Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao thủ cùng Tử Tế 1 ( con rể )

Tiểu thuyết gốc · 2075 chữ

Một đường được Vương Hạo chăm sóc tận tình lên nữ nhân rất nhanh đã phục hồi lại sức sống , nằm trên giường lụa ấm áp mà lòng Ngu Tử Diên có chút mệt mỏi ,

" tại sao trên đời lại có một nam nhân thế tốt , nữ nhân bên cạnh hắn chắc chắn cũng rất xuất sắc đi ,... phải chăng nàng được sinh ra trên đời này chậm một chút , thì thật sự sẽ là rất tốt ah " ,

Nghĩ đến bản thân mình hiện tại đã là đóa tàn vân , ngoài sự sự thấp kém và dơ bẩn thì đều chẳng có gì , ngay cả tư cách để được hắn ôn nhu chăm sóc cũng làm nàng cảm thấy không xứng ,

Bất giác hai mắt nàng hơi đỏ , cánh môi mới có chút sinh khí cũng là bị răng ngọc cắn đến bật máu , nhưng Ngu Tử Diên nào giám để cho bản thân mình như thế yếu đuối , nữ nhi đã gặp được một lang quân tốt như Vương Hạo chính là phúc phận tu chín kiếp ah ,

Sao nàng lại có thể phiền lòng chỉ vì bản thân chưa đủ tốt , nữ nhi còn chưa có vì chuyện năm xưa mà trách tội nàng ,lại còn muốn nàng có một cuộc sống tốt hơn , như thế một cái thiên đại hỷ sự chính là bất cứ mẫu thân nào trên đời đều muốn có được ,

" kẹt kẹt "

Nhưng chưa đợi nữ nhân hồi thần lại từ trong mông lung , thì Vương Hạo đã trở về , nhìn nữ nhân ngoan ngoãn mà nằm trên giường thì hắn mới gật gật đầu hài lòng mà đi chuẩn bị ,

Bất quá trước khi đi hắn cũng không quên để trên bàn một chút nữ trang mà mình đã chuẩn bị cho mấy lão bà , vì trong hệ thống còn rất nhiều lên không dùng sẽ rất là lãng phí , mà nữ nhân này dáng vẻ trong mắt hắn cũng không quá tệ , chỉ là nàng hiện tại nàng có hơi tiều tụy , chữa trị một hồi sẽ lại như mới ,

" Tốt hơn sao ah .... ta để đồ ở đây , nước đều đã có người chuẩn bị , ngươi đi một chút , sẽ thoải mái hơn nhiều "

“ Đây nữa nha , nhớ cho vào nước để ngâm mình , có thể phục hồi mấy vết máu bầm … “

" Ah ... là là ... ta công tử , ta đã biết ah ... "

Ngu Tử Diên gương mặt có chút ngượng ngùng , hai má hơi ửng hồng kiều diễm , nàng cũng biết là nam nhân này đặc biệt tốt , chỉ là nàng không nghĩ tới hắn lại còn chu đáo mà chuẩn bị hết mọi thứ , kể cả những món đồ mà ngay cả nghĩ nàng cũng chưa từng dám nghĩ qua ah ,

" Công công tử , tất tất cả đều đều dành cho ta ah , ta ta .... ta sao giám mang thứ quý giá như thế nha "

" Thế nào , không thích .... "

" Không không phải nha , chỉ chỉ ta ... chỉ là phận dân đen nào giám .... "

Mặc dù nữ nhi là theo hắn đấy , trên danh nghĩa thì nàng vẫn có thể coi là nhạc mẫu , nhưng địa vị thế giới này phân chia rất rõ ràng , cho dù diện mạo thay đổi thì thứ khí chất thấp hèn trên thân thể nào có dễ dàng gì mà biến mất được ,

Vương Hạo đã giúp đỡ nàng rất nhiều , nàng không muốn mình cứ thế mà nhận lấy ơn huệ trong khi chẳng thể giúp hắn làm bất cứ thứ gì ,

" Hừm .... nữ nhân ngươi thật cứng đầu , ngươi nghĩ ta sẽ để một kẻ tầm thường đi bên cạnh mình hay sao "

“ hự … a….

