Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

hôn lễ (kết thúc )

Phiên bản Dịch · 1285 chữ

Ở bữa tiệc cưới, bởi vì tân nương có hài tử nên không thể uống rượu, cho nên phù dâu uống hỗ trợ , Triệu Dao Dao ai đến mời cũng không cự tuyệt, uống hết ly này sang lý khác.

        Mặc dù cô ấy uống rất nhiều nhưng cũng không thấy say rượu, có thể thấy được rằng cô ấy phải thường xuyên cùng Hoàng Tân Duy đi ra ngoài xã giao, tiểu Lý thấy Triệu Dao Dao uống rất nhiều, có ý giúp cô uống một chút , nhưng lại bị cô từ chối.
















        Nhị công tử của tập đoàn Lâm thị kết hôn, ai mà không muốn đến chúc mừng , hơn nữa cô dâu lại là nhà thiết kế nổi danh thế giới ‘LAYL’ , vì vậy tất cả những nhà thiết kế hàng đầu đều muốn được gặp cô gái này.
















        Trước đây chỉ nghe qua, chưa từng thấy qua, ‘LAYL’ vẫn luôn là cái tên có cảm giác thần bí, ai cũng chưa từng thấy qua cô ấy, thật vất vả bây giờ mới xuất hiện, còn không đi gặp một chút sao.








        “Ngày hôm nay rất vinh hạnh có thể mời được các vị tới tham gia bữa tiệc kết hôn của ta, ta và thê tử của ta là Hoàng Hân Nguyệt xin ở đây biểu thị vạn phần cảm tạ, đồng thời còn muốn cảm tạ cha mẹ của hai nhà, cảm tạ các ngài, nếu như không có cha mẹ hai bên, thì chắc chắn sẽ không có một bữa tiệc hoàn mỹ như vậy , cảm ơn tất cả mọi người!” Lâm Vĩnh Mặc dắt Hoàng Hân Nguyệt hướng hai nhà phụ mẫu cúi đầu cảm tạ, sau đó Lâm Vĩnh Mặc lại tiếp tục nói: “Kế tiếp xin mọi người nhập tiệc.” Nói xong hắn nâng cái chén trong tay, hướng bọn họ thành kính.
















        Hôn lễ lại bắt đầu tiếp tục, rất nhiều người cũng là thừa cơ hội ở tiệc cưới này kết giao với các đại nhân vật, mà không phải ngày nào cũng có cơ hội gặp mặt .
















        Bởi vì Hoàng Hân Nguyệt đứng lâu nên hơi mệt, liền mượn cớ lui về sau nghỉ ngơi , kỳ thực cô chỉ là nể mặt mũi mấy người có tiếng trong giới thượng lưu kia, để sau này gặp mặt không bị khó xử, nên mới đứng tiếp họ lâu như vậy .












        Mà lần này Hoàng Hân Nguyệt cũng không cần phải để ý quá , đời trước hôn lễ của bọn họ cũng diễn ra không khác biệt lắm so với bây giờ, ngày đó cô toàn tự mình mời rượu, sau cùng vẫn bị mọi người trách móc, nhưng mà hiện tại cô còn có một thân phận khác, hơn nữa lại có mang hài tử, ai cũng không dám nói gì.
















        Trong lúc Hoàng Hân Nguyệt không có ở đó, Triệu Dao Dao đã uống say mèm, bị một lão đại gia dẫn đi, bởi vì thế trong suốt toàn bộ hôn lễ, Hoàng Tân Duy sắc mặt đều rất khó coi, Hoàng phụ Hoàng mẫu lại cho rằng là do Hoàng Hân Nguyệt kết hôn rồi, hai anh em bọn chúng sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm như vậy , giờ muội muội bị một nam nhân khác đến đoạt lấy , có thể có tâm tình tốt được sao.
















        Bất quá coi như Hoàng Tân Duy có lương tâm, muốn trước khi đi nhờ Lâm Vĩnh Mặc an bài cho người đưa phụ mẫu đưa trở về, Lâm Vĩnh Mặc gật đầu.
















        Nói chung, buổi hôn lễ hôm nay kết thúc thành công tốt đẹp .
















        Ngày hôm sau, Hoàng Hân Nguyệt tỉnh lại trong lòng Lâm Vĩnh Mặc , Lâm Vĩnh Mặc dùng cái trán nhẹ nhàng đụng một cái, Hoàng Hân Nguyệt cười đẩy nhẹ ra.








