Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Các Ngươi Đáng Chết.

2288 chữ

Không lâu sau,đại sảnh của Lâm gia.

"Nhạc Phong thiếu gia ưu ái,có điều Lâm gia chúng ta chỉ có thể từ chối",...lúc này trong đại sảnh tập trung tất cả nhân vật trọng yêu của Lâm gia,nếu không thể tránh khỏi,bọn họ chi có thể cùng chung gánh chịu,nghĩ tới đây Lâm Chấn Thiên cũng không do dự nữa,trực tiếp từ chối đề nghị của Nhạc Phong.

"Lão già,ta đã cho Lâm gia các ngươi hết mặt mũi,nếu còn không biết khôn,ta chỉ có thể giết hết các ngươi sau đó đoạt người",...bị người ba lần,bốn lượt từ chối,hắn cũng không còn kiên nhẫn,chỉ cần giết hết đám người Lâm gia,bắt lấy Thanh Đàn và Diệu Âm,trở về huyết lang bang khi đó còn không tùy hắn định đoạt. Lần này tới đây hắn đã quyết ý phải đạt được Thanh Đàn và Diệu Âm,hắn mang theo nhân thủ đủ để giải quyết Lâm gia một cách dễ dàng,hai cao thủ nguyên đan tiểu viên mãn,hơn nữa trong đó có một người,là kẻ mạnh nhất trong nguyên đan tiểu viên mãn của viêm thành,quỷ đao môn,môn chủ quỷ diêm,lần này Lâm gia chỉ có đồng ý hoặc là diệt vong.

"Như vậy Lâm gia ta chỉ có thể phụng bồi tới cùng",...nếu đã vạch mặt,Lâm Chấn Thiên cũng không cần phải kiêng kỵ gì nữa,dù sao qua hôm nay cũng phải chết,quản ngươi là huyết lang bang cóc khô gì.

"Được,...được lắm,...động thủ cho ta,giết sạch người của Lâm gia cho ta",...Nhạc Phong cũng giận,lập tức hạ lệnh,...

Uỳnh,...thình lình trong đám người Lâm gia,Thạch lão như một viên đạn pháo bắn mạnh về phía Nhạc phong,..chỉ cần bặt được Nhạc Phong đám nhân mã của hắn mang tới sẽ không dám vọng động,lúc đó có thể dùng Nhạc Phong uy hiếp bọn chúng vì Lâm gia tranh thủ một cơ hội.

Ầm,..đạp,..đạp,...đạp.

Thạch lão còn chưa tới gần Nhạc Phong thì,thình lình một nam tử âm lãnh xuất hiện phía trước một chưởng đánh lùi Thạch lão về phía sau,..

"Hắc hắc,..muốn bắt Nhạc Phong thiếu gia uy hiếp bọn ta,ngươi chưa có tư cách này",...nam tử âm lãnh này chính là quỷ diêm,quỷ đao môn chủ,hắn hắc hắc cười quái dị nhìn Thạch lão nói.

Ầm ầm,..phụt phụt phụt,...lúc này đám người Lâm Chấn Thiên cũng động thủ,nhưng chỉ là châu chấu đã xe,bị Đông Thành và tên nguyên đan tiểu viên mãn còn lại chấn bay về phía sau,từng người hộc máu,đều bị thương không nhẹ.

"Hừ chỉ là loại ti tiện cũng muốn phản kháng bản thiếu gia."

"Khiếu ca,huynh không sao chứ"..,Liễu Nghiên thấy Lâm Khiếu hộc máu,vừa khóc vừa chạy đến gấp gáp hỏi,..

"Nàng mau lùi lại,những kẻ này thực lực rất cường đại,rất nguy hiểm",..Lâm Khiếu biến sắc nói,Liễu Nghiên tu vi thấp kém nếu để dư ba của trận chiến đánh trúng,ít nhất cũng là trọng thương.

"Nếu phải chết,chúng ta cũng phải chết cùng nhau"...Liễu Nghiên cười dịu dàng nói,nước mắt không ngừng chảy xuống.

"Dừng tay,dừng tay,đừng làm hại mọi người nữa,..ta đi cùng ngươi",...lúc này Thanh Đàn từ bên ngoài chạy tới,nhìn đám người Lâm gia bị đánh tới hộc máu trọng thương,chỉ để bảo vệ nàng,Thanh Đàn không kèm được,nước mắt ào ào chảy xuống,khóc nức nở nói.

