Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 84

Phiên bản Dịch · 2642 chữ

Thiết Đầu đóng cửa lại, “Con người thư ký của cậu cũng không tệ lắm.” Ngoại trừ tiền lương cao chút, xem ra vẫn là một cô gái khá có trách nhiệm.

Chưa đến mười phút sau tiếng gõ cửa lại vang lên lần nữa, Thiết Đầu lại cả kinh, lẽ nào là cô thư ký kia tới chào tạm biệt? Nhìn Tào Nhất Lâm vẫn còn đang phấn đấu trong bếp không hề để ý gì một cái, hắn đứng dậy đi mở cửa, “Anh cuối cùng cũng về rồi, trễ chút nữa không chừng Tiểu Lâm Tử đã trèo ra ngoài đem cả thủy tinh bên ngoài cũng lau một lần đó, ít nhất cũng nên gọi về chứ.” Thiết Đầu đột nhiên cảm thấy những lời này khiến người bạn tốt nhất của hắn ngày càng có xu hướng phát triển trên con đường nữ tính hóa.

“Di động hết pin.” Từ Uy hơi áy náy nói.

Nghe thấy giọng anh, Tào Nhất Lâm liền bỏ khăn trong tay xuống xông tới, “Anh, anh về rồi.”

Thấy vẻ lo lắng trên mặt cậu, tay không ngừng kiểm tra trên dưới xem mình có bị gì không, Từ Uy có chút tội lỗi, anh nên mượn điện thoại gọi về báo một tiếng mới phải. “Ừ, về thôi.”

Ba người nhanh chóng dọn đồ rời khỏi công ty, trực tiếp về chỗ ở của Từ Uy và Tào Nhất Lâm. “Kể coi anh đi làm cái gì, hôm nay phát hiện những gì rồi?” Thiết Đầu bưng ly nước Tào Nhất Lâm đưa tò mò hỏi.

Nhìn Thiết Đầu hai chân gác lên bàn ngồi ở vị trí mình yêu thích, Từ Uy có chút bất đắc dĩ, người này tại sao không về nhà, chẳng lẽ không biết loại câu hỏi như tối có muốn đến nhà họ nghỉ ngơi, mai cùng đi làm không chỉ mang tính chào hỏi thôi sao, sao hắn lại đồng ý chứ. “Tôi tìm ra người đón người của đoàn khảo sát đi là ai rồi, là…”

“Trương Kha.” Thiết Đầu uống một ngụm tiếp lời.

“Cậu biết?” Từ Uy hơi bất ngờ.

“Lý Cương gọi về nói.” Tào Nhất Lâm đưa cho anh một ly, giải thích.

“À.” Từ Uy hiểu ra gật đầu.

“Sau đó thì sao?” Thiết Đầu càng muốn biết mấy chuyện mà bọn họ không biết hơn.

“Sau đó cái gì?” Từ Uy không hiểu hỏi.

“Anh ra ngoài cả ngày chỉ tra được cái này?” Nếu Từ Uy gật đầu, Thiết Đầu sẽ cảm thấy từ trước tới nay dường như đã đánh giá cao anh.

“Trước mắt… là vậy.” Từ Uy nhướn mày nói.

“Ố ồ, đúng là ngoài dự liệu của tôi.” Thiết Đầu không thể không nói.

Từ Uy mỉm cười không nói thêm gì. “Sớm nghỉ ngơi chút đi, lần sau sẽ không làm trễ như vậy nữa.” Lần sau cũng sẽ không mở miệng “mời” một người không biết khách sáo là gì ngủ lại, trong khoảng thời gian ở chung này anh phải nên hiểu Thiết Đầu ít nhiều, sao có thể nói chuyện khách sáo với hắn được chứ.

Ban đêm, hai người nằm trên giường, Tào Nhất Lâm đột nhiên nói, “Lần này… cho dù thất bại cũng không sao, chung quy sẽ có cách khác có thể đem mẹ em đi thôi, hơn nữa nói thế nào thì mẹ em cũng là con dâu của ông nội, ông sẽ không làm gì quá đáng đâu.” Hôm nay lúc không liên lạc được với Từ Uy, cậu có chút lo lắng, cậu tuyệt đối không muốn tham gia vào trong chuyện này, ngay lúc Tào lão gia tử gọi cậu đến, cậu nên minh bạch, kỳ thực ông sẽ không thật sự làm gì mẹ mình, chỉ là khi đó quan tâm ắt loạn, thậm chí có chút kích động đáp ứng yêu cầu của Tào lão gia tử.

