Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sói Và Chó Nhà

Phiên bản Dịch · 1848 chữ

Chương 09: Sói Và Chó Nhà

Tiếng súng đinh tai nhức óc vang vọng trên đường phố, đàn sói đang lao đến trong nháy mắt dừng bước, chúng đồng loạt tru lên một tiếng rồi lùi bước.

Bọn chúng chưa từng nghe qua loại âm thanh khủng bố như vậy, trong lúc nhất thời không hiểu rõ thứ trước mắt sinh vật này là thứ gì.

Phía trước là một hình vuông, phía dưới là bốn cái vòng tròn, đằng sau là một thứ rất dài hình trụ ( ͡° ͜ʖ ͡°), thật là kì quái. (súng lục ổ xoay ở TQ ???)

Đúng lúc này, lại một tiếng tru khác truyền đến, khiến đàn sói trong nháy mắt ổn định lại.

Một bên đường, một con sói to lớn cùng các thành viên trong đàn cất bước đi ra, đôi mắt của nó loé lên ánh sáng khiến người ta sợ hãi.

Con sói kia không có bị tiếng súng hù doạ, chuẩn bị tiếp tục dẫn đàn sói săn bắt!

Thẩm Phong nhướng mày, lấy một khẩu tiểu liên (SMG) từ trong xe đẩy.

Nếu không phải là bất đắc dĩ, cậu không muốn chiến đấu với đàn sói.

Dù sao đạn dược có hạn, trên đường đến trung tâm phòng dịch không biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì.

Bởi vậy cậu vẫn là lấy hù doạ làm chủ.

Sau đó cậu cầm súng lục ngắm vào một cái cửa sổ thuỷ tinh bên cạnh, bóp cò.

"Bang! Rào!" (Tiếng súng và tiếng thuỷ tinh bị bắn)

Tiếng súng vang lên, cửa sổ thủy tinh trong nháy mắt vỡ vụn, phát ra tiếng ồn cực lớn, khiến đàn sói lại rối loạn, có không ít con còn muốn quay đầu bỏ chạy.

Con sói kia gầm nhẹ, quát bảo những thành viên muốn trốn chạy, sau đó nó đè thấp người xuống, chuẩn bị cưỡng ép săn bắt!

Nó hình như nghĩ rằng sinh vật trước mắt không thể cùng lúc đối chọi với mấy chục còn dã thú.

Tròng mắt Thẩm Phong híp lại, cậu muốn để con ác lang này nếm thử sự lợi hại của súng đạn.

"O. . . Gâu!" Đúng lúc này, từ trong bầy sói vậy mà truyền đến vài tiếng chó sủa!

Con sói mới vừa rồi còn hung hãn đột nhiên dừng lại, trong nháy mắt trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều, quay đầu nhìn về hướng có tiếng chó sủa.

Thẩm Phong kinh ngạc, chỉ thấy một con Golden Retriever từ trong bầy sói đi ra, tất cả những con sói khác đều nhường lối, mơ hồ có vẻ thần phục!

Con Golden Retriever này có một lỗ tai mất một nửa, trên mặt còn có một vết cào rất sâu, lông trên người cũng đầy bụi bẩn, dáng người so với một con sói bình thường cao hơn rất nhiều, hiển nhiên là đã chiến đấu rất nhiều lần.

Lúc này Thẩm Phong mới phát hiện, đàn sói so với tưởng tượng trước kia của cậu không giống lắm.

Nhìn kỹ ra thì trừ mấy chục con sói, còn lại cũng không phải đều là sói, trong đó có khoảng một nửa mơ hồ có dáng dấp của chó nhà!

Alaska, Berger, Doberman, Tugou, thậm chí còn có cả Husky!

Tất cả đều là chó săn cỡ trung!

Lần trước, lúc gặp bọn nó bởi vì khẩn trương thái quá, cậu không có kịp nhìn kỹ, hiện tại mới phát hiện, cái gọi là đàn sói, lại là cộng đồng được tạo nên từ sói và chó nhà!

Con sói mà cậu cho là thủ lĩnh kia, có vẻ không phải là con đầu đàn, mà là con Golden Retriever trước mặt.

