Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đã xảy ra chuyện

Phiên bản Dịch · 2351 chữ
  • Hoàng Tuyền Cương Vực, trong Phong Thủy Đại Trận. Thiên lão, Thi tiên sinh, Địa Sư, ba người mang theo một ít đệ tử của Địa Sư đạp bước đi vào trong đại trận.

Bên ngoài đại trận cực kỳ âm trầm, nhưng mà trong nháy mắt vào trong lại tràn đầy ánh sáng.

Phong Thủy Trận này giống như một Diễn Sinh giới, lại giống như không gian nhỏ, nhưng cũng không có lối ra vào.

- Ô ô ô.................! Bốn phía thiên địa vang lên từng trận kêu khóc. - A! 1 đệ tử Địa Sư cả kinh kêu lên.

Mọi người đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên.

Gần như đồng thời, mọi người đều hít ngược một hơi khí lạnh.

Một cửa vào khổng lồ.

Ở chỗ sâu tràn đầy dung nham màu vàng, những thứ này đều là Hoàng Tuyền, một mảnh Hoàng Tuyền Hải vô biên vô hạn, trong Hoàng Tuyền Hải, vô số quỷ vật thảm thiết leo lên, giống như Hoàng Tuyền Lộ ở tiểu thế giới của Chung Sơn trước kia, vô số ác quỷ bò lên Hoàng Tuyền Lộ, hy vọng có thể bò ra ngoài Hoàng Tuyền Lộ, tiến vào dương gian.

Vốn là Hoàng Tuyền Lộ, nhưng mà một khi xuống phía dưới thì lại là vực sâu không đáy, nhưng mà giờ phút này, cửa vào Hoàng Tuyền Lộ lại ngược lại. Hoàn toàn lật ngược lại!

Ngẩng đầu nhìn lại, vô tận quỷ vật giãy giụa, vọt tới phía dưới.

Nếu là lúc bình thường, quỷ vật trên Hoàng Tuyền Lộ hẳn là rất khó từ âm phủ bò lên mới đúng, nhưng mà Hoàng Tuyền Lộ này lại khác, lại từ trên đi xuống, tuy rằng pháp tắc bên trong nhất thời không thể chuyển hoán, nhưng mà có rất nhiều quỷ vật ngã xuống.

Vô số quỷ vật bay múa.

Càng là quỷ vật cường đại, càng khó thoát khỏi trói buộc tiến vào dương gian, nói cách khác, theo thời gian trôi qua, quỷ vật tiến vào dương gian sẽ càng ngày càng mạnh.

- Đây, đây! Thiên lão kinh hãi nói.

- Sư tôn, đây là chuyện gì xảy ra? Hoàng Tuyền Lộ sao lại lật lại rồi? Đệ tử của Địa Sư cũng cả kinh kêu lên.

Địa Sư sắc mặt âm trầm, nhất thời cũng không biết giải thích thế nào. * Chúng ta cứ tưởng tượng HTL như một cây nấm nằm ngược, nón nấm là HTH, thân nấm là HTL, mà HTL bị lật lên cũng giống như cây nấm trồng xuôi.

Tất cả pháp tắc nơi này giống như đều bị điên đảo, Hoàng Tuyền Lộ lật lên, mà trọng lực cũng chậm rãi thu nhỏ. Diễn Sinh giới cũng trở nên khổng lồ vô hạn.

- Thiên lão, ngươi thấy thế nào? Địa Sư hỏi.

- Không, không xong! Thiên lão vẻ mặt kinh hãi nói.

- Ngươi biết Phong Thủy Trận này? Địa Sư vội vàng nói.

- Đây là Phong Thủy Trận mạnh nhất Thiên gia, Phong Thủy Trận trong thiên hạ mạnh hơn trận này cũng không vượt qua một bàn tay. Âm Dương Nghịch Chuyển Hoàng Tuyền đại trận! Dùng Hoàng Tuyền Lộ là trận cơ đại trận. Thiên lão vẻ mặt có chút chết lặng nói.

- Vậy, phải phá như thế nào?

- Phá? Chỉ dựa vào chúng ta thì không phá được, thời gian còn lại không tới ba canh giờ, không đến ba canh giờ à! Thiên lão cau mày nói.

