Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2405 chữ

Khi Lập Trung bước vào, Gia Minh đã gọi cháo đậu xanh để uống. Lập Trung vừa mới ngồi xuống thì Gia Minh đưa thực đơn cho hắn gọi đồ ăn, còn mình thì phụ Vương Thần lấy nước dừa cho tiểu Hạo và tiểu Dục uống.

Ba người thảo luận một chút rồi gọi nước đôn bạch tâm phế thang, tương thiêu bài cốt, thanh toán thạch ban, thịt bò xào hành tây, tiêu ti sao thông thái (*). Vương Thần nhớ tới sức ăn của hai người này buổi trưa nên gọi thêm nước sao thánh tử cùng cổ pháp vịt quay bán chích.

Đồ ăn mang lên rất nhanh, Vương Thần ăn canh rồi sau đó ăn đồ ăn, cảm thấy thạch ban ăn cũng ổn. Vương Thần gắp một khối thịt cá, tỉ mỉ gỡ thịt ra một cái chén nhỏ mới cho tiểu Hạo tiểu Dục ăn. Sau đó hắn cho hai bé uống thêm chút canh. Vì đi từ buổi trưa nên cả nhà ai cũng đói bụng, tuy rằng gọi nhiều đồ ăn những có hai “tên đầy tớ” ở đây, với lại nhà hàng này nấu ăn cũng ngon nên không lo đồ ăn bị lãng phí.

Chờ mọi người ngừng đũa, Vương Thần mới nhớ hắn có mang theo một hộp anh đào. Hắn mở túi lấy hộp anh đào đặt ở giữa bàn “ Đây là trái cây tráng miệng.”, rồi hắn mượn nhà hàng con dao nhỏ tách hột của quả anh đào ra đút cho hai con ăn.

“Vương Thần ca, sao anh mua được nhiều trái cây ngon vậy? Ngày hôm qua ở nhà anh em đã ăn không ít nha.”Gia Minh vừa ăn vừa nói.

“ Anh thấy lão nông dân bán trái cây so với siêu thị tươi thì tươi hơn nhiều mà còn rẻ nên mua nhiều chút.” Vương Thần cũng lười giải thích.

“ Vậy lần sau anh mua được cũng chia cho em với nha.” Gia Minh lại cầm trái khác lên ăn.

“Được.” Vương Thần nghĩ đến không gian hái thêm một ít nữa cho cậu, tiện nghi cho tiểu tử cậu thôi.

“ Vương Thần ca, lát nữa ăn cơm xong em chở mọi người về sẽ chở hoa đi nhé.” Lập Trung vừa nói vừa nuốt trái anh đào vào miệng. Anh đào ăn ngon thật đấy!

“Còn nữa, anh của em nhờ em hỏi anh có muốn đến công ty anh ấy làm thông dịch viên hay không? Anh ấy thấy tiếng Pháp của anh khá tốt đó.”

“ Ách” Vương Thần khá ngạc nhiên, ngày hôm nay hai bên mới gặp nhau thôi mà. Với lại Vương Thần cũng không muốn làm thông dịch viên chút nào, hay đi công tác là chuyện bình thường lại còn phải đi kè kè bên cạnh sếp. Nếu sếp là người cuồng công việc thì thôi rồi đừng mơ sẽ được về nhà đúng giờ.

“Không đâu. Giúp anh cám ơn anh của cậu nhưng hiện giờ công việc của anh cũng tương đối nhàn để anh còn chăm sóc cho tiểu Hạo với tiểu Dục được nữa.” Vương Thần suy nghĩ một chút rồi từ chối. Lấy khí thế khi nãy của Phương Lập Chấn thì chắc hắn cũng không phải là người dễ làm việc cùng.

“Được, để em nói với anh ấy. Nhưng mà sắp tới anh đi làm thì làm sao chăm sóc cho tiểu Hạo với tiểu Dục được?” Lập Trung quay sang nhìn hai bé con và Gia Minh đang chơi với nhau. Vương Thần gọi thêm ba chén nước gạo (không biết tây mễ lộ là gì???) cho bọn họ uống rồi trả lời : “Cho hai đứa đi nhà trẻ. Anh đi làm thì chở qua, đến lúc anh tan tầm thì đón về nhà.”

