Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chết Đi Sống Lại

Tiểu thuyết gốc · 2368 chữ

Ánh sáng nhẹ chiếu vào cái hang trên ngọn núi, ở quanh hang có chục cái xác sư tử nằm la liệt trên đất, lớp lông màu bạc của bọn chúng gặp ánh sáng liền tỏa ra những làng sáng chói mắt. Ở sâu trong cái hang đó có những làn sáng mập mờ, hư hư ảo ảo, nhìn kỹ lại thì làn sáng đó phát ra từ những ngọn lửa kỳ lạ trên thân thể con rồng. Cạnh con rồng còn có hai người nữa, một người đàn ông vạm vỡ và một lão già tóc tím mất cả hai chân. Bọn họ vẫn còn sống, nhưng hơi thở lúc này cực kỳ yếu ớt, chỉ là cố gắng giữ cho mình một tia sống cuối cùng, chính con rồng trong lúc chạy trốn đã mang họ tới đây.

So với hai người họ thì con rồng cũng thê thảm không kém, toàn thân nó bầy nhầy máu thịt, ngọn lửa mờ ảo trên thân lúc trước còn rực cháy mạnh mẽ, giờ thì cũng chỉ yếu ớt cháy nhẹ.

" Rốt cuộc cũng sắp xong rồi "

Con rồng thầm nghĩ, mắt nó đầy mong chờ hướng về phía cỗ quan tài đang rung chuyển ở giữa hang.

Cạch.

Một tiếng động nhỏ vang lên, cái nắp quan tài liền mở ra, trong đó có một người đang nằm, đó là chàng trai có mái tóc bạc.

" Không phải mình đã chết rồi sao "

Chàng trai mở mắt ra, ngạc nhiên vì mình vẫn còn sống, cậu lấy sức bật mình dậy, chàng đang ở trong cái hang cũ. Thật kỳ lạ, rõ ràng là đã bị kiếm đâm xuyên qua rồi tử vong tại chỗ, không biết tại sao cậu lại tỉnh dậy ở nơi này.

" Đừng ngạc nhiên, đó là do sức mạnh của cậu thôi "

Nghe giọng nói quen thuộc đó cậu liền quay ra nhìn về phía con rồng, rồi ngay sau đó là thấy sợ hãi và thương tâm, vì bảo vệ cậu mà nó lại bị thương nặng đến vậy.

" Sức mạnh của tôi sao "

Chàng trai nghi hoặc hỏi.

" Nó gọi là điểm lưu, một khi cậu đã đặt điểm lưu ở đâu đó thì dù cậu có chết bao nhiêu lần, cậu cũng sẽ sống lại ở chính điểm lưu đó "

Con rồng trả lời, rồi xuống giọng nói tiếp.

" Cũng may là đám truy sát cậu không biết tới năng lực này, chứ không bọn họ sẽ không bỏ qua đâu "

Chàng trai nghe thấy vậy cũng hiểu được phần nào, hóa ra mình lại có sức mạnh kinh khủng như vậy, vậy chẳng lẽ mình là bất tử sao.

" Ta biết cậu đang nghĩ gì, không có gì là hoàn hảo cả, điểm lưu chỉ có thể đặt được một lần thôi, nếu cỗ quan tài kia bị phá thì cậu cũng không thể hồi sinh "

Con rồng nói.

Nghe thấy vậy chàng trai trẻ cũng không mấy thất vọng, có thể hồi sinh được là tốt rồi, sao có thể đòi hỏi thêm.

" Vậy đám người kia là ai, rốt cuộc chúng truy sát tôi vì cái gì " chàng trai cất tiếng hỏi.

" Chúng đến từ một tổ chức rất lớn, chính chúng đã giết cậu một năm trước vì chúng sợ một sức mạnh khác của cậu " con rồng trả lời.

Nghe thấy vậy cậu mới sáng tỏ rất nhiều chuyện, lí do cậu mất trí nhớ rồi tỉnh lại trong cái hang này một năm về trước chắc chắn có liên quan tới tổ chức đó.

" Mà khoan, tôi có một sức mạnh khác sao " chàng trai ngạc nhiên hỏi.

Nghe vậy con rồng cũng đưa mắt nhìn về phía cậu, đôi mắt mơ màng như đang nhớ lại gì đó, rồi nó nhỏ giọng trả lời.

" Khả năng cướp đi sức mạnh của người khác "

" Cướp đi sức mạnh " chàng trai ngạc nhiên nói lớn.

" Đúng, khi cậu giết chết một sinh linh, cậu sẽ có sức mạnh của sinh linh đó " con rồng trả lời rồi trầm giọng nói tiếp.

" Có điều sức mạnh cướp được sẽ mất khi cậu chết, trước đây vì sợ thứ sức mạnh này nên tổ chức kia mới ra tay giết cậu "

Đến bây giờ cậu vẫn chưa thể tin rằng mình lại có cái thứ sức mạnh kinh khủng như vậy, tổ chức kia muốn cậu chết thật sự cũng có nguyên nhân của nó.