Hiển nhiên từ khi con người triệt để biến mất khỏi thành thị, đàn sói từ trong rừng tiến vào, cùng với nhóm chó nhà ở cùng một chỗ, trở thành tộc đàn mới.

Sói và chó nhà cũng không có ngăn cấm giao phối lẫn nhau, đến đây cậu cũng đã thông suốt.

Golden Retriever chậm rãi về phía trước đàn sói, sau đó đi tới trước mặt Thẩm Phong, trong ánh mắt sắc bén kia hiện lên một chút sự thuần phục, sau đó nó cảnh giác nhìn thoáng qua khẩu súng trong tay Thẩm Phong.

Loài người, là loài người!

Bọn họ trở về!?

Chỉ là trên người của tên con người này, có mùi nguy hiểm!

Thẩm Phong nhìn kỹ lại, thấy nơi cổ con Golden Retriever này có một cái vòng cổ bằng da, hiển nhiên là nó từng được con người nuôi dưỡng.

Tuổi thọ trung bình của Golden Retriever là từ 12 đến 15 tuổi, nói cách khác thời điểm tận thế tượng đá bộc phát đến giờ, chưa vượt qua mười lăm năm.

Nhìn vào tình trạng khoẻ mạnh của nó, hẳn là chưa tới tám năm.

Vung vẩy khẩu súng nơi tay, Thẩm Phong chỉ về nơi xa, nói:

"Đi đi, tao không có địch ý."

Golden Retriever có vẻ đã nghe hiểu lời cậu, nhìn về phía cậu vài giây, quay người kêu khóc vài tiếng, sau đó cùng đàn sói đi xa,

Chỉ để lại dấu chân.

Thẩm Phong thở một hơi nhẹ nhõm, cất súng về chỗ cũ, lúc này cậu mới tiếp tục đẩy xe đẩy đi tiếp.

Nếu như đàn sói khăng khăng phát động công kích với cậu, cậu cũng không chắc có thể toàn thân trở ra.

Dù sao số lượng thật sự rất nhiều. . .

Từ biểu hiện của con Golden Retriever kia, có vẻ nó vẫn còn quyến luyến và kí ức sâu sắc với nền văn minh nhân loại, chỉ là không biết cảm xúc quyến luyến này có thể giữ được bao lâu?

Có lẽ qua mấy năm, khi chó nhà triệt để chết đi, thế giới này chỉ còn sói hoang.

Hay là, bọn nó có thể lợi dụng những thứ còn sót lại của văn minh nhân loại, nhanh chóng tiến hóa, từng bước phát triển nền văn minh của mình?

Thẩm Phong lắc đầu, những thứ này cũng không phải là điều cậu quan tâm.

Bên ngoài một cái quảng trường, một hàng cao ốc hơn ba mươi tầng đã xuất hiện trước mắt, xung quanh yên tĩnh không có chút nào vết tích hoạt động của động việt.

Đã đến trung tâm phòng dịch.

Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh hoang vu, thậm chí ngay cả một tiếng côn trùng kêu đều rất hiếm.

Thẩm Phong trong nháy mắt khẩn trương.

Lúc này thành thị đã triệt để trở thành rừng rậm, chỉ có nơi mà mãnh thú ở mới có thể tĩnh lặng như thế.

Trung tâm phòng dịch chắc chắn có “người bị lột da”, hơn nữa số lượng sẽ không ít!

Cậu cấp tốc ăn mặc chỉnh tề, nấp sau một góc tường nơi góc đường, sau đó ném một cái hộp sắt rỗng về phía con đường trống trơn trước mặt.

"Loảng xoảng. . . Loảng xoảng. . ."

Hộp sắt lăn trên mặt đất, phát ra tiếng ồn chói tai.

Từ một vài cửa hàng và công trình xung quanh lập tức xuất hiện tiếng chân và tiếng va đập.

Là “người bị lột da”!

Thẩm Phong tận mắt nhìn thấy, một con dùng trán đè lên cánh cửa sổ thủy tinh, trong con ngươi ngập tràn vẻ điên cuồng, nhưng không có đánh vỡ cửa lao ra.

