Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thời Tiết Không Đúng

Phiên bản Dịch · 1047 chữ

Ông ngoại cũng sẽ hành người?!

Tô Sở bĩu môi, tràn đầy không hiểu, nàng cùng biểu ca từ nhỏ đã bắt đầu học y thư, liền tính có ngốc một chút, nhưng trải qua thời gian dài tích lũy cùng hung đúc, ít nhiều vẫn có chút căn cơ. Dù lâm trận mới mày gươm thì lúc khảo thí cũng coi như có thể ứng phó được một chút. Nhưng mà Cảnh Vân Chiêu…

Tuy rằng nàng thông minh học giỏi thành tích tốt. Nhưng về y thư cái này phần lớn tương đối khó hiểu được nghĩa, những cổ ngữ này nọ trong y thư cho tới hiện tại còn có nhiều cái nàng chưa hiểu nổi. Huốn chi Cảnh Vân Chiêu trước nay có từng tiếp xúc với những thứ này đâu.

“Ngươi xong rồi ngươi xong rồi, chị họ, ngươi là không biết, ông ngoại của ta ở phương diện y thuật nhưng cực kỳ nghiêm túc. Tới thời điểm khảo thí, ngươi nếu không hiểu thì tốt nhất là nên bỏ trống chứ đừng bao giờ viết loạn. Chẳng sợ nộp lên giấy trắng, chứ nếu ngươi viết loạn, kết cục tuyệt đối có thể nói sẽ cực kỳ thê thảm!”

Tôn Sở một bộ dạng đồng tình nhìn Cảnh Vân Chiêu, giống như có thể nhìn ra được nàng sẽ phải trải qua chuyện cực kỳ thê thảm gì.

Cảnh Vân Chiêu đối với y thuật tuy rằng còn chưa tinh thông, nhưng về phần nhập môn xem như cũng vẫn có thể.

Khởi điểm của nàng so với người khác không giống nhau, nàng không hiểu cái gì, thì chỉ cần tìm tòi trong linh ngọc một chút sau đó lý giải xuống dưới thì tốt rồi.

Hơn nữa cho dù tạm thời không lý giải được, nhưng những thứ kia vẫn luôn ở trong đầu của nàng không tiêu tán, hôm nay không hiểu, liền suy diễn từ từ cũng sẽ hiểu.

Cũng không biết Tô Sở lại nói nhiều như vậy, cứ như một cái máy hát mà hát liên tục, không ngừng tố khổ.

Nghe ý tứ của nàng, có thể biết được Cam lão gia tử trừng phạt là cực kỳ nghiêm khắc. Nếu giao giấy trắng, liền bị ghép tội vô dụng không chuyên tâm học hành, sẽ bị trừng phạt bằng cách đem một quyển y thư sao chép vài lần.

Nhưng nếu viết loạn một hồi, liền sẽ bị cho là thái độ có vấn đề, cái kia trừng phạt chính là không ngừng khấu trừ tiền tiêu vặt, càng sẽ trực tiếp mang người đem về để dưới mắt giám sát, không chỉ mỗi ngày bị giảng một đống lớn đạo lý, còn phải đi theo ông tập thể dục chạy bộ buổi sáng, bao gầm ăn, ở, đi lại đều bị ông tham dự vào.

Cảnh Vân Chiêu đối với vị gia gia này cũng thật sự bội phục, thời đại này, có một y sư có y đức như vậy là không dễ gì.

Ngày hôm sau, Cảnh Vân Chiêu vẫn tới trường học như thường lệ. Thời điểm buổi tối, nàng đúng hẹn đi tới hẻm nhỏ, còn mang theo một sọt thảo dược để bán.

Tình cảnh hôm nay so với ngày hôm qua có chút bất đồng. Nàng gõ cửa chưa được ba tiếng, cửa đã được mở ra. Hơn nữa lão nhân kia cũng đã ngồi ở chính giữa sân, vẻ mặt nghiêm túc nhìn nàng chằm chằm.

Ánh mắt này thực khiến người bị nhìn phải dựng đứng lông tơ. Cảnh Vân Chiêu có cảm giác khiếp hoảng.

“Những dược liệu này thực không tồi, biết chúng nó có công dụng gì không?” Lão nhân âm dương quái khí hỏi một câu.

Cảnh Vân Chiêu kéo kéo khóe miệng, “Đảng sâm có tác dụng thanh phế, bổ trung ích khí, hòa vị, sinh tân, trị huyết áp thấp, thần kinh suy nhược, tiêu chảy. Sâm Cao có công dụng làm ấm thận, tráng gân cốt, trừ hàn thấp, trị liệt dương, yếu sinh lý, tinh lạnh, tiểu tiện không cầm được, chân tay, lưng lạnh….”

“Ngươi hái mấy thứ này không đúng mùa!” Lão nhân giống như không nghe nàng nói, ông chỉ vào cây dược liệu trong sọt của Cảnh Vân Chiêu nói:

“Loại này bào chế yêu cầu vào thời điểm trời nóng, như vậy mới có thể đạt tới hiệu quả tốt nhất. Ngươi hiện tại đưa tới, không đúng!”

Lúc này mới mùa xuân, nào có ai vào cái mùa này mà đi thu hoạch được liệu này?

Cảnh Vân Chiêu vừa nghe, sắc mặt tức khắc tái đi, nàng nhưng thật ra không nghĩ tới việc này.

“Từ lão gia tử, vậy thứ này ta thu hồi đi là được, không bán.” Cảnh Vân Chiêu nói, nhưng thật ra có chút lo lắng này lão nhân sẽ tiếp tục hỏi nàng về việc ngắt hái thảo dược.

“Lưu lại đi, đồ vật khá tốt.” Lão nhân liếc mắt nhìn nàng một cái, “Theo ta lại đây!”

Nói xong cũng không đợi Cảnh Vân Chiêu đáp lại, trực tiếp hướng về phía hậu viện đi đến, Cảnh Vân Chiêu có chút khó hiểu, suy nghĩ một chốc cũng liền đi theo sát phía sau, chỉ thấy lão nhân họ Từ đi không chậm, ở hậu viện có một cái liều, địa thế hơi cao, trên mặt đất còn có phòng ẩm vôi, bên trong tràn đầy đều là dược liệu.

“Thời điểm nào bào chế dược liệu cũng không biết, ngươi đem bán như vậy về sau ai dám mua? Cho nên ngươi sau này mỗi ngày đều phải lại đây học. Ngươi bắt đầu từ nơi này học hỏi đi. Trong tay ngươi đều là dược liệu tốt, đừng đạp hư nó!” Lão nhân vẫn biểu tình như cũ, nhìn không ra dụng ý của ông.

Bất quá nhìn đến này đó dược liệu, Cảnh Vân Chiêu thật sự có vài phần động tâm.

Bên trong linh ngọc cũng có nhắc qua những thứ có liên quan tới phương diện bào chế dược liệu, nhưng trong linh ngọc cùng đồ vật chính mắt nhìn thấy là không giống nhau.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Thần Y Nữ của Niên Tiểu Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.