Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng Thương.

2175 chữ

Sơn động chỉ cách Lâm Động hơn trăm trượng nhưng vào lúc này,nó lại xa không tưởng,,..oanh....Lâm Động trái né,phải tránh,...khoảng cách sơn động chỉ còn hơn ba mươi trượng,...

Hống,...hỏa lân thú như biết Lâm Động muốn làm gì,giận dữ hống lên,muốn điều khiển hỏa cầu cản đường Lâm Động,nhưng chỉ có một vài hỏa cầu chịu sự điều khiển của nó,còn lại vẫn tùy ý rơi xuống,không nghe theo sự điều khiển của nó,mặc dù thiêu đốt huyết mạch giúp nó có thể sử dụng kỹ năng truyền thừa từ huyết mạch này,nhưng muốn tùy ý điều khiển với nó còn là điều không thể.

Mắt thấy Lâm Động sắp vào được hang động,hỏa lân thú do dự một chút,rồi điên cuông hống to,sau đó thân thể to lớn được bao phủ bởi hỏa diễm nóng rực,như một đại hỏa cầu lao xuống,...

Tới,...cách sơn động không tới năm trượng Lâm Động mừng rỡ,...

Hống,...grao,...

"Lâm Động mau lên hỏa lân thú đang tới",...lúc này bên tai Lâm Động cùng lúc nghe được tiếng hống giận dữ của hỏa lân thú,và âm thanh gấp rút của Tiểu Điêu,..

Hai mắt Lâm Động mãnh liệt co rút lại,chỉ thấy hỏa lân thú,toàn thân bao trùm bởi hỏa diễm,như một viên thiên ngoại lưu tinh phóng tới hắn,Lâm Động không dám chần chờ,nhúng người nhảy vào sơn động.

Ong ong,....ong,...

"Cái gì",...vừa bước qua của sơn động,Lâm Động cảm nhận được một luồng sức mạnh thần bí lập tức bao trùm lấy hắn,không, phải nói là hắn đã bước vào phạm vi bao trùm bởi sức mạnh ấy,cổ lực lượng này Lâm Động chưa từng thấy ai sử dụng qua,nó không hề gây thương tích gì cho Lâm Động,nhưng Lâm Động lại cảm thấy nguy cơ mãnh liệt,...lúc này tổ thạch trong tay phải của Lâm Động mãnh liệt ong minh.,.một cổ bạch sắc sương mù bao khỏa lấy Lâm Động,như muốn bảo vệ Lâm Động...

Hống,...còn không kịp suy nghĩ là chuyện gì,hỏa lân thú đã muốn tới gần,Lâm Động quả quyết,hướng chỗ sâu trong hang động chạy tới,..

"Có ánh sáng",...chạy được một lúc Lâm Động nhìn có ánh sáng,hắn nhanh chân chạy về hướng đó,Lâm Động nghĩ đó là một lối ra khác của sơn động này,cơ hội thoát thân ngay trước mắt,Lâm Động càng ra sức chạy mà không biết,bạch sắc sương mù do tổ thạch thả ra bảo vệ hắn,càng lúc càng ít đi.

Hống,...lúc này hỏa lân thú cũng đã tới gần sau lưng hắn,..Lâm Động gấp rút,không kịp suy nghĩ.lối ra phía trước là cộng rơm cứu mạng duy nhất vào lúc này,Lâm Động co chân nhảy ra ngoài,..hỏa lân thú phía sau cũng đã nõ mạnh hết đà,sức mạnh mang tới từ việc thiêu đốt kỳ lân huyết đã tới cực hạn, nhúng một cái đuổi theo Lâm Động,nhất thời cả hai đều nhảy qua cửa sơn động...

Lúc này,...

Ong,...

Đột nhiên phía trước,tử mang đại thịnh,bao trùm lấy Lâm Động,Tiểu Điêu và hỏa lân thú,lập tức cả hắn Tiểu Điêu và hỏa lân thú đều bị định trụ không thể nhúc nhích...

"Nguy",...một cảm giác nguy hiểm tột cùng nảy sinh trong lòng Lâm Động. Hắn thầm hô bất ổn.

