Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đường Gia ( Cuối )

Tiểu thuyết gốc · 2576 chữ

- Bạo. Hỏa cầu trước mặt nổ tung đem theo dư chấn hất tung Tần Minh về phía sau.

Trong tích tắc Tần Minh đưa hai tay tạo thành chữ X che chắn trước mặt ngăn cản sức công phá từ vụ nổ. Đây chẳng khác gì uy lực của một quả bom cỡ nhỏ. Cả thân hình đập mạnh vào vách ngăn kết giới.

- Vậy mà vẫn đứng lên được. Da dày thịt béo ! Hóa ra là thể tu.

Thanh niên kia vẫn ung dung đứng tại vị trí ban đầu nhàn nhạt mở miệng nói.

Tần Minh vẫn chưa hiểu tại sao tên kia dám liều lĩnh sử dụng năng lực tại nơi đây. Nghi hoặc nhìn sang tiểu tinh linh Lạc Lạc .

- Là do kết giới. 4 lá cờ tại 4 góc kia tạo ra một vùng không gian riêng biệt. Từ sau khi khế ước hình thành đây là cách mà người tu chân giới tránh rắc rối mỗi khi chiến đấu.

- Rắc rối đến từ đâu ?

- Đến từ văn minh công nghệ. Những vệ tinh lơ lửng trên không gian kia nếu phát hiện khí tức của người tu chân sẽ mau chóng đánh dấu mục tiêu. Từ đó mục tiêu sẽ là đối tượng truy sát của một dạng sóng năng lượng tựa như lôi phạt vậy.

- Những lời như này sao không nói sớm ?

- Không nghĩ sẽ gặp địch nhân ngay tại địa phương này. Dù sao đối phương đã cắm ra trận kì nghĩa là đã có chuẩn bị sẵn rồi. Đại ca nên dùng toàn lực đi.

Đối thoại vừa dứt một hỏa cầu khác lại tới trước mặt. Lần này kích thước còn muốn to lớn hơn. Tần Minh lập tức vận chuyển Long tiên đạo. Toàn thân như thoát thai hoán cốt lắc mình tránh xa khỏi hỏa cầu kia.

Thanh niên đối diện ồ lên một tiếng thích thú. Trần ngâm nói :

- Hóa ra che giấu lực lượng. Nói tên ra đi. Ta không giết những kẻ vô danh .

- Tên là Ta Rất Điệu Thấp. Còn ngươi ?

- Không cần giấu ngươi, ta cùng Đường Ngựa là người đứng sau tổ chức này. Ta tên là Đường Rương.

Đường Rương hóa ra lại là em trai của Đường Ngựa. Tên này không thích học hành từ bé, chỉ thích du ngoạn giang hồ làm hiệp khách, hâm mộ bản lĩnh của họ. Cuối cùng đạt cơ duyên được nhận làm đệ tử kí danh của một vị cao thủ đang mai danh ẩn tích. Sau nhiều năm tu luyện, do thiên phú nổi bật cũng dành được không ít vẻ vang. Từ đó đâm ra kiêu ngạo, coi trời bằng vung bị sư phụ hắn đuổi đi.

Trở về quê hương thấy anh trai cũng đã trở thành một tay giang hồ số má có vô số đàn em Y bèn ra mặt giúp sức mở rộng thế lực. Ngoài mục đích kiếm tiền còn là muốn tiếp xúc với các thế lực đặc biệt.

Lần này nghe tin báo có kẻ phá rối, lại có năng lực hơn người đích thân Đường Rương phải đến xử lý không ngờ đối phương chỉ là một thằng nhóc con. Trong lòng y tỏ rõ khinh thường .

- Biết Điều . Quỳ xuống van xin rồi ta tha cho. Đây là còn nể mặt tổ chức của ngươi đấy. Bằng không giết ngươi tại đây cũng chẳng ai biết

Tần Minh không đáp lời, hai ngón tay đã chụm lại. Súng linh lực là vũ khí tầm xa duy nhất hắn có. Lập tức một đạo khí từ Tần Minh bắn thẳng tới vị trí Đường Rương đang đứng.