Từ Uy nghe vậy ở dưới chăn tìm đôi tay đang khoanh trước ngực nắm lấy, “Tin anh không?”

Tào Nhất Lâm liền đáp lại anh bằng cách nắm lại thật chặt, nói, “Tất nhiên rồi.”

“Em chỉ cần tin anh là đủ rồi, những việc khác cứ để anh giải quyết.” Từ Uy ôm cậu vào lòng, chống cằm lên đỉnh đầu cậu nhẹ giọng nói.

Tào Nhất Lâm vươn tay phải ra cũng ôm lấy anh, “Điều kiện tiên quyết là anh phải bảo đảm an toàn của mình.”

“Ừ.” Từ Uy đáp ứng.

Sáng hôm sau bọn Trương Kha đến khách sạn từ rất sớm, lúc lên lầu lại phát hiện mấy người đoàn khảo sát không còn ở trong phòng nữa.

“Giờ này chắc là đi ăn rồi.” Ngô Hạo nghĩ nói.

Một người phục vụ đi ngang qua trên hành lang, Trương Kha ngăn lại hỏi, “Xin hỏi người nước ngoài ở trong mấy gian phòng này đi đâu rồi?”

Phục vụ nhìn bọn họ một chút, hơi do dự, Trương Kha vội nói thêm, “Bọn tôi là nhân viên tiếp đãi hôm qua dẫn họ vào ở.”

Lúc này phục vụ mới cười nói, “À, họ xuống nhà hàng dưới tầng trệt ăn sáng rồi.”

“Cảm ơn.” Nói rồi ba người liền xuống tầng một, lúc đến nơi thì phát hiện Lý Cương Thái Điền cùng mấy người của đoàn khảo sát đang ngồi chung một chỗ cười nói ăn sáng.

“Bọn họ đúng là đủ tích cực.” Ngô Hạo nhìn không quen mắt, hắn thấy dự án này đã là vật trong tay bọn hắn, đám người Lý Cương còn định lẫn vào đúng là khiến người ta thấy phiền.

Trương Kha đã mang mặt cười đi tới, “Chào buổi sáng, các vị.”

“Chào buổi sáng.” Mấy người đang ngồi cũng đều cười chào lại.

“Không ngại tôi gia nhập vào chứ?” Trương Kha nhìn mọi người nói.

“Đương nhiên, có điều chỉ còn một chỗ, chắc là không đủ cho ba người các anh ngồi.” Lý Cương một chút cũng không ngại.

“Hai người các cậu tìm chỗ khác ăn sáng trước đi.” Trương Kha nói rồi ngồi xuống chỗ trống cách Abigail xa nhất. Ngoắc gọi phục vụ tới kêu đồ ăn sáng, nhanh chóng dung nhập vào trong chủ đề nói chuyện của bọn họ.

Lý Cương liếc nhìn Trương Kha, cười cười không nói gì, quay đầu thân thiện trò chuyện với người của đoàn khảo sát. Trương Kha cũng không nhàn rỗi, mặc dù cách Abigail hơi xa chút, nhưng ngồi hai bên trái phải cũng là người của đoàn khảo sát. Mọi người xem ra đều trò chuyện rất vui vẻ, Thái Điền nhìn bên trái lại nhìn bên phải, lẽ nào chỉ có một mình hắn nghĩ cái bầu không khí này kỳ quái sao? Được rồi, xét về tổng thể mà nói thì trông có vẻ là một cuộc tụ hội ăn sáng khá vui vẻ.

Sau khi kết thúc bữa sáng, đối với việc ngồi xe ai đi thăm quan công ty, ngoài dự liệu của Thái Điền, Trương Kha vậy mà hoàn toàn không tranh thủ, tùy ý bọn họ đón đoàn khảo sát đi. Thời điểm lấy xe Thái Điền liền đem nghi vấn này nói ra.

“Chúng ta bây giờ tới công ty, toàn bộ trên dưới công ty đều biết chúng ta đang làm dự án này, bọn Trương Kha dù có kiêu ngạo thế nào đi nữa cũng sẽ không trước mặt toàn bộ công ty trắng trợn đối nghịch với chúng ta như thế.”

Đợi đoàn khảo sát lên xe, đám người Trương Kha cũng trở về công ty.

