Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sinh tử chi chiến

Tiểu thuyết gốc · 1528 chữ

Điền Bất Dịch khẽ hừ một tiếng, sau đó quay sang Trương Tiểu Phàm nói: “ Lão thất, thời gian thi đấu đã sắp đến, con hãy lên đài đi thôi!”

“ Đệ tử tuân mệnh!” Trương Tiểu Phàm gật đầu chấp tay, sau đó dưới chân khẽ điểm, cả người hóa thành một đạo bạch ảnh, phiêu dật tiêu sái mà vững vàng rơi xuống lôi đài.

Dưới đài chúng đệ tử nhìn thấy Trương Tiểu Phàm bình tĩnh như thế liền khịt mũi coi thường, đặc biệt là đệ tử của Long Thủ phong. Đứng ở giữa đám người Long Thủ phong, Tề Hạo ánh mắt xoẹt qua một tia lạnh lùng mà tế ra Hàn Băng tiên kiếm, ngự kiếm bay về phía lôi đài.

Tề Hạo vừa ra, dưới đài lập tức liền vang lên một trận hoan hô như sấm rền, có thể nhận ra đám người bên dưới toàn bộ đều là fan của Tề Hạo, sở dĩ phát ra trận hoan hô ầm ĩ cũng là việc hiển nhiên.

Thả người nhảy xuống Hàn Băng tiên kiếm, Tề Hạo đem tiên kiếm thu lại tiếp đó lại lộ ra vẻ tiếc hận nói: “ Trương sư đệ, trận đấu hôm nay quả là tọa hóa trêu người, để sư đệ phân phối đến cùng ta tỷ thí a!”

“ Đúng vậy a, lần này rút thăm để cho sư đệ cùng Tề sư huynh một trận chiến, quả nhiên làm cho người không thể nhìn thấu!” Trương Tiểu Phàm dùng đầu ngón chân cũng suy nghĩ ra được là lần rút thăm này ít nhiều chắc chắn cũng có một chút không thích hợp.

Dù sao chủ quản rút thăm chính là Thương Tùng đạo nhân tên đại ma đầu này, thao túng một chút thứ tự sắp xếp thi đấu đối với hắn đó chỉ là một chuyện vô cùng đơn giản mà thôi.

“Coong” Dưới đài âm thanh hồi chuông vang lên, trong lúc hai người nói chuyện thì thời gian thi đấu cũng đã đến!

Hướng về phía đối diện Tề Hạo chắp tay, Trương Tiểu Phàm theo lệ thường nói: “ Đại Trúc phong Trương Tiểu Phàm, mời Tề sư huynh chỉ giáo!”

Nhìn thấy áo trắng như tuyết, siêu phàm thoát tục Trương Tiểu Phàm, Tề Hạo gương mặt lộ ra vẻ nghiêm túc nhẹ gật đầu đáp: “ Long Thủ phong, Tề Hạo, mời sư đệ chỉ giáo!”

Dứt lời, thanh tiên kiếm tựa như băng tinh Hàn Băng tiên kiếm được hắn nắm chặt, nguyên bản khí chất ôn hòa của hắn nháy mắt liền biến hóa trở nên long trời lở đất, Tề Hạo giờ phút này trên dưới toàn thân tản ra một loại khí thế uy nghiêm.

Đối với đối thủ của mình, Tề Hạo xưa nay đều không dám ôm lòng coi thường, đạo lý “sư tử vồ thỏ cùng dùng toàn lực” đều được hắn thông hiểu triệt để, hơn nữa nếu để thua thì hắn còn mặt mũi nào mà nhìn các vị sư đệ muội của Long Thủ phong.

Trong lòng nghĩ vậy, Tề Hạo vượt lên trước mà phát động ra công kích!

Nắm chặt Hàn Băng tiên kiếm khẽ nâng, chỉ thấy tiên kiếm nhất thời quang mang bắn ra bốn phía, chung quanh nhiệt độ nháy mắt rơi xuống thấp, lấy Tề Hạo làm trung tâm, bốn phía tựa như rơi vào hầm băng.

Ngồi dưới đài, Đạo Huyền chân nhân khó có được vẻ kinh dị mà nói: “ Cửu Thiên Huyền Băng, không nghĩ tới Tề sư điệt thu được kỳ ngộ như thế, xem ra những năm qua đụng phải cơ duyên không phải là ít đi!”

Được chưởng môn tán dương không chút nào keo kiệt, Thương Tùng đạo nhân hơi có chút đắc ý nói: “ Đây chính là tạo hóa của nó, lần trước bị thu bởi sư huynh tiểu đồ Tiêu sư điệt, nó luôn chăm chỉ tu hành, vì đánh bại Tiêu sư điệt mà rèn luyện thanh Hàn Băng tiên kiếm này đây!”

Đạo Huyền chân nhân tự nhiên minh bạch vì sao Tề Hạo cố gắng như thế, nhưng hắn cũng chỉ khẽ lắc đầu thở dài nói: “ Quả nhiên là si nhi a!”

Những năm này Tề Hạo cố gắng cùng chấp nhất, Đạo Huyền chân nhân làm sao mà không biết, chỉ là đệ tử Tiêu Dật Tài của hắn đã được hắn phái đi Ma giáo làm gián điệp, cho nên Tề Hào muốn đem tâm ma đột phá mà đạt tới Thượng Thanh cảnh chính là muôn vàn khó khăn.

