Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phát Hiện...Xẹt...Nhân Loại

Phiên bản Dịch · 1808 chữ

Chương 12: Phát Hiện...Xẹt...Nhân Loại

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ cậu sẽ trở lại thế giới của mình, căn bản là không cách nào trở thành chủ nhân lâu dài của Golden Retriever.

Vả lại, đối với nó mà nói, ở cái thế giới tự do này trở thành vua của đàn sói, tất nhiên là lựa chọn tốt hơn.

Golden Retriever giống như cảm nhận được sự dứt khoát của Thẩm Phong, kêu lên một tiếng nghẹn ngào, lại hướng về phía Thẩm Phong sủa vài tiếng.

Thẩm Phong không chần chờ nữa, cậu quay người tiến vào xe bọc thép khởi động động cơ, tăng tốc băng băng trên đường cao tốc.

Golden Retriever nhìn về phía chiếc xe bọc thép càng ngày càng xe, lại nhìn về phía đàn sói sau lưng, nó không có sủa nữa, mà chỉ lẳng lặng nhìn Thẩm Phong rời đi.

Bản thân nó có được trí thông minh cực cao, lúc này nó chỉ cảm thấy giống như có một khối đá trong lòng.

Thấy đàn sói không đi cùng, Thẩm Phong cũng vui mừng không thôi, trực tiếp ấn mạnh chân ga, bắt đầu mạnh mẽ lao vụt đi.

Trên đường cao tốc có không nhiều xe bị vứt bỏ, trong mỗi chiếc xe đều có mấy bức tượng đá đang ngồi.

Gặp phải chiếc xe cản đường, Thẩm Phong chỉ dậm chân ga, trực tiếp đụng bay xe, lại tiếp tục lao đi.

Va chạm, nghiền nát, những chướng ngại vật phía trước con đường, đều nằm sau chiếc bánh xe.

Sau khi có được chiếc xe bọc thép này, ở thế giới tận thế hoang tàn vắng vẻ này, Thẩm Phong gần như ở thế bất bại, cả người cũng thả lỏng theo.

Khi văn minh triệt để bị huỷ diệt, những thứ còn sót của nền văn minh đó cũng đủ để cho một con người xưng vương.

Thẩm Phong lúc này đột nhiên phát hiện, trong chiếc xe bọc thép còn có một cái hệ thống phát nhạc, ở cùng một chỗ với xe tải, hiển nhiên là nhân viên hoả thiêu ở trung tâm phòng dịch tự cải tiến.

Tiện tay ấn nút phát nhạc, một bài hát hùng tráng nhưng lại mang vẻ thê lương « Bài Ca Đường Quốc Lộ » từ trong loa phát ra:

"Mộng tưởng ở nơi đâu

Mà luôn khiến người ta hướng tới

Tôi liều lĩnh đi trên đường

Chính là để đi tới cạnh em

...

Một đường đi về phương nam

Một đường đi về phương nam

Một đường đi về phương nam

Một đường đi về phương nam..."

(DG: Link bài hát: https://www.youtube.com/watch?v=VsyYXfh22gE)

Thẩm Phong lắc lư theo tiết tấu bài hát, từ cung đường cao tốc rách nát xông vào khu hoang dã mênh mông.

Một đường tiến lên.

Dựa theo bản đồ, khoảng cách từ thành phố Tề đến thủ đô cách khoảng một ngàn ba trăm cây số.

Xe bọc thép có thể đi được tối đa năm trăm cây số, trong lúc đi cần thêm hai lần thay dầu, mới có thể thuận lợi đi tới.

Lấy tốc độ 100km/h của WZ -523, nếu như hết thảy đều thuận lợi, thậm chí có thể đến thủ đô trước khi trời tối!

Dù sao, bây giờ cũng không còn kẹt xe nữa.

Đến lúc đó, chỉ cần một đường xông tới viện khoa học quốc gia, giết sạch toàn bộ quái vật trong đó, sau đó lấy được tư liệu nghiên cứu bệnh tượng đá và vắc xin hoàn mỹ, là có thể hoàn thành nhiệm vụ, rời khỏi thế giới này.