Hống,...ngao,...hỏa lân thú rên lên bi thảm,..vốn việc thiêu đốt huyết mạch của nó đã tới cực hạn,không còn duy trì đc bao lâu,nay bị tử mang bao trùm bỗng dưng quá trình này tăng nhanh không biết bao nhiêu lần,... Phừng phực,...tí,..tách,..tạch,...tí ,.tách..

Hỏa diễm trên người hỏa lân thú,bỗng nhiên được nâng cao tới cực hạn,nhưng chỉ một cái nháy mắt đã hoàn toàn tắt đi,...

Lâm Động và Tiểu Điêu,nhờ bạch sắc sương mù từ tổ thạch bảo vệ mà tránh khỏi một kiếp,nhưng bạch sắc sương mù cũng đã tới cực hạn,có thể tan biến bất cứ líc nào...

"Tiểu Điêu,mau trở lại",...Lâm Động hét lớn,..hắn cũng nhận ra bạch nhờ bạch sắc sương mù mà hắn và Tiểu Điêu mới không bị ảnh hưởng bởi tử mang kia,nay bạch sắc sương mù đã tới cực hạn,Tiểu Điêu chỉ có trở lại tổ thạch mới có thể an toàn.

"Còn ngươi thì sao",...Tiểu Điêu nói,nó so với Lâm Động nhạy bén hơn nhiều,Lâm Động nhận ra,không lý gì nó không biết,..

"Ngươi trở về trước,ta tự có cách",...Lâm Động cắn răng nói,tình hình trước mắt Tiểu Điêu ở lại cũng không giúp được gì nhiều,nếu thực sự không thể vượt qua,một mình hắn chết còn hơn cả hai cùng vong,chỉ cần Tiểu Điêu trở lại tổ thạch,một gày nào đó nó có còn có hy vọng trở lại thiên địa này.

"Hừ,...chuyện của ta không cần người quyết định",...Tiểu Điệu hừ một tiếng,...ngạo kiều nói. Ngươi,...

"Không còn thời gian nữa,cùng nhau đối đầu,lần này nếu không phải tại ta,ngươi có lẽ đã không tới đây",...Tiểu Điêu ảm đạm nói,nó biết Lâm Động đến đây hơn phân nữa là vì nó,lần này nó đúng là đã hại Lâm Động.

"Chuyện này là do ta tự quyết định,không phải lỗi của ai hết,nếu ngươi đã muốn vậy thì huynh,đệ chúng ta cùng nhau đối đầu với khốn cảnh trước mắt,.."

'Haha,..ta Lâm Động mạng ta do ta không do trời,cho dù chết ta cũng phải dùng hết tất cả những gì mình có giành lấy quyền quyết định vận mệnh của mình."

Lâm Động đột nhiên cười lớn nói,..hắn liều mạng tu luyện như vậy còn không phải muốn làm chủ vận mệnh của mình,bảo vệ người thân yêu của mình hay sao,..nên cho dù đối đầu với tuyệt cảnh thế nào hắn cũng tuyệt đối không buông bỏ,cho đến giây phút cuối cùng.

"Mở cho ta",...Lâm Động hét lớn,sau đó nguyên lực và tinh thần lực gào thét mà ra,muốn cởi bỏ trói buộc của tử quang. Tiểu Điêu cũng dùng hết tất cả lực lượng còn sót lại tạo thành một con lốc tử sắc hỗ trợ Lâm Động...

Xuy.,..xuy...phù...

Nhưng cho dù là nguyên lực của Lâm Động hay lực lượng của Tiểu Điêu sau khi phóng thích ra ngoài đều bị trôi qua một cách nhanh chống không theo sự khống chế.

"Đây là lực lượng gì,chẳng lẽ là lực thôn phệ sao",...Tiểu Điêu thất thanh nói,..

Lâm Động cũng mặt trầm như nước,..không nói lời nào,liều mạng thúc dục nguyên lực và tinh thần lực nhưng tất cả đều như muối bỏ biển,chẳng thấm tháp gì. Lâm Động nở nụ cười khổ,có lẽ hắn thật sử phải chết ở đây rồi,...