- Ba canh giờ sau sẽ xảy ra chuyện gì vậy? Địa Sư vội vàng nói.

- Âm dương nghịch chuyển, Cương Vực ở âm phủ mà Hoàng Tuyền Lộ thông với nó sẽ buông xuống dương gian, trong nháy mắt tất cả quỷ vật Cương Vực kia nhảy vào dương gian đều mất lý trí, chỉ còn lại ý niệm phá hư trong đầu, cho tới tận khi chúng ta tất cả sinh cơ Cương Vực dương gian này mất hết, mới có thể triệt trận! Thiên lão kinh hãi nói.

- Cương Vực buông xuống? Địa Sư biến sắc.

- Đúng, Cương Vực buông xuống, hơn nữa Cương Vực âm phủ kia còn có giấu vô số hung ma, hung ma mất đi lý trí, chỉ biết phá hư, sinh linh đồ thán! Thiên lão trầm giọng nói.

- Vậy làm sao bây giờ? Báo tin cho Thánh Vương, còn có Công Thâu Tử, để cho bọn họ...! Địa Sư cau mày nói.

- Vô ích, chúng ta không ra được, trừ phi đại trận ngừng vận chuyển, nếu không chúng ta vĩnh viễn không ra được, hơn nữa, cho dù Thánh nhân cũng không ngăn cản được, đây là một đại trận dùng thiên địa đại thế hình thành, Hoàng Tuyền Lộ là trận cơ. Ngay cả Thánh nhân cũng không làm gì được, trừ phi hai Thánh nhân dương gian và hai Thánh nhân âm phủ cùng dùng đại năng lực ra tay, nhưng lúc này, đi đâu mà tìm bốn Thánh nhân chứ? Thiên lão lắc lắc đầu nói.

- Vậy chúng ta tìm được Phong Thủy Sư bên trong, giết chết hắn thì sao? Thi tiên sinh ở một bên mở miệng nói.

- Tìm không được, có đại trận che dấu, căn bản không hề có khí tức, hơn nữa cho dù tìm được, bên cạnh hắn khẳng định có rất nhiều hung ma thủ hộ. Ta, ngươi làm sao có thể giết hắn? Thiên lão uể oải nói.

- Không thử một chút, làm sao biết? Thi tiên sinh trầm giọng nói.

Đúng lúc này, cách đó không xa bỗng nhiên bay tới một bóng đen. Thi tiên sinh trong mắt lạnh lùng, trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một Cương thi hoàng kim!

- Ầm!

Cương thi hoàng kim lao ra, ầm ầm va chạm với bóng đen kia, một quỷ vật hình dơi.

Quỷ vật hình dơi hai mắt đỏ rực, lúc bị đánh bại lập tức đạp cánh xông lên tiếp.

Cương thi hoàng kim của Thi tiên sinh lại tiến lên nghênh địch.

- Đây chỉ là bắt đầu! Thiên lão lo lắng nói.

- Đi thôi, không nên trì hoãn, ta theo ngươi vào Hoàng Tuyền, tìm kiếm Phong Thủy Sư của đối phương! Thi tiên sinh khẳng định nói.

- Được rồi! Thiên lão khe khẽ thở dài.

Quay đầu, Thiên lão nhìn về phía Địa Sư nói: - Địa Sư, đại trận như vậy ngươi cũng thấy đấy, ta và Thi tiên sinh vào Hoàng Tuyền, ngươi ở đây bố trí Diễn Sinh giới, dùng Diễn Sinh giới kéo Diễn Sinh giới, tận lực để nó chậm khuếch đại.

- Được! Địa Sư gật gật đầu.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Phong Thủy Trận chưa khoách tán ra, nhưng, giờ phút này âm khí Hoàng Tuyền Cương Vực càng ngày càng thịnh vượng.

Mọi người nhìn chằm chằm hai tinh điểm va chạm trên bầu trời, mà Chung Sơn lại nhìn chăm chú Thiên Thư phía đối diện, ánh mắt Thiên Thư càng ngày càng không chút kiêng kỵ, dường như bất cứ lúc nào cũng ra tay vậy, nhưng vẫn còn đang chờ cái gì đó.

