Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia thế

Phiên bản Dịch · 1089 chữ

Hoàng Hân Nguyệt nhặt đồ rơi trên đất lên cho vào túi xách, xuyên chiếc cúc thành dây chuyền, đeo lên, cầm chìa khóa, đeo túi xách mở cửa, dùng chìa khóa khóa cửa, vội vội vàng vàng đi.

Căn nhà cô đang ở rất gần trường học, trước đây cha mẹ cô sợ cô không quen ở trong ký túc xá nên đã mua căn nhà này, đây cũng là điều khiến Vương Tiếu Vân ghen tị.

Vương Tiếu Vân cảm thấy, hai người bọn họ gia thế tương đương, nhưng vì sao mệnh Hoàng Hân Nguyệt lại tốt như vậy mà cô ta lại không được, vì sao Hoàng Hân Nguyệt không cố sức cũng có thể có được mọi thứ tốt nhất, mà mình thì không đạt được? Cho nên trong lòng cô ta cực kỳ bất bình.

Kỳ thực, cái nói gia thế tương đương đều là do Vương Tiếu Vân tự cho là đúng, vốn dĩ hai nhà gia thế tương đương, thế nhưng ai bảo anh trai Hoàng Hân Nguyệt người ta lợi hại như vậy, bằng sự cố gắng của mình, chỉ trong vòng vài chục năm liền tạo dựng được công ty riêng.

Anh trai Hoàng Hân Nguyệt, Hoàng Duy Tân, từ lúc học đại học đã không ngừng đi làm, tốt nghiệp xong liền cùng bạn bè làm thiết kế. Lúc đầu rất cực khổ, mỗi ngày mệt mỏi không nói, ba bữa ăn cũng phải dựa vào cha mẹ tiếp tế, rồi còn bị mọi người chế nhạo, châm chọc. Nhưng anh trai Hoàng Hân Nguyệt cũng là người không dễ nhận thua.

Bản thân hắn cũng hay ra ngoài tìm mối làm ăn, sau đó không biết có phải ông trời cảm động vì nỗ lực của hắn mà mở mắt hay không, mà có người bỏ một khoản vốn lớn rót tài chính vào công ty của hắn. Có điều có điều kiện, người đầu tư không chỉ mỗi năm được chia hoa hồng đồng thời còn giữ 30% cổ phần công ty, nếu công ty vỡ nợ thì tất cả tổn thất pháp nhân phải chịu trách nhiệm tương ứng, đồng thời phải trả lại vốn đầu tư cho người đầu tư. Điều kiện lúc đó có thể nói là vô cùng hà khắc, thành công Hoàng Tân Duy chỉ có một nửa cổ phần của công ty, thất bại, hắn không chỉ nợ mấy triệu, thậm chí là mấy chục triệu.

Hoàng Tân Duy vừa ra ngoài xã hội, còn mang lý tưởng, hoài bão, lại là người không dễ chịu thua, thế nhưng trong xã hội, người như vậy đâu đâu cũng có, cũng không phải vì anh có tài mà có thể phát huy.

Phải biết rằng Hoàng Tân Duy lúc đó gặp phải áp lực cực lớn, một đêm suýt chút là sầu bạc tóc, sau đó được cha phân tích, hắn mới quyết định nhận khoản đầu tư này.

Lúc đó Hoàng phụ nói, nếu như thất bại, nhiều nhất còn không phải là quay về tình trạng bây giờ, nhưng ông cũng không nói có thể còn thảm hơn.

Lúc đó, Hoàng Tân Duy thiếu là sự ủng hộ, Hoàng phụ nói vậy làm hắn tỉnh ngộ, có chiến đấu mới có khả năng thành công, sao có thể không phấn đấu đã dễ dàng chịu thua chứ.

Từ đó về sau, hắn liều mạng nỗ lực, cuối cùng đã đưa công ty từ một văn phòng thiết kế nhỏ thành một công ty có danh tiếng, không ngừng tại đó, trong tay có tiền hắn liền đầu nhập vào các hạng mục khác, vì vậy chỉ trong vài năm tài sản của hắn không còn là gã thanh niên nghèo khổ chạy từng chỗ tìm việc nữa.

Có tiền tất nhiên sinh hoạt trong nhà trở nên tốt hơn, sau đó, Hoàng Tân Duy mua một căn nhà lầu để cha mẹ đến ở, nhưng Hoàng phụ Hoàng mẫu không muốn chuyển sang, họ luyến tiếc những hàng xóm cũ, họ nói họ ở không quen, vậy nên, Hoàng phụ Hoàng mẫu vẫn ở trong căn phòng xép tập thể cũ.

Hoàng Hân Nguyệt nhỏ hơn Hoàng Tân Duy 9 tuổi, Hoàng phụ Hoàng mẫu lớn tuổi rồi mới sinh cô nên hiển nhiên cô càng được yêu chiều, cho nên đời trước cô sống rất đơn giản, thuần khiết, rất ngây thơ, và rất thiện lương. Cô cảm thấy trên đời này tất cả mọi người đều thiện lương, tốt đẹp giống như cô vậy.

Đối với người bạn chơi từ nhỏ đến lớn như Vương Tiếu Vân, cô có thể nói là moi tim móc phổi ra mà đối đãi, cô cảm thấy không gì có thể so sánh với tình bằng hữu giữa hai người, cho nên, cô lần lượt bị cô ả tính kế, rồi hết lần này đến lần khác lại thay cô ả nghĩ ra lý do để tha thứ cho cô ta, ha hả… Nghĩ đến đây Hoàng Hân Nguyệt cảm thấy trong lòng đắng nghét, vị đắng tràn ngập cả ở trong miệng.

Hiện tại, hàng xóm cũ còn chưa rõ tình hình kinh tế nhà mình, nếu như họ biết nghĩ là nhà họ Vương cũng biết, Hoàng Hân Nguyệt cảm thấy may mắn vì anh trai mình bình thường rất khiêm tốn.

Đời trước người mà Hoàng Hân Nguyệt thấy có lỗi nhất là chồng cô, đối với người nhà mình cô cũng thấy vô cùng hổ thẹn, cha mẹ tuổi già mà còn vì cô mà thương tâm, đời này, cô sẽ không khiến cha mẹ phải lo lắng nữa, đặc biệt là ánh mắt của anh trai nhìn cô khoảng khắc cuối cùng, cô vĩnh viễn không quên, đó là ánh mắt tràn đầy thống khổ và tự trách. “Anh hai xin lỗi, lần này em sẽ không để mọi người lo lắng nữa đâu.” Hoàng Hân Nguyệt thầm hạ quyết tâm, người nhà họ Hoàng chỉ cần quyết định kiên trì đến cùng, dù cực khổ đến đâu cũng không bỏ cuộc, cho nên đời trước cho dù bị đụng đầu rơi máu chảy cũng không quay đầu.

Có người vỗ nhẹ vào sau vai Hoàng Hân Nguyệt một cái khi cô đang trả tiền taxi, đóng cửa xe, làm cô giật mình, cô cứng người, từ từ quay người, khi nhìn thấy người đó, nước mắt cô đã không thể nhịn được mà rơi xuống.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Chi Tra Thê Biến Hiền Thê của Thiển Toái Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.