Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mõm chó không mọc được ngà voi

Tiểu thuyết gốc · 1225 chữ

“Hứa Chi Nghi...”

Lâm Nguyệt Hi vẫn ngồi im nhìn trời nhìn đất, cô y tá lại gọi thêm vài lần.

Lục Tư Thành với vẻ không vui từ xa đã đi lại kéo Lâm Nguyệt Hi đứng lên. Cô nàng đương nhiên rất ngạc nhiên mà mắt cũng mở lên rất to, chưa đến lượt cô mà.

Lục Tư Thành kéo tay cô nói nhỏ:

“Hứa Chi Nghi, tại sao còn không đi vào, hồn cô để ở đâu rồi?

Cô đang làm mất mất thời gian của người khác.”

Lâm Nguyệt Hi lẩm bẩm trong miệng, Hứa Chi Nghi, Hứa Chi Nghi, Hứa Chi Nghi, “Áaaa...”

Lâm Nguyệt Hi bỗng nhiên la lớn.

Lục Tư Thành trơ mắt trừng cô. Cô lắc lắc đầu không biết làm sao mới có thể giải thích. Haha... Tên không phải của mình, người ta gọi đương nhiên là không quen...

Đối với những người hung dữ như Lục Tư Thành thì cách duy nhất để bản thân cảm thấy an toàn là hãy nở một nụ cười ngờ nghệch thật tươi.

“Ha... Haha... Em quên...”

Lục Tư Thành đẩy mạnh Lâm Nguyệt Hi vào phòng khám dưới ánh mắt của một hàng phụ nữ ngồi bên ngoài.

Lâm Nguyệt Hi rất sợ bác sĩ mà bác sĩ trẻ này, đẹp thật.

Bác sĩ chỉ tay xuống ghế mời Lâm Nguyệt Hi ngồi xuống.

Nhìn thấy cái rèm xanh bên kia còn có mấy cái dụng cụ khám bên trong của phụ nữ được đặt đầy trên khây, Lâm Nguyệt Hi nuốt nước bọt cố giữ bình tĩnh, cô nhìn cái mỏ vịt mà chạy nhanh ra ngoài.

“Lục... Tư... Thành... Em không khám nữa đâu.”

Lục Tư Thành đi đâu mất rồi... Tại sao chỉ còn có những người phụ nữ ngồi ngoài đây, Lâm Nguyệt Hi đơ thêm vài giây. Cô được kem đánh răng PS tài trợ cho cả cuộc đời vì thế nên cô lại tiếp tục nham nhỡ cười.

Một cô gái khó chịu lên tiếng.

“Chị có muốn khám không?

Không muốn thì tránh ra cho người khác, mọi người ở đằng sau đều đang chờ chị.

Muốn tìm chồng thì đi về nhà, hai người ân ái không biết ngại với mọi người xung quanh sao?”

Từ bao giờ Lục Tư Thành trừng cô muốn lòi cả mắt ra ngoài là ‘ân ái’ trong mắt người khác/

Lâm Nguyệt Hi khổ sở gật gật đầu, cô phải quay vào lại. Bên dưới nếu còn để nữa chắc chắn sẽ hư luôn, đời này của cô còn dài, không thể chỉ vì vậy mà mất hết.

Lâm Nguyệt Hi nhìn bác sĩ cười khổ sở.

“Cô Hứa bị gì ạ?”

Lâm Nguyệt Hi thở ra một hơi, là gọi cô:

“Sau khi quan hệ tình dục, tôi cảm thấy ở bên dưới khá sưng nên bác sĩ giúp tôi kiểm tra với ạ.”

Bác sĩ nghe vậy thì lắc đầu, là dấu hiệu bình thường nhưng bệnh nhân đã yêu cầu thì phải chiều lòng bệnh nhân.

“Cô sang bên đó cởi quần lót ra rồi nằm đó chờ tôi.”

Lâm Nguyệt Hi lòng rối như vò tơ trong bụng, cô đánh đánh vào đầu mình, không được nghĩ bậy bạ, không nghĩ bậy bạ.

Lâm Nguyệt Hi banh hai chân ra dựa vào ghế khám.

Bác sĩ đeo găng tay vào rồi di chuyển đèn soi vào bên dưới của Lâm Nguyệt Hi.

Nói chung anh ta chỉ dùng tay và mắt thăm khám bên ngoài nhưng mà Lâm Nguyệt Hi đã cảm thấy da mình ngứa rần rần vì ngại.

