Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thủ Phạm

Tiểu thuyết gốc · 1640 chữ

Chương 19 Thủ Phạm

“Vậy chuyện là như thế nào mau nói tớ nghe xem”

Lúc này Nobita đang cùng Himeko tới trường, do tối qua nhắn tin qua điện thoại không thể nói rõ mọi thứ nên hắn quyết định hỏi trực tiếp chính chủ.

“Ưm chả là dạo gần đây tớ cảm thấy rất lạ ngoại trừ lúc ở trường ra thì khi về nhà mình có cảm giác như bị ai đó theo dõi nhưng khi mình quay lại nhìn thì chả có ai cả”

“Vậy sao, không phải cậu xem phim kinh dị nhiều quá nên thần hồn nát thần tính đấy chứ?”

Nghe vậy Himeko hơi nhíu mày hiện tại cô đang rất hoang mang vậy mà Nobita cứ bình chân như vại lại còn cười trên nỗi đau của cô nữa.

“Nobita mình không đùa đâu nhé nếu cậu không giúp mình là mình giận thiệt đó”

Thấy Himeko đang phồng má lên tỏ vẻ giận dỗi Nobita cũng không tiếp tục trêu đùa nữa tính hắn cũng không thích đùa dai nên hắn nghiêm túc đi thẳng vào vần đề.

“Được rồi, mình không trêu cậu nữa bây giờ cậu hãy nói chị tiết những điều kì lạ cho mình nghe đi”

Thấy Nobita đã trở nên nghiêm túc hơn cô liền nói.

“Mấy hôm trước khi mình về nhà thì thấy trong phòng rất lộn xộn sách vở trên giá thì bị quăng hết xuống đất, lúc đó mình nghĩ là mèo con nhà mình nghịch ngợm nhưng sau đó là mình thấy trên mặt kính của cửa sổ còn có chi chít vết xước nữa, vào ban đêm con mèo của mình cứ hướng ra cửa sổ kêu inh ỏi không chịu đi ngủ mình ngó ra thì thấy có một đôi mắt màu vàng đang nhìn chằm chằm vào phòng mình lúc đấy mình sợ lắm ngay lập tức mình ôm bé mèo rồi chạy xuống phòng ngủ của bố mẹ rồi kể lại mọi chuyện, khi bố mẹ mình lên kiểm tra thì lại không thấy gì cả. Mình sợ lắm Nobita ơi mình phải làm gì đây”

“Bình tĩnh đi Himeko chiều nay khi đi học về mình sẽ qua nhà cậu xem xét qua, cậu cứ yên tâm đi mình hứa sẽ giúp cậu giải quyết việc này”

“Thật chứ? Cảm ơn cậu nhiều nhé Nobita”

“Không có gì việc nhỏ ấy mà”.

Sau đó để làm bớt sự căng thẳng của Himeko Nobita liền kể cho cô bé một số chuyện cười làm cho Himeko cảm thấy bớt căng thẳng rất nhiều, đang trò chuyện vui vẻ thì từ đằng xa có thân ảnh đang chạy lại rồi gọi lớn:

“Nobita chờ mình với”

“Oh chào cậu shizuka”

“Chào cậu Nobita dạo này cậu đi sớm nghê nha”

“Có gì đâu cậuu cũng thế mà, thôi mình mau tới trường không thì trễ mất”

“Ừ mình đi thôi”

Lúc này shizuka mới để ý tới người bên cạnh Nobita.

“Nobita đây là ai vậy?”

Không đợi Nobita trả lời Himeko đã nhanh chóng đáp lại

“Chào bạn mình trên là Himeko học lớp 3A”

“Vậy à còn mình tên là shizuka học lớp 3E, bạn thật là dễ thương đó ước gì mình được như bạn”

“Vâ....vậy sao cảm ơn bạn nhiều nhé”

“Được rồi vậy chúng ta cùng đến trường trước thôi Nobita, hẹn gặp lại cậu sau nha Himeko”

Shizuka đang chuẩn bị kéo tay Nobita đi tới trường trước vì hôm nay là ngày hai người phải trực nhật, tuy nhiên Himeko đã giữ lại tay còn lại của Nobita rồi kéo lại.

“Khoan đã shizuka, Nobita đang tới trường cùng mình mà”

“Nhưng mà hôm nay tụi mình phải trực nhật buổi sáng nên cậu ta và mình phải đi trước để còn dọn lớp nữa”

“Mấy cái đó thì làm nhanh mà cứ từ từ mà đi thôi chúng ta đi học cũng rất sớm không có gì mà vội cả vậy nên Nobita sẽ đi cùng tớ”

Khi nghe như vậy Shizuka cảm thấy không vui, tuy rằng cô là người khá là dịu dàng và hiền lành nhưng dù sao thì cô cũng vẫn chỉ là một đứa con nít chưa đủ trưởng thành vì vậy sẽ có đôi lúc tính tình trẻ con lại hiện ra.

“Không được Nobita sẽ đi với tớ, mình đi thôi Nobita”

Nói xong cô kéo tay Nobita thật mạnh nhưng Himeko cũng không phải dạng vừa trong lòng đang thầm mắng Shizuka là cô bé ngang ngược, rõ ràng là cô đang nói chuyện với Nobita rất vui vẻ vậy mà cô bé kia từ đâu ra định lôi Nobita của cô đi, làm hỏng cả thời gian thoải mái của cô.

