Từ lúc bắt đầu cuộc nói chuyện đến giờ, Tần Tông Nguyên luôn chú ý những biểu hiện của đám người này. Những thần thái, những biểu cảm, những thay đổi trên khuôn mặt của cả đám. Theo những gì mà hắn thấy được thì hắn không thể nào nhìn ra được có người nào giả mạo hết. Nhưng những gì mà hắn đã và đang trải qua thì đều hiện rất rõ nãy giờ rồi, cho nên hiện tại hắn đang bối rối, không biết cuối cùng thì chuyện này là chuyện gì.

Sau một hồi suy nghĩ để sắp xếp lại từ ngữ cho phù hợp, hắn mới hỏi tiếp:

- Trong mấy người đã có ai nghe qua hai chữ 'Trận pháp' chưa.

Lúc này lại đến lượt người cầm đầu của 5 người kia hỏi lại:

- Ý của vị huynh đài này muốn hỏi có phải là loại 'Trận pháp' có thể khiến cho người khác bị mắc kẹt ở bên trong hay không?

Tần Tông Nguyên nghe được câu hỏi của người này, tỏ ra mừng rỡ vì đã gặp được người hiểu biết, nên vội vàng đổi giọng, dùng giọng điệu ôn hòa:

- Đúng, đúng là thứ đó, có phải là người bằng hữu này đã được thấy rồi à?

Người kia tỏ ra thận trọng:

- Tại hạ cũng chưa được chứng kiến tận mặt, chỉ là nghe thiên hạ đồn là có loại 'trận pháp' này mà thôi, vị huynh đài này đang sở hữu thứ 'trận pháp' này hay sao?

Tần Tông Nguyên có chút thất vọng nói:

- Thật ra ta cũng chưa bao giờ thấy được 'trận pháp', nhưng hiện tại ta lại cảm thấy bản thân đang bị nhốt ở bên trong 'trận pháp'. Cho nên nãy giờ mới thử hỏi mấy người xem các ngươi có đụng phải chuyện gì khác thường hay không.

Sau khi nghe được Tần Tông Nguyên nói như thế, 8 người còn lại đều có chút cạn lời, bọn họ cảm thấy hiện tại cả đám vẫn chưa bắt kịp lối suy nghĩ của hắn.

Sau đó, người cầm đầu của 4 người kia vội hỏi:

- Chẳng lẽ hành động vừa đi đường vừa ném đá lúc nãy của vị huynh đài chính là dùng để phá giải 'trận pháp' hay sao?

Tần Tông Nguyên nói ra:

- Đúng thế, ta lo lắng bản thân sẽ dẫm phải huyễn cảnh ở bên trong 'trận pháp'.

Lúc này người kia lại tiếp tục hỏi:

- Vậy cho phép tại hạ được hỏi là, vị huynh đài này làm sao biết được là bản thân đang bị nhốt ở bên trong trận pháp?

Tần Tông Nguyên nói tiếp:

- Lúc nãy ta vừa mới xuống núi thì gặp một đám sương mù mỏng, nó vừa vặn chắn ngang con đường đi xuống núi. Sau khi ta đi xuyên qua đám sương mù thì đám sương mù này lập tức biến mất, hơn nữa những đám sương mù mà lúc trước ta nhìn thấy cũng biến mất luôn. Hơn nữa đường đi đều thay đổi hình dạng, cho nên tôi cho rằng bản thân đã tiến vào bên trong trận pháp của người nào đó.

Người kia tiếp tục hỏi:

- Như vậy vị huynh đài này có gặp được chuyện gì khác thường ở bên trong trận pháp hay không?

Tần Tông Nguyên nói ra:

- Sau khi đi vào bên trong trận pháp, chỉ đi được khoảng 100 mét thì nghe thấy được tiếng đánh nhau của các ngươi, vì thế ta lập tức chạy đến đây ngay, sau khi đi qua khúc quẹo trên kia thì chứng kiến thấy các ngươi đang đánh nhau. Còn sau đó thì mấy người cũng thấy rồi đó.

