Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1865 chữ

Ngày hôm nay tuy rằng mua ba mảnh đất, nhưng Vương Thần chỉ mất có hơn 300 vạn. Một phần là vì Phương Lập Chấn cho hắn giá ưu đãi, một phần khác là vì đây là nơi mới giải tỏa nên giá đất cũng không cao. Vương Thần định đem hai nơi cho thuê. Vốn hắn cũng muốn ở một trong hai nơi ấy nhưng chỗ ở hiện tại lại thuận tiện cho thím Ngô trông tiểu Hạo và tiểu Dục. Thôi quên đi, trước tiên cứ ở đây đã, với lại nơi này điều kiện sống cũng không tồi.

Sau đó Vương Thần lên mạng tra tình hình cổ phiếu, lại tra khu nhà mà hắn nhìn trúng như thế nào, rồi tìm hình ảnh mấy tòa trúc lâu ra xem để tham khảo. Hắn quyết định ngày mai dựng trúc lâu, còn có đệm hương bồ gì đó hắn cũng phải làm vì hai ngày sau hắn phải đi làm lại rồi.

Đóng máy vi tính, Vương Thần đi vào phòng khách tìm tiểu Hạo tiểu Dục chơi, sau đó dạy một số thứ mới cho hai bé học. Đợi chín giờ sắp xếp cho hai bé ngủ xong Vương Thần mới vào không gian. Đầu tiên nhìn khắp xung quanh, có thể là do Vương Thần hấp thu nhiều năng lượng từ ngọc, cũng có thể do đã quen mà hắn phát hiện sự điều tiết tinh thần lực trong không gian của hắn càng mạnh thêm. Hắn bện 2 chiếc chiếu, một chiếc đặt trong phòng, chiếc kia thì đặt trong phòng khách.

Dựa theo bản vẽ trúc lâu ở trong đầu, Vương Thần lấy mấy trúc to khỏe dựng làm sườn rồi ghép trúc vào bộ khung đó thành tường. Tầng thứ nhất là hai gian, tầng thứ hai là ba gian, tầng thứ ba hắn dự định dựng lan can ở bốn phía, dựng đến đó hắn mới ngừng. Một tòa trúc lâu đơn giản đã dduwojc dựng xong. Sau khi dừng lại Vương Thần thấy tinh thần mình đã dùng quá độ, bắt đầu thấy choáng váng rồi. Hắn không kịp tu chỉnh trúc lâu nữa mà vội vã ra ngoài không gian tắm rửa nghỉ ngơi.

Sáng sớm hôm sau, Vương Thần bị hai bảo bối lay tỉnh. Vậy mà hắn lại ngủ quên, lao động trí óc đúng là mệt chết đi! Vương Thần rất muốn ngủ tiếp, nhưng mà đồ ăn sáng vẫn phải làm nên hắn mang theo hai bé con đi rửa mặt, làm đồ ăn sáng, chờ hai bé ăn xong lại leo lên giường ngủ tiếp. Tiểu Hạo tiểu Dục chơi một hồi lại chạy vào nhìn hắn ngủ, cứ ra ra vào vào vào vậy Vương Thần cũng không để ý, ngủ rất sâu.

Lúc thím Ngô qua nhà thì Vương Thần vẫn còn đang ngủ. Hai bé con kia vậy mà lại học trên TV để ngón trỏ tại môi mà “suỵt” với thím Ngô để thím nói nhỏ giọng lại làm thím Ngô thấy buồn cười. Hai đứa bé dễ thương như vậy, Hồ Dung làm sao mà bỏ được nhỉ? Đã làm mẹ như thím Ngô cũng không hiểu nổi.

Chờ Vương Thần tỉnh lại thì đã là mười hai giờ. Hắn ngượng ngùng bắt chuyện với thím Ngô, sau đó mở tủ lạnh lấy cá và rau ra chuẩn bị nấu cơm. Thím Ngô sau khi thấy hắn tỉnh dậy cũng chuẩn bị về nhà mình nấu cơm.

“ Thím Ngô, thím về nhà thì cháu cũng chỉ ăn cơm một mình thôi. Hay là thím với Gia Minh cùng ăn cơm ở đây đi. Để cháu đi gọi điện thoại cho Gia Minh.”