Lập Trung hỏi : “ Anh thuê một bảo mẫu về nhà chăm sóc hai bé cũng được cơ mà?”

“ Chỉ có hai đứa bé ở nhà mà thuê bảo mẫu thì không an toàn chút nào. Làm sao biết được bão mẫu kia có làm gì bậy bạ không?”

Gia Minh chen vào “ Anh đem hai bé sang nhà em đi. Mẹ em luôn ở nhà mà.”

“ Thường xuyên làm phiền mẹ cậu cũng không hay. Anh cũng định nhờ nhà cậu giúp nhưng mà ngại nói. Cậu chuẩn bị khai giảng đi học lại rồi, trong nhà có hai đứa con nít không tiện lắm.”

“ Có gì không tiện đâu? Em tan học anh cũng tan tầm mà. Để em về nhà nói với mẹ một tiếng.”

“ Vậy một tháng anh đưa một nghìn được không? Đừng nói nhà cậu không lấy tiền. Nếu vậy thật anh thà đưa hai bé đi nhà trẻ.”

“ Em sẽ hỏi mẹ em. Còn về phần tiền bạc thì hai người tự nói chuyện nha, em cũng không biết đâu.”

“ Vậy ăn xong chúng ta sẽ về nhà luôn chứ nhìn tiểu Hạo với tiểu Dục thấy buồn ngủ lắm rồi.”

Vương Thần thanh toán hóa đơn rồi cùng Gia Minh mang hai bé ra ngoài xuống dưới cửa trung tâm thương mại chờ Lập Trung đi lấy xe đến đón. Trên đường về nhà Lập Trung chạy xe chậm rãi vì tiểu Hạo với tiểu Dục ghé vào trong lòng Vương Thần ngủ ngon lành. Về đến nhà là vừa đúng chín giờ tối.

Vương Thần ôm hai bé đặt lên giường, ghém chăn cho bé. Sau đó hắn mới ra ngoài lấy hai giỏ trái cây chia cho Gia Minh và Lập Trung, lại lén lấy một chút nước thủy đàm tưới vào cho bồn hoa đỗ quyên rồi mới đưa cho Lập Trung ôm về. Gia Minh cũng giúp hắn mang chậu hoa đi.

Chờ bọn Gia Minh đi hết rồi Vương Thần mới đóng cửa vào không gian. Trước tiên hắn lấy nước trong không gian dẫn ra bồn tắm, lấy khăn lông nhúng ướt nước lau người, mặt và tay cho tieur Hạo tiểu Dục rồi thay áo ngủ cho hai bé. Vốn hắn cũng định cho hai bé tắm một cái nhưng mà thấy hai bé đã ngủ say rồi nên thôi. Chắc hôm nay hai bé đi chơi về cũng mệt lắm rồi.

Vương Thần thay quần áo ra cho vào máy giặt rồi cắm pin sạc máy ảnh. Xong đâu đấy hắn cầm áo ngủ vào phòng tắm tắm rửa ngâm mình. Nước trong không gian thật sự rất thần kì, chỉ cần lấy nước tắm rửa một chút là cả người đã cảm thấy sảng khoái tràn ngập tinh thần. Vương Thần tắm xong thay áo ngủ vào rồi mới tiến vào không gian.

Vừa vào không gian đã ngửi được mùi thơm của hoa quả chín. Vương Thần nhìn cảnh tượng hoa quả trĩu nặng trong mùa thu hoạch mà trong mắt không khỏi ánh lên ý cười. Tuy rằng hắn chỉ tưới nước vào cây, nhưng cái cảm giác mình chăm sóc cây từ lúc mới nảy mầm đến lớn lên kết hoa kết trái thật sự là thỏa mãn.

