Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế giới bên ngoài

Tiểu thuyết gốc · 1777 chữ

Trần Chính Doanh nhắc nhở tất cả đàn ông trong bộ lạc khi ra ngoài săn thú nhất định phải thật cẩn thận.

Hiện giờ không giống như trước đó, thời gian khiên bảo hộ đã kết thúc, có rất nhiều chuyện nguy hiểm có thể xảy đến bất cứ lúc nào, có thể tới từ nhiều dã thú, hung quái, thậm chí tới từ bộ lạc khác.

Sự tình đêm hôm qua chính là câu trả lời tốt nhất nhắc nhở bộ lạc Mặt Trời bọn hắn. Mặc dù Trần Chính Doanh còn chưa từng nhìn thấy được sự xuất hiện của hung quái hay bộ lạc khác, nhưng bọn chúng hoàn toàn tồn tại, có thể ngay ngày mai bộ lạc Mặt Trời của hắn sẽ gặp được chúng, cho nên cần phải hết sức cẩn trọng.

Nếu như xảy ra sự tình đó, có lẽ Trần Chính Doanh khó mà phá cục sinh tồn tiếp, thứ trông chờ nhất được để thoát khỏi tình cảnh tương lai mù mịt khó đi này, hắn chỉ có thể dựa vào sức mạnh.

Cho nên sau khi nhắc nhở xong bộ lạc, Trần Chính Doanh liền bắt đầu luyện tập cường độ mạnh của một ngày mới.

Khởi động cơ thể, hít đất, hít xà cây, nhảy ếch, gập người, đứng thế tấn, tập đấm đá, mỗi động tác Trần Chính Doanh đều thực hiện trên dưới tiếp cận ba trăm lần. Đó là sự trâu bò của thể lực, khi mà hắn đã lên tới cấp độ Chiến Binh.

Trần Chính Doanh để thân trần, mồ hôi chảy như mưa, thân thể cường tráng mơ hồ lộ ra cơ bắp, màu da lúa mạch cho thấy sự mạnh mẽ của một gã thanh niên tràn trề năng lượng.

Ăn xong một phần bánh năng lượng mua từ hệ thống trước đó, dòng nước ấm chảy lần lượt qua từng bộ phận cơ thể Trần Chính Doanh, thể lực vốn đang cạn kiệt dần hồi phục trở lại, thân thể mệt mỏi có lại sức lực như sinh long hoạt hổ.

Cảm nhận sức mạnh trong người, Trần Chính Doanh chỉ có thể nói rằng, hiện tại hắn đã khó mà tăng thêm sức mạnh của cơ thể. Nếu muốn tăng lên chiến lực bản thân, cách thứ nhất là tìm được phương pháp đột phá sức mạnh lên đẳng cấp mới, cách thứ hai là tập trung khai thác sức mạnh từ các kỹ năng thực chiến.

Tất nhiên cách thứ nhất còn chưa có chút manh mối nào, trên kênh thế giới Trần Chính Doanh mỗi ngày đều kiểm tra một lượt nhưng vẫn không thấy sự xuất hiện của Người Bình Thường, kẻ đã tiết lộ ra thông tin của đẳng cấp sức mạnh trên thế giới này. Trừ mong chờ Người Bình Thường, hắn có thể có được phương pháp tới cảnh giới tiếp theo nhờ vào bộ lạc cấp thấp nào đó, nhưng điều đó với hoàn cảnh bây giờ là không thể nào diễn ra được.

Còn cách thứ hai, khai thác kỹ năng thực chiến, chính là chỉ các chiêu thức võ môn. Tóm lại bây giờ Trần Chính Doanh chỉ cần tập luyện võ môn Tử Tiêu quyền mới nhận được từ hệ thống, từ đó tăng thêm chiến lực bản thân.

Tử Tiêu quyền, quyền ra mang theo quy tắc đất trời, hủy diệt cùng chết chóc. Một khi người tập luyện tới đại thành, xuất quyền đối thủ không thể sống, cực kì khủng bố.

Thông tin là vậy, nhưng chỉ nhập môn chiêu thức này Trần Chính Doanh mới biết được phương pháp luyện tới tầng tiếp theo của nó.

Nhập môn Tử Tiêu quyền, cần phải luyện tập thả lỏng toàn thân, hoà nhập thiên nhiên, thuận theo tự nhiên. Tấn công vô lực, lại có sức mạnh hủy thiên diệt địa.

Dựa vào kí ức trong đầu, Trần Chính Doanh đứng thế kì lạ trên mặt đất, tay chân thả lỏng hết sức có thể, nhịp thở tự nhiên thở đều nhẹ nhàng. Trước tiên hắn cần tập hoà thân vào tự nhiên, phải thật hết sức để cơ thể tự nhiên.