        ” Bà xã đại nhân buổi sáng tốt lành!”








        “Buổi sáng tốt lành, ông xã.” Nói xong nhịn không được che miệng cười rộ lên, ngày này, là ngày cô mong ước bao lâu nay.








        “Được rồi, rời giường thôi nào, cục cưng đói bụng rồi.” Lâm Vĩnh Mặc dẫn đầu dậy , hai người rửa mặt xong cùng nhau nắm tay xuống lầu.








        “Ông nội, ba, mẹ, anh cả, chị dâu,  buổi sáng tốt lành!” Lâm lão thái gia cao hứng cười híp mắt, nhìn hai người bọn họ nắm tay nhau, cười càng mừng hơn, Lâm phụ liếc liếc mắt, tiếp tục nhìn tờ báo trong tay , nhưng trông lòng ông rốt cuộc không bình tĩnh như thế đâu a.








        “Hân Nguyệt tới đây ngồi — ngày hôm qua ngủ có ngon không? Còn có, hai con thực sự không đi hưởng tuần trăng mật sao?”








        “Không cần đâu mẹ. Hiện tại cái bụng của con dần dần lớn hơn ,  sẽ càng ngày càng mệt, cũng không nên đi nhiều nơi .”








        Hoàng Hân Nguyệt vừa mới nói xong, Lâm lão thái gia liền cao hứng nói: “Hân Nguyệt à, lát ăn xong , con cùng ta đi trồng hóa ở trong hoa viên có được không ?”






        “Được ạ, nhưng mà, gia gia à , người không sợ con phá hư hoa viên của người sao ?” Hoàng Hân Nguyệt nhìn ông với vẻ mặt nghiêm túc , cả nhà ai cũng cho rằng Lâm lão thái gia chắc chắn sẽ nói không được phép phá hư, nhưng mà Lâm lão thái gia gật đầu, nói ra: “Không có việc gì, lần trước ta còn vừa gieo rau xuống , đã bị tiểu bạch thỏ của Lâm Hựu phá hư hết a .”








        Cả nhà chỉ có duy nhất Lâm Hựu có nuôi động vật, đó chính là tiểu bạch thỏ.
















        Thật ra Ngô Văn Lỵ biết, lúc đó lão thái gia còn cười ha ha làm cho Lâm Hựu càng thêm nghịch ngợm. Lâm lão thái gia vốn đã là người chiều con trai cũng như cháu trai , nhưng mà vẫn không thể so sánh với chắt nội được , bằng không nếu chuyện đó do người khác gây ra thì chắc chắn đã bị trách móc một buổi rồi.






        “Không đi hưởng tuần trăng mật cũng tốt, bản thân con dâu chắc chắn sẽ mệt mỏi , ngộ nhỡ, đứa bé trong bụng xảy ra sự cố ngoài ý muốn thì phải làm sao ?” Lâm phụ vừa dứt lời, ánh mắt sắc bén của mọi người đồng loạt bắn về phía ông, khiến ông phải rụt cổ lại.
















        Hoàng Hân Nguyệt biết Lâm phụ là có ý tốt cho bọn họ, vội vã vì ông giải vây: “Vâng, con cũng cho là như vậy, sau này còn có rất nhiều thời gian đi hưởng tuần trăng mật.”








        “Được rồi, được rồi, ăn điểm tâm đi. Không thể để cho chắt nội của ta đói bụng được , Tiểu Hựu ngươi mấy ngày nữa liền được nghỉ hè, có phải hay không?” Lâm lão thái gia còn bày ra bộ dáng hài tử cùng Lâm Hựu đụng vai một cái .








        “Đúng vậy ạ .”








        “Chúng ta đến lúc đó sẽ đi chơi được không ạ ? Đi chơi đụng xe , với cả chơi tàu lượn siêu tốc nữa nhé?” Lâm lão thái gia càng nói càng làm cả nhà thêm lo lắng, bọn họ đồng loạt nhìn về phía Lâm Hựu, tất cả đều sợ nó đáp ứng ông cụ.








        ” Khi nghỉ hè , con muốn sang nhà bà ngoại chơi mấy hôm , khi trở lại con sẽ đi chơi cùng cụ nhé .” Lâm Hựu vỗ vỗ cánh tay Lâm lão thái gia an ủi.
Bạn đang đọc Trọng Sinh Chi Tra Thê Biến Hiền Thê của Thiển Toái Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.