Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rương Bảo Vật Trắng

Phiên bản Dịch · 1182 chữ

Lâm Xuyên liên tục làm trái ý Thích Phong khiến những người trong tổ đội của Thích Phong cảm thấy vô cùng khó chịu.



Vương Tử Hằng là người đầu tiên lên tiếng: "Những người ở đây thấp nhất cũng có thiên phú cấp C. Loại phế vật cấp F như ngươi từ bao giờ được quyền lên tiếng vậy?"



Những người khác cũng lên tiếng nói: "Đúng vậy! Hội trưởng Thích Phong dẫn ngươi tới đây đã là vinh hạnh của ngươi rồi! Ngươi còn chưa biết ơn thì thôi lại còn ở đây mà kén cá chọn canh!"



Thích Phong đang muốn giữ hình tượng của mình, không tiện cãi nhau với người khác.



Mà để cái tên Vương Tử Hằng này thay hắn nói là cách tốt nhất, cũng sẽ không phá huỷ hình tượng của hắn.



Thích Phong nội tâm mừng thầm, ngoài mặt vẫn giữ một dáng vẻ ôn hòa hòa giải: "Mọi người đều bớt giận, không cần thiết vì một chút chuyện nhỏ như này mà cãi vã!"



Lâm Xuyên lại cười: "Ta đúng là chỉ có thiên phú cấp F nhưng trưởng nhóm của ta có thiên phú cấp A! Không chỉ có mỗi thiên phú, hắn còn là người đầu tiên trên toàn cầu thăng tới cấp 1! Ta không có tư cách kén cả chọn canh, vậy trưởng nhóm của ta có tư cách hay không?"

Viên Phong cùng một đội với Lâm Xuyên dĩ nhiên thời điểm này phải theo hướng của Lâm Xuyên. 

Mà hắn còn nhớ rõ, chính‌ mình có thể lấy được thông báo toàn cầu hoàn toàn là dựa vào việc Lâm Xuyên đã phát hiện ra tinh thạch!



Hiện tại, Lâm Xuyên đột nhiên lại kiên trì muốn đi khu ba.



Tuy nhiên nhìn qua giống như Lâm Xuyên chỉ đang muốn gây khó chịu cho Thích Phong nhưng Viên Phong vẫn theo phe hắn mở miệng nói: "Ta muốn đi khu ba."



Đây chính là phong thái của kẻ mạnh.



Hắn không cần nói thêm cái gì, chỉ đơn giản một câu "Ta muốn đi khu ba" cũng đã đủ rồi.



Trong lòng Thích Phong đang vô cùng khó chịu.



Thiên phú Trực Giác của hắn cảm nhận được khu ba có cơ duyên còn khu bốn có nguy hiểm!



Cho nên hắn mới muốn đi khu ba, còn để Lâm Xuyên đi khu bốn!



Nhưng bây giờ...



Tuy hiện tại hắn là người có uy tín nhất, nhưng không thể không thừa nhận, Viên Phong lại là người có thực lực mạnh nhất!



Thiên phú của Thích Phong tuy hiệu quả rất mạnh, nhưng căn bản không có lực chiến đấu.



Suy nghĩ một lúc lâu, hắn rốt cuộc vẫn phải chấp nhận chịu thua trước sức mạnh tuyệt đối.



Sau khi phân công lại một lần nữa, cho một đội yếu kém đi khu bốn thay hắn. Vì muốn lấy lại một chút hình tượng, hắn liền giơ tay ra...


Chỉ thấy sau khi hắn vung tay lên, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện rất nhiều loại dụng cụ.



Mọi người trợn mắt hốc mồm nhìn, ào ào kinh hô:

"Trang bị không gian!"



"Hội trưởng Thích Phong có trang bị không gian?"



"Vừa mới tận thế không bao lâu... Hội trưởng làm sao kiếm được vậy?"


Thích Phong cười một tiếng khoe khoang: "Cái thứ này thật ra cũng bình thường thôi, ta đi đường không để ý, vậy mà lại thấy được một cái rương bảo vật màu trắng, mở ra thì thấy cái trang bị này."