Bàn tay to lớn bóp mạnh lấy cái cằm nhỏ của Ngu Tử Diên , Vương Hạo đặc biệt khó chịu mỗi khi có kẻ dùng cách như thế để đối đáp với hắn , cho dù vốn là bậc chí tôn ngồi trên ngai vàng , thiên hạ trong mắt hắn chính là vật sở hữu , nhưng do còn chứa một phần tư tưởng của kiếp trước , lên đôi khí hắn vẫn là dùng sự bình đẳng để đối đãi với người bên cạnh mình đấy ,

Ngu Tử Diên đối mặt với cặp mắt hổ cùng khí thế trên thân Vương Hạo thì không khỏi sắc mặt tái nhợt , một mực bị áp sát tới khiến nàng ngay cả thở mạnh đều không dám , cắn cánh môi , âm thanh nàng cũng có đôi phần run rẩy ,

" Ta ta ... thay ah .... công công tử … cảm ơn người …. ta ta sẽ dùng thật tốt "

“ Hừm …. như thế biết điều có phải tốt “

....

Đêm tối tại Đường Môn

Đường Giải Nguyên đang là ngồi chăm chú mà quan sát cách thức tạo lên Bạo Vũ Lê Hoa châm , thì như có như không một luồng áp lực khủng bố từ phía biệt viện truyền tới làm hắn lạnh cả sống lưng , gương mặt gì mặt nung nộ ra sự nguy hiểm , vội đưa lại bảo khí vào trong tay áo , thân thủ như chim ưng vồ mồi mà lao vút ra khỏi cửa sổ ,

Lão là lần đầu thấy có kẻ dễ dàng mà lẻn vào Đường Môn như thế , chẳng những cách thức che giấu khí tức quỷ mị đến cực điểm , mà thân thủ đặc biệt nhanh , như thể đang cưỡi mây đạp gió , chẳng tạo ra bất kì một tiếng động nào cả ,

Cho dù là thủ pháp , cùng với yếu quyết Đường Môn của hắn cao siêu đến đâu , công lực bao năm tu luyện , nếu mà trực tiếp giao thủ với kẻ này hắn cũng chưa chắc đã nắm được phần thắng ,

Gạt đi hết những suy nghĩ miên man trong đầu , rất nhanh hắn đã đến trước biệt viện nơi mà Đường Vân Nhi đang ở , nhưng kẻ vừa nãy dường như đã biến mất ngay tại chỗ vậy , ánh mắt lấp lóe hào quang , đôi tai như mèo vơi vẫy vẫy , mà chú ý những động tĩnh cho dù là nhỏ nhất bốn phía ,

" Hừm .... lão đầu tử , ngươi cũng thật tinh quái đi ah .... "

m thanh âm trầm cùng thứ áp lực như núi bất giác đánh úp tới suýt khiến Đường Giải Nguyên thất thủ , nhưng động tác Lão không dừng lại , theo bản năng từ trong tay lòng bàn tay vô số châm độc được vận khởi , một cỗ chân khí cuồn cuộn mà phòng ra từ phía ,

" Bạo châm quyết " có thể biến bất cứ kẻ nào đứng trong phạm vi của nó thành một con nhím nếu như thực lực của người thi triển đủ mạnh , mà lão chính là một trong những người am hiểu nhất ,

Mặc dù tính công kích đối với một kẻ thân thủ lợi hại như Vương Hạo không có bao nhiêu sát thương , thế nhưng mà lão cũng muốn kiểm chứng một chút thực lục của kẻ trước mắt này , nếu không đêm nay lão thực sự sẽ bị mất ngủ ah

" Tới .... keng keng keng ..... keng .... hừm ,.... ... "

Vương Hạo đương nhiên là không sợ , lão già này làm hắn hứng thú , chi bằng thể hiện một chút thì khi nói chuyện của Tiểu Vân Nhi sẽ dễ dàng hơn ,thần sắc nghiêm nghị , cặp mắt hổ lấp lóe hào quang sáng bức người , cánh tay sau lớp áo bỗng chốc nổi cộm lên từng đường gân dữ tợn , chân khí cuồn cuộn như lũ tụ tập mà đánh úp lại đám châm nhọn ,

Hoa lửa tung tóe , khác với sự mong đợi của Đường giải Nguyên , vô số kim châm như đụng phải một bức tường cứng rắn mà bị chấn cho nát bấy , một số khác thì bị kình khí bắn tứ tung khiến đám người bên dưới sợ đến phát run

" Lão đầu ... đi ra chỗ khác , bổn công tử sẽ cùng ngươi chơi đùa ah ... hắc hắc hắc ...."

