Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ghi Chép Phòng Dịch Chuyên Dụng

Phiên bản Dịch · 1920 chữ

Chương 07: Ghi Chép Phòng Dịch Chuyên Dụng

Đây là một tấm thẻ công tác.

Trung tâm phòng dịch thành phố Tề?

Nhân viên hoả thiêu cấp một là chức vị gì?

Lật sang mặt bên của tấm thẻ, xuất hiện hai chữ xiêu xiêu vẹo vẹo.

"Giết tôi".

Hai chữ này dùng máu để viết thành, nhưng giờ đã khô thành màu nâu, chữ viết vặn vẹo cho thấy sự vùng vẫy trước đau đớn vô tận.

Những con quái vật này, đã từng là nhân loại!

Thẩm Phong đột nhiên phát hiện, tấm thẻ công tác kia đang run lên bần bật.

Cậu sững sờ, sau đó cậu dùng tay trái nắm lấy cổ tay tay phải.

Là tay của cậu đang run.

Sau khi xác nhận an toàn của bản thân, sự sợ hãi trong nội tâm của cậu bắt đầu xuất hiện từng chút.

Tất cả những thứ này, với một người mà hôm qua còn đang sống trong thời kì hoà bình mà nói, hẳn là cực kì chấn động.

Dựa theo tuổi tác, cậu mới chỉ là một học sinh cấp ba bình thường.

Cảm giác mệt mỏi dần dần ập tới, Thẩm Phong nắm lấy tấm thẻ công tác hư hại kia, ôm lấy khẩu Shotgun nặng nề, ngủ thật say.

Chỉ có ngửi thấy mùi khói lửa, cậu mới có thể cảm thấy an tâm. . .

Sáng hôm sau, Thẩm Phong đột nhiên bừng tỉnh từ cơn mê, cầm Shotgun chỉ ngay phía trước, chuẩn bị bóp cò.

Thấy rõ cánh cửa được chắn trước mặt, cậu mới trầm tĩnh lại.

Trong phòng đã được một lớp ánh sáng nhạt bao phủ, có thể thấy rõ xung quanh.

Đã là ban ngày.

Cậu lấy điện thoại di động ra nhìn một chút, 8 giờ 17 phút sáng.

Không biết có phải do được trò chơi cải tạo hay không mà lượng điện của điện thoại rất kinh người, lúc này vẫn còn 99% lượng điện, gần như không có hao điện.

Trước đó Thẩm Phong còn có chút lo lắng, lỡ hai ngày nữa điện thoại tắt máy, không cách nào mở được cái app này thì mình làm sao để về.

Bây giờ xem ra không cần lo lắng vấn đề này.

Từ trong ba lô lấy ra thịt khô và nước sôi để nguội để ăn uống, Thẩm Phong thu thập xong đồ vật, đẩy hết những chướng ngại vật đang chắn trước cửa ra.

Đầu tiên là dán tai nơi cửa nghe ngóng vài phút, xác nhận bên ngoài không có tiếng động gì cậu mới mở cửa đi ra ngoài.

Trong toà nhà hoàn toàn yên tĩnh, giống như những chuyện xảy ra hôm qua đều chỉ là mơ.

Đi vào đại sảnh lầu hai, mùi ngai ngái của máu đập vào mặt, giống như một lò giết mổ. (DG: gốc là tu la tràng, biết nghĩa nhưng ko biết dịch sao nên dùng tạm từ lò giết mổ)

Tối hôm qua lửa bị dập tắt, về sau chỉ có thể dựa vào ánh sao yếu ớt để phân biệt, Thẩm Phong cũng không biết tình huống cụ thể như nào.

Lúc này cậu mới thấy thấy cảnh tượng thê thảm trước mặt.

Hơn mười con quái vật nằm trên mặt đất, máu tươi đã cạn khô, biến thành một lớp máu mỏng.

Chỉ là, trên mặt của tất cả bọn chúng đều mang theo thần sắc giải thoát. . .

Cẩn thận nhìn kỹ hình dáng của đám này, so với tưởng tượng càng đáng sợ.

Bọn chúng đều không có bộ phận sinh dục, bởi vậy không cách nào phân biệt nam nữ, phần lớn trên thân thể chúng đều không có một lớp vải nào, chỉ có hai ba con có quần áo nhưng đều rách nát, biến dạng.

