Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành động cứu viện! (1)

Phiên bản Dịch · 1929 chữ

Nghĩ vậy, bần đạo nhanh chóng vòng đến mặt bên khác của Thiên Hỏa tỉnh. Ha ha, chắc hẳn điểu nhân cũng cho rằng không ai dám xuyên qua Thiên Hỏa tỉnh đi cứu người, hoặc là, bọn hắn căn bản là không nghĩ tới sẽ có người có thể xuyên qua, cho nên phòng thủ bên nơi cực kỳ lơi lỏng, chỉ có mấy thập dực đại thiên sứ trưởng chia nhau tuần tra để phòng ngừa có người đi vòng tới. Ngược lại cột lửa của Thiên Hỏa tỉnh thì không có trọng điểm phòng ngự.

Nhìn thấy tình huống như vậy, bần đạo rất là mừng rỡ, lập tức không ẩn giấu thân hình nữa, trực tiếp nghênh ngang đi tới. Những thủ vệ này tuy rằng đã phát hiện ra ta nhưng chỉ có thể bao vây hai bên đường, chừa lại cho ta con đường thẳng hưởng Thiên Hỏa tỉnh. Ha ha, một khi đã như vậy, bần đạo cũng không khách khí. Ta lập tức thả ra nguyên thần tử hỏa phượng hoàng, sau khi bao trùm toàn thân, dưới ánh mắt kinh ngạc của điểu nhân, một đầu đâm vào trong Thiên Hỏa tỉnh.

Cột lửa phun ra từ Thiên Hỏa tỉnh dày hơn mười dặm, cao mấy ngàn thước, lấy tốc độ của ta nếu muốn xuyên qua vốn là trong chớp mắt là có thể, nhưng mà sau khi đi vào ta mới phát hiện mình đã phạm sai lầm lớn lớn. Mật độ huyễn tật thiên hỏa nơi này cực kỳ khủng bố, cảm giác giống như mình rơi vào hổ thủy ngân, hành động cực kỳ khó khăn.

Nếu như là ở nơi khá thì chậm một chút cũng không sao cả, nhưng mà bây giờ là đang ở trong Thiên Hỏa tỉnh a! Huyễn tật thiên hảo ở nơi này bá đạo tuyệt luân, tử hỏa phượng hoàng bảo hộ ta cũng không so được. Đại lượng năng lượng huyễn tật thiên hỏa quán thâu tiến vào trong thân thể của nó, bắt nó phình to thân thể ra, khó chịu phi thường. Hơn nữa, những năng lượng này sau khi đi vào liền bắt đầu tán loạn trong cơ thể tử hỏa phượng hoàng. Bần đạo tránh ở trong tử hỏa phương hoàng cũng khó thoát xui xẻo, cho dù là thể chất được xưng là miễn dịch với lửa cũng không chịu nổi, theo năng lượng của huyễn tật thiên hỏa càng ngày càng nhiều, thân thể của bần đạo cũng dần dần bị hủy hoại.

Không chỉ có như thế, thiên hỏa trong Thiên Hỏa tỉnh mặc dù là phun về phía trước, nhưng mà lại không biết vì cái gì, tại vị trí trung tâm của cột lửa lại có một cỗ hấp lực vô cùng khổng lồ đang lôi kéo ta xuống phía dưới. Lực lượng này thật sự quá cường đại quá cường đại ta cơ hồ không thể bay lên nổi, chi có thể di chuyển về phía trước từng chút một. Nếu dựa theo tình huống này phát triển lên, bần đạo nhất định sẽ bị luyện thành cháy thành than trước khi đi ra được. Ta quả thực là vẫn còn quá coi thường uy lực của Thiên Hỏa tỉnh.

Bất quá việc đã đến nước này, hối hận cũng không hữu dụng, bần đạo rơi vào đường cùng, đành phải buông tay đánh cuộc một lần. Nghĩ vậy, ta vội vàng đem tam bảo tế hết ra. Lấy hỗn thiên lăng hộ thân, sau đó đem Hạo Thiên thần kiếm cùng Phật tổ kim liên toàn lực ném về phía ân sư. Hy vọng sống sót của ta đều tùy thuộc vào lần hành động này, chỉ cần ân sư nhận được Hạo Thiên thần kiếm, khẳng định lập tức có thể phát giác ra khí tức cầu cứu ta phát ra ở phía trên, tự nhiên sẽ kéo ta ra khỏi nơi này.

