Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm gia

Phiên bản Dịch · 1162 chữ

” Thân thể cô ấy rất khỏe mạnh, cục cưng cũng rất khỏe mạnh, trong ba tháng đầu , bác sĩ nói phải chú ý không được quá mệt mỏi .” Nói xong hắn sờ sờ mũi, Lâm mẫu cầm tờ giấy , vỗ vai Lâm Vĩnh Mặc một chút.

Sau khi nhìn xong nụ cười trên mặt không thể nào che giấu được: ” Tiểu tử này giấu quá kỹ, khó trách những lần bảo ngươi đi xem mắt, ngươi luôn luôn lấy cớ không đi, thì ra sớm đã có đối tượng , nhanh chóng chọn ngày, không thể để nữ nhi nhà người ta chịu thiệt thòi được.”

Nghe xong những lời đó trong lòng Lâm Vĩnh Mặc cảm thấy vô cùng ấm áp, bỗng nhiên thoáng cái liền ôm lấy bà, vùi đầu vào bả vai của bà , cảm động nói ra: “Mẹ, cảm ơn mẹ ,con thật sự yêu mẹ.!”

Lâm Vĩnh Mặc đời trước hối hận nhất là không nói hai câu đó với ba mẹ , luôn luôn thấy rằng hai câu này để sau đó nói cũng không sao, thế nhưng lúc để cho bà mẹ hắn người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, hắn mới thật sự hối hận.

Lâm mẫu tuy rất cảm động , viền mắt hồng hồng, nhưng ngoài mặt vẫn làm bộ trách mắng: “Tiểu tử ngốc, mau buông ta ra, tay ta đau chết đi được.”

Lâm Vĩnh Mặc nhất quyết không chịu buông, mãi cho đến khi Lâm Hựu chạy tới, Lâm Vĩnh Mặc mới chịu buông tha Lâm mẫu, bà liền vội vàng xoay người lại , nói ra: “Ta đi nói cho ông và ba ngươi, Lâm gia chúng ta lại có tin vui.”

“Tiểu thúc à , bà ngoại bị sao vậy, viền mắt hồng hồng à.” Lâm Hựu nghi ngờ nhìn bóng lưng Lâm mẫu, Lâm Vĩnh Mặc sờ sờ đầu của nó, thấy rằng nó ở chỗ này nhất định sẽ ầm ĩ ảnh hưởng đến giấc ngủ của Hoàng Hân Nguyệt , một tay bế nó lên đi xuống dưới lầu.

“Tiểu thúc ta muốn xem dì một chút, ta còn muốn dẫn dì ấy ra chỗ ghế ngoài kia ngồi chơi.” Lâm Vĩnh Mặc đứng lại một chút, trong nháy mắt ngừng động tác trong tay, hỏi: “Cái gì mà dẫn cô ấy ra chỗ ghế đó? Còn nữa ngươi còn kêu cô ấy là dì, chẳng nhẽ ngươi biết cô ấy sao?”

Lâm Hựu lúc này mới đem chuyện gặp Hoàng Hân Nguyệt ngày đó ra kể thật chi tiết cho Lâm Vĩnh Mặc , mới vừa nói xong dưới lầu liền truyền đến tiếng hô kinh ngạc của Lâm phụ, Lâm Vĩnh Mặc vội vã cõng Lâm Hựu lên hô: “Mau xuống thôi— ông ngoại của ngươi lên cơn, nhỡ đánh thức dì của ngươi thì thật không tốt .” Nói xong chạy như điên xuống.

Lâm phụ không giống Lâm mẫu chỉ suy nghĩ sự việc một cách phiến diện, nhà bọn họ nhiều tài sản như vậy, các công ty lớn nhỏ cũng có mấy cái, ông mới không tin cô gái kia đơn giản như vậy, trước kia con trai mình còn liều mạng kiếm cớ không kết hôn, bỗng nhiên thoáng cái đòi kết hôn với một cô gái lại còn có thai, điều này không thể không nghi ngờ được.