“Vậy thím không khách sáo nha. Cậu sắp xếp đi, thím đi nấu cơm.”

“Hảo, vậy để cháu đi gọi điện thoại.”

Sau khi gọi điện thoại cho Gia Minh, Vương Thần ngồi trên chiếu chơi với Tiểu Hạo Tiểu Dục trong phòng khách. Chiếu thật đúng là thuận tiện. Con nít vốn thích ngồi trên đất, nhưng Vương Thần nghĩ sàn nhà lại không phải lót gỗ nên ngồi lâu sẽ lạnh. Bây giờ cho hai bé ngồi trên chiếu, hai bé vậy mà lại chơi rất vui vẻ.

Vương Thần thấy thím Ngô bận rộn trong nhà bếp cũng vô giúp đỡ, mắc dù thím Ngô nghĩ hắn là vướng tay vướng chân. Hắn chỉ vo gạo nấu cơm rồi rửa rau, còn những cái khác vẫn để thím Ngô làm.

Thím Ngô nấu cá kho tàu, đậu sừng xào thịt, trứng chiên và rau xào xà lách, thực sự là sắc hương vị toàn vẹn nha! Tay nghề nấu cơm này thì dù Vương Thần có thúc ngựa chạy theo cũng đuổi không kịp. Gia Minh cũng đã sang, chính xác là nghe mùi thơm mà sang. Ba người ăn ngon đến nỗi miệng đầy dầu mỡ, mà hai bé con còn nhỏ quá không thể ăn những đồ ăn quá béo, không thể làm gì khác hơn là ngồi một bên nhìn người lớn ăn mà mình chỉ có thể ăn cháo cá.

Vương Thần cắt dưa đặt trên bàn để mọi người cùng nhau ăn tiêu cơm.

“Anh Vương Thần hôm nay không đi đâu ạ?”

“ Anh có chút công việc chắc lát nữa phải ra ngoài một chút. Cậu đã bắt đầu ôn thi chưa?”

“Ngày mai em bắt đầu lên thư viện ôn.”

“Ân, cố gắng thi đại học cho tốt vào!”

“Ha ha, em sẽ cố.”

Vừa lúc di động của Vương Thần reo lên, là Thôi quản lý gọi điện thoại tới nói là giấy tờ nhà đất đã làm xong rồi, lát nữa sẽ có người mang qua. Vương Thần cũng cám ơn anh ta. Năng lực làm việc và thái độ chu đáo như vậy dù cho là ở năm 2011 cũng chưa chắc sẽ có được. Đương nhiên Vương Thần cảm khái vậy cũng không nghĩ rằng nguyên nhân ở đấy là do làm cho hắn.

Vương Thần nói chuyện với Gia Minh một lúc thì bạn của Gia Minh gọi điện đến rủ Gia Minh đi chơi. Vương Thần cũng bảo thím Ngô về nhà nghỉ ngơi đi, khi nào hắn cần ra ngoài thì qua báo với thím là được.

Sau đó Vương Thần vào không gian xem xét trúc lâu của hắn, thực sự là đẹp a. Vương Thần rất thỏa mãn với tác phẩm của mình. Hắn lại trồng thêm một loạt trúc phía trước trúc lâu, lại tưới nước cho những mấy hạt giống xung quanh. Sau đó hắn ngồi xếp bằng ở nhà tranh để đan giường trúc, ghế trúc, bàn trúc…Tuy rằng hình dạng của chúng thật bình thường, nhưng bù lại rất rắn chắc. Đan thêm mười mấy cái giỏ trúc, hiện tại hắn đan giỏ trúc là càng ngày càng đẹp.

Đem giỏ trúc đặt trong trúc lâu, dọn dẹp xong lầu ba, hắn mới đem ghế trúc đặt ở dưới giàn nho.

Vốn hắn định đi xem mấy bó củi trong không gina nhưng tiếng chuông di động bên ngoài khiến hắn phải ra khỏi không gian. Nguyên lai là người của Thôi quản lý đã đưa giấy tờ đến rồi. Vương Thần ký tên nhận rồi rút ra xem. Ha ha ha là chủ đất thật là đã. Hắn đem giấy tờ bỏ vào trong ngăn tủ, suy nghĩ một chút lại lấy ra bỏ vào trong không gian cho nó an toàn.