"Thanh Đàn không được",...đám người Lâm gia nghe vậy không khỏi biến sắc nói.

"Ha ha,...tiểu mỹ nhân,ban đầu đồng ý thì đâu phải làm lớn chuyện như vậy"...Nhạc Phong đắc ý cuồng tiếu.

"Thanh Đàn con mau chạy,bọn ta cho dù có chết cũng không để con rơi vào tay tên ma quỷ này",...Đám người Lâm Chấn Thiên quát lớn.

"Hừ không biết điều,xem ra các ngươi còn chưa lãnh đủ,..cho bọ chúng im miệng,chỉ cần không chết là được",...Nhạc Phong lãnh đạm hạ lệnh.

"Đừng,..đừng đánh nữa",...Thanh Đàn nghe vậy,càng khóc mãnh liệt hơn,gấp gáp hô.

"Các ngươi muốn chết",...đang lúc Đông Thành và tên nguyên đan tiểu viên mã kia muốn động thủ lần nữa thì,...

Hự,..phốc,...phốc,...Nhạc Phong Đông Thành,kể cả tên nguyên đan tiểu viên mãn và quỷ diêm đều bị một câu nói bất thình lình vang lên,uy áp trong câu nói này trực tiếp khiến bọn chúng hộc máu.

Ai,...Nhạc Phong hoảng sợ la lên.

Cọp,..cộp,..cộp...

Lúc này từ bên ngoài vang lên tiếng bước chân,một thanh niên mười lăm mười sáu,một bộ hắc sam,dung mạo tuấn dật phi phàm đang từ từ bước tới.hắn hai mắt trầmm tĩnh quan sát mọi người trong phòng,Thanh Đàn vẫn đang khóc như tê tâm liệt phế,Liễu Nghiên trên mặt vẫn còn nước mắt đọng lại,đám người Lâm Chấn Thiên,Lâm Khiếu thì thương tích đầy mình.

"Ngoan đừng khóc,có ta ở đây,không ai có thể ức hiếp muội",..Lâm Động bước tới ôm lấy Thanh Đàn,ôn nhu vuốt ve nàng,nhẹ giọng nói,...

"Lâm Động ca thật là ngươi",...Thanh Đàn rung giọng nói,từ lúc Lâm Động xuất hiện nàng vẫn nhìn chầm chầm hắn,chỉ là không dám tiến lên,nàng sợ chỉ cần chạm vào là Lâm Động lại biến mất giống như trong những giấc mơ của nàng.

"Là ta,...xin lỗi,..để muội chịu ủy khuất rồi"...Lâm Động giọng đầy tự trách nói.

"Lâm Động ca",..ô ô,..hức,..hức,...Thanh Đàn khóc càng lợi bại hơn,bao nhiêu ủy khuất,bao nhiêu sợ hãi giờ phút này đều bộc phát ra,nước mắt như lũ vỡ đê ào ào chảy ra,thấm ước cả áo của Lâm Động.

Động nhi

Lâm Động

Thiếu gia

Công tử,...

Lúc này đám người của Lâm gia mới phục hồi tinh thần lại,bọn họ không dám tin gọi,bọn họ thật không dám tin ngay lúc này Lâm Động lại đúng lúc xuất hiện,càng làm bọn họ kinh hãi chính là,cường giả gần như không thể đánh bại trong mắt bọn họ,bị một câu nói của Lâm Động làm cho thổ huyết. Đây là cường đại bậc nào,là thủ đoạn kinh thiên gì mới có uy năng như vậy.

"Ngoan,...đừng khóc nữa,muội và Diệu Âm cùng mẹ trở về trước,ta giải quyết chút việc nhỏ,sau đó gia đình chúng ta cùng nhau dùng cơm,được chứ,ta sẽ làm những món mà muội thích ăn nhất",...Lâm Động ôn nhu vuốt ve đầu của Thanh Đàn nói. Hắn không muốn Thanh Đàn và Liễu Nghiên nhìn thấy hắn lúc giết người.

Thanh Đàn lắc lắc cái đầu nhỏ,nàng bây giờ rất sợ Lâm Động lại biến mất lần nữa,...

Bắt đắc dĩ cười,Lâm Động nói,..."ta đã thất hứa với muội bao giờ chưa",..thấy Thanh Đàn vẫn lắc đầu Lâm Động đành nói,..."được rồi không trở về cũng được ra đằng sau hậu đường được chứ,..."

