Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truy tìm – Chương 10

Phiên bản Dịch · 1348 chữ

LUYÊN TẬP


Hôm nay ngồi ăn cơm, không khí thật khác lạ. cả tối qua cũng vậy, 3 tên đó không biết họp bàn tròn về chuyện gì mà khi tôi đến gần liền bị đá bay ra ngoài. Bỗng Cảnh Phong lên tiếng, một lời thông báo nhưng mang tính sát thương vô cùng lớn

- Từ nay trở đi, mình sẽ là người chỉ dẫn cho cậu, Hoàng Ngọc – Cậu ta hôm nay ăn nói rất nhẹ nhàng và lịch thiệp

- Ý cậu là gì ? – tôi bất an hỏi lại

- Nghĩa là từ nay mình sẽ dạy cậu học, tất cả các môn

- HẢ????//


TẠI SÂN TẬP BẮN

- BẰNG…- tiếng súng vút trong gió và phát súng vào ngay tâm bắn

Cậu ta bắn mà mắt không thèm nhìn tâm bắn. Không hổ danh là đôi trưởng I & H

- Woa…trúng ngay tâm bắn , cậu tài thật đấy. – “tuyệt thật, muốn bắn thử quá”

Cảnh Phong được khen thì phổng mũi, nhe răng cười hớn hở, rồi như đọc được suy nghĩ của tôi. Cậu ta hỏi:

- Có muốn thử không?

- Tất nhiên

Nói xong tôi nhanh nhẹn cầm lấy một khẩu súng, nheo mắt nhìn tâm bắn, nhưng…mùi thuốc súng lúc nãy cứ quanh quẩn trong đầu tôi, thật kinh dị, tay tôi run run, mồ hôi bắt đầu túa ra

Chợt phía sau lưng tôi, một thân thể áp sát tôi, hơn thở cậu phủ lên đỉnh đầu, thật ấm, cậu nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay đang giương súng của tôi, giọng nói khẽ khàng mà như động viên

- Đừng sợ, thả lỏng người đi, khi bắn súng thì không được run như thế này đâu

Trái tim tôi đánh thịch 1 cái, liên tiếp sau đó nó phản chủ, đánh lung tung trong lồng ngực

- Nè…cậu sao vậy, tim cậu đập nhanh quá, thích tôi rồi àk? hehehe

“Tên đáng chết” mặt tôi bất giác đỏ lên, cố cười gượng, giơ chân đạp vào chân hắn ta một cái rõ đau

- Tránh ra, tự tôi làm


TẠI LỚP HỌC VÕ

Hai thân ảnh cùng nhau bước lên khán đài, cúi đầu chào . Không sai, hai người đó là tôi và Cảnh Phong, trước lúc lên, cậu ta còn truyền bí kíp cho tôi ” Cậu cứ coi mình là Joo nè, đánh mạnh vào, không cần lo ình đâu” _ ” Cậu đang mơ àk? ai nói tôi lo cho cậu?, coi chừng tôi ặt cậu thành cái bánh bao rách đấy” nghe xong, mặt cậu ta xị xuống, buồn bã quay đi

“câu ta làm cái bản mặt đó là sao?” Tôi bỗng nhiên chột dạ nhìn hắn đầy nghi hoặc

Trở lại với hiện tại, hai người bắt đầu lao vào nhau

- Yaaaaa…….- Tôi hét lên đầy “oai phong” nhưng khi thấy hắn ta sắp đến nơi thì vội co giò chạy quanh sân đấu

- Đứng lại đó, Hoàng Ngọc… HOÀNG NGỌC- cậu ta ý ới đuổi theo nhưng với sức của tôi thì làm sao thoát khỏi hắn

Chỉ rượt nhau một lúc, tôi đã bị cậu ta tóm gọn

- Ha…cậu nghĩ có thể thoát được tôi sao?

- Thả tôi ra rồi chúng ta từ từ nói chuyện được không?

- Cậu xem tôi là đồ ngu sao?

- Sao cậu biết ?- ” a ta đang nói gì thế này, mình chết chắc rồi”

Sắc mặt cậu ta đen hơn cả bao công, hơi thở dồn dập đứt quãng, cơn giận tăng lên đến đỉnh điểm, Ánh mắt hằn lên những đường tơ máu dán chặt vào mặt tôi làm mặt tôi biến sắc xanh lè lè

Đại chiến thứ n đã xảy ra


TẠI PHÒNG ĐỌC SÁCH

- Nè…chú ý đọc đi

- Tôi đọc còn cậu lo chơi game àk? cho tôi chơi 1 chút nhé

- Không được, đọc đi, lát nữa tôi sẽ kiểm tra đó, có gì không hiểu thì hỏi

- Xì…đọc cái này ư….con này là con gì nhỉ, trông ngộ quá… họ nói thế này nghĩa là thế nào…đây rốt cuộc là rắn hay trăn…

