Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành Công?

1776 chữ

Tùy Phong lúc này nén xuống kích động cùng chấn kinh, hít sâu một hơi xong mới quay sang nhìn Đào Nguyệt nhẹ nhàng nói:

"Tiểu Nguyệt Nguyệt biết Tiên thiên linh vật hay không?"

Tiên thiên linh vật?

Đào Nguyệt vừa nghe Tùy Phong nhắc đến liền chấn động, triệt để chấn động, đôi mắt đẹp mở to không nói nên lời, cô làm sao không biết tiên thiên linh vật là gì? Tiên thiên linh vật là thiên địa uẩn nhưỡng linh vật, là chí bảo bao nhiêu người mơ ước còn không được, thậm chí quái vật nhất lưu thế lực Tuyệt Lãng tông kia còn đỏ mắt chứ đừng nói đâu xa xôi, nếu Tùy Phong hỏi như vậy, chẳng lẽ bên dưới kia chính là Tiên thiên linh vật? Đào Nguyệt vừa mới nghĩ tới đây liền không dám tin, ánh mắt lại không kìm được nhìn về phía thất thải quang mang đang chiếu rọi rực rỡ kia.

"Không lẽ...bên dưới kia...chính là một cái tiên thiên linh vật?"

Đào Nguyệt hô hấp có chút thất thường bán tín bán nghi nói, dù sao bực này linh vật quả thật quá vô giá, quá hi hữu, cô còn có chút tiếp thụ không nổi.

"Phải, bên dưới là một cái tiên thiên linh vật, hơn nữa là hàng ngũ rất cao bên trong thiên địa linh vật hàng ngũ, dưới đó...là một cái Thất thải linh lung băng tâm."

Tùy Phong vẻ mặt trịnh trọng gật đầu nói.

"Cái này, thực sự quý giá như vậy?"

Đào Nguyệt hơi si ngốc hỏi, hỏi xong lại tự mắng mình, tiên thiên linh vậy sao lại không giá trị.

"Phải, rất giá trị, đây là một cái đại tạo hóa, một khi có được cái này linh vật, những cái kia thiên tài trong mắt ngươi cũng chỉ là một cái rắm không hơn."

Tùy Phong gật đầu khẳng định.

"Có tốt như vậy sao? Nhưng là ngươi nói cho ta? Thế còn ngươi?"

Lời nói Tùy Phong như một tiếng sấm bên tai Đường Nguyệt, Tùy Phong rõ ràng là nói nhường cho cô, thậm chí cô còn tưởng mình nghe nhầm đây, bộ ngực sữa hung hăng nhấp nhô chấn động không thôi.

Phải biết đây là Tiên thiên linh vật, là vật làm bao nhiêu người đỏ mắt, Tùy Phong không nói hai lời liền buông tha nhường lại cho cô, việc này cũng quá nằm ngoài dự đoán của cô rồi, phần ân tình này cô phải làm gì mới trả đủ?

"Ta? Ta cũng rất muốn, bất quá ta vẫn là nghĩ cho tiểu Nguyệt Nguyệt của ta hơn, tuy ta gặp ngươi thời gian không nhiều, nhưng là ta đã ấn định ngươi chính là tương lai lão bà của ta, lão công nhường cho lão bà thì có gì không được? Tiểu Nguyệt Nguyệt lão bà, ta là yêu ngươi nha"

Tùy Phong một bộ hạo nhiên chính khí hùng hồn nói, đây chính là thời cơ ngàn năm không một, thời cơ thu Đào Nguyệt vào tay, Tùy Phong quả thực không cần loại này linh vật, hắn có hệ thống, tương lai hắn có thể có, nhưng là Đường Nguyệt chỉ có một, hắn tại sao không rèn sắt ngay khi còn nóng đây, thành bại cũng chỉ vì một lần này.

"Yêu ta?"

Đào Nguyệt vừa nge lại bị chấn động một lần, lỗ tai ong ong hai chữ lão bà, Tùy Phong vừa nói yêu cô, hơn nữa còn gọi mình là lão bà, tâm linh nhỏ bé trưa trải qua một lần yêu triệt để vỡ tan phòng tuyến, giờ phút này Tùy Phong trong lòng Đào Nguyệt là duy nhất không thể thay đổi.