“Lee, mặc dù tôi không biết giữa cậu và anh Trương có phải có vấn đề gì khác hay không, chỉ trong hai ngày nay, tôi cũng nhìn ra được, hai người các cậu không hề ăn nhịp chút nào.” Ở trên xe, Abigail trước tiên nói ra suy nghĩ của mình. “Việc này không có lợi cho sự hợp tác của chúng ta, nhất là một công ty có nội bộ bất hòa.”

Lý Cương đầu tiên là cười, sau lại nghiêm túc nói, “Ngài Brown, một công ty có nội bộ phân liệt quả thực không đáng hợp tác, nhưng nếu là một công ty có nội bộ cạnh tranh lành mạnh nhằm phát triển tốt hơn thì sao. Quan hệ của tôi và anh Trương là đồng minh cũng là đối thủ cạnh tranh, suy ra kết quả chúng tôi lại sẽ vì các vị mà cung cấp bản kế hoạch càng chất lượng hơn.”

“Được rồi, Lee, quan điểm này của cậu có chút khiến tôi rung động đấy, tôi mong đợi sự cạnh tranh xúc tiến phát triển của các cậu.” Abigail nói.

Thái Điền lái xe từ kính chiếu hậu nhìn lão đại một cái, đây là cho bọn Trương Kha một cơ hội cạnh tranh công bằng sao? Sao hắn lại có dự cảm xấu.

Tào Nhất Lâm sau khi nhận được điện thoại Lý Cương đến công ty, liền xuống tầng trệt đợi, Thiết Đầu và Từ Uy đứng phía sau. Đây cũng là để thể hiện công ty coi trọng đoàn khảo sát. Nhóm người Tào Nhất Lâm nhiệt tình chào đón bọn họ đến, dẫn đến phòng họp trên tầng mười tám.

Song phương sau khi ngồi xuống, chào hỏi lẫn nhau, phòng họp đột nhiên phát ra tiếng gõ cửa, Lưu Ngọc đi vào.

Lý Cương nhìn thấy cô đi vào thì hạ mắt, trước mặt khách hàng hắn không thể trực tiếp bảo cô ra ngoài, chỉ có thể nói, “Lưu Ngọc, pha cho anh ly cà phê đi.”

Lưu Ngọc cắn môi dưới, ánh mắt tổn thương nhìn một cái liền lui ra ngoài.

Lý Cương nhìn về phía Thái Điền, ánh mắt kia ý nói, bảo đảm cô ấy không vào nữa. Thái Điền hiểu ý gật đầu, “Thứ lỗi một chút.”

Khúc nhạc đệm này Tào Nhất Lâm nhìn thấy, ghé sát vào Lý Cương hỏi, “Cô ấy bị sao vậy?” Đôi mắt hơi sưng rõ ràng nhìn ra là dấu vết do khóc mà thành.

“Cô ấy không làm tiếp dự án này nữa, vốn là hôm qua muốn báo cáo cho anh, nhưng thời gian hơi trễ.” Lý Cương nói đơn giản. “Nội dung chi tiết sẽ báo cáo với anh sau.”

Tào Nhất Lâm mặc dù vô cùng kinh ngạc, nhưng ngay tại thời điểm này đá một đội viên ra, cậu vẫn hiểu được gật đầu, Lý Cương sẽ không đem chuyện này ra nói đùa, hắn nhất định là có đầy đủ lý do mới phải làm như vậy.

Chỉ một lát sau, Thái Điền quay về chỗ ngồi.

Toàn bộ cuộc họp bắt đầu, Từ Uy làm đại biểu nói lời mở đầu khách sáo không quan trọng lắm, ngay sau đó là Lý Cương đem bản kế hoạch bằng tiếng Anh phân phát cho mỗi người, đi lên phía trước bắt đầu giới thiệu.

Chẳng mấy chốc, đám người Tào Nhất Lâm phát hiện từ lúc Lý Cương giới thiệu, Abigail nhíu mày nhìn hắn rồi sau đó lật xem một chút, liền đưa tay cắt ngang đoạn giới thiệu của Lý Cương.

“Tôi muốn nói…” Abigail lắc đầu, “Bản kế hoạch này tôi đã đọc rồi.”

Lời này vừa nói xong, ngoại trừ Thiết Đầu và Tào Nhất Lâm nghe không hiểu tiếng Anh, sắc mặt những người khác đều thay đổi.

“Trước đó anh Trương đã đưa cho tôi bản kế hoạch giống thế này rồi, nếu đây là kế hoạch các cậu cùng nhau làm, có thể gọi cậu ta đến cùng tham gia. Hơn nữa nếu không còn bản kế hoạch khác, tôi nghĩ hôm qua tôi đã hiểu rõ nội dung trong này rồi.” Abigail vừa nói vừa nhìn Lý Cương, vẻ mặt kia tựa như đang nói đây là cạnh tranh lành mạnh sao? Nói rồi từ trong cặp mình lấy ra một bản kế hoạch, để lên bàn.