- Tiểu kĩ mà thôi. Đường Rương đưa tay ra nhẹ nhàng đẩy công kích của Tần Minh sang một bên

Tần Minh cảm thấy không tin được vào mắt mình. Hắn đã thử qua uy lực của súng này. Nó có thể phá tan một tảng đá lớn thành mảnh vụn vậy mà tên này nhẹ nhàng đẩy ra như không có vấn đề gì vậy.

Tần Minh lập tức bắn liên tục ra thêm 3 phát đạn khí. Đường Rương vẫn ung dung đối phó

Lại thêm 10 đạo. Đường Rương vẫn bình an vô sự đứng tại chỗ có điều trong mắt đã có mấy phần lửa giận. Thằng tiểu quỷ này linh lực không có cạn kiệt à. Đã liên tục bắn ra hơn 10 phát rồi.

Tần Minh lúc này sử dụng tốc độ của giày Hermes chạy quanh phòng. Tay thì liên tục bắn ra đạn khí. Trong đan điền long khí cùng linh khí liên tục xoay tròn.

Đường Rương ban đầu còn ung dung chống đỡ, một lúc sau công kích đến từ bốn phương tám hướng làm bản thân hắn không cách nào tránh khỏi. Đã liên tục trúng chiêu. Tuy uy lực của đòn đánh không quá mạnh, chỉ làm rách da xước thịt nhưng lại làm tôn nghiêm võ giả của hắn chấn động mạnh mẽ.

Lại trúng chiêu lần này trực tiếp vào mặt. Đường Rương gầm lên cả người run lên vì giận dữ. Y lao thẳng đến vị trí Tần Minh đang đứng nhưng đáp xuống thì Tần Minh đã cách đấy cả một đoạn. Lại một phát đạn bắn ra, lần này trúng vào gáy.

- Ngươi mới là đồ da dày thịt béo. Tần Minh trêu chọc.

- Có giỏi thì đứng lại đấu trực tiếp với ta, đừng giở trò tiểu nhân như vậy.

- Nói xem ai là người bắn cầu lửa trước nhỉ ?

Đường Rương càng nghĩ càng giận. Cầu lửa của ta bắn được có hai lần còn ngươi đã bắn ra tới gần trăm phát rồi. Ngươi có biết làm so sánh hay không. Mà hỏa cầu của ta là dùng tới pháp bảo chứ không trâu bò như ngươi bắn linh lực ra mà không đổ một giọt mồ hôi.

Tuy lửa giận đã đầy trong mắt nhưng bản thân Đường Rương cũng không phải quả hồng mềm đứng im chịu trận . Rất nhanh từ bên thắt lưng rút ra một nhuyễn kiếm. Sau đó lập tức nhỏ máu lên thân kiếm khiến nó đỏ rực lên. Đường Rương miệng nhẩm quyết tay ngự kiếm phóng thẳng đến Tần Minh.

Kiếm của Đường Rương như một con rắn liên tục nhằm vào những vị trí yếu hại của Tần Minh mà đâm tới. Kim Cương Bì được vận chuyển một cách cực hạn biến cả người Tần Minh thành một thiết khối. Long trảo liên tục được đưa ra đánh thẳng vào thân kiếm. Từng tiếng va chạm vang lên.

Đường Rương lúc này đã thực sự nghiêm túc. Tên này nhìn qua chỉ mới bước chân vào tu đạo nhưng lực lượng cơ thể quá là mạnh mẽ. Đao kiếm với hắn không có sức sát thương. Nghĩ là làm, lập tức Đường Rương phi kiếm tới mi tâm Tần Minh. Sau đó hô lớn:

- Bạo cho ta.

- Lại chiêu này. Trước khi nhuyễn kiếm nổ tung Tần Minh đã lùi người ra sau.

Đúng lúc này từ đằng sau một chưởng pháp hình dáng như một trảo quỷ nhằm thẳng lưng Tần Minh tiến tới. Hóa ra là dương đông kích tây.

Tần Minh lập tực vận chuyển long khí bảo vệ địa phương sắp trúng công kích tuy nhiên uy lực trảo này không tầm thường cả người đã như quả bóng bị đánh bay đập mạnh vào tường. Tuy lập tức đã đứng dậy được luôn nhưng trên miệng đã trào ra máu tươi.

- Ta đã đánh giá sai năng lực của ngươi tuy nhiên kết thúc rồi. Ngươi tuy mạnh mẽ nhưng công pháp chiến đấu là quá ít. Nếu chỉ dùng lực lượng cơ thể muốn đấu với ta. Mơ đi.

