Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dạo Chơi Viêm Thành.

2186 chữ

"Ai,..mấy tên này nghèo như vậy,còn nói cái gì là hắc bang top mười, trăm dặm xung quanh Thanh Dương Trấn"....trong một sơn trại cách Thanh Dương Trấn mấy chục dặm,...một thiếu niên khoảng mười ba mười bốn tuổi,nhìn hai cổ thi thể nằm dưới đất,trên mặt tràn đầy khinh bỉ nói ra,..

"Ngươi còn nói,mấy tên này một cái thiên nguyên cảnh tiền kỳ,một cái thiên nguyên cảnh trung kỳ, có thể có bao tiền",...một bóng đen lóe lên,ngồi trên vai thiếu niên nói...

"Mấy năm nay bọn họ không ít lần chặn cướp thương đội của Lâm gia,cũng đến lúc trả giá rồi,....phải rồi Tiểu Điêu ngươi hồi phục thế nào rồi..."

"Đã tốt hơn rồi"...Tiểu Điêu trả lời

Thiếu niên này đúng là Lâm Động,...từ ngày đạt được đại nhật lôi thể tới giờ đã qua một tháng,một tháng này Lâm Động đã đi viêm thành không ít lần mua không ít linh dược có thể trợ giúp hồi phục yêu linh,tuy mỗi loại hiệu quả không bao nhiêu,nhưng thịt muỗi ít nữa cũng là thịt,nhờ số lượng lớn mà Tiểu Điêu đã thoát khỏi trạng thái suy yếu.

Nếu có người của Thanh Dương trấn ở đây nhất định sẽ nhận ra hai người nằm trên mặt đất là ai,...Nghiêm Khoát,Ô Sát,...đại đương gia và nhị đương gia của hắc long trại,trong vòng trăm dặm Thanh Dương trấn đúng là hung danh hiển hách,...cho dù là bốn thế lực lớn của Thanh Dương trấn cũng không dám khinh suất tấn công,nếu không sẽ tổn thất không ít nhân thủ. ba thế lực cò lại sẽ thừa cơ chèn ép,đó là một trong những lý lo hắc long trại có thể tiếp tục tồn tại...không ngờ hôm nay lại chết dưới tay Lâm Động một thiếu niên chỉ mới mười ba tuổi.

"Tiếp theo ngươi định làm gì,..những sơn tặc này không có bao nhiêu tài nguyên,tiêu diệt bọn chúng còn không bằng ở nhà tinh luyện dương ngươi thạch đổi lấy dương nguyên đan lời."

Từ khi tiến nhập thiên nguyên cảnh hậu kỳ,và đạt được đại nhật lôi thể Lâm Động phải nói là to gan rất nhiều,chỉ chưa đầy một tháng mà danh ngạch làm ăn với vạn kim thương hội không dưới 2 vạn dương nguyên đan,...làm không ít người của viêm thành vừa đỏ mắt hâm mộ vừa suy đoán lai lịch của Lâm Động.

Với lượng tài nguyên phong phú ngoài mua nhũng linh dược giúp Tiểu Điêu khôi phục,Lâm Động cũng mở ra thêm mười ba đường kinh mạch của đại nhật lôi thể,sau khi ngày đầu tiên mở ra mười bốn dường kinh mạch,những lần sau đó càng lúc càng ít,lần thứ hai mở ra kinh mạch Lâm Động dùng trọn vẹn một ngày mới mở ra ba dường kinh mạch,..về sau một ngày một đường rồi đến mấy ngày một đường,ròng rã một tháng mở ra còn ít hơn so với lần đầu tiên tu luyện...nhưng bù lại nguyên lực đã có bốn thành,chuyển hóa thành đại nhật lôi nguyên. Thân thể cũng mạnh mẽ hơn quá nhiều bây giờ mỗi quyền mỗi cước đều có thể so với một cái phổ thông nguyên đan đại viên mãn thi triển nhị phẩm võ học.

"Không sao bọn này chỉ là tiện tay tiêu diệt thôi,..mục tiêu của ta là những thế lực hắc bang lớn của viêm thành,..như hắc mang sơn chẳng hạn",...Lâm Động cười nói.