Nhìn thấy đám người này còn đang cố tiêu hóa hết những thông tin hắn nói ra, Tần Tông Nguyên bổ sung thêm một chút:

- Đúng rồi, ta cảm thấy đoạn đường núi này cũng không phải là đoạn đường núi mà ta đã đi qua.

Lúc này, hắn lại thấy người Hương chủ kia của Thiên Địa Hội nhìn nhìn vào hắn một lát, sau đó lắc lắc đầu. Điều này khiến cho Tần Tông Nguyên không thể nào hiểu được ý của cậu ta là gì, nhưng hắn cảm thấy cậu ta đã có ý kiến gì đó hay để giải quyết chuyện này rồi, chỉ là hiện tại chắc cậu ta cảm thấy không tiện khi nói ra.

Ngay tại khi Tần Tông Nguyên đang phân vân, đang suy nghĩ xem có nên chủ động đi lại hỏi cậu ta xem sao, thì người cầm đầu của 4 người kia mở miệng hỏi hắn:

- Có phải là vị huynh đài này đang nghĩ cả đám tại hạ đang bị nhốt ở bên trong trận pháp có phải không?

Tần Tông Nguyên đáp:

- Bởi vì ta cảm thấy bản thân còn chưa có thoát khỏi trận pháp, cho nên mới nghĩ các người cũng bị nhốt ở bên trong hoặc các ngươi cũng là một bộ phận bên trong của trận pháp.

Năm người kia nhìn nhau một lát, sau đó người cầm đầu hỏi Tần Tông Nguyên:

- Như vậy vị huynh đài này đã có chủ ý gì hay để giải quyết trận pháp này chưa?

- Đương nhiên là tôi mong muốn hiện tại mọi người có thể cùng nhau hợp lực để phá giải trận pháp này. Coi như mấy người không muốn hợp tác với nhau cũng được, nhưng không thể xảy ra nội đấu, hiện kẻ địch chung của mọi người là người bố trí trận pháp này. Cho nên ta hi vọng mọi người có thể không tiếp tục đánh nhau mặc kệ lúc trước nữa, có ân oán gì với nhau, cũng phải bỏ qua, chờ cho đến khi thoát ra ngoài trận pháp lại tính tiếp.

Tên cầm đầu kia lại tiếp tục hô to với 3 người Thiên Địa Hội:

- Này, mấy vị hảo hán bên phía Thiên Địa Hội, các vị có nghĩ là bản thân bị nhốt ở bên trong trận pháp không?

Cả 3 người bên phía Thiên Địa Hội đều có chút sững sờ, cả đám đều không thể hiểu được vì sao Tần Tông Nguyên lại kiếm thêm một cái trận pháp để làm gì?

Dù sao cả đám đều không có ai tin bản thân đang ở trong một cái trận pháp được.

Mà cả đám đều hiểu được điều đó là giả, boiw vì bọn họ cũng đã đi qua lại đường núi này rất nhiều lần rồi, cả đám đã quan sát con đường nãy giờ rồi, không thấy có sự thay đổi nào cả. Cho nên vừa nãy nghe được Tần Tông Nguyên bảo con đường có chút thay đổi thì cậu ta lắc đầu tỏ vẻ tiếc nuối. Bởi vì đám người quan phủ có thể mai phục ở đây, chắc chắn bọn chúng phải rất quen thuộc con đường này, như vậy bọn chúng sẽ hiểu được khung cảnh ở đây là như thế nào.

Ba người này cũng là những người thẳng thắn, đều rất coi trọng danh dự của bản thân, nên cũng không hùa theo ý kiến sai trái của Tần Tông Nguyên mà bảo rằng 'Chúng ta cũng nghĩ là cả bọn đang bị nhốt ở bên trong trận pháp' được. Cho dù có phải tử chiến đến cùng thì bọn họ cũng không muốn bị người khác khinh thường. Cho nên đối với câu hỏi của 5 người kia, nhất thời ba người bọn họ không thể nói nên lời.

