Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị tượng

Tiểu thuyết gốc · 1545 chữ

Cả không gian tĩnh lặng đột nhiên bị một tiếng nổ vang trời làm cho chấn động.

- Bmmmmm!

Theo đó, sấm chớp ở trên bầu trời cũng bắt đầu nổi lên. Những âm thanh điên tai nhức óc lần lượt xuất hiện.

- Chenggg! Cháttt!

Đồng thời, cả bầu trời dần tối sầm lại. Từng cơn gió mạnh từ phương xa thổi tới làm cho mái tóc của Trần Thiên bay phấp phới.

Bị những dị tượng này làm cho rúng động, Trần Thiên hơi đờ người ra. Não của hắn lập tức nhảy số:

- Dị tượng phát sinh ở khá gần đây. Chẳng lẽ những điều quái lạ ở bìa rừng này là do điều này gây ra ?

- Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ?

Vừa nghĩ, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm về hướng đang phát ra dị tượng.

Không chần chờ nữa, Trần Thiên dồn hết tốc lực vào hai chân và nhanh chóng chạy tới vị trí đó.

Càng tới gần nơi này, tầm nhìn của hắn càng thấy rõ. Ở phía xa xa trên một thác nước, có một tảng đá nhô ra.

Trên tảng đá này, có một loài cây đang phát sáng. Cái cây này có lá khá nhiều. Thấp thoáng bên trên cành cây, từng chùm quả đỏ tươi như máu đang tỏ ra thứ ánh sáng cực kỳ mị hoặc.

Vì ở khá xa nên hắn cũng không nhận ra rõ đây là loài cây gì. Tuy nhiên, quả của nó khá kì lạ. Mặc dù như thế, nhưng hắn tin chắc rằng loài cây này chính là thiên tài địa bảo. Chỉ có thiên tài địa bảo mới dẫn tới dị tượng như thế này.

- Gàoooooo!

Đột nhiên, một tiếng thú rống vang lên.

Nghe được thanh âm này, Trần Thiên lập tức dừng bước chân. Lúc này, hắn mới chú ý đến mọi thứ xung quanh cái thác nước.

Bởi vì không gian tối đen với lại có cái cây đang phát sáng kia làm thu hút ánh nhìn của hắn, nên Trần Thiên mới không nhận ra được tình hình ở xung quanh thác nước.

Nhìn thấy từng ánh mắt đỏ lòm chứa đầy sát khi nhìn chằm chằm vào người mình, Trần Thiên nổi da gà. Khuôn mặt của hắn tái nhợt không còn một chút máu. Từng giọt mồ hôi hột từ trong người bắt đầu tuông ra.

Nếu như không Âm Dương Nhãn, thì hắn cũng biết những con yêu thú này có đẳng cấp rất cao.

Vì chỉ cần một ánh mắt thôi, khí thế của chúng nó lực tức ập tới làm cho Trần Thiên không dám nhúc nhích.

Não của hắn nhanh chóng nhảy số.

- Tác dụng của loài cây này là gì mà lại có thể hấp dẫn nhiều yêu thú đến như vậy?

- Nhất là những con yêu thú đang ngồi gần thác nước, chúng nó đều trên cấp 30.

- Hiện tại, bọn nó chỉ cần một cái búng tay thôi cũng đủ giết mình. Làm cách gì bây giờ?

- Bây giờ mình đứng im sẽ chết, mà chạy thì cũng chết.

Bỗng nhiên, hắn nhanh chóng nghĩ tới một kẽ hở để bản thân có thể thoát khỏi tình trạng này. Quyết định này sẽ cực kỳ nguy hiểm. Tuy nhiên nếu bây giờ bỏ qua cơ hội này, thì hắn chắc chắn sẽ chết.

Ngay lập tức, hắn nhanh chóng dồn hết sức lực vào hai chân và chạy ngược lại.

Vừa chạy, hắn vừa chú ý tới đằng sau. Phát hiện chúng nó không đuổi theo, sắc mặt của hắn hơi buông lỏng và chửi thầm:

- A chết tiệc! Sao mình lại quên mất cái vấn đề này nhỉ ?

- Địa bảo xuất thế chắc chắn sẽ bị tất cả sinh linh dòm ngó. Nói không chừng, cái cây đang phát sáng kia đã bị bọn yêu thú này trông chừng và bảo vệ từ lâu rồi.

….

Quay trở lại cái thác nước!

Ở xung quanh đây có tổng cộng hơn một trăm con yêu thú lớn nhỏ. Báo có, sư tử có, rắn có, cá sấu có…

Nhìn thấy tên nhân loại này đã chạy đi, bọn chúng không có đuổi theo. Ánh mắt của chúng nó lần nữa nhìn chằm chằm vào cái cây đang phát sáng kia.

Bỗng nhiên, con rắn có làn da màu trắng, to như thân người và dài khoảng hơn chục mét cười tủm tỉm nói:

- Ê Sư Vương! Ngươi rất ghét nhân loại mà, vì sao ngươi không truy đuổi và giết tên nhân loại kia ?