" Bây giờ đám người kia nghĩ rằng cậu đã chết nên giờ với cậu cũng không có nguy hiểm, hiện giờ cậu nên chuẩn bị thật tốt rồi xớm rời khỏi cái hang này đi " con rồng nói.

" Rời khỏi ư ? "

" Đúng vậy, cậu vẫn còn nhiều việc phải làm, rồi từ từ cậu sẽ nhớ lại thôi "

Nghe đến đây chàng trai cũng không biết nên nghĩ gì, còn nhiều việc phải làm ư, rốt cuộc là chuyện gì, mất trí nhớ đúng thật là khó chịu. Bỗng nhiên con rồng ho ra một ngụm máu, lửa trên thân nó chỉ là đám lửa nhỏ lúc sáng lúc tắt, lúc này nó mới thở dài một cái, nhẹ giọng nói:

" Thời gian của ta cũng sắp hết rồi, ngươi phải mau giết ta thôi "

" Giết ông ư ? "

" Đúng vậy, có thế ngươi mới lấy được sức mạnh của ta, hai tên kia cũng là ta chuẩn bị cho ngươi "

Dứt câu thì con rồng khẽ động đuôi hất hai thân xác đang thở thoi thóp ra trước mặt cậu.

" Nhưng sao tôi có thể xuống tay được "

Dù sao cũng ở cùng nhau một năm, mà vừa rồi chính con rồng vừa liều mạng bảo vệ cậu, bảo cậu giết chết nó quả thật cậu không làm được.

" Đừng do dự, dù sao ta cũng sắp chết rồi, ở cái thế giới này kẻ mạnh mới có quỳên, cậu không giết địch thì địch sẽ giết cậu " con rồng nhẹ giọng nói.

Cùng với câu đó con rồng cũng khẽ hất đuôi, lúc đó có một con dao cắm ngay trước mặt câu, sau đó nó đưa mắt nhìn cậu đợi chờ.

Chần chừ một lúc cậu cũng cầm con dao lên, vừa khóc cậu vừa lao tới đâm một dao vào giữa ngực con rồng. Bị trúng một dao vừa rồi, con rồng khẽ cười rồi nói :

" Nghe kỹ đây, hiện tại có nhiều điều cậu chưa nhớ lại sẽ tốt hơn, rồi cuối cùng cậu cũng sẽ biết mình phải làm gì "

Sau câu đó con rồng cũng đưa bàn tay ra, trong lòng bàn tay của nó có một chiếc nhẫn, chính là chiếc nhẫn cậu hay mang ở ngón tay út.

" Đừng bao giờ tháo nó ra, ta đã phá phong ấn của nó rồi, tạo tác này sẽ gíup cậu "

Chàng trai không nói gì chỉ đưa tay ra nhận lấy chiếc nhẫn, rồi lẳng lặng đeo nó vào ngón tay út, lập tức chiếc nhẫn phát sáng, rồi luồng sáng đó bao quanh người cậu.

Khi luồng sáng đó yếu dần thì cậu đã mang trong mình một diện mạo khác, giờ cậu là một chàng trai với khuôn mặt ưa nhìn, mái tóc bạch kim cũng hóa thành màu đen.

" Chiếc nhẫn đó có thể che dấu diện mạo của cậu, nhớ đừng để lộ thân phận và sức mạnh của mình "

Nói xong câu đó con rồng lập tức run lên dữ dội, thời khắc tử vong đã đến rồi nhưng nó không sợ vẫn mỉm cười nhìn cậu rồi nói.

" Nhớ kỹ cho ta, cậu là K, cậu chính là K "

Sau một tràng đó con rồng cũng gục xuống, không thở nữa, nó đã chết rồi. Thấy cảnh đó chàng trai cũng hét lớn đau khổ, tiếp sau đó là căm phẫn, cậu liền đem con dao ở tay đâm liền mấy nhác vào ngực của hai tên nằm dưới đất, tại chúng mà con rồng mới chết.

    _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

Đã ba tháng trôi qua, trên ngọn núi lúc này có một chàng trai trẻ đang đứng, ngón tay không ngừng duy chuyển viết những đoạn ký tự lên lòng bàn tay trái.

" Hoàn thành rồi " K vui mừng nói lớn.

Những dòng ký tự trong lòng bàn tay hắn phát sáng rồi trộn lẫn với nhau tạo nên một ký hiệu kỳ lạ sau đó mờ dần rồi biến mất hẳn. Sau màng này hắn khẽ nhìn xuống dưới đất, nơi bày la liệt toàn móng vuốt, răng năng và da của bọn sư tử bạc, vung tay trái, cái ký hiệu lúc nãy liền hiện ra lập tức , tay hắn chạm tới món đồ nào thì món đồ đó liền biến mất một cách nhanh chóng.

" Cái ký tự kho đồ này cũng thật hữu dụng " K vui mừng nói.

