Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

14 : Kiếm Tiền.

2975 chữ

Nếm được ngon ngọt,Lâm Động bắt đầu suy tư cách kiếm tiền nhiều hơn nữa...một góc linh dược cấp bốn đại khái khoảng chừng một trăm dương nguyên thạch,bằng mười viên dương nguyên đan,...quá đắt nha...dùng hết thân gia của mình hiện giờ cũng chỉ có thể mua ba góc mà thôi...nhưng như vậy có thể tìm được tiền nhanh hơn...nói là làm,Lâm Động đi ra ngoài,không đến nữa giờ sau Lâm Động quay lại,vào phòng từ trong túi càn khôn lấy ra ba góc linh dược cấp bốn,một lát sau trong tay Lâm Động nhiều hơn sáu viên đan hoàn tỏa ra mùi thơm nức mũi...

Hô...thở ra một hơi...Lâm Động đứng dậy suy nghĩ nên bán những đan hoàn này cho ai,suy nghĩ một lát Lâm Động quyết định bán nó cho vạn kim thương hội,không giống những thế lực khác,vì là thương hội nên việc kiếm tiến mới là việc hàng đầu vạn kim thương hội muốn làm,giao dịch ở đó Lâm Động sẽ không sợ bị người nhớ thương,ít nhất vạn kim thương hội sẽ không,bởi vì chút ít tiền tài đó của Lâm Động chứ đáng để họ để mắt tới.

Sau đó lấy giá một trăm năm mươi dương nguyên thạch một viên đan hoàn,sáu viên Lâm Động trực tiếp bán được chín trăm dương nguyên thạch,trở về dùng tổ thạch tinh luyện thành ba trăm dương ngyên đan...không tới một buổi chiều thân gia của Lâm Động đã bành trướng gấp mười lần...lúc nảy đi vạn kim thương hội Lâm Động nghe được hai ngày nữa sẽ có một lần đấu giá cỡ lớn diễn ra,cho nên thời gian cấp bách,đổi một thân trang phục,mua một cái mũ chùm và áo choàng kể cả chiều cao Lâm Động cũng nâng cao lên một ít,đi tới vạn kim thương hội dùng ba trăm dương nguyên đan đổi thành ba ngàn miếng dương nguyên thạch. Từ ba ngàn dương nguyên thạch tinh luyện thành một ngàn viên dương nguyên đan,Lâm Động không tiếp tục trao đổi nữa,bởi vì bây giờ con số đã có chút lớn,sẽ dẫn tới người khác chú ý,từ bây giờ cần phải cẩn thận hơn,không khéo lật thuyền trong mương Lâm Động tự cảnh cáo mình. Bây giờ hắn thừa sức mua mấy quyển tam lưu bí tịch,nhưng hắn không gấp đợi đến lúc hội đấu giá xem có may mắn mua dược nhị lưu bí tịch hay không.

Ra khỏi phòng,Lâm Động thấy đám người La Lăng đã trở về,Lâm Động tiến lên hỏi,La Lăng thúc mọi chuyện thuận lợi chứ...

Ha ha ...là Lâm Động thiếu gia,mọi chuyện vẫn rất tốt vì chúng ta hàng năm đều sẽ ở khoảng thời gian này đến đây trao đổi và mua những thứ này nên không có gì quá rắc rối...hôm nay đã trễ,sáng ngày mai chúng ta sẽ trở về Lâm gia...La Lăng nói,thật ra cũng đúng vậy,nếu là vận chuyển những thứ quan trọng thì sẽ do Lâm Khiếu,Lâm Mãng hoặc đích thân Lâm Chấn Thiên tọa trấn. Không biết Lâm Động thiếu gia hôm nay thu hoạch như thế nào...

Ha ha...rất tốt viêm thành quả nhiên là thành thị lớn,Thanh Dương trấn đúng là không thể so bằng...