"Huynh phải nhanh nhé",...Thanh Đàn không bỏ,lo lắng nói.

"Được,..ta hứa..."

"Mẹ,...hài nhi bất hiếu để người phải khổ sở,đợi lát nữa con sẽ bồi tội cùng người,bây giờ mẹ cùng,Diệu Âm và Thanh Đàn trước trở về hậu đường nhé",...dỗ dành Thanh Đàn xong,Lâm Động nhìn về phía Liễu Nghiên nói.

"Được rồi,...Động nhi con phải cẩn thận",...Liễu Nghiên không như Thanh Đàn,nếu con mình đã nói vậy,ôn nhu như nàng sẽ không từ chối yêu cầu hợp lý từ những đứa con của mình.

"Mẹ con dìu người vào trong",...Diệu Âm nảy giờ vẫn bên cạnh Liễu Nghiên nghe Lâm Động nói vậy cũng không cãi lời,nhẹ nhàng đỡ lấy Liễu Nghiên,cùng Thanh Đàn dìu nàng vào trong.

Đám người Lâm Chấn Thiên từ lúc Lâm Động xuất hiện ngoài kêu một tiếng Lâm Động đến giờ vẫn chưa có lên tiếng. Bọn họ cảm nhận được từ khi Liễu Nghiên ba người đi,không khí trong phòng cũng càng lúc càng lạnh. Bọn bọ nhìn Lâm Động không khỏi nuốt một ngụm nước miếng,lúc này Lâm Động không còn vẻ ôn nhu,hiền hòa như khi đối mắt với Liễu Nghiên và Thanh Đàn nữa,thay vào đó là một bộ mặt băng lãnh vô tình,hai mắt không ngừng có sát ý lạnh thấu xương tỏa ra.

Nếu nói lúc nãy Lâm Động là một nhi tử hiếu thuận,một ôn nhu,hiền hòa ca ca,thì bây giờ Lâm Động chính là hóa thân của tử thần,sát phạt vô tình,một cơn thịnh nộ của hắn sẽ là biển thi sông máu.

"Tiền,...tiền bối,ta là Nhạc Phong con trai của Nhạc sơn bang chủ huyết lang bang,nếu có chỗ nào đắc tội,xin tiền bối nể mặt gia phụ giơ cao đánh khẽ",...Nhạc Phong hít vào một hơi lãnh khí run giọng nói,từ khi Lâm Động bước vào,tức khắc hắn đã không thể di chuyển được nữa,Lâm Động một câu nói chấn cho bốn người bọn chúng hộc máu,Nhạc Phong đã sớm muốn chạy trốn,chỉ là cho dù có thúc dục nguyên lực như thế nào cơ thể cũng không thể động đậy mảy may,quỷ diêm bọn hắn cũng như thế,Nhạc Phong bây giờ chỉ trông chờ vào hung danh của Nhạc Sơn phần nào khiến Lâm Động e ngại,mà kho dám giết mình.

Hai mắt Lâm Động tử quang như ẩn như hiện nhìn bốn người,từ lúc vào đây hắn đã sử dụng thời gian phong ấn,đem Nhạc Phong bốn người định trụ ở đó,bây giờ là lúc chấm dứt chuyện này.

"Ngươi là Động Thành phải không",,..Lâm Động nhìn Đông Thành nhàn nhạt nói,...hắn dĩ nhiên vẫn nhớ người này,chỉ là trong mắt Lâm Động, Đông Thành chỉ là loại lâu la nên lười quan tâm,không ngờ tên lâu la này lại gây ra nhiều chuyện như vậy.

Ực,...nghe Lâm hỏi mình,Đông Thành nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng,không dám nói lời nào.

"Năm đó không giết ngươi,là thấy ngươi không đáng chết,xem ra ta còn chưa đủ nhìn xa trông rộng,lần này ta sẽ không mắc phải sai lầm tương tự"...Lâm Động lạnh lùng nhìn Đông Thành nói,..

Th..,.a,...phốc,...Đông Thành còn chưa kịp xin tha,một đạo ánh kiếm trong suốt nhanh như tia chớp đã đâm vào đầu của hắn,,Đông Thành lập tức hai mắt trắng dã thất thiểu chảy máu,khí tuyệt thân vong.

Hít,...tất cả mọi người trong đại sảnh,không hẹn mà cùng hít vào một hơi lãnh khí,một cao thủ tiểu nguyên đan cảnh cứ như vậy bị Lâm Động giết chết,không hề có chút sức phản kháng nào,càng đáng sợ hơn là bọn họ không thể nhìn ra Lâm Động đã giết chết Đông Thành bằng cách nào.