Nghe vậy, con sư tử lông vàng to bự đang ngồi ở trên bãi cỏ lạnh lùng đáp lại:

- Kẻ này quá yếu, ta lười giết!

Cùng lúc đó, con chó sói ở bên cạnh lạnh lùng nói:

- Bạch Xà! Nghe nói ngươi đang tu luyện bằng cách hấp thụ dương khí của những loài khác, ta thấy tên nhân loại đó có dương khí rất nhiều. Vì sao ngươi lại không truy đuổi kẻ này ?

- Hihi! Lang huynh cứ đùa. Tu vi của tên nhân loại này mới chỉ có Luyện Khí tầng 1 nên dương khí rất ít. Bao nhiêu dương khí đó còn không đủ cho ta nhét cái kẽ răng nữa.

- Huống chi, dương khí có nhiều đi chăng nữa cũng không bằng tác dụng của một quả Xá Lợi.

Bạch Xà cười cười và đáp lại.

- Hừ! Vậy thì ngươi ngoan ngoãn ngậm cái miệng xảo trá lại và đợi quả Xá Lợi hoàn toàn chín đi.

Tuy rằng đang giao tiếp với Bạch Xà, nhưng ánh mắt của con chó sói này chưa bao giờ rời khỏi cái quả đỏ tươi đang phát sáng kia.

Nghe vậy, Bạch Xà chỉ nở một một nụ cười âm hiểm và không nói gì nữa. Ánh của nó nhìn vào phương hướng mà tên nhân loại đã chạy khoảng vài giây. Sau đó, nó lại lần nữa nhìn chằm chằm vào chùm quả tươi đang phát sáng kia.

Không bao lâu sau, một tia sét to như bắp tay người từ trên trời giáng xuống chùm quả đỏ tươi kia.

- Bùmmmmm!

Thấy được tia sét này, cả đám yêu thú tỏ ra cực kỳ ngưng trọng.

Một con bò rừng to lớn và có làn da đen thui quay qua hỏi con cá sấu đang nằm ở bên cạnh:

- Ê Thủy Ngạc! Ngươi nghĩ quả Xá Lợi này độ kiếp thành công không ?

Nghe vậy, con cá sấu vẫy vẫy đuôi đáp lại:

- Ta cũng không biết. Nhưng nếu như nó thất bại, chúng ta lại phải tốn rất nhiều thời gian để tìm kiếm và dưỡng dục ra một cây mới.

- Ừ! Ta cũng hy vọng nó độ kiếp thành công. Có như vậy, chúng ta mới có thể tiến hóa và lên được cảnh giới tiếp theo.

Nghe con bò nói vậy, Thủy Ngạc lạnh lùng đáp:

- Nếu nó độ kiếp thành công, thì chắc chắn sẽ có một cuộc chiến đẫm máu xảy ra ở đây để tranh giành quả Xá Lợi.

- Hắc Ngưu! Ngươi có muốn liên thủ với ta không ?

Nghe rõ ràng những lời con cá sấu nói, một cái chân của Hắc Ngưu vươn ra và nói:

- Được! Ta với ngươi sẽ liên thủ với nhau.

Thấy Hắc Ngưu đồng ý liên minh, Thủy Ngạc cũng đưa cái chân trước của mình và chạm vào cái chân của con bò.

Điều này có nghĩa là liên minh giữa nó và Hắc Ngưu đã được ký kết.

Thấy con bò và con cá sấu kết minh, mấy con yêu thú còn lại cũng nhanh chóng tìm kiếm đồng minh.

Trong lúc đám yêu thú bàn tán, từng tia sét lần lượt từ trên trời giáng xuống.

Bị những tia sét liên tục đánh vào, chùm quả này đã xuất hiện dấu hiệu hư tổn.

Một cái dây quả ngay lập tức rụng xuống.

Thấy vậy, những con yêu thú ở bên dưới tỏ ra tiếc nuối cực độ.

Bởi vì chúng nó hiểu rằng:

- Theo mỗi cái dây quả rớt xuống, những quả Xá Lợi ở bên trong cũng sẽ bị hư tổn và mất đi tác dụng. Điều này đồng nghĩa với việc những quả Xá Lợi độ kiếp thành công sẽ ít đi và dẫn tới số lượng không đủ để phân phát.

Khoảng một phút sau, một tia sét to gấp đôi các tia sét còn lại giáng xuống.

Nhìn thấy tia sét này, đám yêu thú lập tức trở nên nhốn nháo và lấy thế.

Con sư tử nhìn những con yêu thú có tu vi Kết Đan và thầm truyền âm:

- Số lượng quả Xá Lợi thì ít, nhưng bọn nhãi nhép thì quá nhiều. Để tránh việc trộm cắp, chúng ta trước tiên cần phải xua đuổi những tên cấp thấp đi.

- Sau đó, chúng ta mới quyết đấu và tranh giành quả Xá Lợi. Các ngươi có đồng ý với thỏa thuận này không ?

Nghe thấy Sư Vương truyền âm, mấy con yêu thú có tu vi Kết Đan bao gồm cả Bạch Xà, Hắc Ngưu… lập tức gật đầu tỏ vẻ đồng ý

Bạn đang đọc Truy Tiên 1 sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.