Ha ha... đó là đương nhiên,các huynh đệ đã gọi thức ăn chúng ta ăn xong nghỉ ngơi sáng sớm mai lên đường sớm...La Lăng cười lớn nói,thật ra hắn đối với viêm thành xa hoa chỉ có thể nhìn chứ không thể gần,cũng không mấy hiểu biết,hắn dẫn thương đội chỉ tiếp xúc được với các cửa hàng nhỏ mà thôi,sau khi giao dịch xong nếu có thể thường sẽ về ngay trong ngày,hắn không muốn có chuyện không may xảy ra,người ta thường nói thấp cổ bé họng,bọn hắn chỉ là hạ nhân của tiểu thế lực ngoại lai của viêm thành,bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành đối tượng bị người khác khi dễ hoặc dùng để xả giận...đừng nói Lâm gia có muốn lấy lại công đạo cho bọn hắn hay không,cho dù có muốn cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm mà thôi...

Lâm Động nhìn các nhân thủ của Lâm gia,bốn người một phòng,thức ăn cũng là mua về chia ra ăn không dám ngồi ở đại sảnh có thể thấy được bọn họ không dễ dàng...Lâm Động âm thầm nói,chỉ mấy năm nữa thôi ta sẽ để cho Lâm gia trở thành thế lực bất khả xâm phạm ở viêm thành này.

Được rồi La Lăng thúc mọi người cũng mệt mỏi nghỉ ngơi sớm đi,ta đi mua một chút lễ vật tặng Thanh Đàn rất nhanh sẽ quay lại.... Có cần ta dẫn dường cho thiếu gia không...La Lăng hỏi.

Không cần đâu,ở rất gần đây thôi...

Vậy được rồi...

Biết được thời gian chính xác sẽ trở về,Lâm Động lại một lần nữa ra ngoài lần này Lâm Động không số lượng lớn mua hay đổi cái gì mà,chia ra mỗi của hàng chỉ mua một hoặc hai góc tứ phẩm linh dược,không có gì để người chú ý...cuối cùng Lâm Động đi đến kỳ trân các,mua một thanh hỏa vân kiếm làm vũ khí,còn mua một món trang sức quý giá tặng Thanh Đàn mới quay trở lại...

Trở về phòng Lâm Động kiểm kê lại tổng thu hoạch cuối cùng của chuyến đi này,đi hơn hai mươi cửa tiệm bán linh dược,Lâm Động mua được hơn ba mươi góc linh dược cấp bốn,trong đó có bốn góc linh dược bồi bổ tinh thần lực,làm Lâm Động cảm thấy rất hài lòng,ở Thanh Dương trấn đừng nói là linh dược hồi phục tinh thần lực cấp bốn cho dù là cấp ba hắn vẵn chưa từng gặp. Dùng gần hai giờ để tinh luyện tất cả linh dược,trời cũng đã khuya Lâm Động cũng bắt đầu đi ngủ,nhưng Lâm Động không biết cuộc chiến đầu tiên với thiên nguyên cảnh cao thủ trong đời của hắn sắp tới....

Cái gì,ngươi nói thật sao...ở đâu đó trong viêm thành hai tên tặc mi thử nhãn trung niên đang nói chuyện với nhau. Đúng lão đại,ta không gạt ngươi,tên tiểu tử đó trên người có ít nhất mười góc tứ phẩm linh dược,ta đã theo hắn rất lâu,hắn không phải là người của đại thế lực gì,hắn ở quán trọ ở khu đông thành....tên tiểu đệ nói.

Vậy chắc chắn là hắn may mắn mở được kho báu gì rồi...tên lão đại trong mắt bắn ra hào quang tham lam.

Đúng đúng...đợi bọn hắn ra thành thì tất cả sẽ là của chúng ta...tên tiểu đệ nói...ta đã quan sát trong bọn chúng tu vi cao nhất cũng chỉ có địa nguyên cảnh trung kỳ mà thôi.

Được ngươi làm rất tốt,tiếp tục theo dỗi bọn chúng,nếu bọn chúng ra thành lập túc báo cho ta biết...

Dạ...