” hỏi nè, ta hỏi nè, xem ngươi còn chơi được như nhế nào, ta không được thì ngươi cũng đừng hòng”

- Cậu đọc mà không biết àk…ngộ gì mà ngộ…sách nói về con rắn mà cậu lại hỏi con trăn…THÔI … đọc cho kĩ vào, tớ lên kiểm tra ngay đó, TỚ SẼ KIỂM TRA KĨ ĐÓ

Cậu ta vác bộ mặt nhăn hơn khỉ ăn ớt ra khỏi phòng, tôi trong lòng mừng hơn bắt được vàng nhưng khi nghe câu nói cuối cùng của cậu ta thì vàng bỗng chốc biến thành bùn đen

“cậu ta xưa nay nói là làm, mình mà không đọc được thì không khéo cậu ta sẽ đem mình ra lăng trù xử trảm mất, làm sao đây, làm sao bây giờ, đồ chết bằm, ra đi rồi mà còn không làm cho người khác thảnh thơi được chút nào…”

Đang suy nghĩ thì

Két…Két…Két…

“Không xong rồi, cậu ta đến rồi” không nghĩ được gì nhiều, tôi giả vờ lăn ra bàn ngủ

Tôi có thể cảm nhận được hàn khí từ trong người cậu ta phát dữ dội như thế nào, nhưng 10′…15′…20′…Tôi sắp không thể giả vờ nổi nữa thì … trên môi truyền đến sự ấm áp lạ kì…cậu ta là đang hôn tôi sao…hơi thở mơn trớn trên mặt tôi…” Hoàng Ngọc, phải bình tĩnh, thật bình tĩnh, nếu ngươi mở mắt thì ta không đảm bảo dưới đất có chỗ cho ngươi chui xuống đâu”lí trí, vỗ về khuyên nhủ cảm giác trong người

Tôi cố gắng bình tĩnh, để yên cho cậu ta hôn mình, một lúc sau cậu đứng dậy, rời bỏ đôi môi tôi, một cảm giác hụt hẫng kéo đến, không hiểu sao tôi lại muốn cùng cậu ta dây dưa thêm chút nữa -” a…Hoàng Ngọc, ngươi điên rồi, hắn đã cướp đi nụ hôn đầu của ngươi mà ngươi vẫn mong như vậy ư” – 1 thiên thần áo đen nói

- ” Cảm xúc vốn là thứ chân thật, ngươi không được nói bậy” – 1 thiên thần áo trắng lườm áo đen nói

-” Chân thật cái quái gì, đúng là ngu ngốc”

-” NGU NGỐC, Ngu ngốc cái đầu nhà ngươi, chẳng lẽ ngay cả cảm xúc trong mình mà cũng phải giấu sao”- áo trắng bực mình quát lên

- ” Hoàng Ngọc không phải ngươi đã thích hắn ta rồi đấy chứ??” – áo đen nghi hoặc hỏi”

- “Thích thì đã sao, hãy nghe theo trái tim, trong đó có câu trả lời mà ngươi đang tìm đấy,Hoàng Ngọc”

- ” Ngươi…

Áo đen chưa kịp nói hết câu đã biến mất, bỗng nhiên tôi cảm thấy thân người nhẹ bẫng, là Cảnh Phong đang bế tôi về phòng ư???

Tôi không hiểu nổi cảm giác của mình nữa, tim bắt đầu đập loạn, đến thở còn không giám thở , con đường đến phòng chỉ có qua 1 hành lang mà như dài thêm mấy km làm người tôi cưng đờ, không giám cử động luôn

Cuối cùng cậu ta đã đặt tôi xuống chiếc đệm êm ái nhưng tại sao vẫn còn nhìn tôi như vậy, muốn tôi bị thiêu chết dưới ánh mắt đó sao, phải mất chừng 1 lúc sau, cũng không biết trong bao lâu, rốt cục cậu ta cũng quay đầu bỏ đi

Đợi khi nghe thấy tiếngđóng cửa, tôi mới từ mở mắt, tim đập rộn ràng, cậu ta mà đứng lâu thêm chút nữa chắc tôi phải vào bệnh viện vì bệnh ” nhào lộn trong tim ” mất

Nghĩ ngợi một lúc, tôi bắt đầu chìm vào giấc ngủ, trông đầu vẫn vang lên câu nói của “áo trắng”

“Hãy nghe theo trái tim, trong đó có câu trả lời mà ngươi đang tìm đấy,Hoàng Ngọc”

Bạn đang đọc Truy tìm của Trần Thị Lý
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.