"Oh,...thục lực như thế nào",...Tiểu Điêu hiếu kỳ,một thời gian tiếp xúc nó đã biết Lâm Động không phải kiểu người phóng tên không đích,..đã Lâm Động nhắm vào chúng tất nhiên là có chỗ tốt rồi.

"Ừm,...hai cái nguyên đan đại viên mãn,ta nghĩ thân gia sẽ không quá ít...quan trọng hơn bọn họ có một thứ đối với ta hiện tại là một bảo bối không tồi",...Lâm Động cười thần bí nói.

"Oh,...Là cái gì ..."

"Một món hạ phẩm linh bảo,...Lâm Động cười nói... Hai mắt Tiểu Điêu cũng sáng lên",..quả nhiên bị Lâm Động để ý tới,chỗ tốt đúng là không ít a,...trong âm thầm Tiểu Điêu cũng vì hai tên hắc mang sơn kia đốt nén nhang đưa tiễn....

"Bao giờ hành động",...Tiểu Điêu hỏi,...

"Không gấp,..ngày mai chúng ta đi viêm thành,tìm một cơ hội chỉ cần bọn chúng tách ra,chúng ta lập tức ra tay",...Lâm Động nói...."còn bây giờ trở về thôi."

"Lâm Động ca,...khi nào mới mang muội đi viêm thành chơi,Thanh Dương trấn mặc dù cũng rất vui,nhưng đi nhiều cũng sẽ rất chán a",...buổi chiều trên đường lớn của Thanh Dương trấn,Thanh Đàn kéo tay Lâm Động lắc lư liên tục,nũng nịu nói,...

(°_°.)....

Lâm Động bây giờ có tự đánh cho mình một bạt tai xúc động....

Một tháng này vì tu luyện đại nhật lôi thể,không có thời gian bồi Thanh Đàn,hôm nay dắt nàng dạo chơi Thanh Dương trấn,nghe nàng nói mấy năm này ở Thanh Dương trấn đều chơi chán,những trò chơi vui nàng đã sớm cảm thấy chán,..

Lâm Động thấy nàng không vui,kể những chuyện vui để hống nàng,...ai ngờ lỡ miệng kể về viêm thành,..vậy là cô gái nhỏ này từ nảy tới giờ cứ đeo dính lấy Lâm Động,hai mắt to tròn đen nhánh,trực câu câu nhìn lấy Lâm Động,giọng nói,muốn bao nhiêu nũng nịu có bao nhiu nũng nịu,...Lâm Động đã sắp không chịu nổi đáp ứng nàng,...

"Hức,...hức,...Lâm Động ca huynh không thương muội,...đi chơi nhiều chỗ như vậy cũng không dẫn muội theo,..bây giờ người ta muốn đi viêm thành chơi một ngày huynh cũng không cho,...hu hu,...Lâm Động ca không thương muội nữa",....Thanh Đàn dùng tuyệt chiêu cuối,...nước mắt lưng tròng,...đáng thương hề hề nói...

(°_°!)...

"Được rồi,...ngày mai ta đưa muội đi viêm thành nhưng phải ngoan ngoãn nghe lời nếu không ta sẽ không mang muội đi",...Lâm Động bó tay đành đáp ứng nàng ...từ nhỏ ngoài những việc nằm ngoài khả năng,còn lại nếu có thể Lâm Động đều đáp úng nàng,làm bây giờ cô gái nhỏ này có vẻ càng lúc càng hư,...

Những lần trước Lâm Động còn không có đủ thực thực,bây giờ thì khác hắn và Tiểu Điêu cộng lại ở viêm thành xem như có thể đi ngang,..với lại lần này đi viêm thành chỉ là dò la tin tức về hai huynh đệ hắc mang sơn không cần phải chiến đấu gì mang nàng dạo chơi một chút viêm thành cũng không có gì nên Lâm Động mới đáp ứng nàng,....