Hai tên này là thành viên ngoại vi của Huyết Lang bang,lão đại kêu đại báo thiên nguyên cảnh tiền kỳ,tên tiểu đệ gội báo tử địa nguyên cảnh hậu kỳ đều là những nhân vật dưới chót của viêm thành,vì có chút mánh khóe nịnh nọt một tên tiểu đầu mục của Huyết Lang bang nên được nhận vào làm mấy tên chân chạy vặt...có chuyện gì sẽ là con cờ thí đầu tiên mà thôi. Bình thường sẽ chẳng có bao nhiu tài nguyên còn phải nịnh nọt tên đầu mục,lần này đụng phải dê béo như Lâm Động bọn hắn nói không chừng còn có cơ hội đổi đời rồi....

Sáng hôm sau đoàn người của Lâm Động rất sớm đã xuất phát rời đi viêm thành,trở về Lâm gia.

Lão đại bọn hắn đã ra thành...

Đi...chúng ta theo bọn họ,đợi rời xa viêm thành một chút rồi động thủ tránh có kể khác để mắt tới thì không may.

Được...

Khi đi được hơn một nữa đường về Thanh Dương trấn Lâm Động bỗng dưng dùng lại nói...La Lăng thúc các ngươi tiếp tục đi,ta đi giải quyết một chút sẽ đuổi theo mọi người....Lâm Động ngại ngùng nói...

Bọn ta sẽ đợi ngươi....La Lăng nói

Không cần đâu nếu xe ngựa dừng trên quan đạo quá lâu sẽ dẫn tới mã tặc,ta rất nhanh sẽ theo sau không cần quá lo lắng...nói rồi Lâm Động quay đầu ngựa chạy tẻ qua đường khác...

Cách đó không xa hai tên cướp thấy vậy,lập tức đuổi theo....lão đại có phải hắn phát hiện chúng ta nên bỏ chạy không,tên tiểu đệ nghi ngờ hỏi.

Chắc là không phải đâu,với tu vi của hắn làm sao có thể phát hiện chúng ta,tên dẫn đầu địa nguyên cảnh trung kỳ kia cũng không thể phát hỉnej chúng ta,chắc chỉ là trùng hợp thôi...Lão đại nói. Chắc vậy....

Thật ra Lân Động thật phát hiện bọn hắn đi theo nên mới dột nhiên rời đi như vậy,ở viêm thành Lâm Động không dám dùng tinh thần lực để dò xét sợ đưa tới phiền phức,nhưng ra khỏi viêm thành Lâm Động dùng tinh thần lực để dò đường phòng ngừa mã tặc,không ngờ lại phát hiện hai tên này,ban đầu còn tưởng rằng chỉ là trùng hợp,nhưng gần nữa ngày bọn chúng vẫn đi theo Lâm Động biết có lẽ có kẻ đã để ý đến hắn,còn về đám người La Lăng Lâm Động không hề nghĩ tới số đồ bọn họ vận chuyển chẳng đáng là bao,những mã tặc thông thường có thể để ý tới,nhưng những tên này sẽ không để ý chút tiền tài này,điều duy nhất có thể làm bọn họ chú ý tới chính là linh dược và dương nguyên đan trên tay Lâm Động mà thôi. Đứng lại...phía trước xuất hiện hai người chặn đường của Lâm Động,là hai tên đại báo,và báo tử đã đi theo Lâm Động từ nảy đến giờ.

Hì...ì...Lâm Động gìm cương ngựa nhìn hai tên xuất hiện trước mặt mình,cả hai đều trong có vể gầy gò,tuy đang mỉm cười,nhưng trên gương mặt không thể che giấu hết sự gian giảo và âm hiểm của mình. Lâm Động âm thầm cảnh giác.

Không biết hai vị có chuyện gì...Lâm Động tỏ vẻ nghi ngờ hỏi.

Ha ha...nhóc con khôn hồn thì đưa túi càn khôn đây...tên tiểu đệ báo tử nói....

Túi càn khôn,tại sao phải đưa cho mấy người....Lâm Động mạnh miệng nói,nhưng giọng nói run run làm người nghe liền biết hắn đang sợ hãi....

Ha ha...tại sao phải đưa....ha ha ,hai tên kia cười lớn,sau đó tàn bạo nói,không đưa thì chết....báo tử đừng nói nhảm với hắn động thủ....

Được rồi lão đại....ha ha...