Thậm chí vừa bị ánh nắng chiếu, liền lập tức rụt người về.

Đám này sợ ánh nắng!

Nghĩ thì cũng bình thường, dù sao bọn chúng không có da, bị ánh mặt trời chiếu lên giống như đem thịt đặt trên bàn ủi.

Thẩm Phong lập tức đi ra khỏi góc tường, cẩn thận từng li từng tí đẩy xe đẩy vào con đường này.

Bánh xe rỉ sét phát ra tiếng "Kẹt kẹt kẹt kẹt", lập tức thu hút đám quái vật xung quanh.

Từng con “người bị lột da” với khuôn mặt dữ tợn lao tới cửa sổ điên cuồng gào thét, nhưng bị ánh mặt trời chiếu vào, không dám lao ra.

Rốt cục có một con không nhịn được, xông qua ánh nắng nhào về phía Thẩm Phong, bị một phát bắn của cậu đánh bại, thống khổ kêu rên trên mặt đất, rất nhanh liền bị ánh nắng chiếu lên khiến toàn thân khô nứt, xuất huyết mà chết.

Thẩm Phong không khỏi chép miệng một cái, những con “người bị lột da” này nên tính là loại quái vật yếu ớt nhất.

Băng qua một con phố, tiếng gào thét bên tai không dứt, hai bên đường giống như là ngục giam nơi Địa Ngục, cuối cùng cậu cũng đi tới cổng trung tâm phòng dịch.

Biển đèn LED nơi cổng trung tâm phòng dịch có mấy dòng chữ không ngừng lấp lóe:

"Dũng cảm túc trí, dũng đấu bệnh tật, giành lấy chiến thắng trước bệnh tượng đá!"

Mặc dù qua hơn mấy năm, trí tuệ nhân tạo phụ trách cung cấp điện vẫn trung thực cung cấp năng lượng mặt trời.

Từ cánh cổng phòng ngừa bạo động thuỷ tinh nhìn vào, trong đại sảnh có mấy chục bức tượng đá, còn có mười mấy con “người bị lột da” lúc trước đang đi loanh quanh khắp nơi, lúc này đã lao về phía cổng, nhìn về phía Thẩm Phong đang đứng dưới ánh nắng không ngừng gào rú.

Giống như một đám ác quỷ muốn đem người sống kéo vào Địa Ngục.

Thẩm Phong không chút hoang mang, từ một siêu thị nhỏ bên đường tìm được mấy bài bình phun lớn và một vài cái thùng đựng nước. Cậu kê một cái nồi, bắt đầu nấu nước trước cổng trung tâm phòng dịch.

Bây giờ đã là giữa trưa, trên trời chính là mặt trời với kích thước to nhất, dưới ánh nắng chói chang như này đám quái kia sẽ bị nứt da mà chết.

Rất nhanh, trong nước trong nồi đã sôi sôi, trước tiên cậu lấy một bao lương khô ra rồi ăn, sau đó cậu đổ đầy nước sôi vào bốn cái bình phun.

Đầu đội mũ phòng bạo động, thân mặc áo chống đạn, mang súng, một tay cầm một bình phun lớn, cậu đi vào cổng.

Cửa tự động cảm ứng mặc dù dính đầy máu, nhưng mà vẫn còn có thể sử dụng, Thẩm Phong vừa mới đi tới, cửa đã lập tức mở ra.

Đám quái vật kia bắt đầu gào lên, ý thức hỗn độn chỉ muốn đem cái tên nhân loại không giống bọn hắn xé nát, tối thiểu nhất, là lột da hắn!

Thẩm Phong sải bước đi vào, mặt không cảm xúc.

Vài con “người bị lột da” lập tức lao đến!

Tới đi, để các ngươi cảm nhận một chút sự lợi hại của bình phun!

Thẩm Phong lập tức bóp cái cò phun nước, làn nước sôi nóng rực toả hơi nước phụt ra ngoài!

"Gràoooooooo "

Bạn đang đọc Trò Chơi Tận Thế (Dịch) của Dreamcatcher - 捕梦者
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kenshooter032
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.