Đường Rương khinh bỉ cười một tiếng. Tay phải của hắn đã xuất hiện một ngọn lửa đen. Một trảo nữa lại tới lần này uy lực đã tăng lên gấp bội. Có thể nói Đường Rương đã sử dụng gần như toàn lực.

Trảo này như đến từ u minh mang nhằm thằng Tần Minh lao đến với tốc độ của một tia chớp. Đường Rương cũng không phải tay mơ, sức mạnh cơ thể của hắn cũng rất khinh khủng.

Mắt thấy trảo tới Tần Minh cũng ngang ngạnh đưa tay ra đỡ. Long khí cuộn trào đem cánh tay hắn bao phủ. Trảo đối trảo. Người thua là Tần Minh. Chênh lệch đối với một luyện khí tầng 7 vẫn là quá lớn.

Hỏa diễm từ cánh tay Đường Rương liên tục truyền vào trong cơ thể Tần Minh. Hắn cười như điên dại, tên này trước hỏa diễm của hắn chẳng mấy sẽ bạo thể mà chết. Loại u minh quỷ hỏa này đến hắn còn không khống chế được, Nếu không phải gặp tên khó chơi như Tần Minh hắn sẽ không sử dụng.

Hỏa diễm màu đen theo cánh tay Tần Minh bắt đầu lan vào trong cơ thể. Mỗi vị trí đi qua đều đem sinh cơ đốt cháy. Tần Minh đau tới thấu tim gan. Long huyết điên cuồng vận chuyển đem những vết thương chữa lành nhưng uy lực của lửa kia là quá lớn.

Lúc này Hạt giống nguyên tố lại xuất hiện. Trong đan điền của Tần Minh nó liên tục xoay chuyển đem hỏa diễm kia không ngừng hấp thu. Lúc này Đường Rương cũng nhận ra vẫn đề muốn rút tay lại nhưng không thể. Hỏa diễm trong cơ thể hắn đang bị tên kia điên cuồng hút lấy.

. Hỏa diễm này trước khi bị đuổi đi Đường Rương lấy trộm từ tay sư phụ hắn cùng một số bảo vật. Tuy được coi là chủ nhân của hỏa diễm này nhưng Đương Rương biết thực ra nó chỉ mượn cơ thể Đường Rương để tá túc thôi chứ không chân chính coi hắn là chủ. Vì vậy uy lực phát ra không bao giờ được như mong muốn.

Lúc này Tần Minh cảm thấy trong cơ thể có thêm một đạo hỏa diễm đang xoay tròn trong đan điền. Mầm cây nguyên tố màu sắc thay đổi liên tục cuối cùng có thêm một màu đen trên thân. Hỏa diễm của Đường Rương đã bị Tần Minh triệt để hấp thu. Cánh tay của Tần Minh cũng đã được phục hồi nguyên vẹn.

Hóa ra hạt giống nguyên tố này thần kì đến vậy. Nó hấp thu các nguyên tố bản nguyên rồi chuyển hóa thành lực lượng kí chủ.

Đường Rương không còn tin vào mắt mình. Thoáng chốc hỏa diễm khủng bố hắn có được đã chuyển sang bên người thằng nhãi con kia. Bên này Tần Minh đang đưa cánh tay lên ngắm nghía. Ý niệm vừa động một ngọn lửa màu đen liền xuất hiện trên cánh tay hắn.

- Hỏa Long trảo . Tần Minh thét lớn phi thân tới cạnh Đường Rương.

Đường Rương cắn răng đem một chiếc thuẫn nhỏ hình dáng giống như chiếc lá hóa lớn ngăn chặn công kích này của Tần Minh. Đây cũng là một trong những pháp bảo của sư phụ hắn.

Một tiếng nổ lớn vang lên. Lần này kẻ bị đánh văng đi là Đường Rương. Trên miệng không chịu nổi phun ra một ngụm máu lớn.

Đường Rương như con thú bị dồn vào góc chết lấy ra một viên đan dược nuốt vào trong miệng. Sau đó hắn hét lớn tay kết ấn tạo thành một chưởng pháp đem tất cả sức bình sinh hướng vào phía sau Tần Minh bắt tới. Hóa ra mục tiêu là chiếc vòng kết giới bảo vệ của 3 nữ.