Chung Sơn nhìn Thiên Thư, bỗng nhiên lòng có cảm ứng, dò xét bốn phía một vòng, nhưng lại giống như ảo giác vậy, cũng không nhìn ra có gì đặc dị, bởi vậy lại dời tâm tư lên người Thiên Thư.

Lần này Đại Ly Thánh đình và Công Thâu Thánh Địa so đấu, sớm đã truyền đến thiên hạ Cương Vực chung quanh rồi.

Bởi vậy, tại khe núi xung quanh cũng có rất nhiều cường giả tiến đến quan sát.

Cho dù không gia nhập trận doanh hai phe, nhưng đại chiến kinh thiên như thế, ai cũng không bỏ qua. Đối với chuyện này, Công Thâu Tử và Niết Phàm Trần cũng ngầm cho phép.

Trong một khe núi đứng một đám người áo đen. Tất cả đều đội nón tre màn đen. * Nón tre màn đen giống như nón của Nhậm Doanh Doanh trong phim TNGH.

Người cầm đầu có thân hình một nữ nhân khí chất cực kỳ cao quý.

Nữ nhân cao quý mang theo một đám người áo đen luôn trốn ở khe núi, tận lực điệu thấp mình, như vậy mới không bị chú ý.

Tất cả ánh mắt thuộc hạ theo tới đều nhìn chằm chằm những người tỷ võ, hoặc là nhìn chằm chằm Niết Phàm Trần và Công Thâu Tử, nhưng nữ nhân cao quý này từ đầu tới giờ lại không nhìn hai người này, ánh mắt chỉ dừng trên người một người, một mực nhìn Chung Sơn.

Lúc nhìn thấy Chung Sơn chiến đấu, thậm chí khẩn trương nắm chặt bàn tay, lúc nhìn thấy Chung Sơn đại thắng, thầm thở phào nhẹ nhõm.

Giờ phút này, Niết Phàm Trần và Công Thâu Tử đã chiến đến tinh không. Nữ nhân cao quý vẫn nhìn Chung Sơn. Nhìn thấy Chung Sơn nhìn chung quanh, dường như đang tìm cái gì đó, nữ nhân cao quý lập tức thu hồi ánh mắt, cẩn thận che giấu.

Đúng lúc này, một thuộc hạ đi đến phía sau nữ nhân cao quý, quỳ một chân trên đất nói: - Điện chủ!

- Thế nào? Nữ nhân cao quý mở miệng nói.

- Đông Hoàng Thái Nhất Yêu Thần đã rời khỏi Hoàng Tuyền Cương Vực.” Thuộc hạ kia trịnh trọng nói.

- Thái Nhất sắp lập Thiên Đình, thuộc hạ của hắn còn chạy tới Tây Châu? Hắn rốt cuộc muốn làm gì? Nữ nhân cao quý lộ ra vẻ nghi ngờ nói.

- Thuộc hạ đoán không ra, nhưng thuộc hạ cảm giác, Yêu Thần kia có thể là nhìn trúng Giả chi thiên mạch của Niết Phàm Trần, cảm thấy không thể cướp được cho nên mới rời đi! Thuộc hạ kia nói.

- Thái Nhất sống lại, Đế Tuấn là phân thân của hắn, Đế Tuấn cũng vì vậy mà sống lại, Thái Nhất dẫn dắt rất nhiều Yêu Thần lực áp Vu tộc, Vu tộc sớm đã không còn là thời đại 12 đại tổ Vu năm đó, lần này Thái Nhất sống lại, thế mạnh hơn mấy lần so với ngày xưa, thiên hạ sẽ rối loạn hơn nữa! Nữ nhân cao quý thở dài một tiếng nói.

- Đông Châu Đại Tần Thiên Đình. Tây Châu này, Đại Chu Thiên Đình sống lại cũng là chuyện tình sớm hay muộn, phương nam Đế Tuấn nếu như mở yêu tộc Thiên Đình, thiên hạ sẽ nổi lên tam hùng! Điện chủ, chúng ta nên làm như thế nào? Thuộc hạ kia lo lắng nói.

- Tam hùng nổi lên? Thiên hạ cửu Châu chỉ có tam hùng sao? Đại loạn đã sắp tới, quần hùng loạn vũ, đây chỉ là một bắt đầu, báo cho mọi người, chúng ta lập tức rời đi, đuổi theo Yêu Thần kia! Nữ nhân cao quý trầm giọng nói.