Cái sức mạnh của hắn cũng thật sự là kinh người, sau khi giết người không chỉ cướp mất sức mạnh của người ta mà còn đem luôn toàn bộ kiến thức về sức mạnh đó mà thu vào đầu. Suốt mấy tháng qua hắn cũng không ngừng ra sức chuẩn bị, trong cái hang lúc này cũng có hơn trăm mảnh giấy ghi ký tự nổ, và hai cuộn giấy với những ký tự ở trên, hắn liền đưa tay thu hết vào. Không phải là hắn ưa thích gì mấy cái ký tự nổ này mà trong mớ kiến thức hắn cướp được, ngoài cái ký tự kho đồ ra thì hắn chỉ thấy toàn là kiến thức về ký tự nổ, phải có đến mười loại khác nhau.

" Cũng đến lúc rời đi rồi "

K thầm nghĩ rồi đưa mắt nhìn quanh cái hang một cách luyến tiếc, dù sao cũng một thời gian dài ở đây, ra đi quả nhiên có chút luyến tiếc.

" Dù sao cũng không biết bao giờ mới trở lại, cứ ở hết hôm nay, mai khởi hành vẫn chưa muộn "

Nói xong câu đó K đi nhanh ra cửa hang rồi bay lên đỉnh núi, trên đường hắn cũng tiện tay hái một bó hoa. Đến nơi hắn nhẹ nhàng đáp xuống, nơi đây có một nắm mồ lớn, chính là nắm mồ của con rồng bạc. K khẽ cuối người, đặt bó hoa lên rồi nhìn nắm mồ trong yên lặng, ngày nào hắn cũng lên đây để thăm mộ.

" Ta đến thăm mi lần cuối đây, mai ta sẽ rời khỏi "

Hắn cất giọng nói, hai mắt vẫn nhìn đám mồ.

Thời gian cứ như vậy mà trôi, chẳng mấy chóc trời đã tối đen, K cũng quay lại rồi phi thân về lại cái hang của mình, khi cậu vừa về đến nơi thì đột nhiên có ba mũi tên lao đến.

" Không lẽ bọn chúng lại đến "

Vừa nghĩ cậu vừa lách mình né tránh rồi tập trung nhìn vào trong hang, nơi có hơn chục người đang ẩn nấp trong bóng tối.

"Chỉ là một lũ sơn tặc mà thôi"

Cậu cười khinh bỉ một cái rồi hất tay, lập tức liền có một mảnh giấy nhỏ bay thẳng vào một đám người rồi nổ tung, bọn chúng chết ngay tại chỗ. Những tên còn lại thấy vậy thì hoảng sợ ném hết vũ khí, chạy tứ tán khắp hang.

Vốn dĩ ngày xưa cậu nào dám đối mặt với cái đám này, nhưng giờ sức mạnh của cậu phải thuộc hàng những kẻ mạnh nhất, bọn sơn tặc này không hề tạo bất cứ uy hiếp nào với cậu.

Tiếng nổ lại tiếp tục vang lên, hơn mười tên lập tức liền ngã xuống, trong hang giờ chỉ còn lại bốn tên đang chết đứng vì sợ hãi đưa mắt nhìn cậu.

Bốn tên đó cũng chẳng cần đợi lâu, chỉ cảm thấy hơi lạnh ở cổ, đầu chúng đã rơi mất xuống rồi, ở sau lưng chúng K đã đứng đó, tay cầm con dao sáng loáng, đòn vừa rồi quá nhanh, đến máu cũng không kịp đọng lại trên con dao.

Xử lý xong đám đó, cậu liền cuối xuống lục soát đồ đạc của chúng, lập tức cậu liền phát hiện ra vài điều khác thường. Trong tay cậu đanh cầm một tấm huy hiệu hình tròn làm bằng vàng, trên đí khắc một ký hiệu hình cái khiêng với hai đôi cánh đằng sau.

" Hóa ra là người của quân đội "

K thầm nghĩ, mắt vẫn nhìn vào cái huy hiệu, dù sao cái ký hiệu này cũng không lạ. Động tĩnh từ trận chiến trên ngọn đồi kia đã tạo nên một sự chú ý lớn, suốt mấy tháng qua quân đội liên tục cử người đến điều tra, không ngờ bọn họ lại tìm được tới đây.

Lục lọi thêm một lúc, hắn lại tìm được một cái túi vải, bên trong có chứa mười đồng tiền bạc. Sau khi lục lọi đồ đạc của mấy tên còn lại, hắn cũng thu được một túi đầy có hơn năm chục đồng bạc kêu leng keng ở trong.

" Du hành cũng cần ít tiền trong túi "

Hắn khẽ miễm cười lớn rồi đem túi tiền cất vào trong người, sau đó hắn mệt mõi chui vào chiếc quan tài rồi ngủ một mạch đến sáng.

Sáng hôm sau tỉnh dậy trong cỗ quan tài, hắn khẽ vươn vai, đưa tay thu gọn mấy bộ quần áo và ít đồ ăn dự trữ vào cái ký tự trên tay, hắn liền vươn người một cái, đi nhanh không chút ra khỏi cửa hang, từ hôm nay hành trình của hắn chính thức bắt đầu.

Bạn đang đọc Trò Chơi Của Thần sáng tác bởi luuu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luuu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.