Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cầu Xin Tiên Sư Ban Cho Ta Một Đứa Con

Phiên bản Dịch · 1091 chữ

Đồ vật mà tu tiên giả có thể dùng, dù chỉ là hạ phẩm pháp khí cũng rất quý trọng đối với Hạ Trường Ca.

“Hạ tiên sư.”

Lâm Mị San đi tới phòng khách, gọn gàng hành lễ đối với Hạ Trường Ca.

Có lẽ là nàng đã làm công việc trị an một quãng thời gian không ngắn, trên thân mang theo một tia khí khái hào hùng, làm người cũng tỏ ra phóng khoáng cởi mở.

Lần đầu tiên gặp Hạ Trường Ca cũng tương đối ấn tượng với nàng, bởi vì khí chất của nàng không giống những nữ nhân khác.

Hắn nâng tay lên một chút, ra hiệu cho Lâm Mị San tìm chỗ ngồi xuống, hòa ái nói: “Lâm đội trưởng, không biết đồ vật Tiên gia trong miệng ngươi là cái gì?”

Lâm Mị San có vẻ hơi do dự, dường như đang làm ra quyết định khó khăn.

Hạ Trường Ca cũng không có thúc giục, cho nàng thời gian suy tính.

“Tiên sư, ta có thể đem bảo vật đưa cho ngài, nhưng... Ta hy vọng tiên sư có thể cho ta một cơ hội, ta muốn đi theo tiên sư tu hành.”

Sau một hồi suy nghĩ kỹ càng, Lâm Mị San quỳ hai chân xuống đất cầu xin được đáp ứng nguyện vọng.

Đối với chuyện này, Hạ Trường Ca đã sớm dự đoán trước.

Hắn rất kiên nhẫn, dù sao hiện tại hắn cũng không có chuyện gì trọng yếu cần làm: “Trước đây đã có người trắc nghiệm linh căn cho ngươi chưa?”

Lâm Mị San lắc đầu: “Tổ tiên của ta cũng không có tu tiên giả, cho nên...... chưa từng trắc nghiệm qua linh căn.”

Triệu quốc dù chỉ là quốc gia nhỏ ở nơi hẻo lánh, nhưng dân số bên trong cũng phải đếm bằng trăm triệu người.

Đây chỉ là ước lượng, bởi không thể nào thống kê chính xác từng người được, công trình này tiêu tốn nhân lực tài lực quá lớn, mà cũng không quá cần thiết.

Có thể kiểm tra mười đời tổ tiên từng có người tu tiên hoặc có linh căn hay không cũng là chuyện rất khó khăn.

Bởi vì linh căn có thể di truyền, trong mười đời gần nhất có tỉ lệ nhỏ bé sẽ sinh ra người kế thừa.

Nghe Lâm Mị San nói, trong lòng Hạ Trường Ca cũng đã có tính toán.

Nhưng vì để cho Lâm Mị San yên tâm, Hạ Trường Ca vẫy vẫy tay đối với Lâm Mị San.

Lâm Mị San đi tới trước mặt Hạ Trường Ca, chủ động duỗi tay phải của mình ra.

Dò xét một hồi lâu, Hạ Trường Ca lắc đầu tiếc nuối: “Lâm đội trưởng, ta cũng rất muốn giúp ngươi, nhưng... ngươi không có linh căn, như vậy thì không thể hấp thu linh khí trong thiên địa để tu hành.”

Đúng vậy, Hạ Trường Ca sao lại không muốn gặp được một nữ nhân xinh đẹp có linh căn chứ.

Lúc đó hai người có thể cùng nhau tạo thành gia đình, yên bình ổn định mà phát triển gia tộc của chính mình.

Lâm Mị San sắc đẹp xem như phù hợp với tiêu chuẩn của hắn, đáng tiếc...... Không có linh căn.

Câu nói này đối với Lâm Mị San thực sự là đả kích không nhỏ.

Tuy nhiên trước khi đến đây nàng đã có chuẩn bị tâm lý.

“Tiên sư, nàng... Nàng có linh căn sao?”

Lâm Mị San lấy dũng khí, hỏi thăm Trương Miêu Nghệ một chút.

Hạ Trường Ca vẫn là lắc đầu: “Nàng không có linh căn, nhưng con gái của Lý Y Tiêu của nàng có linh căn không tệ.”

Ra là như vậy, Lâm Mị San hiểu ra một ít đạo lý.

“Tiên sư, nếu như...... Nếu như ta ở chung với tiên sư... Làm... chuyện đó, hài tử chúng ta sinh ra có thể có linh căn không?”

Lâm Mị San đột nhiên cúi đầu, không còn phóng khoáng cởi mở như lúc đầu, mà thêm vào đó là nét thẹn thùng của nữ nhân.

Hạ Trường Ca: “Có khả năng đó, nhưng không phải là tuyệt đối, tuy nhiên, trong trường hợp cả đôi bên đều có linh căn, tỷ lệ rất lớn là đời sau cũng sẽ có linh căn .”

Kiến thức về linh căn, Hạ Trường Ca cũng không hiểu quá nhiều, chỉ có thể căn cứ vào những điều hắn biết để giải thích.

Lâm Mị San lại tiếp tục quỳ sát trước mặt Hạ Trường Ca, khẩn cầu nói: “Cầu xin tiên sư... Có thể ban cho ta một đứa con có linh căn”

“Khụ khụ khụ.”

Hạ Trường Ca bị lời nói lớn mật này dọa sợ.

Khá lắm, quả thật có tư vị của một nữ cường nhân.

Hạ Trường Ca cũng xem như hiểu rõ vì sao những tán tu không có tiền đồ sẽ dùng nửa đời sau đến sinh sống ở thế giới phàm nhân.

Thời gian trôi qua nơi đây, bọn họ cơ bản không khác gì hoàng đế.

“Lâm đội trưởng, ta cảm thấy ngươi vẫn nên tỉnh táo lại một chút, không nên ra quyết định khi đang bị xúc động .”

Hạ Trường Ca biết mình muốn khai sáng một gia tộc, cần phải cố gắng sinh sản con cháu nhiều hơn.

Nhưng hắn cũng không thể tùy tiện đi tai họa những cô nương nhà người ta.

Lâm Mị San lắc đầu: “Tiên sư, ta rất tỉnh táo, ta không muốn tương lai con của mình cũng giống như mẹ nó, bị hạn chế bên trong Mặc Thành nho nhỏ, cả đời làm một con ếch ngồi đáy giếng, xin tiên sư đồng ý tâm nguyện của ta.”

“Khụ khụ, nếu như đứa bé không có linh căn thì phải làm như thế nào?”

Nói thật ra, cũng là do tính cách Hạ Trường Ca quá quân tử.

Bằng không thì chỉ với mấy câu nói vừa rồi, Lâm Mị San đã chẳng còn mảnh vải che thân .

Thậm chí cơ thể cũng đã bị chà đạp không thương tiếc.

” Một đứa bé không được thì hai đứa, 3 đứa, 10 đứa, mãi cho đến khi có linh căn mới thôi!”

Lâm Mị San dường như là đã ra mục tiêu cho cuộc đời, nhất định phải sinh ra một đứa con có thể trở thành Tiên sư cao cao tại thượng.

Bạn đang đọc Trường Sinh Tiên Duyên: Bắt Đầu Từ Chiếu Cố Thê Nữ Của Đạo Huynh của Cô Phi Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BackToDecember
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.