Tần Minh lập tức lao ra lấy thân thể để đỡ trọn chưởng này. Trong người khí huyết lập tức nhộn nhạo. Đã dính nội thương.

Thấy đạt được mục đích Đường Rương cười gằn không cho Tần Minh cơ hội khôi phục một trủy thủ trên tay đã đâm tới mặt. Tần Minh chỉ kịp đưa tay ra đỡ mặc cho trủy thủ xuyên qua bàn tay.

- Bắt được rồi nhé . Tần Minh cười gằn. Tay còn lại đã hừng hực hỏa diễm.

Đường Rương thấy không ổn lập tức muốn thoát ly nhưng cánh tay cầm dao đã bị Tần Minh túm chặt. Lồng ngực lúc này đã cảm nhận rõ ràng một hỏa quyền tiến tới. Toàn thân vô lực bị đánh bay đi ra khỏi kết giới

Tung ra đòn này cả người Tần Minh cũng ngã gục xuống. Lần đầu chạm chán với người tu chân tuy dành chiến thắng nhưng cũng toàn thân thương tích.

Cần nghiêm túc đánh giá lại bản thân cũng như đối thủ trước khi ra tay. Bối cảnh phía sau Đường Gia này quả không đơn giản. Lần này quá lỗ mãng rồi, tuy vậy vẫn thành công cứu được người.

Tần Minh thu hồi lại Kim Quang khóa, tiện tay lấy luôn trận kì của Đường Rương cùng tấm thuẫn của hắn bỏ lại để về nghiên cứu. 3 nữ lại xuất hiện trong mắt đầy nghi hoặc không hiểu trong 10p vừa qua thanh niên kia đã làm gì. Chỉ thấy cánh tay phải của hắn đầm đìa máu tươi.

Từ xa đã nghe thấy tiếng xe cảnh sát tới Tần Minh lập tức quay lại dặn dò:

- Ngàn vạn lần giữ bí mật cho em. Chỉ cần nói ra oan ức của hai chị. Em phải rời đi sớm. Chăm sóc cho người đang bất tỉnh kia nhé, công an đã tới gần đây rồi.

Nói rồi muốn quay người rời đi.

- Khoan đã, một giọng nữ vang lên. Là nữ tử trẻ tuổi hơn.

Nàng ôn nhu tiến tới ôm lấy Tần Minh lấy tay bỏ mũ cùng khẩu trang của hắn ra. Tần Minh cũng không ngăn cản. Sau khi ngắm nhìn một lúc bèn lên tiếng :

- Chị tên Đào Uyển Nhi. Sau này hãy lên Thái Hà tới Đào gia để tìm chị nhé.

Nói rồi nhẹ nhàng đặt lên môi Tần Minh một nụ hôn. Tần Minh cũng không ngần ngại đáp trả. Đối với phụ nữ đã trưởng thành và xinh đẹp hắn có suy nghĩ khác. Dù sao qua hai kiếp người hắn cũng không còn là xử nam nữa.

Tần Minh sau đó một lần nữa đặc biệt dặn dò việc giữ bí mật cho hắn rồi biến mất.

Trên một chiếc xe sang trọng cách nhà kho không xa.

- Thiếu gia có cần ra tay bịt miệng lũ người Đường Gia không ?

- Không cần, bọn chúng tự biết cách sắp xếp. Điều tra tên phá đám cho ta. Một lũ vô dụng.

- Có cần cứu tên phế vật Đường Rương kia không thiếu gia.

- Cứu hắn một mạng sau còn sử dụng. Nói người của Đường Gia xóa dấu vết luôn trong đêm nay đi.

- Vậy khi nào thiếu gia quay về ạ. Lão phu nhân rất nhớ nhung người.

- Chưa phải lúc này. Ngươi làm việc đi.

Thân ảnh bên cạnh lập tức biến mất. Trong xe chỉ còn một thanh niên tuấn tú. Từ trong người hắn lấy ra một tấm ảnh say sưa ngắm nhìn.

- Hoàng Liên. Lần tới em sẽ không thoát khỏi tay ta đâu !

Bạn đang đọc Trọng sinh thành Đế hoàng cường giả. sáng tác bởi quygiangtb90
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quygiangtb90
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.