Nhưng mà trong đó có một con cực kì đặc biệt, nửa người trên có mặc một cái áo khoác bằng da cũ nát.

Mặc dù đã bị thủng mấy cái lỗ, nhưng chất lượng của cái áo vẫn vô cùng tốt, tạm xem như hoàn chỉnh.

Thẩm Phong nắm chặt súng đi qua, chỉ thấy nơi ngực áo có mấy chữ:

Trung tâm phòng dịch thành phố Tề

Đây là đồng phục.

Nơi mặt của nó mơ hồ nở nụ cười, mặc dù không còn da mặt, mắt cũng lồi ra bên ngoài, nhưng lại có vẻ cực kì an tường.

Một vật hình chữ nhật to bằng bàn tay nổi bật trong túi áo.

Túi khóa rất khó kéo, Thẩm Phong lấy con dao ra cắt áo khoác, lấy vật ra.

Một cái sổ tay nhỏ có khoá bấm, nơi bìa có một hàng chữ, "Ghi chép công việc".

Mắt Thẩm Phong sáng lên, nếu như người này là nhân viên trung tâm phòng dịch gì gì đó, ghi chép công việc của hắn hẳn sẽ ghi chép nguyên nhân biến dị của “người bị lột da”!

Để cuốn sổ ở một bên,

Thẩm Phong bây giờ vẫn chưa có thời gian để đọc.

Hôm qua cậu đã chấp nhận nhiệm vụ "Thu thập mười mẫu tế bào não của người bị lột da", phải nhanh hoàn thành nhiệm vụ này mới được.

Cậu cũng hết sức tò mò, mình có thể nhận phần thưởng gì.

"Làm thế nào để bảo tồn được tế bào não? Hiện tại liệu có thể tiến hành lấy mẫu?"

Thẩm Phong mở APP “Trò Chơi Tận Thế Chân Thực”, trực tiếp mở miệng hỏi.

Thứ này hẳn là có thể trả lời.

Quả nhiên, một hàng chữ hiện lên trên màn hình:

Tế bào não sắp đánh mất hoàn toàn hoạt tính, mời lập tức lấy mẫu, mỗi mẫu trên một trăm gram, bỏ vào ly thủy tinh, sau khi thu thập xong bỏ vào tủ sắt trong văn phòng cục trưởng ở tầng hai.

Đây là cái yêu cầu quái quỷ gì?

Thẩm Phong sững sờ, tiếp tục hỏi:

"Ly thủy tinh bình thường có được không? Mẫu tế bào có bị nhiễm khuẩn không?"

Coi như cậu là học sinh cấp ba, cũng biết chuyện nhiễm khuẩn.

Vả lại, đặt trong tủ sắt ở văn phòng cục trưởng là cái quái gì? Chẳng lẽ còn có người tới lấy hay sao?

Trên màn hình lại hiện ra một hàng chữ: Nghiêm túc làm theo yêu cầu là được.

Tốt a, mày lớn nhất, nghe mày.

Thẩm Phong từ phòng làm việc bên cạnh tìm được mấy cái ly thủy tinh để ở một bên, xách dao và rìu ra, ngồi xổm trước một con quái vật, hít một hơi thật sâu, lầm bầm trong miệng:

"Mình là bác sĩ. . . Mình là một người bác sĩ. . . Mình là một người pháp y không biết sợ.. . Mình muốn tìm ra chân tường đằng sau vụ án. . ."

Giơ tay chém xuống.

Khoảng một tiếng sau, Thẩm Phong dùng một cái khay cực kì bụi bặm bỏ mười cái ly thuỷ tinh lên, đi vào văn phòng, tìm được một cái tủ sắt đầy vết rỉ.

Mỗi một cái ly thủy tinh, đều có mẫu tế bào mới lấy.

Thẩm Phong lần lượt bỏ mười mẫu vật vào tủ sắt, sau đó đóng cửa tủ lại.

Nhìn chằm chằm cửa tủ sắt khoảng mười giây, Thẩm Phong hít một hơi thật sâu, lại mở cửa ra, chỉ thấy lúc này trong tủ sắt không có thứ gì!

Mười mẫu tế bào não kia đều không thấy!

Quả nhiên, đúng như dự đoán của cậu, thế lực thần bí đằng sau "Trò Chơi Tận Thế Chân Thực" có thể trực tiếp lấy đi những vật này!