"Rương bảo vật trắng? Đó là cái gì vậy?"

Thích Phong giải thích một cách hào phóng: "Là ta vô tình thấy ở ven đường, mọi người về sau lúc đánh quái cũng có thể để ý một chút."

Vô tình phát hiện?

Lâm Xuyên thấy rất buồn cười.

Căn bản là thiên phú Trực Giác giúp hắn phát hiện.

Hắn nhớ là ngày đầu tiên tận thế quả thật có xuất hiện khá nhiều rương bảo vật màu trắng, thu hoạch cũng không có giá trị quá cao.

Cái trang bị không gian này ở thời kì sau cũng chỉ là một loại trang bị phổ biến.

Ngược lại một số rương bảo vật có đẳng cấp cao sẽ được những con quái vật rất mạnh bảo vệ.

Và còn có một phương pháp đặc biệt khác để có thể thu hoạch được bảo rương, hơn nữa còn là loại có đẳng cấp vô cùng cao.

Vừa nghĩ tới điều này, Lâm Xuyên liền liếc nhìn qua phía Viên Phong.

Viên Phong không để ý ánh mắt của Lâm Xuyên. Hắn bây giờ đang vô cùng ghen tỵ với Thích Phong, đồng thời chủ động nhặt một cái búa sắt từ dưới đất lên để làm vũ khí.

Lâm Xuyên cũng tiện tay lấy một con dao gọt hoa quả nhỏ.

Loại dao này lưỡi quá bé, đánh quái không gây được quá nhiều sát thương.

Nhưng nếu là để giết người, con dao này rất thuận tiện.

Hắn bỏ lưỡi dao nhỏ vào túi khi không ai để ý, sau đó lại cầm lên một con dao phay để giả vờ làm vũ khí.

Tất cả mọi người đã chọn vũ khí xong, sau đó liền dựa theo thứ tự phân công tiến vào ký túc xá.

Thích Phong là người di chuyển sau cùng.

Hắn đưa mắt nhìn bóng lưng Lâm Xuyên tiến vào khu ba, trong mắt lóe ‌lên sát ý nồng đậm.

Mỗi toà ký túc xá đều cao đến sáu tầng.

Viên Phong mang theo đội ngũ bắt đầu tìm tòi từ tầng một.

Bởi vì thời gian tận thế buông xuống là ba giờ chiều cho nên rất nhiều học sinh đang có tiết học

Vậy nên hầu hết phòng ký túc xá đều đang trống không.

Kể cả là phòng có người thì cũng sẽ đóng chặt cửa để đề phòng bị mấy con Bọ Thứ Nguyên tấn công.

Tình huống ở tầng một còn tốt, chưa có quá nhiều Bọ Thứ Nguyên tràn xuống.

Tình huống ở tầng hai nguy hiểm hơn nhiều, Bọ Thứ Nguyên bò đầy hành lang.

Nhưng đối với nhóm của Viên Phong thì mấy con bọ này uy hiếp không hề lớn.

Viên Phong chỉ cần phóng một cái Long Viêm Bạo thôi thì đám bọ đã chết một mảng lớn.

Loan Vũ Linh cũng đã thuần thục việc sử dụng phong nhận, mỗi cái đều giết được một con Bọ Thứ Nguyên, cảm giác vô cùng thoải mái.

Từ Công Thanh có thiên phú tốc độ cũng nhờ vào thanh vũ khí vừa lấy được từ Thích Phong nhẹ nhàng chém giết không ít bọ.

Hàn Tuyết Nghênh với thiên phú Thánh Quang cấp B thì có thể giúp đồng đội khôi phục tinh thần và thể lực, đồng thời còn có thể khép lại những vết thương hở.

Còn Lâm Xuyên?

Hắn không tham gia đánh quái, chỉ phụ trách hoả thiêu xác của mấy con bọ.

Bạn đang đọc Trò Chơi Chết Chóc: Hoả Cầu Của Ta Có Bug [Dịch] của Thị Dã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kendric2006
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.