Lâm Vĩnh Mặc bế Lâm Hựu chạy xuống dưới nhà, liền thấy Lâm phụ đang vô cùng tức giận la mắng , Lâm mẫu vội vã ngăn cản nói: ” Ông nhỏ tiếng thôi, con dâu thứ nhà chúng ta còn đang ngủ trên lầu .”

Lâm phụ trừng mắt, tức giận nói: ” Tôi đây còn chưa có thừa nhận đâu.” Tuy rằng nói như vậy, thế nhưng thanh âm cư nhiên đã nhỏ rất nhiều, Lâm mẫu thấy giọng ông ấy quả nhiên nhỏ đi, cũng không tính toán nhiều như vậy.

“Ta lại sắp có chắt nội để ôm có phải hay không ?” Lâm lão thái gia lúc này đang được Lâm Vĩnh Văn và Ngô Văn Lỵ đỡ từ bên ngoài đi vào.

“Đúng vậy, ông nội à, 7 tháng sau người sẽ có chắt nội để ôm.” Lâm Vĩnh Mặc trả lời xong vấn đề của Lâm lão thái gia, lúc này mới xoay đầu lại hướng Lâm phụ nói.

“Cô bé kia đại ca cũng quen đấy.”

“Ta cũng quen sao?”Ngô Văn Lỵ liếc Lâm Vĩnh Văn một cái làm cho Lâm Vĩnh Văn không rét mà run lên một cái.

“Đúng vậy, cô ấy chính là em gái của Hoàng Tân Duy, ba, đại ca đi vào thư phòng nói chuyện một chút.” Lâm Vĩnh Mặc nói xong cũng dẫn đầu tiến vào thư phòng ở tầng một.

Lâm phụ và Lâm Vĩnh Văn tương hỗ đối nhìn thoáng qua, nghi ngờ theo phía sau của hắn cũng đi vào thư phòng.

“Văn Lỵ chúng ta đi phòng bếp xem một chút, lát nữa cô gái kia tỉnh lại có thể cùng dùng bữa.”

“Vâng ạ, gia gia người ở phòng khách ngồi chờ một chút.” Ngô Văn Lỵ đỡ Lâm lão thái gia ngồi xuống ghế sa lon, liền xoay người đi vào bếp.

“Tiểu Hựu à, chúng ta lên lầu nhìn cô gái kia một chút, có muốn hay không?”Lâm lão thái gia nháy mắt ranh mãnh như trẻ con.

“Được a, nhưng mà không thể để mọi người biết, đặc biệt tiểu thúc, lão thái gia để con đỡ người đi.” Nói xong hai người dìu nhau lên lầu.

Lâm lão thái gia năm nay mới sáu mươi mấy tuổi, vẫn còn rất khoẻ mạnh , kỳ thực bước đi căn bản không cần người ta đỡ, chỉ là con cháu thỉnh thoảng nguyện ý tận hiếu một chút, ông cũng sẽ không ngăn cản, thân làm lão nhân gia, cũng không thể đả kích sự tích cực của tuổi trẻ được a!

Lâm Hựu hai mắt sáng tràn ngập tính trẻ con , tò mò nhìn Hoàng Hân Nguyệt đang nằm trên giường ngủ, mà Lâm lão thái gia cũng tò mò liếc mắt một cái, sau đó an vị đến phía dưới ghế nằm xuống, để lại Lâm Hựu còn đứng ở đó nhìn.

Chỉ chốc lát sau, Lâm lão thái gia liền buồn ngủ, Lâm Hựu cũng không có đánh thức, chỉ yên lặng cầm lấy cái thảm khoác lên trên người cụ, bởi vì mẹ nó đã nói qua, người già thường rất dễ dàng ngủ gật.

Bình thường khi lão thái gia ngủ mẹ nó đều làm như vậy , nó cũng học được, thế nhưng, nó không có phát hiện, khi nó đem thảm đến đắp cho Lâm lão thái gia , Hoàng Hân Nguyệt cùng lúc mở mắt, nhìn thấy màn này, nhất thời mặt mày rạng rỡ, trong lòng tràn đầy ấm áp.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Chi Tra Thê Biến Hiền Thê của Thiển Toái Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.