Lúc này Lâm Động đã xuống ngựa,lo sợ nom nốp nhìn tên tiểu đệ báo tử đang đến gần... Ha ha...chạy sao ngươi không chạy,không phải lúc nảy còn mạnh miệng lắm sao...báo tử đi chầm chậm tới nói,dường như hắn rất thích cái cảm giác mèo vờn chuột này.

Đừng tới đây,nếu các ngươi ra tay vơi ta người nhà ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi....Lâm Động sợ hãi la lên....

Ha ha ha....nhưng đổi lại chỉ là những tiếng cười khinh bỉ của đại báo và báo tử...

Còn dám uy hiếp bọn ta muốn chết...tới trước mặt Lâm Động,báo tử giơ chưởng lên muốn một đòn giải quyết Lâm Động...khoan,khoan đã ta...ta đưa cho ngươi đừng có giết ta....Lâm Động sợ hãi la lơn...sau đó từ trong ngực móc ra túi càn khôn chầm chậm đưa cho báo tử....báo tử cầm lấy túi càn khôn đắc ý quay đầu cười với lão đại của mình thì thấy đại báo la lớn...báo tử mau tránh ra.

Ầm...rắc rắc...báo tử cũng cảm thấy được nguy hiểm muốn tránh đi nhưng đã không kịp. Lâm Động chờ đợi chính là điều này,hắn biết chắc chắn mấy tên này sẽ không coi hắn ra gì,cho là một con cừu non tùy ý bọn hắn mỗ xẻ,cho nên bọn hắn sẽ không quá đề phòng Lâm Động,nên từ đầu Lâm Động tỏ vẻ sợ hãi làm bọn chúng càng thêm yên tâm,chờ đợi thời cơ,và nó đã tới...thừa lúc báo tử quay lưng lại với mình Lâm Động vận chuyên nguyên lực toàn thân một chiêu bát hoan chưởng toàn lực vào gáy của hắn. Với tu vi nguyên lực của Lâm Động cộng thêm tên báo tử không hề có phòng bị,bị Lâm Động một đòn chí tử,đến chết hắn cũng không thể tin được mình lại chết trong tay một thiếu niên mười một mười hai tuổi,mà mình vẫn xem là cá nằm trên thớt,tùy ý chém giết.

A....đại báo giận dữ la lớn,hắn và báo tử tuy không phải là hạng người tốt lành gì,nhưng bọn họ lăn lộn với nhau đã rất lâu,tình cảm cũng rất tốt nếu không khi phát hiện bọn người Lâm Động tu vi cao nhất chỉ có địa nguyên cảnh trung kỳ La Lăng thì báo tử cũng không trở về nói với đại bái mà đã một mình độc hưởng. Mặc dù chẳng hưởng được (•_•.)

Tiểu tử ta muốn ngươi chết....bạo thú chưởng...đại báo phóng hướng Lâm Động lấy tay hóa chưởng một chiêu tàn nhẫn hướng về phía đầu của Lâm Động như muốn,đánh nát đầu của Lâm Động trả thù cho báo tử.

Không dám khinh thường,Lâm Động dùng hết toàn lực một chiêu thông bối quyền mười tiếng vang,đụng vào chưởng của đại báo.

Chát...kịch...đạp đạp đạp...quyền chưởng va chạp tao nên âm thanh chan chát,sau đó hai người cùng nhau lui về phía sau mấy bước...

Ngươi....đại báo hoảng sợ nhìn Lâm Động,hắn nhìn thấy cái gì,một thiếu niên mười một,mười hai tuổi,cùng hắn một cái thiên nguyên cảnh cao thủ so chiêu vậy mà lại lấy, thế quân lực địch làm kết quả. Nếu không phải chuyện xảy ra trên chính bản thân hắn thì có đánh chết hắn cũng không tin đây là sự thật.

Địa nguyên cảnh trung kỳ,không hậu kỳ...không nguyên lực của ngươi so với ta còn nhiều,nhưng rõ ràng vẫn chưa dung hợp dương cương khí nên hắn vẫn nhìn ta được Lâm Động là địa nguyên cảnh.

