Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 19: Ngưu Nhân – Thằng Đàn Bà

Tiểu thuyết gốc · 1925 chữ

Chương 19: Ngưu Nhân – Thằng Đàn Bà

Văn phòng – giờ giải lao

Lúc này Phạm Minh Phương đang cùng với trưởng bộ môn Vật Lý của trường là thầy Hồ Lai Hùng. Minh Phương đương nhiên không phải như cái dạng Phạm Long trực tiếp bật lại giáo viên mà bị mời lên văn phòng nói chuyện riêng.

Nàng được gọi lên vì thành tích xuất sắc, cũng như biểu hiện tốt trong kỳ thi chất lượng đầu vào lần này.

Lần này thi tổng cộng là 9 môn đầu vào bao gồm Toán, Lý, Hóa, Sinh, Anh, Văn, Sử, Địa, Anh. Trong đó Phạm Minh Phương là một trong những nhân vật hiếm hoi cơ hồ đạt được điểm tuyệt đối. đặc biệt ở môn Vật Lý nàng biểu hiện ra thiên phú xuất sắc của mình mới câu trả lời đúng là 10/10.

Thậm chí bài cuối cùng kiến thức liên quan đến kiến thức vật lý cao cấp, không phải một học sinh cấp 2 có thể tiếp xúc đến. nhưng Minh Phương vẫn có thể giải được là đạt điểm số tối đa.

“ Minh Phương! Em thấy lời đề nghị của thầy như thế nào! Trường chúng ta từ trước đến nay điểm mạnh nhất chính là bộ môn Vật Lý. Em là một người có tài năng, thiên phú! Chỉ cần em tham gia vào lớp chọn tài năng Vật Lý! Thầy tin chắc trong vòng hai năm tới giải nhất vật lý Quốc Gia sẽ thuộc về tay em. Thậm chí là có thể vươn xa hơn ra ngoài thế giới!” thầy Hùng không ngừng vẻ ra từng chiếc bánh lớn trước mặt Phạm Minh Phương.

Cô nàng lúc này vẫn giữ được thái độ bình tĩnh, cái thần thái này Minh Phương giống mẹ mình đến bảy tám phần.

“ Thầy Hùng! Chuyện này quá hệ trọng! Em cần thêm thời gian để suy nghĩ!” Nàng lựa lời để từ chối khéo.

Tại sao lần này Minh Phương có thể đạt điểm tối đa của bài thi Vật Lý lần này, đương nhiên không phải dựa toàn bộ vào thiên phú của nàng.

Nguyên nhân rất đơn giản là lần đó sau cuộc gặp mặt bất ngờ với Phạm Long tại tiệm mỳ cay. Thì ngay ngày hôm sau nàng cùng gia đình lên Đà Lạt thăm người thân cũng như là một cuộc nghỉ dưỡng gia đình.

Gia đình nàng có một căn biệt thự ven hồ Tuyền Lâm. Tại khu biệt thự ven hồ này nhà cạnh bên cũng là một trong những đối tác của bố Minh Phương, hai gia đình cũng rất là thân quen, thường xuyên tới lui thăm hỏi bồi dưỡng tình cảm.

Giữa hai gia đình còn thương trêu đùa nhận Minh Phương làm con dâu, vì con trai lớn nhà bên kia tuổi cũng chỉ lớn hơn Minh Phương vài tuổi. Hiện đang là sinh viên tài năng chuyên khoa Vật Lý tại trường Bách Khoa Hà Nội.

Đương nhiên Minh Phương cũng không thích mấy bữa tiệc tụ họp như thế này, nhưng vì gia giáo, hơn nữa đối phương chính là đối tác làm ăn của ba nàng cho nên dù không thích nhưng nàng vẫn phải niềm nở tiếp đón.

Đối phương thì xem Minh Phương chính là con dâu của nhà bọn họ cho nên thường xuyên gắn ghép nàng cùng trai nhà họ ở chung một chỗ.

Hai người cũng không có quá nhiều điểm chung, cho nên bình thường nói chuyện cũng rất là gượng gạo, thế nhưng một lần nàng nhìn thấy một ít bài toán vật lý của chàng thanh niên kia. Tạo cho nàng một chút hứng thú.