“Không Nobita sẽ tới trường cùng mình cậu bỏ tay ra đi”

Nói rồi cô dùng cả người để kéo Nobita trở lại. Về phần Nobita ta lúc này thì trong lòng hắn đang khóc rất lớn, hắn không hiểu hắn đã đắc tội gì với lão thiên gia mà bây giờ lại đẩy hắn vào hoàn cảnh như vậy một bên là bạn thuở nhỏ, một bên là người giúp hắn giữ bí mật, chọn bên này thì làm mất lòng bên kia thật quá là tiến thoái lưỡng nan, chưa bao giờ hắn mong muốn cái tên mèo máy mập ú chân ngắn kia ở đây như lúc này, trong sâu thẳm thâm tâm hắn hét lớn.

“Doraemon cứu mình vớiiiiiiiiii”.

.................

Cuối cùng mọi việc kết thúc bằng cách Nobita vùng chạy khỏi hai người. Hắn thầm kêu may mắn vì người hắn còn chưa bị xé đôi ra, quả nhiên là không chỉ mẹ hắn thì trên đời này phụ nữ đúng là đáng sợ. Kết thúc giờ học hắn lập tức chạy tới nhà của Himeko. Hiện tại bố mẹ của cô bé đang đi làm nên chỉ còn có mình cô bé ở nhà. Sau khi được dẫn lên trên phòng Nobita xem xét một lượt, thi thoảng còn nhìn đăm đăm rồi trèo lên giường của Himeko nữa làm cho Himeko ngượng chín cả mặt, sau một lúc hắn xuống giường rồi trên tay có một ít lông thú mịn đó là lông của chưa mèo con nhà Himeko quan sát đống lông một chút hắn hỏi

“này Himeko mèo nhà cậu có thường hay trèo lên giường không”

“Không đâu mèo nhà mình được dạy là không được chạy trên giường chắc đây là lông khi mình ôm bé nên lông mới bị vương trên đó đấy”

“Vậy à?”

Nói xong hắn kiểm tra những chỗ còn lại rồi sau đó hắn quay sang bảo Himeko

“này Himeko cậu để mèo con ở trong phòng rồi sau đó chúng ta ra khỏi phòng nào”

Tuy Himeko không hiểu gì hết nhưng vẫn làm theo lời của Nobita rồi sau đó cả hai quay ra đóng cửa lại nhưng hai người họ không đi đâu cả chỉ đứng trước cửa chờ đợi.

“Này Nobita chúng ta là như vậy để làm gì vậy”

“À chốc nữa cậu sẽ biết đảm bảo cậu sẽ rất bất ngờ”

Một lúc sau Nobita đột nhiên lên tiếng

“Cũng tới lúc rồi”

Nói xong hắn bất ngờ mở cửa, trong phòng ngoại trừ chí mèo con của Himeko ra thì cũng xuất hiện thêm một chú mèo rất lớn

“Đây là thủ phạm làm cho phòng của cậu trở nên lộn xộn và đêm xuống là nhìn vào phòng cậu đấy”

“Sao lại như vậy con mèo này là ở đâu ra vậy?”

“Himeko có phải chú mèo con mà cậu nuôi là mèo bị hoang phải không?”

“Đúng vậy mèo con nhà mình được nhặt về trong một cái hộp các tông lớn”

“Vậy thì đây chắc hẳn là mẹ của nó rồi, đồ đạc nhà cậu lộn xộn là do con mèo này lẻn vào gặp con nó nên nghịch ngợm làm bừa bộn thôi còn việc nó nhìn chằm chằm vào phòng thực chất là nó muốn nhìn con của nó thôi”

“Ra là như vậy vậy vết xước trên cửa sổ là do mình đóng cửa nên con mèo mới cào để tìm cách vào nhà phải không?”

“Đúng vậy đấy”

Rốt cuộc mọi chuyện cũng được giải quyết, tuy nhiên cả hai người lại phải đối mặt với một việc còn rắc rối hơn nhiều đó là tìm nhà cho chú mèo kia. Kì thực Himeko cũng không muốn hằng đêm cứ có một đôi mắt nhìn chằm chằm vào phòng của mình chi bằng tìm cho chú mèo một gia đình rồi thi thoảng cho hai mẹ con bé mèo gặp nhau là được nhưng vấn đề là ai sẽ nuôi? Nhà cô đã có một con không thể nào nuôi thêm được vậy thì chỉ có Nobita. Không để Himeko mở lời Nobita đã cất tiếng

“Đừng nhìn mình nhà mình không có cho nuôi chó mèo đâu”

“Vậy thì ai sẽ nuôi em ấy bây giờ? Nobita à cậu hãy cùng mình đi tìm nhà cho em ấy đi mà mình xin cậu đó”

Himeko cố gắng năn nỉ Nobita cô biết Nobita sẽ giúp đỡ cô tuy vậy cô cũng không sợ Nobita từ chối nếu Nobita có ý định đó thì cô sẽ dùng tuyệt chiêu dọa dẫm chừng nào chưa có ai biết chuyện này thì cô sẽ sử dụng nó một cách triệt để đồng thời sẽ dùng chiêu này để Nobita cách xa xa cô nàng Shizuka kia ra một chút. Nếu như Nobita hiện giờ mà đọc được suy nghĩ của Himeko thì đảm bảo hắn sẽ có xúc động đánh người thật đâu a nhưng tất cả chỉ là “nếu như” mà thôi.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Thành Nobita sáng tác bởi ỐcTiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ỐcTiêu
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.