Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi chết chắc rồi

Phiên bản Dịch · 1170 chữ

Lý Cương nhìn chiếc xe bị đâm đến biến dạng, cảm xúc bùng lên trong lòng không phải giận dữ, mà là sợ hãi. Những người này có thù tất báo, e là mình đá phải tấm sắt rồi.

Hắn nhìn Tiểu Trang với khuôn mặt vô cảm, cười gượng vài tiếng, nhất thời không biết phải làm sao mới ổn.

Mạnh Hiểu Hiểu nhận ly nước mà thợ chụp ảnh Tiểu Mạnh đưa cho, môi mím chặt. Hôm nay nàng đi đôi giày cao gót không vừa chân, làm cho mắt cá chân hơi khó chịu. Nàng vừa nghỉ ngơi vừa lia đuôi mắt chú ý tới thư ký Lâm đứng ở cửa.

Chỉ thấy trên gương mặt thư ký Lâm bỗng lóe lên vẻ vui mừng. Mạnh Hiểu Hiểu nhìn theo ánh mắt của thư ký Lâm thì thấy đằng xa có ba chiếc ô tô màu đen đang chạy tới.

Chiếc xe dẫn đầu là Rolls-Royce cực kỳ hiếm thấy ở tỉnh Thiên Nam, thân xe dài sáu thước. Dưới ánh mặt trời, chiếc xe sáng lấp lánh, cực kỳ ngầu.

Thư ký Lâm lập tức đi tới nghênh đón. Cửa xe mở ra, một người trẻ tuổi như báo săn, để tóc ngắn nhảy xuống xe.

Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Mạnh Hiểu Hiểu. Tập đoàn Cẩm Tú ở Ô thành, đây chẳng phải là nam tử mình từng gặp khi ăn tiệc cưới ở nhà đại ca sao?

Câu nói của cô em họ bỗng vang lên trong đầu nàng. Mạnh Hiểu Hiểu ra sức lắc đầu. Tiểu Dương ở bên cạnh hỏi với vẻ khó hiểu: "Tiểu Mạnh tỷ, ngươi không sao chứ?"

"Ta không sao."

Mạnh Hiểu Hiểu nhìn thư ký Lâm, hình như đang nói chuyện gì đó. Người trẻ tuổi kia vội vàng dẫn mấy người mặc đồ đen rõ ràng là cổ cồn trắng vội vàng đi vào hội trường.

Thư ký Lâm nôn nóng nói: "Hôm nay lãnh đạo tỉnh cũng tới. Chỉ còn hai phút thôi. Tô tổng, ngươi phải nhanh lên, điều khoản bổ sung trong hội đàm hợp tác kinh tế lát nữa rất bất lợi với ngươi." Tô Bình Nam gật đầu, lần đầu tiên trên gương mặt bình tĩnh lộ biểu cảm tức giận, cực kỳ tức giận kẻ sai khiến phía sau.

Lưu Vĩ Dân đắc ý nhìn ghế số ba vẫn trống không, nhếch môi nở nụ cười âm lãnh. Đường lối của tập đoàn Cẩm Tú ở Ô thành xung đột với hắn, nhưng ở Thiên Đô hắn vẫn dám vật tayTiểu Hồng Bào tiếng tăm lừng lẫy.

Hắn rất hiểu tính cách của kiểu người cường thế tự lập nghiệp như Tiểu Hồng Bào, thật ra trong lòng cũng hơi sợ hãi.

Nhưng cải cách ở thành phố Thiên Đô lần này có bước tiến cực lớn, trong đó có mấy hạng mục chất lượng cao mà hắn nhất định phải giành được, tuyệt đối không cho phép xảy ra bất kỳ tình huống nào nằm ngoài dự liệu của hắn.

Lưu Vĩ Dân thừa biết nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, tập đoàn Tân Thế Giới khó mà phá bỏ cơ cấu hiện tại, phát triển đi lên.

Tống Phúc Nguyên nhìn bàn số ba vẫn trống không, thầm thở dài trong lòng. Xem ra Tô Bình Nam không tới kịp.