Nói đi cũng phải nói lại, mặc dù ở đây là tận thế, nhưng nguy hiểm thật sự lại không có bao nhiêu, có lẽ đây chính là tận thế cấp độ thấp.

Một khi nắm giữ trang bị mạnh mẽ, là có thể bất bại ở cái thế giới mà văn minh biến mất này.

Thẩm Phong vừa nghe nhạc vừa điều khiển xe, ngoại trừ nửa đường ra xe “giải quyết nỗi buồn”, còn lại thì vẫn lái xe.

Trên đường cậu có đi ngang quanh mấy chục khu phết tích thành phố to nhỏ có cả, tất cả đều là hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có thi thoảng có vài con chim phóng ra từ bụi cây, khiến cậu cảm nhận được sức sống còn sót lại ở thế giới này.

Đến trưa, nhiên liệu trong xe gần như chạm đáy, lúc này cậu dừng xe lại, trên lưng vác theo khẩu Shotgun, mang theo hai thùng dầu đi đổ xăng.

Dầu diesel không ngừng được rót vào xe bọc thép, giống như một con thú đói khát đang uống nước.

Thẩm Phong vừa đổ nhiên liệu vừa nhìn vào rừng cây.

Đúng lúc này, radio trong xe bọc thép bỗng xuất hiện tạp âm “Rè rè", ngay sau đó xuất hiện thanh âm mơ hồ và cổ quái:

"... Phát hiện... reeeeeè... Nhân loại... Rít... xẹt... Phát hiện nhân... loại..." ~

Thanh âm này nghe giống như người ngoại quốc mới học ngoại ngữ đang tập nói,

Còn có tiếng mũi, vừa the thé lại vừa kì quái, kì lạ không nói lên lời.

Thẩm Phong lập tức ngừng đổ dầu, trực tiếp lao về phía radio, cẩn thận lắng nghe.

Chẳng lẽ còn có người sống! ?

Nhân loại nơi thế giới này, không có trở thành tượng đá toàn bộ.

Nếu quả thật là như vậy, vậy thì rất nhiều kế hoạch của cậu phải lập tức tiến hành sửa đổi.

Chỉ là căn cứ những ghi chép trước đó, không có bất kỳ người nào có thể miễn dịch bệnh tượng đá, ngay cả cậu vừa tới có hai ba ngày, thân thể đã xuất hiện dấu hiệu hóa đá.

Những người kia làm sao tránh được?

Bất kể như thế nào, đột nhiên gặp được nhân loại, trong lòng cậu vẫn mơ hồ có chút hưng phấn.

Dù sao ở trong hoàn cảnh đại diệt tuyệt, loài người hiển nhiên sẽ không giết hại lẫn nhau, dù sao tài nguyên lúc này cực kì phong phú, cái thiếu thốn nhất chính là nhân khẩu.

Nếu như cậu có thể gặp được những nhân loại còn sống sót này, hẳn là sẽ nhận được sự trợ giúp, nhiệm vụ lần này có thể sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Thẩm Phong còn đang kinh ngạc thì đã nghe thấy âm thanh từ trong radio truyền tới, lần này so với trước đó rõ ràng là hai người khác nhau, giọng trầm hơn rất nhiều:

"... Rè... Rít... Phát hiện xe... Đường cái... Rè è... Chuẩn bị tiến hành... Rít... Rè.."

Tín hiệu không ổn định, hai chữ cuối trở thành tạp âm.

Thẩm Phong nhướng mày, chuẩn bị tiến hành cái gì?

Cũng may thanh âm lại lần nữa truyền đến:

"... Xẹt... Rít... Chuẩn bị tiến hành... Săn giết!"

Thẩm Phong trừng mắt một cái, không kịp ngẫm nghĩ nữa, lập tức khởi động động cơ, đóng cửa khoang lại.

Ngay khi cửa khoang vừa mới đóng lại, thì đã nghe vài ba tiếng súng vang lên thanh âm "Bang Bang", vài viên đạn còn bắn vào cửa khoang!

Có người đang công kích!