Sau lại thấy cá kiểng trong không gian mới nhớ mình đã quên mua lồng kính cho cá rồi. Hiện tại cá kiểng cũng lớn lên rất nhanh, hoa văn trên mình cũng càng ngày càng đẹp. Ngày mai nhất định hắn phải đi mua chậu kính nuôi cá, mang hai lồng kính sang cho Trương bá nữa. Ông ấy quen biết nhiều người nên chắc sẽ là một nguồn tiêu thụ tốt.

Vương Thần tiếp tục đi đến phía chuồng gà vịt. Oa! Cả sáu con gà nuôi lớn giờ đều đã đẻ trứng rồi. Lấy về ngày mai làm món trứng cho tiểu Hạo tiểu Dục ăn mới được. Trứng vịt cũng nhiều như vậy có thể lấy về làm trứng vịt muối. Vương Thần vừa chắp tay sau lưng vừa đi, bộ dáng giống một lão đầu đi dò xét địa bàn của mình vậy.

Nhìn hoa quả trĩu nặng trên cành, Vương Thần có ý tưởng hay là mở một cửa hàng bán đồ ăn đi. Mình là ông chủ thời gian làm việc sẽ linh hoạt, hàng để phân phối cũng dễ, với lại những hoa quả này cũng không bị hư có thể đem dùng làm nước trái cây hoặc bánh hoa quả. Bây giờ đang giữa kì nghỉ hè, thuê hai sinh viên phụ việc trong quán là được. Nhưng tài chính lại là một vấn đề lớn, hơn nữa cửa hàng cũng có vào loại nữa mà. Quên đi, chờ bán được mấy bồn hoa lan rồi tính tiếp.

Lúa nước và ngô đã chín thành một mảng vàng óng ánh rực rỡ dưới nắng. Vương Thần tính nhẩm thấy lần trước giỏ trúc được bện xong có vẻ thiếu, bây giờ phải bện thêm. Hắn chẻ ra rất nhiều nân trúc cạnh nhà tranh, sau đó ngồi xếp bằng bắt đầu bện giỏ trúc. Hắn đan một mạch mười cái giỏ trúc mới ngừng tay. Vương Thần thử đựng thóc bằng giỏ trúc, khi đựng hạt thíc không hề bị rơi ra, vậy là thành công rồi. Giờ chỉ cần biến hạt thóc thành gạo ăn là được. Vương Thần nghĩ như vậy không khỏi thấy vô cùng vui vẻ.

Khi ra khỏi không gian, Vương Thần cho gạo trong nhà bỏ vào một cái túi nhét vào góc rồi đem gạo mới ra khỏi không gian. Sau đó hắn lấy nước thủy đàm trong không gian ra pha với tỉ lệ 1/10 để tưới nước cho mười bồn lan. Mấy bồn lan này lớn lên rất tốt, khi ra khỏi không gian thì tốc độ lớn chậm đi nhưng do vẫn còn tưới thủy đàm nên nhìn vẫn vô cùng tươi tốt, lá cây màu xanh lục sáng bóng.

Vương Thần mở tủ lạnh nhìn một chút, bên trong còn dưa hấu và nho. Nếu như thím Ngô đồng ý trông tiểu Hạo và tiểu Dục thì chắc sau này sẽ cần nhiều giỏ trúc đựng trái cây, cá, gà… để đưa qua tặng nữa, phải làm ra thật nhiều mới được.

Vương Thần vào không gian bện trúc rồi mới đi ra. Hắn tắm rửa lần hai, thay quần áo vào, đem quần áo đã giặt sạch ra ban công phơi rồi mới đánh răng rửa mặt đi ngủ. Một đêm vo mộng. Tuy rằng ngủ không được bao lâu nhưng Vương Thần cảm thấy tinh thần của mình rất tỉnh táo.

Bữa sáng hôm nay chính là cháo cá, còn thêm vài quả trứng gà luộc. Vương Thần chờ tiểu Hạo tiểu Dục tỉnh thì đem hai bé đi tắm rửa rồi mới cùng ăn sáng.