Cố gắng phục hồi tinh thần, lại nhìn qua ánh mắt cực kỳ chân thật, ánh mắt mang theo vẻ bá đạo lại kiên quyết, Đường Nguyệt khuôn mặt nóng hổi đỏ bừng, cúi đầu xuống khẽ nỉ non:

"Phi, ai là lão bà ngươi, có quỷ mới yêu ngươi đây."

Đường Nguyệt càng nói càng thẹn, hai má đã đỏ như gấc, xinh đẹp đến điên phong đảo địa.

"Ha ha ha, vậy ngươi chính là quỷ nhỏ Nguyệt Nguyệt lão bà của ta."

Tùy Phong mặt dày cười nói, trong lòng thầm hô thành công rồi, hắn muốn hét thật to cho cả thế giới biết đều có, Đường Nguyệt thẹn thùng như vậy càng làm hắn máu huyết sôi trào, đây chính là người con gái đầu tiên chịu để hắn gọi là lão bà, cũng có thể coi như là người bạn gái đầu tiên trong cuộc đời hắn, bất quá không phải là cuối cùng.

Đường Nguyệt càng nghe càng thẹn, trong lòng vô số cảm xúc hỗn loạn, tim đập như hưu chạy, thật không biết tính sao cho đúng, nội tâm tự hỏi đây chính là cái người ta gọi là yêu? Khi yêu trong đầu liền trống rỗng?

"Được rồi, từ nay tiểu Nguyệt Nguyệt ngươi chính là ta lão bà, ai dám đánh chủ ý đến ngươi chính là cùng Tùy Phong ta không đội trời chung, cùng Tùy Phong ta không chết không ngớt."

Tùy Phong vẻ mặt bá khí hùng hồn tuyên bố, đây chính là từ thật lòng hắn xuất phát ra lời nói.

Đường Nguyệt cúi đầu không đáp trả, im lặng chính là đồng ý, Tùy Phong kinh nghiệm FA mấy mươi năm làm sao không biết.

Lão bà! Lão bà!

Đường Nguyệt trong đầu lúc này đã đều quên cái gì tiên thiên linh vật, hậu thiên linh vật, trong đầu hai chữ lão bà liên tục vang vọng, phảng phất như cả trời đất chỉ còn một mình Tùy Phong, người ta thường nói mỹ nữ tựu phối anh hùng, Tùy Phong tuy không tính như anh hùng trong mắt người khác, nhưng trong mắt Đào Nguyệt thì chính là anh hùng, là người cứu mạng cô, là người chia sẻ nỗi buồn cùng cô, là người muốn đem lại điều tốt đẹp nhất đến với cô, là người cho cô tất cả.

"Tùy Phong..."

Đào Nguyệt mái tóc nhung huyền khẽ đung đưa, đôi mắt tròn đen óng ánh có chút mê man nhìn Tùy Phong như muốn nói điều gì.

"Đừng nói...từ nay ngươi tựu là của ta, không ai có thể cướp đi khỏi tay ta, ngươi chính là lão bà của Tùy Phong..."

Tùy Phong bá đạo nắm bàn tay mềm mại không xương của Đào Nguyệt kéo lại bên mình, sau đó ôn nhu nhẹ nhàng ôm đầu Đào Nguyệt tựa vào ngực mình, một cỗ hương khí câu hồn đoạt phách ập vào khoang mũi, Tùy Phong chỉ là làm như vậy.

Đào Nguyệt trong giây lát không kịp phản ứng, sau đó xấu hổ ép sát mặt mình vào lồng ngực Tùy Phong, tuy nói Tùy Phong tuổi chỉ mười bảy nhưng là trải qua đoán nhục đan cho nên cơ thể đã cao tầm mét bảy, cả người cân xứng, Đào Nguyệt nhắm mắt hưởng thụ hết thảy, trong lòng ước mong giây phút này phải chi kéo dài mãi mãi, mãi mãi.