Tên cầm đầu của 4 người kia cũng không dây dưa nhiều nữa, hắn ta quay đầu nhìn thẳng vào Tần Tông Nguyên và nói:

- Ta không cảm thấy 5 người bọn ta đã rơi vào bên trong trận pháp của người nào đó hết, hiện tại bọn ta còn phải thi hành nhiệm vụ, nhất định phải bắt mấy tên tội phạm này lại, cho nên xin vị huynh đài này tha thứ, bọn ta khó mà tuân theo mệnh lệnh của vị huynh đài này được.

Sau khi nói xong, 5 người đều hướng về phía Tần Tông Nguyên làm động tác ôm quyền, nhưng khi thực hiện động tác này cũng không có ám hiệu của Thiên Địa Hội. Tần Tông Nguyên đáp lễ, cũng không hề tiết lộ rằng bản thân hắn chính là người của Thiên Địa Hội.

Sau khi đáp lễ xong, sắc mặt của Tần Tông Nguyên trở nên nghiêm túc, nói:

- Ta không quan tâm đến việc mấy người các ngươi có coi trọng điều đó hay không, nhưng ta cảm thấy khi ở trong huyễn trận thì chắc chắn thị giác và thính giác của chúng ta chắc chắn bị ảnh hưởng. Có khả năng mấy người chúng ta đều là bằng hữu, chỉ là do trận pháp mà người kia bố trí đã làm nhiễu loạn tâm trí của mấy người. Cho nên ta sẽ không để cho mấy người đánh nhau được, nếu các ngươi nhất định phải động thủ thì phải vượt qua ta rồi hãy đánh với mấy người kia.

Lúc này người thanh niên giữ chức vụ Hương chủ trong Thiên Địa Hội tiếp lời:

- Vị huynh đài này, tại hạ tin tưởng chúng ta sẽ cùng một phía, mà bọn họ là kẻ địch của bọn tôi, nên cũng là kẻ địch của vị huynh đài này.

Tần Tông Nguyên mỉm cười với người thanh niên này:

- Được rồi.

Mặc dù hiện tai Tần Tông Nguyên vẫn chưa thể xác nhận được thân phận của cả hai bên, nhưng ít ra ba người của Thiên Địa Hội đã ở ngoài sáng, đều là một bọn với hắn, bọn họ có thể có chung nhận thức với hắn, nên về mặt cảm tình thì Tần Tông Nguyên nghiêng về ba người này hơn.

Tên cầm đầu của 4 người kia ra hiệu một cái, cả 5 người bắt đầu di chuyển, trực tiếp bao vây lại Tần Tông Nguyên cùng 3 người kia lại. Lúc này tên cầm đầu lại tỏ ra như đột nhiên hiểu ra, giận quá thành cười, nói:

- Vòng vo lâu như vậy, cũng không phải là do các ngươi là một bọn hay sao. Còn giả thần giả quỷ bảo là rơi vào trận pháp gì đó, các ngươi định lừa ai chứ. Nếu đã muốn chen chân vào thì cứ đánh đi rồi biết.

Sau đó hắn ta hô to với 4 người còn lại:

- Đừng nương tay nữa, không cần quan tâm đến sống chết của bọn hắn.

Ba người của Thiên Địa Hội đã nhìn thấy đội hình của 5 người kia thay đổi cũng bắt đầu thay đổi theo. Dưới sự chỉ huy của người Hương chủ kia, cả ba người chủ động đi về phía Tần Tông Nguyên, ý đồ muốn sóng vai cùng Tần Tông Nguyên để đánh.

Tần Tông Nguyên không đợi ba người kia đi lại gần hắn, hắn đã phóng thẳng về phía 5 người kia, đồng thời hô lớn với ba người:

- Mấy người tự bảo vệ bản thân là được rồi.

Bạn đang đọc Truyền Thừa Cùng Tiến Hóa (Dịch) của Gttnow
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.