"Hi hi,...muội biết Lâm Động ca thương muội nhất mà hihi,...muội lúc nào chẳng ngoan ngoãn nghe lời huynh,...Lâm Động ca cứ yên tâm đi",...nghe Lâm Động đáp ứng nàng bắt đầu trở mặt còn nhanh hơn lật sách,..nước mắt đã sớm không thấy,chuyển khóc thành cười,...nhìn Lâm Động một mặt sớm biết nói .

Lâm Động (•_•)....

"Vậy sao ta bảo muội không được đi muội lại không nghe lời,..."

"Ủa,...huynh có nói không cho muội đi sao,..tại sao muội không nhớ",...Thanh Đàn mở cặp mớ to tròn,..trên mặt tràn đầy ngây thơ hỏi.?

Lâm Động,...(•_•!).

Ngày hôm sau sáng sớm,...Lâm Động mang theo Thanh Đàn hướng viêm thành xuất phát,...cô gái nhỏ trên mặt tràn đầy hung phấn,...rất mong chờ viêm thành sẽ là một nơi đặc sắc như thế nào...

"Lâm Động ca,..đến viêm thành chúng ta trươc tiên đi đâu",...trên lưng ngựa Thanh Đàn ngoáy đầu lại nhìn Lâm Động hỏi.

!Ừm,...trước tiên chúng ta tới tửu lầu tốt nhất viêm thành ăn một bữa thật ngon,sau đó đi dạo những nơi vui chơi ở viêm thành,buổi chiều sẽ đến kỳ vật lâu để muội chọn một số trang sức",...nếu đã quyết định mang nàng tới,thì dứt khoát cho Thanh Đàn chơi hết mình,hắn đã suy nghĩ kỹ sau này một là tất cả sẽ chết tại dị ma hoàng trong tay,hai là hắn sẽ trở thành chí cường giả kia bảo vệ mọi người,...nhưng dù là chết đi,hay trở thành chí cường giả đi nữa,cũng không thể nào cho Thanh Đàn tuổi thơ vui vẻ một lần nữa được,...bây giờ còn cơ hội tại sao không làm...

Ừm ừm,...Thanh Đàn gật gật cái đầu nhỏ lia lịa....

"Tới rồi,...chúng ta vào thôi"...hai giờ sau Lâm Động dắt tay Thanh Đàn dạo bước trong viêm thành,...trên đường hai người,hấp dẫn không ít ánh mắt xung quanh,Lâm Động năm nay 13 tuổi,thân cao cũng đã gần một mét sáu, tuy còn mấy phần non nớt,nhưng gương mặt anh tuấn,khí chất bất phàm,còn mang theo một tia thần khí nhàn nhạt,ánh mắt bình tĩnh,tự tin như một vị thượng vị giả trời sinh,còn Thanh Đàn tựa như công chúa tuyết bước ra từ trong truyện cổ tích,...hai người đi cùng,cứ như hoàng tử và công chứa,còn bọn họ như những thường dân kia tuy rất hâm mộ nhưng chẳng dám tới gần...

Tiếp theo Lâm Động mang Thanh Đàn đi ăn những món ngon nhất viêm thành,dạo chơi khắp nơi,còn ở kỳ vật lâu tiêu tốn hơn ba nghìn dương nguyên đan chỉ để mua trang sức cho nàng và Liễu Nghiên,...nếu để Lâm Khiếu biết chuyện này nhất định sẽ đánh chết Lâm Động...

"Bại gia tử a,...ngươi có biết bao nhiêu đó đủ xây thêm mấy cái Lâm gi không,...vậy mà ngươi chỉ dùng mua những món trang sức không giúp ít được gì kia,..."

"Chơi đủ chứ...chúng ta về thôi,..."

Sau khi ra khỏi kỳ vật lâu,...Lâm Động nhìn mặt trời sắp xuống núi nói...

"Ừm,..còn chưa đủ chỉ là,...đã trể rồi về thôi!,..Thanh Đàn có chút lưu luyến nói,...

"Mai mốt huynh lại dẫn muội đến đây chơi nữa nhé,...có được không Lâm Động ca,...à còn Lâm Hà tỷ nữa",..Thanh Đàn nhớ tới Lâm Hà nói,dù sau trong lớp hậu bối Lâm gia chỉ có một mình Lâm Hà là thân với nàng nhất.