Mà chàng trai kia cũng rất thích Minh Phương, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu, nay bài tập vật lý đã khiến cho Minh Phương nổi lên hứng thú, cho nên anh ta thuận thế đẩy thuyền, muốn dùng Vật Lý để gắn kết giữa hai người, tạo ra điểm chung giữa hai người mà dần dần chinh phục Minh Phương.

Kể từ độ đó chàng trai trở thành gia sư Vật Lý cho Minh Phương. Chỉ trong vòng một tháng mà trình độ Vật Lý Học của Minh Phương tăng lên đáng kể, thật chí là thuộc bậc ưu tú. Nếu cho nàng thêm thời gian tìm hiểu kỹ thêm về vật lý lượng tử, hạt nhân thì rất có khả năng nàng sẽ được đặc cách tuyển thẳng vào lớp sinh viên tài năng của đại học Bách Khoa Hà Nội.

Thế nhưng nàng thật sự yêu thích Vật Lý? Đương nhiên là không, bởi vì nàng rất ghét cái cảm giác gượng gạo không biết nói gì với chàng thanh niên kia. Nàng muốn làm một cái gì đó cho đỡ trống vắng, vì thể nàng mới tìm đại một cái lý do, một cái lý do mà đối phương không thể nào bắt bẻ được nàng.

“ Em có thể cho thầy xin số điện thoại nhà em cho thầy được không?” thầy Hùng thận trọng nói.

Hồ Lai Hùng năm nay thầy ấy cũng gần 60 rồi, là một cây cổ thụ trong việc giáo dục học sinh. Học sinh tài năng được thầy ấy hướng dẫn, giảng dạy và sau này thành công cũng không ít. Kinh nghiệm giáo dục cũng không phải ngày một ngày hai.

Cho nên khi nhìn thấy thái độ hững hờ của Minh Phương thì ông có thể chắc chắn rằng cô bé trước mắt khác hẳn với những học sinh trước kia của ông. Đối với những điều kiện hấp dẫn mà trường để ra, nhưng cô bé vẫn hững hờ và thậm chí là vô cùng xem nhẹ.

Điều này chứng tỏ cái gì? Đó chính là cô bé trước mắt không chú trọng việc tham gia vào lớp bồi dưỡng tài năng của trường. Nhưng vì được gia đình dạy bảo một cách đúng chuẩn cho nên không có trực tiếp từ chối. mà thay vào đó là dùng câu “ Chuyện quan trọng cần phải suy nghĩ thêm!”.

Chính vì nhìn ra được điểm này thầy Hùng quyết định sẽ gọi cho phụ huynh cô bé trước mắt, để thuyết phục gia đình cô bé này.

Dù sao Minh Phương chính là một mầm non, một nhân tài tốt nhất mà từ trước đến nay ông nhìn thấy được. Nếu từ bỏ ngay lúc này thì quá phí phạm nhân tài.

Minh Phương cũng quá rõ ràng ý tứ của ông ta, nhưng nàng lúc này cũng không có cơ hội để từ chối cũng đành viết ra số điện thoại của gia đình.

Đang lúc hai thầy trò đang căng não với nhau thì bên ngoài nghe được thanh âm líu lo của mấy giáo viên đi vào phòng.

“ Cô Thủy! cô nghe nói gì chưa? Năm nay khối 10 xuất hiện một thanh niên rất là trâu à! Ngay cả Thầy Sơn cũng dám chống đối!” Cô Nga vừa đi vừa trò chuyện với cô Thủy.

Cô Nga là giáo viên dạy môn địa vừa mới dạy ở trường được hai năm, tuy mới vừa về nhưng lại có trình độ chuyên môn là Thạc Sĩ, được trường sử dụng quỹ chiêu mộ nhân tài để mời về trường. Còn Cô Thủy là giáo viên dạy toán, giảng dạy ở trường cũng được 5 năm rồi.

Tuy hai người giảng dạy ở hai bộ môn khác nhau, nhưng đều là giáo viên trẻ tuổi cho nên nói chuyện rất là hợp ý.