Ngay sau đó, tiếng chân truyền đến, chỉnh tề và mạnh mẽ, giống như là một đội kỵ binh.

Thẩm Phong từ màn hình trong xe bọc thép nhìn thấy hai bên đường cao tốc ở khu vực hoang dã, trong từng bụi cỏ cao cao, mấy chục kỵ sĩ trang bị đầy đủ cưỡi ngựa lao đến.

Khi thấy rõ hình dáng của đám kỵ sĩ này, Thẩm Phong không khỏi sững sờ, gần như không dám tin vào mắt mình.

Phía trên lưng ngựa, rõ ràng là một đám tinh tinh!

Trên thân đám tinh tinh này có đai lưng cảnh sát, trong tay cầm súng ống dài ngắn không đồng nhất, đã tạo thành vòng vây!

Con tinh tinh đứng đầu dáng người cường tráng, đeo kính, trong đôi mắt xuất hiện tia sáng mà chỉ có sinh vật có trí khôn mới có, cách xe bọc thép không quá một trăm mét, nó vung tay lên, mấy chục con tinh tinh đồng thời bóp cò, đạn trút xuống như mưa!

Luồng đạn dày đặc giống như là hạt mưa đánh vào vỏ xe, thanh âm đi vào trong tai Thẩm Phong, giống như là đứng giữa trời mưa to.

Tình huống này là như nào! ? Planet of the Apes sao! ?

Không kịp suy nghĩ nữa, Thẩm Phong lập tức điều khiển súng máy bên ngoài xe bọc thép, nhắm ngay đàn ngựa đang xông tới từ bên trái, chuẩn bị khai hoả.

Ngay khi súng máy đổi hướng, con tinh tinh đen dẫn đầu rít lên một tiếng, con tinh tinh đó cũng đồng thời thân thể lắc người một cái, đổi vị trí từ trên lưng ngựa thành bụng ngựa, bọn nó cũng đồng thời phân tán đội hình, tiếp tục phóng về phía Thẩm Phong.

"Tạch tạch tạch tạch..." Súng máy phun ra một tràng đạn, bắn trúng vào mười mấy con ngựa.

Chiến mã hí lên ngã xuống đất, cũng không có làm bị thương tinh tinh.

Những con tinh tinh này vừa chạm đất, liền trốn tăm vào trong bụi cỏ.

Cứ thế, con tinh tinh đứng đầu đã cách xe bọc thép không tới năm mươi mét!

"... Xẹt... Lựu đạn... Xẹt... Đạn tên lửa... Chuẩn bị..."

Radio trong xe lại xuất hiện giọng nói chỉ huy, Thẩm Phong lúc này đã minh bạch, kênh này chính là băng tần chỉ huy của đám tinh tinh này!

Sau đó chỉ thấy ngay đám ngựa tách ra hai bên, bốn con tinh tinh từ trên lưng lấy ra súng phóng lựu, bóp cò!

"Oanh Oanh Oanh..." Mấy quả lựu đạn giống như là quả bóng cao su từ trên trời rơi xuống, chúng chạm vào thân xe bọc thép, trong nháy mắt phát nổ!

"Bang ——" tiếng nổ đinh tai nhức óc khiến Thẩm Phong cảm giác như mình gần như muốn điếc.

Camera bên ngoài đã hỏng hơn phân nửa. Cùng lúc đó, Thẩm Phong nhìn thấy cách đó không xa, từ trong bụi cỏ nhô ra hai viên đạn tên lửa của súng chống tăng, dưới ánh mặt trời toả ra sắc xanh của quân đội!

Đcmm!

Mắt cậu trợn tròn, cậu đột nhiên khởi động động cơ, lui về phía sau.

Chỉ nghe thấy hai tiếng “Vù”, hai quả tên lửa vụt qua nơi xe bọc thép hồi nãy, bay về phương xa.

Trong đó một quả trúng vào một kỵ sĩ tinh tinh, lập tức tinh tinh và ngựa đều nổ tung!

Bạn đang đọc Trò Chơi Tận Thế (Dịch) của Dreamcatcher - 捕梦者
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kenshooter032
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.