Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai Nữ Thần Đàm Phán (2)

Phiên bản Dịch · 1059 chữ

Kinh đại là trường đại học tốt nhất Đại Hạ quốc, học sinh của trường đến từ khắp nơi trên đất nước, hay thậm chí là cả thế giới.

Trong đó phần lớn đều không phải người sống ở vùng này.

Đối với bọn hắn mà nói thì chuyện về nhà là chuyện vô cùng không thực tế. Bây giờ chỉ có thể tìm bừa một góc nào đó an toàn hoặc là kết đội để sống sót.

Nhà của Hàn Tuyết Nghênh và Từ Công Thanh cũng không phải là tại kinh đô mà là ở một khu vực khác khá xa nơi này.

Hai người trầm mặc rất lâu, Từ Công Thanh chỉ có gia thế phổ thông, không dám phản bác lại ý kiến của Loan Vũ Linh.

Hàn Tuyết Nghênh thì lại trực tiếp châm chọc khiêu khích: "Lời này của ngươi nói ra thật dễ dàng! Trước đó lão đại Viên Phong đã đạt được 4 viên tinh hạch, toàn bộ đều đã cho ngươi hấp thu! Bây giờ ngươi lại nói muốn chia nhau ra? Ta và Từ Công Thanh từ nãy tới giờ đều đã cống hiến không ít sức lực, chẳng lẽ bây giờ lại phải tay không ra về à?"

Loan Vũ Linh và Hàn Tuyết Nghênh tuy không hợp nhau, nhưng ‌cũng không phải là người không biết đạo lý.

Nàng trầm tư một lát, sau đó liền chủ động nói: "Ta biết nhà của các ngươi đều không phải ở kinh đô, cho nên ta nguyện ý thay Loan gia mời chào các ngươi. Còn phúc lợi cụ thể thì có thể chờ chúng ta về Loan gia lại nói. Dù sao nơi này vẫn là quá nguy hiểm, không phải chỗ để nói chuyện."

Từ Công Thanh nghe xong có thể vì Loan gia làm việc, không chút do dự liền muốn gật đầu đồng ý.

Hắn xuất thân là một tên‌ nhà nghèo, không có bối cảnh, tính cách luôn có chút khúm núm.

Nếu không phải lần này thức tỉnh được thiên phú cấp B, bình thường trong một tập thể sẽ không có một ai để ý hay quan tâm đến hắn.

Mà bây giờ nếu được nữ thần chiêu mộ, không chỉ có thể nói chuyện với nữ thần mà về sau hắn còn có thể về chung một gia tộc với nữ thần, nói ‌không chừng còn có thể có cơ hội cùng nữ thần lập đội đánh quái!

Từ Công Thanh không có một chút đắn đo đã ngay lập tức đồng ý. Việc đầu quân cho một gia tộc mạnh như Loan gia không hề có một chút bất lợi nào.

Nhưng Hàn Tuyết Nghênh lại vô cùng cẩn thận: "Nơi này tuy nguy hiểm, nhưng ta cùng Từ Công Thanh chí ít vẫn được tự do. Còn nếu thật sự theo ngươi trở về Loan gia, đấy chính là địa bàn của ngươi, đến lúc bàn luận phúc lợi ai mà biết sẽ bị các ngươi bóc lột đến mức nào.

Loan Vũ Linh lúc này đã rất khó chịu, ánh mắt nhìn Hàn Tuyết Nghênh với sự tức giận vô cùng: "Cái này không được, cái kia cũng không được. Đến cùng là ngươi muốn ta phải làm như thế nào?"

"Đầu tiên", Hàn Tuyết Nghênh giơ lên một ngón tay: "Liên quan tới vấn đề về ‌tinh thạch, một mình ngươi đã được hấp thu bốn viên vậy nên nhất định phải đền bù cho chúng ta. Mỗi người một viên tinh thạch, trả ngay trong hôm nay."

Loan Vũ Linh nhíu mày, do dự một chút rồi cân nhắc nói: "Ta sẽ cố gắng, về sau lấy được tinh thạch sẽ ngay lập tức đền bù cho các ngươi, nhưng tỷ lệ rơi tinh thạch thấp như thế nào chắc các ngươi cũng biết, nếu như không thể kiếm được viên nào thì ta cũng hết cách."

Thái độ của nàng cũng rất thành khẩn nên hai người kia cũng đành phải chấp nhận.

Sau đó Hàn Tuyết Nghênh gật đầu, lại tiếp tục giơ lên ra ngón tay thứ hai: "Thứ hai, khi ta đầu quân cho Loan gia, các ngươi phải coi ta như một đối tác chứ không phải là một người nô lệ cho gia tộc các ngươi. Chúng ta sẽ không bán mình cho Loan gia, về sau bàn về phúc lợi ta cũng muốn được chia lợi ích một cách công bằng, đồng thời ta phải có quyền rời đi bất cứ lúc nào ta muốn."

Loan Vũ Linh do dự một chút, thấy không có thứ gì quá đáng đành phải gật đầu đồng ý.

Hàn Tuyết Nghênh lại tiếp tục định đưa ra thêm vài yêu cầu, Loan Vũ Linh không thể nhịn được nữa đành phải mắng vài câu, lúc này nàng mới rốt cục chịu im miệng.

Nhìn hai vị nữ thần thay nhau đàm phán, Từ Công Thanh đã có chút sửng sốt.

Loan Vũ Linh cùng Hàn Tuyết Nghênh đều có khí chất mỹ nữ, tuy nhiên cả hai người đều có chút lạnh lùng.

Từ Công Thanh cảm thấy Loan Vũ Linh có một chút kiêu ngạo như một vị công chúa quyền quý thánh khiết.

Còn Hàn Tuyết Nghênh lại có loại cảm giác như một vị sếp lớn, dáng vẻ của nàng lúc đàm phán trông vô cùng cuốn hút và kiều diễm.

Hai người này tính khí cũng không nhẹ nhàng, có lẽ là không một người đàn ông tầm thường nào có thể kiểm soát được.

Lúc ba người chuẩn bị rời đi, Loan Vũ ‌ Linh đột nhiên ngắm nhìn về phía tiếng hét vừa phát ra, trong miệng hỏi vu vơ một câu: "Cái tên Lâm Xuyên... Có cần phải đi tìm hắn không?"

Hàn Tuyết Nghênh tỉnh táo phân tích nói: "Hắn có lẽ đã có chung một kết cục với Viên Phong, đã chết. Hoặc nếu hắn còn sống thì cũng đã trở thành tay sai của Lôi Minh rồi. Không cần thiết phải đi tìm nữa."

Loan Vũ Linh nhẹ gật đầu, cảm ‌thấy phân tích của Hàn Tuyết Nghênh cũng khá có lí.

Sau đó ba người không ai còn quan tâm Lâm Xuyên sống chết ra sao nữa sau đó rời đi.

Bạn đang đọc Trò Chơi Chết Chóc: Hoả Cầu Của Ta Có Bug [Dịch] của Thị Dã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kendric2006
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.