Về phần Phật tổ kim liên, ta cũng muốn để lại hộ thân, nhưng vấn đề là, nếu như không đưa nó cho Phật tổ, một mình Phật tổ vô luận như thế nào cũng không ngăn cản được công kích của cao thủ điểu nhân, như vậy, ẩn sư bổn sự cho dù lớn thế nào, cũng không xuất thủ tới cứu ta được a! Cho nên, dù cho bần đạo nơi này cũng cần phòng hộ, nhưng ta vẫn đem Phật tổ kim liên ném ra ngoài.

Còn lại cũng chỉ là chờ đợi, hỗn thiên lăng tuy rằng rất mạnh, nhưng mà bị huyễn tật thiên hỏa cuồng bạo trong Thiên Hỏa tỉnh thiêu đốt, rốt cục hiện trở về bản thế, thể tích thu nhỏ lại rất nhiều, thậm chí nó còn có xu thế tan vỡ. Lực phòng hộ cung cấp cũng đang không ngừng giảm chậm lại, khiến cho bần đạo không thể không trực tiếp đối mặt với sự tế luyện của huyễn tật thiên hỏa, thật sự là thống khổ a.

Vào lúc thân thể bần đạo cơ hồ sắp bị thiêu rụi thì đột nhiên một cỗ lực lượng cực kỳ cường đạo gia trì trên thân ta, mạnh mẽ kéo ta trực tiếp ra khỏi cột lửa của Thiên Hỏa tỉnh. Bần đạo đáng thương rốt cục thoát khỏi sự tế luyện của huyễn tật thiên hỏa, mà lúc này, cả người ta đã bị cháy đen, lông râu toàn bộ biến mất, cả người giống như là một cục than.

"Đồ nhi, ngươi sao rồi?" Thanh âm hiền lành của ân sư lo lắng vang lên. Lập tức một cỗ năng lượng lục sắc bao trùm người của ta, là pháp thuật khôi phục của ân sư, cam lâm chú.

Bần đạo được cam lâm chú bao trùm, tức thì cảm thấy sảng khoái tinh thần, thư thái hơn rất nhiều, chẳng qua là đau đớn quanh thần vẫn không có hết, thể chất miễn dịch lửa của ta vào lúc này cũng thể hiện ra tác hại của nó, đó là pháp thuật khôi phục hiệu quả rất kém coi. Cho dù là siêu cấp pháp thuật của ân sư cũng không thể làm cho ta sinh ra làn da mới, bần đạo thoạt nhìn vẫn như là một con khỉ đen kịt.

Bất quá, bần đạo lại không thềm quan tâm chút nào, ta mở to mắt, đánh gia qua tình thế xung quanh, phát hiện trận chiến tạm thời đình chỉ, đám người kia đang tụ tập cùng nhau thương nghị đối sách. Bần đạo để ý thấy, nguyên bản tám vị chủ thần đỉnh cấp uy phong lẫm lẫm, hiện tại chỉ còn có bốn, không cần hỏi bần đạo cũng đoán được, đây nhất định là thành quả chiến đấu sau khi ân sư bắt được Hạo Thiên thần kiếm, xuất kỳ bất ý tạo ra.

Bần đạo thấy chiến đấu tạm dừng, lúc này mới an tâm, vội vàng quỳ trước người ân sư, khóc ròng nói :" Sư phó, đồ nhi bất hiếu!" Câu nói cuối cùng, ta một chữ cũng không nói ra được, chỉ biết khóc, mấy năm nay ta chịu đủ loại ủy khuất, luôn luôn mang theo cái đuôi làm người, hiện tại rốt cục nhìn thấy trưởng bối rồi, kiềm nén không nổi mà khóc rống lên.

"Chớ khóc, chớ khóc." Ân sư cũng kích động nói :"Hài tử, ta biết ngươi đã chịu nhiều ủy khuất, trước tới tham kiến Phật tổ rồi nói sau. Không được mất đi lễ nghĩa."

"Dạ!" Bần đạo vội vàng lau lau nước mắt, hướng Phật tổ lễ bái nói :"Tham kiến Phật tổ!"