"Tiền bối bọn ta chỉ là tuân mệnh làm việc,xin tiền bối tha mạng",..quỷ diêm hoảng sợ nói...mặc dù nói Nhạc Sơn cũng có thể giết chết hắn,nhưng không đánh mấy chục hiệp trở lên là điều không thể,còn Lâm Động thì sao,hắn thậm chí còn không biết Lâm Động làm gì,mà hắn ngay cả di chuyển cũng không thể,hắn nhìn thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi trước mặt,trong lòng thầm nghĩ Lâm Động là một cái lão quái ngàn năm nào đó,căn bản cũng không phải là một thiếu niên có thể có được thực lực này.

"Các ngươi cũng không phải hạng tốt lành gì,còn sống chỉ hại thêm nhiều người vô tội mà thôi"...Lâm Động lắc đầu,hai đạo hắc quang bắn ra xuyên thủng đầu của quỷ diêm và tên nguyên đan tiểu viên mãn kia,...lại hai cao thủ nguyên đan tiểu viên mãn,không hề có sức lực phản kháng bị Lâm Động giết chết.

"Tiền bối,nếu ngươi giết ta,phụ thân ta sẽ không bỏ qua ngươi",..Nhạc Phong hoảng sợ uy hiếp nói.

"Nhạc sơn,hắn không tìm ta,ta cũng sẽ đi viêm thành giết hắn,ngươi không cần lo lắng sẽ cô đơn một mình",....Lâm Động chẳng thèm quan tâm nói,mấy đạo hắc quang xẹt qua,cắt dứt gân mạch tứ chi của hắn,còn phế cả nguyên lực của Nhạc Phong để hắn triệt để trở thành một phế nhân,..

A aaaaa,...Nhạc Phong đau đớn rầm rú,hai mắt đỏ bừng nhìn Lâm Động,tu vi của hắn bao năm khổ sở tu luyện,cứ như vậy bị Lâm Động phế đi,gân mạch bị cắt dứt còn có thể một lần nữa chữa khỏi,mà tu vi của hắn cho dù có chữa khỏi thương thế cũng không thể hồi phục lại. Trù phi hắn một lần nữa tu luyện. Mà hắn đã qua độ tuổi để từ đầu tu luyện,cho dù có tu luyện đi nữa thì thành tựu của hắn cũng có hạn,có lẽ cả đời này hắn cũng đừng mong đột phá nguyên đan cảnh.

"Ngươi giết ta,ngươi có gan thì giết ta đi,nếu không ta sẽ để cha ta diệt sạch Lâm gia các ngươi",...Nhạc Phong hai mắt điên cuồng nhìn Lâm Động,oán độc gào thét.

Đám người Lâm gia nghe vậy hai mắt trầm trọng,nhưng cũng không có sợ hãi,chuyện này vốn đã không có cách giảng hòa,bây giờ có giết Nhạc Phong hay không kết quả Lâm gia với huyết lang bang vẫn phải một mất một còn.

"Ha ha ngươi muốn chết,ta thành toàn ngươi,nhưng không phải hiện tại,ta sẽ cho ngươi tận mắt chứng kiến,vì sự ngu ngốc của ngươi,mà cả Nhạc Sơn và huyết lang bang phải cùng nhau hủy diệt",..Lâm Động hài mắt tràn ngập sát ý,nở nụ cười băng lãnh nói,...Nhạc Phong đã xúc phạm đến ranh giới cuối cùng của hắn,bây giờ lại ba lần bốn lượt dùng Lâm gia khiêu khích hắn,Lâm Động lần này muốn cho tất cả mọi người biết hậu quả khi động đến người bên cạnh hắn là như thế nào.

"Thu thập thi thể của bọn quỷ diêm,mang Nhạc Phong nhốt lại,ngày mai ta sẽ đi viêm thành chấm dứt chuyện này",..Lâm Động lạnh giọng phân phó đám hộ viện của Lâm gia.

Lâm Động âm trầm nhìn hướng viêm thành,trong lòng suy nghĩ,đã đến lúc hắn hiển lộ nanh vuốt của mình rồi,bao nhiu năm ẩn nhẫn,âm thầm nâng cao thực lực,bây giờ không cẩn nữa rồi.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động của Maousadao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.