Bác sĩ nhíu mài, rồi có phần lo lắng hỏi: “Quan hệ khi nào?”

Cô đối với bệnh tình của mình đương nhiên không thể che dấu mà nói thẳng ra.

“Vào tối hôm qua.”

“Lần đầu?”

“Dạ lần đầu.”

Bác sĩ xoa xoa mép thành bên ngoài.

“Hơi sưng tấy một chút, tôi nghĩ có thể là do da của thuộc loại nhạy cảm, chứ không có dấu hiệu viêm, bây giờ cô Hứa dùng thuốc bôi ngoài rồi bôi thêm ở bên trong, nếu bên trong không bôi được thì gọi bạn trai vào bảo anh ta giúp.

Quan hệ không phải chỉ có một mình cô, anh ta cũng phải có nghĩa vụ và trách nhiệm với cô. Những chuyện này đừng ngại.

Khoảng vài ngày sau khi nào có thời gian thì đến kiểm tra lại, trước khi kiểm tra không được quan hệ 2 ngày để có được kết quả kiểm tra đúng nhất.

Nhớ kĩ là tốt nhất đừng quan hệ hay chà sát gì quá kĩ bên dưới nếu không sẽ dễ dẫn đến viêm nhiễm.

Cô có muốn hỏi thêm gì không?”

Lâm Nguyệt Hi lắc lắc đầu. Mặt có vẻ buồn buồn, bác sĩ tháo găng tay vứt vào sọt rác, Lâm cũng nHinh chóng mặc quần lót vào rồi kéo váy xuống mà đi ra.

Từ bao giờ cô lại có bạn trai? Thất bại quá đi.

Lâm Nguyệt Hi lại nhìn xung quanh, Lục Tư Thành lại bước đến chỗ cô, chợt cảm thấy trái tim ấm áp.

Người đàn ông không đợi cô mà đi chậm phía trước, Lâm Nguyệt Hi đi đằng sau chỉ cười mỉm. Tại sao không còn bế cô nữa.

Đúng là cả hai người đều rất khó hiểu.

“Bác sĩ nói sao?”

Ỏ...

Lâm Nguyệt Hi cười cười lắc đầu. “Bác sĩ nói em không thể quan hệ được nữa, bên dưới thúi rồi.”

Lâm Nguyệt Hi bây giờ đúng là quá tinh nghịch. Lục Tư Thành dừng chân, anh dường như là nhìn thấu được cô nàng trong lòng bàn tay, Lâm Nguyệt Hi đang cười bỗng im bặt.

Cô dường như lại bắt đầu vì mê trai mà quên mất nhiệm vụ của mình.

Năm đó thi vào học viện một phần nữa là do muốn ngắm trai, ai mà có ngờ suốt mấy năm học ở trong đó chỉ có khổ, chứ không có thú vị, không ai thèm để mất đến cô.

Hối hận quá...

Chỉ vì mùi hương mát lạnh trên người anh ta mà Lâm Nguyệt Hi đã quên mất nhiệm vụ của mình là tìm bằng chứng đưa anh ta vào tù.

Đúng lại thêm một điểm sai lầm khi giao nhiệm vụ này cho cô.

Lục Tư Thành miệng còn thúi hơn mõm chó, có cái câu gì mà 'mõm chó không mọc được ngà voi' đúng không, cứ nghĩ là như vậy, Lục Tư Thành chính là người như vậy.

Lâm Nguyệt Hi tức giận đến mức má phồng phồng đỏ vì lời Lục Tư Thành sắp nói.

“Ừm thúi rồi cũng đúng, không quan hệ được nữa cũng tốt.”

“Tên... khốn...Anh...”

Lâm Nguyệt Hi bỏ đi như một người ngốc, đồ mất dạy. Bà đây bỏ anh vào tù. Bà nhất định cho anh vào tù.

Cô nàng tay nắm chặt thành đấm chuẩn bị quay lại mà đục vào mắt Lục Tư Thành, má cái tên mất dạy.

Lục Tư Thành trừng những người nhiều chuyện, mắt anh như phóng dao găm đến những người đang dòm ngó tướng đi hai hàng của Lâm Nguyệt Hi. Bọn họ bị anh nhìn lập tức chột dạ mà lại im bặt không nói.

Bạn đang đọc Trời Nam Đất Bắc, Liệu Có Thể Chung Đường? sáng tác bởi Jelina
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Jelina
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.