"cha,mẹ,...Thanh Đàn,..xin lỗi ta không thể bảo vệ được mọi người được nữa."

Xuy,..xuy..bạch sắc sương mù rốt cuộc đã tới cực hạn,từ từ tiêu tán,..kèm theo đó Lâm Động liền cảm nhận được sinh cơ của mình bắt đầu trôi qua một cách nhanh chống,..

"Ta không cam lòng aaaaaaa",...Lâm Động không cam lòng hét lên.

Tiểu Điêu đứng trên vai Lâm Động cũng bắt đầu có dấu hiệu tiêu tán,nó cắn răng một cái,trên thân nó như có một ngọn tử sắc hỏa diễm muốn bùng cháy,...nó muốn thiếu đốt yêu linh của mình,đưa Lâm Động ra khỏi đây,...

Ong,...đang lúc Lâm Động không cam lòng gào thét,Tiểu Điêu muốn thiêu đốt yêu linh của mình để đạt được lực lượng,thì biến cố xảy ra,.. lực lượng thần bí trong cơ thể Lâm Động một lần nữa từ đan điền phóng xuất ra ngoài,bao trùm đường kính hai trượng xung quanh Lâm Động,sau đó Lâm Động và Tiểu Điêu liền thoát khỏi trạng thái trói buộc của tử quang,..

"Lại chuyện gì xảy ra",...Tiểu Điêu kinh hãi nói,chuyện lạ năm nào cũng có,chỉ là năm nay đặc biệt nhiều,một lực lượng thần bí chưa từng bị người nắm giữ trên vị diện này,lại bị nó và Lâm Động đụng phải,bây giờ trên người Lâm Động lại phóng xuất ra một lực lượng nó chưa từng biết đến,mà cỗ lực lượng này ngay cả nó cũng phải sợ hãi,..

A,...thoát khỏi trói buộc,cả Lâm Động và Tiểu Điêu đều không tự chủ bị rơi xuống dưới, Lâm Động rên lên một tiếng đau đớn sau đó hôn mê đi qua. Hôm nay một hồi chiến đấu cùng hỏa lân thú đã làm hắn trọng thương không chịu được,lại thêm biến cố liên tục,thần kinh quá độ căng thẳng,biết mình lại tránh khỏi một kiếp,tinh thần buông lỏng,sau khi rơi xuống triệt để hôn mê

Tiểu Điêu kiểm tra,thấy Lâm Động không có nguy hiểm tới tính mạng,mới thở phào một hơi,thân ảnh mệt mỏi lóe một cái chui vào trong tổ thạch,bắt đầu ngủ say.

Trên một con phố phồn hoa của Thanh Dương trấn.

Lúc này hai thiếu nữ một cái mười ba mười bốn tuổi,hoạt bát lanh lợi.

Một người mười bảy mười tám tuổi hiền lành,ôn nhu cả hai mõi người một tính nhưng cả hai có chung một điểm đó là hai người đều xinh đẹp tuyệt trần,..bằng chứng là tất cả thanh niên trai trẻ trên đường đều nhìn theo họ đến con mắt cũng muốn lồi ra.

Ui da,..một số thanh niên cùng bạn gái đi dạo lại dán mắt vào hai thiếu nữ,kết qua là nhận được một cú véo đau như trời giáng từ bạn gái của mình.

"Diệu Âm tỷ,tỷ có biết Lâm Động ca đi đâu không,..lúc nào cũng thần thần,bí bí,..không biết đi đâu,..hừ". thiếu nữ nhỏ tuổi hơn bỗng dưng buồn bực hừ một tiếng nói.

"Thanh Đàn muội muội đừng lo lắng,thiếu gia bản lĩnh cao cường chắc chắn sẽ không có chuyện gì đẫu,..thiếu nữ lớn tuổi hơn nói,nàng đã nhìn ra cô gái nhỏ này tuy hậm hực như thế nhưng thật ta là đang lo lắng cho Lâm Động ca của nàng.