Từ Uy lấy xem trước một lần, sắc mặt nghiêm trọng đưa cho Lý Cương.

Lý Cương nhận lấy cũng lật xem đại khái, ấy vậy mà giống nhau như đúc, xem xong hắn để lên bàn họp. Thái Điền cũng cầm lấy xem, sao lại…

Tào Nhất Lâm và Thiết Đầu mặc dù không rõ hiện đang xảy ra chuyện gì, nhưng vẻ mặt của mọi người đã đủ để nói rõ vấn đề.

Lý Cương nắm chặt hai tay, “Tựa như tôi nói trước đó, tôi và anh Trương là đồng nghiệp, bản kế hoạch này là chúng tôi cùng hoàn thành, chẳng qua buổi thuyết trình hôm nay là tôi tiến hành. Đương nhiên trước đó Trương Kha đã giới thiệu đơn giản, vậy tôi không nói lại lãng phí thời gian của mọi người, không biết ngài có thắc mắc nào không? Tôi có thể giải thích tỉ mỉ cho ngài một chút ngay tại đây.”

“Không có, hôm qua anh Trương đã nói rất cặn kẽ. Tổng thể mà nói tôi rất hài lòng về bản kế hoạch của các cậu, vài vấn đề chi tiết chúng ta có thể chờ anh Trương tới rồi cùng nhau thương lượng, cậu cảm thấy thế nào?” Abigail đề nghị.

“…Được, xin ngài chờ một chút.” Lý Cương cố hết sức làm dịu giọng nói mình, khiến hắn trông có vẻ không đến mức độ tức giận.

Trở lại phòng làm việc của Tào Nhất Lâm, sắc mặt người nào người nấy đều không dễ nhìn. Lý Cương mở miệng trước nói, “Tôi thành thật xin lỗi.”

“Hai điều, cần anh giải thích một chút.” Từ Uy nhìn hắn nói. “Thứ nhất bản kế hoạch ngoại trừ năm người chúng ta còn ai có bản dự phòng hoàn chỉnh không? Thứ hai tổ viên Lưu Ngọc của anh đã xảy ra chuyện gì? Nguyên nhân cô ta bị đá khỏi dự án là gì? Có liên quan đến việc bản kế hoạch bị tiết lộ không?”

“Bản kế hoạch trừ năm người chúng ta… trên tay Lưu Ngọc cũng có một phần. Về việc cô ấy rời khỏi dự án là bởi vì tôi cảm thấy trạng thái hiện tại của cô ấy không thích hợp ở lại dự án nữa.” Lý Cương mặc dù không muốn nghĩ đến phương diện tệ nhất, thế nhưng…

“Anh xác định những người khác trong tổ dự án không có?” Từ Uy hỏi tới.

“…Vâng, bọn họ chỉ tham gia vào một phần nội dung.” Lý Cương khó khăn nuốt nước bọt.

“Vậy anh có nghĩ là Lưu Ngọc tiết lộ ra ngoài không?” Tầm mắt của mọi người tất cả đều tập trung trên người Lý Cương.

Lý Cương trước tiên là phủ định, “Không thể nào là cô ấy.” Nghe câu trả lời chắc chắn của anh ấy, Thái Điền thở phào nhẹ nhõm, lúc này, lập trường của lão đại với Lưu Ngọc mà nói rất quan trọng, hiện nay các dấu hiệu đều chỉ về phía cô, nhưng hắn biết cô vĩnh viễn sẽ không làm bất cứ chuyện gì thương tổn đến lão đại, huống chi là tình huống khiến lão đại khó xử trước cả phòng họp như vậy.

Từ Uy dựa vào lưng ghế hít một hơi thật sâu nhìn hắn, “Chỉ có hai khả năng, một là trong chúng ta có người chơi Vô gian đạo(*), hai là có người hack vào máy tính của các anh.” Cả phòng làm việc đột nhiên căng thẳng hẳn lên.

(*) Vô gian đạo là tên một bộ phim trinh thám hình sự Hong Kong nổi tiếng, nói về những kẻ nằm vùng, mật thám

Bạn đang đọc Trù Sư Đích Thất Ngộ Trọng Sinh của Á Mạch Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongNgạoThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.