“ Có nữa à! Chắc là nghé mới! chưa biết danh của Thầy Sơn!” Cô Thủy có mái tóc ngắn, khuôn mặt ngây thơ xinh xắn đáng yêu vô cùng.

“ Hình như là lớp C3!” Cô Nga có chút phấn khích nói.

Minh Phương vừa nghe đến lớp C3 liền ngóng tai về phía bên này, mặc cho thầy Hùng vẫn không ngừng khuyên can, để Minh Phương đồng ý tham gia vào lớp tuyển của trường.

“ Mà hình như cô cũng có tiết ở lớp C3 phải không?” Cô Nga lại hỏi.

“ Hình như là tiết 4, 5 ngày mai!” Cô Thủy liền lấy ra thời khóa biểu phân công quan sát một hồi rồi nói.

“ Ha ha ha! Chị cũng muốn đến lớp đó xem một chút! Hey! Tiếc là lớp đó là cô Đào đứng lớp!” Cô Nga tỏ ra một chút thất vọng.

Hai cô giáo trò chuyện một hồi rồi sau đó chuyển sang chủ để khác, hai người nói chuyện không ngừng. thậm chí còn hẹn nhau sau khi chào cờ xong thì đi đến tiệm mì cay của nhà Phạm Long.

Minh Phương lúc này bỗng chốc cảm giác được một chút gì đó lo lắng, bất an. Nàng biết Phạm Long trong thời gian gần đây đã thay đổi rất nhiều. nàng vẫn còn nhớ như in cái ngày Phạm Long trực tiếp đối kháng với cô Trang ở trường cấp hai.

Tài hùng biện của Phạm Long nàng cũng đã đích thân trải nghiệm qua, lý luận sắc sảo, lời nói có chứng cứ, khiến đối phương không có cách nào có thể cãi lý được. chỉ có thể sử dụng giáo uy bức bách đè xuống mà thôi.

Mà nhìn cái điệu bộ này thì người trong lời nói của hai cô giáo khi nãy chính là Phạm Long.

Lúc này Minh Phương lại có một chút đau đầu nhỏ giọng

“ Mới ngày đầu tiên đi học mà!”

Thầy Hùng cảm giác được Minh Phương không để tâm đến lời của mình, cho nên cũng không có khuyên bảo nữa, dù sao cũng sắp hết giờ giải lao rồi. cho nên Thầy Hùng cho Minh Phương trở về lớp học.

Hai tiết buổi chiều kế tiếp cũng rất là nhẹ nhàng trôi qua. Thế nhưng còn chừng 10 phút nữa trước khi kết thúc tiết tin học thì Phạm Long phải đèo bòng thêm 3 em gái xinh tươi xuống sân trường để dọn ghế cho buổi lễ chào cờ.

Thường công việc này là của các bạn nam, nhưng chẳng may lớp C3 chỉ có duy nhất hắn là nam. Cho nên không thể nào để một mình hắn cân hết được.

Đương nhiên không một bạn nữ nào nguyện ý làm điều này, vì trong nhận thức của đám nữ sinh lúc này chính là những chuyện nặng nhọc như thế này là chuyện của con trai, con trai nên làm tất.

Nhưng Phạm Long thì nói Say No.

“ Nam nữ mà bình quyền. nam nữ đều bình đẳng, nữ luôn đòi nữ quyền thì cứ thể hiện. nam làm được thì nữ cũng làm được!” chỉ một đơn giản cũng đủ cho một khối đứa im miệng.

Vì là tuần đầu tiên chào cờ cho nên ban cán sự phải là người tiên phong đi đầu. Phạm Long vừa là con trai vừa là lớp trưởng đương nhiên phải đi hàng đầu, theo đó là Bí Thư, phó học tập cùng phó văn thể cũng bị điểm danh đầu tiên.

Đưng nhiên ngay sau đó Phạm Long ngoài cái biệt danh Ngưu Nhân kia ra còn thêm một cái biệt danh Thằng Đàn Bà vì cái tội bắt nữ sinh đi khiên ghế. Điều mà từ trước đến nay trường chưa từng có một tiền lệ như vậy

Bạn đang đọc Trọng Niên 2009 sáng tác bởi phamtrongnghia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtrongnghia
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.