" Được lắm ... hừ .... "

" Còn nữa .... Tiểu Thê Tử ... đã xem đủ chưa hử .... "

Vương Hạo giọng điệu có chút trêu chọc mà nhìn về phía gốc cây , chỉ thấy hai cái nha đầu 1 lớn một nhỏ , chính là Đường Vân Nhi và nha hoàn Đường Quả Nhi hay theo bên cạnh , bị nam nhân nhìn ra tiểu tâm tư không khỏi khiến cho nàng vừa xấu hổ vừa thẹn , bất quá trong lòng là đang mừng như điên đấy , sao còn quan tâm tiểu nha hoàn , vội theo lời hắn , thân hình mềm mại như trích tiên , Lăng Ba Vi Bộ triển nhẹ nhàng mè theo sau hai người ,

" Ngươi .... các ngươi .... tiểu tử .... thì ra là ngươi ah .... "

Ban đầu thì Đường Giải Nguyên còn có chút khó hiểu , bất quá sau khi thấy bộ dáng nữ nhi hấp tấp như thế thì hắn cũng biết kẻ đến là người nào , chẳng phải là cái tên bạch công Tử Bắc Tây Phong một mình đối đầu với cả Thiên Ma Giáo và đám người thế Gia thì còn là ai khác ,

Nhưng ngoài hắn biết là thì chẳng còn ai khác , bởi vì thân phận của nam nhân có chút rắc rối , Đường Vân Nhi cho dù rất muốn nói hết về nam nhân cho Phụ thân nhưng nơi này tàng long ngọa hổ , sao nàng có thể yên tâm mà đặt an nguy của hắn vào cửa tử được,

" Hắc hắc Lão đầu ., ngươi cũng thật là keo kiệt ah ... ta cũng đâu có cướp tiểu nữ nhi của ngươi ,"

" hừm ... im mồm ngay .... nàng nàng ta .... hai ... ngươi .... "

Đường Giải Nguyên trong lòng vô ngữ , hắn đương nhiên biết được cả hai người đã từng xảy ra quan hệ , mà những tiến bộ của nữ nhi sau đoạn thời gian trước cũng chính là do nam nhân này tạo ra , nhưng người làm phụ thân như hắn sao có thể không lo lắng cho người nối nghiệp duy nhất của Đường Môn , nàng cũng chính là nữ nhi mà Thê Tử của hắn sau khi qua đời đã để lại ah ....

" Thế nào , lão muốn chia rễ ah .... có muốn ta đứng về phía đám người cơ quan môn không nha ... hắc hắc ... "

" Ngươi ... tên tiểu tử lông còn chưa có mọc đủ , ngươi nghĩ thực lực ngươi mạnh là có thể muốn là gì thì làm ah ,.... đừng quên .... "

" khúc khích .... phụ thân nha Chàng đều biết hết về chúng ta nha .... người cho dù có lấy ra món đồ kia cũng chẳng có tác dụng .... "

" ah ... tức chết ta ... ngươi này bán mình ... nah ... ta chết ... "

" hừ ... hừ .... "

Đường Vân Nhi nhìn cảnh hai nam nhân vừa di chuyển vừa tranh đua chẳng khác gì đám tiểu hài tử , thì không khỏi bật cười khúc khích , nàng cũng hiểu tính cách của Vương Hạo , nếu không phải thực sự hứng thú , thì cho dù có là ai hắn đều chẳng quan tâm tới một điểm , còn riêng về việc hai người này giao thủ Đường Vân Nhi đương nhiên là yên tâm đấy , lão phụ thân bình thường bên ngoài có hung dữ , nhưng rất biết điều , lên khi làm chuyện gì hắn cũng phải suy nghĩ thật kỹ ,

.........

STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN

MOMO : 0779345006

ZALOPAY : 0779345006

Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ

Bạn đang đọc Trọng sinh ta bị hệ thống bắt làm hoàng đế sáng tác bởi Phamcoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phamcoi
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 399

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.