Hắn có ấn tượng rất tốt về Tô Bình Nam. Trong quá trình cải cách cải chế nhà máy điện tử, bất kể là cách thức hay là ý tưởng quản lý đều tăng sức nặng trong lòng thị trưởng Tống.

Cánh cửa mở ra, Tô Bình Nam chỉnh lại trang phục hơi nhăn, sau đó hơi khom người với mấy vị lãnh đạo trên sân khấu để tỏ ý xin lỗi vì bây giờ mới đến. Tiếp theo, hắn bước nhanh đến vị trí số ba, quét mắt nhìn xung quanh. Chắc chắn là ở đây có kẻ ra tay với hắn lúc nãy, hơn nữa hắn đã láng máng có suy đoán.

Hôm nay người tổ chức hội nghị là phó tỉnh trưởng Lý quản lý mảng kinh tế của tỉnh Thiên Nam. Hắn ngạc nhiên nhìn người trẻ tuổi đến cuối cùng, người này thật quá đáng.

Phó tỉnh trưởng Lý thản nhiên chỉ vào bàn số ba, nhỏ giọng nói với người phía sau một câu "tư liệu về hắn".

Mặc dù giọng nói rất nhỏ, nhưng thị trưởng Tống vẫn thính tai nghe thấy câu này. Hắn bình tĩnh gật đầu với Tô Bình Nam.

Hội nghị vẫn như mọi khi, đầu tiên là lời dạo đầu dài dòng, những người ngồi ở đây đều bình tĩnh như núi, tiếng vỗ tay cực kỳ sôi nổi.

Giữa chừng hội nghị, Tô Bình Nam nhận được cuộc gọi từ Đỗ Cửu, hắn tỉnh bơ đi ra ngoài. Giọng Đỗ Cửu trong điện thoại rất lạnh lùng: "Tô ca, Lý Cương là một diệu nhân, không ngờ hắn lại có ý hòa giải. Hắn tình nguyện nói là xe cảnh sát do chính hắn đâm hỏng, không liên quan đến Tiểu Trang."

Sắc mặt Tô Bình Nam không thay đổi. Sau khi nghe Đỗ Cửu kể xong, hắn chỉ lạnh lùng nói: "Bảo Tiểu Trang đi tự thú và bồi thường, ngươi phụ trách đi theo."

"Giáng một đòn mạnh để tránh trăm cú đấm về sau. Thể diện phải tự giành lấy, không phải dựa vào người khác cho. Đã có kẻ dám duỗi tay với chúng ta, thì chúng ta sẽ chặt móng vuốt của hắn."

Tô Bình Nam nói bằng giọng điệu tàn nhẫn.

Thật ra ban đầu Tô Bình Nam không nhận ra Lý Cương của hiện tại. Ở kiếp trước, Lý Cương rất nổi tiếng, sau này hắn một bước lên trời, thậm chí còn lên tới chức tổng đội trưởng Lục Phiến Môn ở Thiên Đô, mãi cho đến năm 1999 mới rớt đài với tội danh nhận hối lộ trái pháp luật và dính tới ba mạng người.

"Điều tra một nữ hài tên là Lâm Tuyết. Có lẽ hiện giờ nàng đang làm việc tại một hội sở nào đó, tìm nàng mang về đây."

"Vâng."

Thấy Tiểu Trang tự thú, sắc mặt Lý Cương thoáng cứng đờ, sau đó dần trở nên hung ác. Không ngờ đối phương lại không nể mặt như vậy, chứng tỏ sự việc không dễ giải quyết, hai bên phải đấu một trận mới có thể dừng tay.

Hắn cúi người, đi đến trước mặt Tiểu Trang: "Nếu trở mặt thì ta không hạ thủ lưu tình nữa."

Tiểu Trang cũng chỉ nói với âm lượng chỉ hai người có thể nghe thấy: "Trước đi ta vào đây, lão đại của ta chỉ nói với ta một câu, ta tin hắn."

Lý Cương hỏi câu gì.

Tiểu Trang nhìn vào mắt Lý Cương, như thể nhìn một người chết: "Lão đại của ta nói ngươi chết chắc rồi."

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch) của Đại Đại Quyển
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TueTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 1109

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.