“ Sưu!”

Trên đài, Tề Hạo súc thế đã đủ liền lập tức ném tiên kiếm Hàn Băng lên bầu trời, chỉ thấy Hàn Băng tiên kiếm tỏa ra hàn khí mãnh liệt hướng về Trương Tiểu Phàm hung hãn mà chém tới, đồng thời Tề Hạo cũng nhanh chóng bắt lấy pháp quyết, âm thầm vận chuyển Thái Cực Huyền Thanh Đạo, tu vi Ngọc Thanh cảnh tầng chín viên mãn toàn bộ bạo phát.

Nhìn thấy trảm kích của Tề Hạo chém tới, Trương Tiểu Phàm thấy nguy không loạn, sau lưng Phệ Thiên thần kiếm bạch quang đại phóng, chớp mắt phóng ra hóa thành một đạo kiếm quang bạch sắc đón nhận trảm kích mà đến của Hàn Băng tiên kiếm.

Keng! Một trận âm thanh trong trẻo vang lên, tiếp theo đó chính là liên tiếp âm thanh tiên kiếm liên tục vang chạm, kình khí từ những lần va chạm của hai thanh kiếm tựa như điệp lãng mà bắn về bốn phương tám hướng.

Cả hai tranh chấp lần đầu tiên, trong lúc nhất thời chính là bất phân thắng bại!

Ánh mắt nhìn chăm chú giữa không trung hai thanh tiên kiếm, Tề Hạo thần sắc hiện lên vẻ kinh ngạc, thầm nghĩ: “ Khốn kiếp, tu vi của tên Trương Tiểu Phàm này ít nhất cũng đã đạt tới tầng thứ tám đi!”

Nghĩ đến đây, Tề Hạo quanh người nhiệt độ nháy mắt điên cuồng hạ thấp, hắn tay bắt lấy kiếm quyết, đang cùng Phệ Thiên thần kiếm đối chiến Hàn Băng tiên kiếm trên không trung được hắn triệu hồi trở về.

Sớm đã có chuẩn bị, Tề Hạo không hề hoang mang trở tay cầm lấy tiên kiếm Hàn Băng, một thân đạo pháp Thái Cực Huyền Thanh Đạo điên cuồng vận chuyển, khiến hắn toàn thân phục sức nổi lên hàn khí vờn quanh hoa lệ bay múa, nhiệt độ vốn dĩ đã vô cùng lạnh lẽo lúc này lại mang thêm một tia thấu xương thấu thịt.

Về phần Trương Tiểu Phàm nhìn thấy Tề Hạo tư thế chuẩn bị so đấu tu vi , hắn cũng không cam lòng yếu thế, triệu hồi Phệ Thiên thần kiếm trở về, vững vàng cầm lấy thần kiếm, ánh mắt của hắn trở nên sắc bén tựa như đem Tề Hạo phong tỏa trở lại, đồng thời tay trái không biết từ bao giờ đưa đến gần lưỡi kiếm mà lướt qua.

Xoẹt! Một tiếng, lòng bàn tay ngay tức khắc liền mở ra một miệng vết thương, tiên huyết không tự chủ được mà chảy xuống thân kiếm của Phệ Thiên, tại tiên huyết quán chú toàn thân Phệ Thiên thần kiếm liền nổi lên một tầng nồng đậm bạch quang xen lẫn huyết quang nhàn nhạt.

Mà ở chui kiếm, phong ấn Phệ Huyết châu cùng Nhiếp Hồn côn liền hiện ra ma tính của nó, chỉ thấy một trận thanh khí màu xanh đen từ lưỡi kiếm cùng mũi kiếm thấu thể mà ra, mang theo một cỗ lực lượng kinh người tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể đem toàn bộ thế gian thôn phệ.

Trận tỷ thí này vậy mà lại trở thành một trận sinh tử chiến!

Ngồi bên cạnh Điền Bất Dịch, Tô Như nháy mắt liền bật dậy, lộ ra vẻ lo âu nói: “ Sinh tử chi chiến, Chưởng môn sư huynh, chúng ta chẳng lẽ để mặc bọn chúng thi đấu tiếp sao?”

Mà Điền Bất Dịch bên cạnh tuy không lên tiếng, nhưng ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng nhìn về phía Đạo Huyền chân nhân tựa hồ chờ đợi câu trả lời từ hắn.

Phải biết Thất Mạch hội võ tỷ thí ắt hẳn sẽ có tổn thương, nhưng biến thành sinh tử chi chiến đây có thể nói là lần đầu tiên xuất hiện ở hội võ Thất Mạch này.

Hơn nữa…

Đối thủ của Trương Tiểu Phàm lại là Bảng Nhãn kỳ trước của Thất Mạch hội võ, Tề Hạo, phu phụ Điền Bất Dịch trong lòng liền không khỏi lo lắng.

Lẳng lặng nhìn ở trên đài hai người liều chết thôi động Thái Cực Huyền Thanh Đạo, Thương Tùng chân nhân lạnh nhạt nói: “ Tô sư muội, muội yên tâm, có chúng ta ở đây, dù bọn chúng có đánh nhau kịch liệt đến mức nào thì chúng ta đều có cách cứu bọn chúng a!”

Bạn đang đọc Tru Tiên: Ta Là Trương Tiểu Phàm sáng tác bởi LamDiễmMaQuân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamDiễmMaQuân
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.