"Ha ha, không dám!" Phật tổ lúc này đã không còn biến thân Bất Động Minh Vương mà đã đổi lại pháp thân bình thường, cười a a nói với ta :"Nếu không có ngươi tới cứu chúng ta, hôm nay bọn ta đã chết oan trong tay đám tiểu nhân hèn hạ đó rồi!"

"Đệ tử không dám kể công, ta chỉ là trả về hai kiện đồ vật mà thôi." Bần đạo vội vàng khiêm tốn nói.

"Ha ha, ngươi đừng khiêm tốn, nếu không có hai thứ này, chúng ta vị tất có thể đánh lui bọn hắn chứ!" Ân sư lập tức cười nói :"Mau nói cho chúng ta biết, mây năm nay ngươi ở đâu, vì sao bổn sự lại lớn như vậy, ngay cả huyễn tật thiên hỏa tỉnh cũng dám xông vào a?"

"Ai, một lời khó nói hết!" Bần đạo ủy khuất nói :"Từ sau khi bị đám hỗn trưởng tây phương ép phải tự bạo, chúng ta chuyển sinh tới một cái vị diện cực kỳ xa xôi, đều trở thành trẻ con nhưng tinh thần lực của chúng ta vẫn bảo lưu lại, chỉ có năng lượng trong cơ thể là mất hết, chỉ có thể bắt đầu tu luyện từ con số không. Trong thời gian đó cứ phải nơm nớp lo sợ bị người ta giết chết, thật sự là ức chết ta mà!"

"Vậy thành tựu hiện tại của ngươi như thế nào mà đạt được đây?" Ân sư tò mò hỏi.

" Là như thế này, có một lần ta cứu được một chủ thần đỉnh cấp bị điểu nhân cầm tù, hắn là chúa tể của hỏa nguyên tố giới, vì báo đáp ta, hắn dùng máu huyết của bản thân giúp ta cải tạo thân thể, lúc này thực lực mới tăng mạnh đồng thời tu thành thân thể miễn dịch lửa. Thậm chí, ta dưới sự trợ giúp của hắn, đem nguyên thần của mình luyện chế thành tử hỏa phượng hoàng có thể điều khiển huyễn tật thiên hỏa." Bần đạo tiếp theo cười khổ nói :"Chẳng qua là, huyễn tật thiên hỏa khống chế được thật sự quá yếu ớt, cùng nơi này căn bản không cách nào so sánh được, cho nên ta mới bị đốt thành bộ dáng này.

"Có thể khống chế được huyễn tật thiên hỏa là giỏi lắm rồi, quả là kỳ ngộ tuyệt vời." Ân sư tiếp theo hỏi :"Vậy ngươi làm thế nào biết được chúng ta bị khốn ở nơi này?"

"Đệ tử sau khi khôi phục thực lực, tưởng nhớ ân sư, cho nên tìm cách trở về Đạo Môn. Vừa vặn gặp phải hàng loạt công kích của điểu nhân. Ta sau khi giúp các sư huynh giải vây, bọn họ nói ân sư bị lão già Ngọc Đế lừa đi lại không liên lạc được, đồ nhi liền phán đoán ân sư và Phật tổ là bị vây ở nơi này." Bần đạo vội vàng giải thích nói.

"Đạo Môn thế nào rồi?" Ân sư gấp gáp hỏi.

"Khi đồ nhi đi thì tình thế đã rất tốt, đồ nhi ở trên đường từng thu được tình báo, nói lần này điểu nhân tổng cộng tập hợp năm vị tổng chỉ huy cấp bậc tương đương với ân sư, một người trong số đó thì vây công Đạo Môn, bất quá hắn đã bị tru tiên kiếm trận của bốn vị sư huynh ngăn lại. Chỉ cần mấy gia hỏa trước mặt chúng ta không đi hỗ trợ, chúng ta thắng chắc rồi." Bần đạo vội vàng giải thích nói.

"Hắc hắc, bọn hắn đương nhiên sẽ không đi hỗ trợ." Ân sư hơi cay đắng nói :" Bọn hắn còn muốn cái mạng già của chúng ta."

-o0o-

Bạn đang đọc Trương Tam Phong Dị Giới Du của Tả Tự Bản
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.