Buổi chiều ba giờ Vương Thần gọi điện cho thím Ngô nói muốn ra ngoài rồi thay một chiếc sơ mi trắng và quần kaki, chờ thím Ngô sang thì đeo kính rân ra ngoài. Hắn đi tới trước một khu căn hộ, phòng ở đều xây bằng bê tông, cảnh vật chung quang cũng coi như không sai. Vương Thần hỏi giá xong quyết định mua hai căn hộ nhìn ra công viên nằm ở tầng 18 và 21. Sau đó hắn làm thủ tục chuyển khoản tiền, mất hơn hai tiếng mới cơ bản làm xong, chỉ còn một chút giấy tờ giải quyết xong là có thể giao nhà ngay.

Lúc 4 giờ Vương Thần có gọi điện về nhà nói tối nay mới về, nhờ thím Ngô làm cơm cho tiểu Hạo tiểu Dục ăn. Chờ mọi việc làm thỏa đáng, Vương Thần lại gọi điện về cho tiểu Hạo tiểu Dục nói một hồi, rằng hai con phải nghe lời, ba ba sẽ nhanh chóng về nhà.

Nói chuyện điện thoại xong Vương Thần đi trung tâm thương mại mua mấy bộ tây trang đi chơi, hai cái quần jeans, 2 cái áo thun ngắn tay và sơ mi, lại mua một cái cặp sách, giày da cá sấu và giảu vải. Sau khi trả tiền hắn xách theo một đống túi đi về nhà.

Sau khi về nhà thì thím Ngô cũng sang, tiểu Hạo tiểu Dục liền chạy tới ôm hắn không tha. Ngày hôm nay hắn đi ra ngoài rất lâu, lại là lần đầu tiên không cùng hai bé ăn cơm nữa. Vương Thần thoải mái ôm hôn hai con, thả đồ trên mặt đất rồi ôm hai bé nói chuyện hồi lâu, sau đó mới mang theo túi vào phòng.

Vương Thần đem quần áo và đồ dùng hằng ngày treo lên, tính toán ngày mai đi làm rồi nhìn xem điều kiện làm việc thế nào. Nói thật, hắn cũng không hứng thú lắm với kế hoạch làm việc, dù sao hắn xem báo cáo thì hiểu nhưng mà sẽ không làm được a. Nếu thật sự không có cách nào khác thì hắn phải tự nghỉ việc thôi. Dù sao hắn cũng chuẩn bị mở cửa hàng bánh ngọt rồi.

Ngày mai hẵng kiểm tra trình tự công việc của cửa hàng, hiện tại quan trọng nhất là ăn, tắm và đi ngủ thôi. Sau đó nghênh tiếp khiêu chiến của ngày mai thôi! Được rồi, hắn còn phải đi mua một chiếc xe mới được!

Vương Thần nấu một chén mì coi như là ăn tối. Ăn xong hắn lại cùng tiểu Hạo tiểu Dục chơi một hồi rồi mới dỗ hai bé đi ngủ.

Chờ hai con ngủ, Vương Thần lấy giấy tờ nhà ngày hôm nay mới mua ra xem lại một lần rồi cho vào trong bao để bỏ vào không gian. Sau đó hắn lấy quần áo định mặc ngày mai ra treo lên, lại lấy một số thứ cần dùng cho vào túi xách rồi ra ngoài phòng khách dọn dẹp. Hắn tưới thêm nước cho chậu lan, nó đã hơi hé nở rồi, vô cùng xinh đẹp lại tỏa ra hương thơm. Vương Thần ước chừng khoảng 2 ngày nữa nở sẽ nở rộ, ưm lúc đó gọi Lập Trung qua đây lấy đi. Về phần Lập Chấn, Vương Thần không hề muốn hắn đến.

Hắn lại vào không gian lấy hoa quả rau dưa và cá cho vào tủ lạnh rồi rửa tay chân đi ngủ. Ngày mai hắn còn phải đi làm đâu.

Bạn đang đọc Trọng sinh chi đái trứ không gian dưỡng bao tử của Nhập Nhị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 90phuong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.