Ngươi rốt cuộc là quái vật gì...mười một,mười hai tuôi địa nguyên cảnh chưa nói,đã vậy nguyên lực so với ta cái này thiên nguyên cảnh sơ kỳ còn muốn nhìu....đại báo đã bắt đầu loạn,hắn sợ hãi chuyện lạ hôm nay đúng là cả đời chỉ có thể gặp một lần duy nhất. Nằm mơ,hắn nhất định là năm mơ,đại báo lẩm bẩm nói,nhưng cảm giác nhói nhói nhói lòng bàn tay cho hắn biết đây tất cả là thật,nguyên lực của Lâm Động dung hợp âm sát khí là hấp thu từ hàn khí khủng bố trong cơ thể Thanh Đàn tạo thành,nên nguyên lực của hắn cũng băng lãnh cục kỳ,bị đánh trúng chẳng những chỗ đó sẽ bị đau nhói như kim đâm,mà cả nguyên lực cũng có dấu hiệu bị đông cứng,tốc độ lưu thông cũng bị chậm lại.

Tiểu hữu chuyện này dừng ở đây thế nào...đại báo nói,hắn thật sợ rồi,có thể đào tạo ra Lâm Động loại quái vật này sẽ là nhân vật bậc nào hắn không biết,nhưng hắn biết cho dù là tứ đại tông tộc của vương triều đại viêm cũng không làm được,hắn đoán trên người Lâm Động chắc chắn sẽ có bùa hộ mệnh do vị đại năng đó đưa dùng để bảo vệ tính mạng khi nguy hiểm,nếu không có bảo bối đệ tử như vậy ai sẽ để chạy loạn mà không có chút biện pháp bảo vệ nào.

Ngươi thấy khả năng sao...Lâm Động cười gằn...hắn sẽ không giết người vô tội,nhưng không có nghĩa hắn sẽ nhân từ với tất cả,nhất là kể muốn giết mình,lần này tha cho hắn có lẽ lần sau người gặp nạn sẽ là người của Lâm gia.

Đại báo thấy không có cơ hội giảng hòa,không nói hai lời quay người bỏ chạy...

Xuy..xuy...xoẹt...

Đại báo lách người một cái,nhưng vẫn bị thứ gì đó chém bị thương. Khi thấy rõ vật đó thì đó là một thanh kiếm dài bảy tất,chuôi đỏ thân trắng bên trên còn có một ít phù văn kỳ lạ.

Hắn hoảng sợ nhìn Lâm Động....ngươi vẫn còn là một gã phù sư...

Đoán trúng có thưởng...lúc này hai tay Lâm Động vừa lúc giàn thành một thủ ấn kỳ lạ cuối

cùng,oành...một tiếng đánh lên người đại báo.... Phụt....hắn nhue diều dứt dây bay ra xa,trên không trung còn đề lại một đường sương máu.

Bởi vì sợ hãi,chỉ nghĩ tới đào vong không ngờ Lâm Động còn là một gã phù sư,hắn không hề có tâm lý phản kháng dẫn đến trận đấu kết thúc một cách nhanh chóng và nghiêng về một phía...

Hô...Lâm Động thở ra một hơi,thu hồi hỏa vân kiếm vào túi càn khôn,tiến lên lục lạo trên người đại báo cũng có một cái túi càn khôn tiểu,tâm thân đưa vào bên trong,chỉ có một ít cấp ba linh dược và mấy miếng dương nguyên thạch,và một số đồ linh tinh vô dụng. Trước khi đi Lâm Động nhìn nhìn phía ngực của Đại báo,một chiêu cuối cùng hắn dùng đúng là võ học mạnh nhất bây giờ hắn có kỳ môn ấn,ấn này ở Lâm gia chỉ là tàn quyển,chỉ có đệ nhất trọng,nhưng thông qua tổ thạch hoàn thiện nay Lâm Động đã có thể thi triển ra đệ tam trọng,cũng là một đòn vùa rồi đánh cho phần ngực của đại báo gần như xuyên thủng máu thịt be bét mà tử vong.

Đại khái đoán được thực lực của mình hiện tại,Lâm Động hài lòng gật gật đầu lên ngựa đuổi theo đám người La Lăng.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động của Maousadao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.