Trong Lâm gia ngoài Diệu Âm và Thạch lão ra chỉ có Thanh Đàn là biết bản lĩnh của Lâm Động không tầm thường,cũng vì vậy mà nàng càng thêm lo lắng.

Hai người này chính là Diệu Âm và Thanh Đàn,từ sáng sớm khi thức dậy Thanh Đàn đã không thấy Lâm Động đâu,cô gái nhỏ này liền tức giận,Lâm Động dạo gần đây càng ngày càng ít bồi nàng đi chơi,nếu không phải có Diệu Âm tại,không biết nàng còn phải buồn chán thế nào.

"Diệu Âm tỷ chúng ta về thôi,.."

"Làm sao vậy hôm nay muội có vẻ khác lạ."

"Không biết nữa,muội không có tâm trạng,..."

"Um,..vậy chúng ta về thôi"...Diệu Âm cũng gật đầu đồng ý.sau đó hai người cùng trở về trang khu nhà nhỏ.

Ư,...không biết qua bao lâu Lâm Động cũng tỉnh lại,...

Hưu,..."ngươi tỉnh rồi",...một bóng đen chợt lóe xuất hiện trên vai Lâm Động,Tiểu Điêu nhìn Lâm Động nói. Lần này nó so với Lâm Động tốt hơn nhiều,làm sơ nghĩ ngơi nó đã chủ động tỉnh dậy xem xét tình hình và bảo vệ Lâm Động mà không ngủ say hồi phục.

"Ta bất tỉnh bao lâu",...Lâm Động sắp xếp lại ký ức,sau đó hỏi.

"Đã mười ngày",..Tiểu Điêu nói.

"Ngươi nhìn đằng kia",...bỗng dưng Tiểu Điêu trịnh trọng nói...

"Cái đó là",..Lâm Động nhìn theo hướng Tiểu Điêu nói,sau khi nhìn thấy hai con ngươi cũng mãnh liệt co rút lại,...hiện tại hắn và Tiểu Điêu đang ở trong một sơn động phương viên cũng không lớn,chi khoảng vài trăm trượng,điều khiến Lâm Động kinh hãi là nơi trung tâm sơn động một phù văn huyền ảo,chỉ nhìn vào thôi cũng khiến Lâm Động như lạc vào thời gian trường hà,trong đó Lâm Động như nhìn thấy quá khứ vị lai,như xuyên tới tương lai...

"Lâm Động mau tỉnh lại"..,lúc này tiếng hét của Tiểu Điêu dột nhiên vang lên đánh thức Lâm Động.

Hô,hô,....hô....tỉnh lại sau Lâm Động kịch liệt thở dóc,chỉ trong khoảnh khắc tinh thần của hắn đã bị cuốn vào trong phù văn huyền ảo đó mà không hề hay biết,nếu không phải Tiểu Điêu đánh thức hắn có lẽ đã không thoát ra đươc.

"Thật đáng sợ phù văn",...Lâm Động lòng còn sợ gãi nói.

"Đúng vậy,nếu ta đoán không lầm thì đó là tổ phù",...Tiểu Điêu kích động nói.

"Tổ phù",...Lâm Động cũng không bình tĩnh,phải biết mục tiêu hàng đầu của Lâm Động đúng là thôn phệ tổ phù,không ngờ bây giờ lại xuất hiện một cái,...làm hắn có loại cảm giác hạnh phúc đến quá nhanh.

"Lâm Động tỉnh tỉnh,...lau nước miếng",...lại lần nữa Lâm Động được Tiểu Điêu đánh thức,lần này là từ trong suy nghĩ yy của mình...

"Ngươi vui mùng quá sớm,ngươi xem",...Tiểu Điêu lại chỉ chỉ phía trên,...làm Lâm Động nhìn lên lần nữa chỉ thấy thông đạo phía trên vẫn bị bao trùm bởi tử quang,phía trên mơ hồ còn có thể nhìn thấy thi thể của hỏa lân thú và và một số vật thể không xác định,có lẽ do thời gian quá lâu khiến bọn cuúng không còn hình dạng ban đầu.

Thấy cảnh này Lâm Độn tâm cũng lạnh lại,hắn biết mình vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động của Maousadao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.