- Vâng! Thuộc hạ lập tức đáp.

Tiếp đó, các thuộc hạ nhao nhao rời đi, đi tìm người cùng tới.

Mà nữ nhân cao quý lại lần nữa nhìn về phía Chung Sơn, nhìn thật sau.

Đợi tất cả người áo bào đen đầu đội nón tre đến đông đủ.

- Đi! Nữ nhân cao quý mang theo một đám thuộc hạ nhanh chóng bay khỏi chỗ, bay về phía ngoài Hoàng Tuyền Cương Vực.

Xa xa, dường như Chung Sơn lại lần nữa lòng có cảm giác, nhìn xung quanh một vòng, vừa vặn nhìn thấy mười mấy người áo đen đã bay xa kia, người vây xem bốn phía nhiều lắm, bay lui bay tới cũng quá nhiều, bởi vậy mấy chục người kia nhìn như cực kỳ tầm thường. Chung Sơn vẻ mặt cổ quái. Dường như trong lòng nổi lên cỗ tưởng niệm vậy.

- Chung Sơn, chuyện gì vậy? Thiên Linh Nhi lập tức hỏi.

- Không có gì. Chung Sơn lắc đầu.

- Kim Bằng! Chung Sơn quay sang Kim Bằng một bên nói.

- Có thần!

- Báo cho Đao Nhân Đồ đi, bảo hắn tới đây, trẫm có loại cảm giác xấu. Chung Sơn trầm giọng nói.

- Vâng! Kim Bằng mang theo một cỗ ngoài ý muốn gật gật đầu.

Cảm giác xấu? Kim Bằng hiện tại cảm giác rất tốt lành a, nào có cảm giác xấu gì? Nhưng nếu Chung Sơn lên tiếng, vậy chỉ có thể lập tức làm theo.

Cách đó không xa, Thiếu Phi Hầu đứng gần Long Ỷ bỗng nhiên bước ra khỏi hàng, đi đến bên cạnh Quắc Thạch Phụ.

Giờ phút này Quắc Thạch Phụ hết sức chăm chú nhìn bầu trời, nhìn đại chiến giữa Niết Phàm Trần và Công Thâu Tử, trong lòng cũng dường như chìm vào đó. Cảm giác Thiếu Phi Hầu tiêu sái đến, lúc này ngừng chú ý lộ ra vẻ nghi hoặc.

- Thừa tướng, không thích hợp a! Thiếu Phi Hầu vẻ mặt ngưng trọng nói.

Không thích hợp? Quắc Thạch Phụ nheo mắt, Thiếu Phi Hầu là người nào? Tuy rằng tiếp xúc không lâu, nhưng mà hắn biết năng lực của Thiếu Phi Hầu, sự tình Thiếu Phi Hầu cảm thấy không đúng, nhất định không phải việc nhỏ.

- Phát hiện cái gì? Quắc Thạch Phụ trầm giọng nói.

- Thừa tướng, ngươi xem mây đen bầu trời kia! Thiếu Phi Hầu trầm giọng nói.

Lúc trước tuy rằng Quắc Thạch Phụ ngẩng đầu nhìn trời, nhưng nhìn cũng là giữa tinh tú xa xôi, giờ phút này nhìn kỹ tầng trời phía dưới, lập tức đồng tử co rụt lại. Bầu trời, mây đen đang lấy một loại tốc độ kinh khủng thế gia tăng, càng ngày càng nhiều. Nếu là mây đen tầm thường còn chưa tính, nhưng Quắc Thạch Phụ cảm thấy, tại trong mây đen này lộ ra một cỗ khí tức chí âm chí tà!

- Thiếu Phi Hầu, đa tạ nhắc nhở! Quắc Thạch Phụ lập tức nói. Thánh Vương đem những người còn lại giao cho mình trông coi, nếu thật xảy ra vấn đề, vậy không biết bàn giao ra sao cho Thánh Vương! Quả nhiên sắp xảy ra chuyện.

Bạn đang đọc Trường Sinh Bất Tử của Quan Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Duy_Ngã_Độc_Tôn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 284

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.