Vốn cậu nghĩ là mình có thể nhìn thấy hắc thủ sau màn, xem ra là không có gì thú vị.

Sau đó cậu lại trở lại kho trang bị, cởi bỏ quần áo dính đầy vết máu, đổi sang một bộ mới sạch sẽ hơn, lúc này cậu mới thở phào nhẹ nhõm.

Vừa rồi trong quá trình giải phẫu, cậu không biết đã nôn bao nhiêu lần, cũng may là sau đó có thể dần dần thích ứng, thủ pháp cũng không còn thô bạo như lúc đầu.

Sớm biết vậy không ăn sáng rồi.

Đặt Shotgun nơi tay, Thẩm Phong bắt đầu cẩn thận đọc cuốn sổ đen hồi nãy:

Ghi chép công việc

Trương Huy

Ghi chép phòng dịch chuyên dụng

"Hôm nay là ngày đầu tiên thành lập trung tâm phòng dịch, tôi tạm thời bị điều ra từ khoa phòng chống bệnh, ngày đầu tiên trở thành nhân viên hoả thiêu. . .

Viện khoa học quốc gia cử người đến để huấn luyện nghiệp vụ cho mọi người. . .

Virus đột biến kiểu mới của bệnh tượng đá truyền nhiễm qua không khí, mỗi một bệnh nhân bị nhiễm nặng sau khi triệt để hóa đá đều sẽ trở thành một nguồn truyền nhiễm cực kì lớn.

Chôn lấp chỉ làm ô nhiễm đất và nước ngầm, muốn chặt đứt nguồn truyền nhiễm nhất định phải triệt để phá huỷ tượng đá, mà phương pháp phù hợp với kinh tế trước mắt và nhanh chóng là đốt cháy. . .

Khu vực hoả táng nơi thành phố đều bị trưng dụng, rất nhiều nhân viện hỏa táng ở đó cũng chuyển thành nhân viên hoả thiêu.

Đây là loại bệnh gì a, so với Ebola còn kinh khủng hơn!"

. . .

"Đồng phục chuyên dụng của nhân viên hoả thiêu sau khi mặc vào toàn thân đen thui, mặt nạ phòng độc đặc chế thì có đầu lọc lớn giống như mỏ chim, nghe nói bây giờ xã hội gọi chúng ta là quạ đen, ai dính phải thì không may. (DG: các bác cứ lên gg tìm kiếm trang phục của bác sĩ thời kì cái chết đen ấy cho dễ tưởng tượng)

Ha ha, không nghĩ tới có ngày một nhân viên y tế như mình lại trở thành điềm không may của đám người mê tín. . .

Mới có một tuần mà đã bắt đầu phát cho chúng tôi súng lục. . .

Mỗi ngày đều có nhân viên hoả thiêu bị lây nhiễm, nhưng mà theo tin tức từ tổng bộ, nhóm vắc xin đầu tiên do viện khoa học quốc gia chế tạo thử sắp thành công, nhân viên hoả thiêu trên cả nước sẽ là nhóm người đầu tiên được hưởng phúc lợi vắc xin.

Cũng chỉ có một tin tức tốt, hi vọng khi mọi việc qua, chúng tôi sẽ trở thành những anh hùng được ghi nhớ, mà không bị quên lãng như những anh hùng trong thảm hoạ Chernobyl. . ."

. . .

"Đã hơn hai tháng, mỗi ngày lái xe tìm kiếm tượng đá trong thành phố, đã không nhớ rõ đã đốt hơn bao nhiêu bức tượng đá.

Hôm nay gặp phải một tên cất giấu tượng đá, tên này thật chán sống, nói cái gì mà vợ của hắn vẫn còn sống, chẳng qua là sống trong hình hài bức tượng mà thôi. . . Thật là một tên điên đáng thương, chẳng lẽ hắn không biết cất giấu tượng đá có thể bị xử bắn tại chỗ sao?

Chính hắn cũng đã bị nhiễm, làn da đã cứng ngắc, đáng thương a. . ."

. . .

"Hôm nay phát sinh một chuyện kì lạ! Tượng đá! Tôi tự tay đẩy bức tượng này vào lò thiêu, bức tượng đá của cô nhóc kia, hình như. . . hình như có thét lên một tiếng trong ngọn lửa!"

Bạn đang đọc Trò Chơi Tận Thế (Dịch) của Dreamcatcher - 捕梦者
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kenshooter032
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.