"Sang năm ta sẽ mang Lâm gia định cư ở viêm thành tới lúc đó tùy muội nháo thế nào cũng được,...còn bây giờ trở về thôi,...không được nói chuyện ta dẫn muội đi viêm thành cho mọi người biết,nếu không cha nhất định sẽ đánh chết ta",...Lâm Động nhéo nhéo cái mũi của nàng nói.

"Tại sao,...Thanh Dương trấn không phải rất tốt sao",...Thanh Đàn kỳ quái hỏi,...mặc dù viêm thành có nhiều chơi vui,và ăn ngon,nhưng sâu thẩm trong thâm tâm của nàng,ngôi nhá nhỏ sau núi của Lâm gia ở Thanh Dương trấn mới chân chính là nhà của nàng,Lâm Động và vợ chồng Lâm Khiếu,..

"Đừng sốt ruột,...ta chỉ nói sẽ để Lâm gia định cư ở viêm thành,không nói sẽ bỏ đi Lâm gia ở Thanh Dương trấn,nơi đó vẫn giữ nguyên,chỉ là ở viêm thành sẽ thuận tiện cho Lâm phát triển,ta nghĩ gia gia bọn họ rất mong muốn điều đó,...còn chúng ta có thể tùy ý,lúc đó ở viêm thành chơi vài ngày lại về Thanh Dương trấn nghĩ ngơi,về nhà của chúng ta",...Lâm Động thấy thần sắc của Thanh Đàn có chút ảm đạm,cưng chiều vuốt ve đầu nàng giải thích,...

"Thật chứ",...Thanh Đàn nghe Lâm động nói vậy liền vui vẻ hỏi,...

"Ừm,..ta đã gạt muội bao giờ",...Lâm Động cười nói..."chỉ là lúc đó sẽ không có bao nhiêu thời gian bồi muội nữa"...trong lòng Lâm Động âm thầm nói thêm một câu...

"Ưm,..vây chúng ta về thôi"...được xác nhận từ Lâm Động,Thành Đàn yên lòng cười nói.

Sau đó Lâm Động mang theo Thanh Đàn cưỡi ngựa trở về Thanh Dương trấn,...

"Hử,...Tiểu Điêu giúp ta giải quyết bọn hắn",...vừa ra viêm thành không xa Lâm Động dùng tinh thần lực dò xét,thì thấy phía sau đang có không ít người theo sát bọn hắn,...hừ lạnh một tiếng Lâm Động trực tiếp truyền bảy thành nguyên lực của hắn cho Tiểu Điêu sau đó nói,...

"Giao cho ta",...Tiểu Điêu cũng biết Lâm Động không muốn để Thanh Đàn nhìn những cảnh máu tanh như vậy,...không nói lời nào trực tiếp đồng ý sau đó hóa thành một đạo hắc ảnh biến mất trong bóng đêm.

Lâm Động cũng thả chậm tốc độ lại chờ lấy Tiểu Điêu dù cho có nguyên lực của Lâm Động duy trì,nhưng Tiểu Điêu cũng không thể rồi khỏi tổ thạch quá lâu,...

Vèo,...không được mấy phút một bóng đen lao về phía Lâm Động sau đó biến mất không thấy gì nữa,...

"Giải quyết",...Lâm Động hỏi,...

"Chỉ là một đám tạp ngư,không đáng nhắc tới",...Tiểu Điêu khinh thường nói...với bảy thành nguyên lực của Lâm Động và thủ đoạn nghịch thiên của nó,cho dù là nguyên đan đại viên mãn cũng có thể búc lui,huống hồ mấy con cá nhỏ này.

Ừm,...Lâm Động chỉ là quan tâm hỏi vậy,chưa hắn cũng biết không có nguy hiểm gì,nếu không hắn đã không để một mình Tiểu Điêu đi.

Về tới Thanh Dương trấn trời đã tối đen,Lâm Động mang Thanh Đàn về khu nhà nhỏ,lại từ túi càn khôn lấy ra những mỹ thực đã mua ở viêm thành hâm nóng lại,hai người ăn sau đó về phòng nghỉ ngơi.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động của Maousadao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.