Khi pha sữa bột Vương Thần chợt nghĩ hay là mua một con bò về nuôi vắt sữa cho hai bé con uống. Hiện tại hai bé vẫn hay uống nước thủy đàm, nhưng mà sự kiện sữa bột có chứa chất độc vẫn gây chấn động, dù nó có phát sinh ở vài năm sau đi chăng nữa thì ai biết được độc tố đã đã tồn tại ở trong sữa bột hay chưa đâu. Ai, thật sự là có nhiều việc phải làm quá. Không nghĩ nữa, ăn cơm trước rồi tính.

Vì lo lắng, lần này Vương Thần không cho hai bé con uống sữa trước, mà để hai bé ăn một miếng cháo cá rồi mới được uống sữa, lượng sữa bột hằng ngày cũng phải giảm một nửa. Xong xuôi Vương Thần mang hai bé ra phòng khách chơ, còn mình thì ngồi bên cạnh lên mạng.

Trước tiên hắn xem một ít cổ phiếu được bán mấy hôm trước, hắn mua vào một ít. Lát nữa sẽ có người đem mấy cái bình tới nhà giao, hắn lại lên mạng tìm một số cách làm đồ chua. Hắn còn muốn ủ rượu nho nữa, vậy tìm một số bí quyết ủ rượu nho rồi cố gắng nhớ kĩ thôi.

Vương Thần thấy hôm nay có rất nhiều việc phải làm mà mang hai con đi thì vô cùng bất tiện, xem ra lại phải nhờ thím Ngô giúp rồi. Nghĩ vậy Vương Thần vào không gian bắt một con có trắm cỏ, bẻ thêm sáu trái ngô xếp vào giỏ trúc cho đẹp. Phần cháo cá còn hồi sáng hắn cho vào bình giữ nhiệt, khăn mặt và chăn nhỏ cho vào túi. Sau khi chuẩn bị xong hắn mới gọi điện cho thím Ngô, hỏi bà có thể giúp trông hai bé con không? Thím Ngô ở nhà cũng không có việc gì thế là bảo Vương Thần cứ mang hai bé sang nhà mình.

Vương Thần trước đem hai bé qua giao cho thím Ngô rồi mới chạy về nhà mang cá, ngô, cháo cá và túi đựng đồ trẻ con mang sang. Hai bên từ chối qua lại một hồi rồi thím Ngô cũng nhận. Sau đó Vương Thần đội mũ lưỡi trai, mang kính râm đi ra ngoài.

Trước tiên hắn đi chợ cây cảnh mua năm lồng kính nuôi cá, lại mua thêm mười cây lan hồ điệp nhỏ, thừa dịp xung quanh không có ai lén bỏ vào không gian. Sau đó hắn đi tiếp đến chợ nông sản mua dâu tây, mơ, cây lựu, cây mận… rồi vào cửa hàng dược mua thêm một ít cây thảo dược như đại hoàng, khổ tham, ngũ vị tử…Vương Thần còn mua thêm 10 bình thủy tinh lớn và 20 bình thủy tinh nhỏ để sản xuất rượu nho, cho địa chỉ nhờ ông chủ tiệm chở bình đến nhà.

Vương Thần đi mua sắm từng đấy thứ xong thì đã đến mười hai giờ trưa. Hắn còn muốn vào nhà sách mua thêm vài cuốn sách nên ghé vào KFC ăn no bụng trước. Trong KFC đầy người, những học sinh được nghỉ hè hoặc một gia đình có con nhỏ rất thích vào KFC hoặc Mc’ Donald. Quán nhiều người thì đương nhiên sẽ ồn ào nóng nực. Vương Thần nhìn một chút quyết định đi tìm một quán cà phê. Nhưng mà xung quanh không có quán cà phê nào cả, có lẽ gần tiệm sách sẽ có. Vương Thần quyết định đi qua tiệm sách.

Bạn đang đọc Trọng sinh chi đái trứ không gian dưỡng bao tử của Nhập Nhị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 90phuong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.