Cả hai cứ duy trì tư thế như vậy khoảng vài phút, sau đó Tùy Phong chợt nhớ đến cái gì bỗng dưng lên tiếng nói:

"Nguyệt Nguyệt lão bà, chúng ta còn chuyện quan trọng chưa làm đây, đợi hoàn thành xong ta hảo hảo bồi ngươi có được hay không?"

Đào Nguyệt đang đắm chìm trong mê man giật mình tỉnh lại, sau đó cô mới nhớ quả thực có chuyện quan trọng đang chờ, ánh mắt không khỏi có chút không nỡ, nhưng là suy nghĩ về sau còn thời gian cho nên không cần phải lo lắng.

"Được rồi, ta biết..."

Đường Nguyệt âm thanh bé tí thẹn thùng nói ra, gương mặt còn chưa hết đỏ ửng.

"Được rồi, cái này linh vật chỉ sợ đã có linh tính, ngươi chỉ cần tiếp cận nó, sau đó thử câu thông nó rồi xem nó có chấp nhận hay không, nếu nó chấp nhận thì ngươi chính là người thích hợp, còn nếu nó không chấp nhận thì có lẽ cơ duyên ngươi không đủ, không nên cưỡng cầu, hiểu không?"

Tùy Phong bình đạm chậm rãi nói ra, trong lòng cũng hi vọng Đường Nguyệt sẽ được chấp nhận, như vậy một khi huyết mạch thức tỉnh hay tiến hóa đều là một thiên đại hỉ sự.

"Ân...được, ta biết...ta...đi..."

Đường Nguyệt hít sâu một hơi nói, trong lòng chỉ cầu mong không cô phụ hi vọng của Tùy Phong.

Dần bước xuống hàn đàm rực rỡ màu sắc, Đường Nguyệt dừng lại một chút quay đầu nhìn về phía Tùy Phong, chỉ thấy Tùy Phong khuôn mặt ân cần cười nhẹ một cái gật đầu.

"Tin tưởng chính mình, tin tưởng chính mình."

Đường Nguyệt trong lòng niệm vài câu trấn an mình, sau đó cắn răng tiếp tục đi tới Thất thải linh lung băng tâm, càng tới gần trung tâm nhiệt độ càng lạnh, bất quá Đường Nguyệt trong cơ thể đã có Nhiệt long đan duy trì, đây là hệ thống xuất phẩm, cho dù lạnh hơn một chút nữa cũng không có việc gì, hơn nữa đây là nhiệt độ do Thất thải linh lung băng tâm tỏa ra mà thôi, một khi được nó chấp nhận đi vào cơ thể thì mới hiểu được độ bá đạo của nó.

Tùy Phong ở trên cũng vì Đường Nguyệt hộ pháp, nếu như có tên nào chui vào đây hắn dù dốc hết cái mạng nhỏ cũng phải bảo vệ Đường Nguyệt an toàn, ánh mắt lúc này đã xuất hiện khẩn trương cùng mong chờ.

Bên dưới hàn đàm, Đường Nguyệt lúc này đã tiếp cận Thất thải linh lung băng tâm, sau đó nhớ tới Tùy Phong chỉ dẫn, Đường Nguyệt bắt đầu câu thông thất thải linh lung băng tâm, cho nó thấy thành ý của chính mình, từ đó chấp nhận mình.

Nhưng là Đường Nguyệt chưa kịp làm gì thì đột nhiên Thất thải linh lung băng tâm xuất hiện dị trạng, luồng ánh sáng thất thải bỗng dưng cường liệt phát sáng, cả hang động trong chớp mắt liền ngập tràn màu sắc, sau đó lóe một cái thất thải linh lung băng tâm liền bay đến trái tim Đường Nguyệt rồi dung nhập vào cơ thể Đường Nguyệt, tình huống mười phần quỷ dị.

"Cái này, thành công?"

... Tg: Tieubaihoai Truyencv.com

Bạn đang đọc Trâu Bò Nhất Hệ Thống của tieubaihoai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.