Sau một hồi làm như vậy, bỗng Trần Chính Doanh dơ tay lên, bàn tay siết nắm đấm từ từ hướng về thân cây phía trước, giống như đấm vào cây nhưng lại không có chút sức lực hay tốc độ ra đòn nào.

Trong tức khắc nắm đấm gần tiếp xúc vỏ cây khô rạn, Trần Chính Doanh đột nhiên phát lực, dồn nén toàn bộ sức mạnh cơ thể vào trong một nắm đấm trông có vẻ vô hại.

Làn gió dịu bay qua tán cây, thổi vào mặt Trần Chính Doanh, cái cây trước mặt vốn đang khô rạn bị nắm đấm có vẻ vô hại của hắn chạm vào, rụng xuống vài chiếc lá.

"Khó quá, không được rồi." Trần Chính Doanh thở dài, thân thể đứng lên bình thường lấy lại sức mạnh cơ thể.

Coi ra chặng đường luyện tập Tử Tiêu quyền này không dễ đây, dù sao cũng là bậc bốn mà, hẳn là đủ cao. Cho dù có thêm ba bùa phụ trợ gấp chín lần hiệu quả rèn luyện, vẫn khó như trước.

Cảm thán xong, Trần Chính Doanh trở lại việc luyện tập, làm lại động tác kì lạ cùng các hành động hơi khó hiểu và khó thành công. Hắn phải tập cho tới khi có thể để nắm đấm vô lực chạm vào thân cây có thể in lại một vết ấn nhỏ, như vậy mới coi là học được nhập môn cái chiêu Tử Tiêu quyền này.

Cho tới buổi trưa, Trần Chính Doanh vẫn không thể có chút dấu hiệu nhập môn nào, có điều hắn đã có chút thành quả, hắn đã làm được cái cây này rụng lá khi nắm đấm chạm vào thân cây.

Trần Chính Doanh có chút nản lòng, nhưng không sao, sớm muộn hắn sẽ tập được thôi. Chỉ là cái phương pháp tập võ môn của Tử Tiêu quyền hơi kì lạ nên hắn vẫn có chút lo lắng liệu có dùng được không.

Lúc này, nhóm người săn thú từ đằng xa trở về, Trần Chính Doanh gật đầu với bọn hắn.

Chợt, hắn phát hiện ngoại trừ bốn người vác xác hai con lợn rừng, còn có hai người nữa vác theo một gã đàn ông bề ngoài trên dưới ba mươi tuổi đang bị ngất.

Khi nhóm người tới gần, Mạnh Phi chủ động đi ra báo cáo với Trần Chính Doanh, hắn là đội trưởng nhỏ của nhóm người săn thú.

"Bẩm thủ lĩnh, chúng ta phát hiện một người đàn ông quần áo rách rưới, đã mang về và tùy hành ngài xử trí!"

Trần Chính Doanh nghe vậy nhíu mày, thầm cảm thấy có chút bất ổn, mở miệng nói: "Được rồi, ngươi mang hắn ta để vào trong hang động trói lại, cho người canh gác. Ăn trưa xong chúng ta sẽ tra hỏi hắn sau."

"Vâng!"

Sau đó Trần Chính Doanh cùng cả bộ lạc nhanh chóng ăn no nê thịt nướng hoang dã. Xong xuôi, hắn đi vào hang động, ở đó đã có vài người canh giữ trói chặt tên đàn ông xa lạ, người đầu tiên từ bên ngoài mà hắn gặp được.

"Thủ lĩnh, đây là thứ có trên người hắn ta, mời ngài xem!"

Mạnh Phi từ chỗ canh giữ tên đàn ông bước tới, đưa cho Trần Chính Doanh một quyển sách có chút ố vàng cũ kĩ, cùng với một thanh chủy thủ có khảm viên ngọc đỏ máu.

Trần Chính Doanh gật đầu với Mạnh Phi, hắn cầm lấy quyển sách cùng thanh chủy thủ trong tay, rồi nhìn ra tên đàn ông lạ mặt.

Người đàn ông quần áo có chút rách nát, cả cơ thể không ít chỗ bị trầy xước da chảy ra máu, khuôn mặt nhợt nhạt yếu ớt. Sau khi tỉnh dậy, hắn đã được lính canh cho ăn uống qua nên tỉnh táo ra không ít.

Gã ta đầu tóc rối bời, ngẩng đầu nhìn lên Trần Chính Doanh, có điều vì đang ở trong hang động tối, người thanh niên lại đứng trước cửa hang, ánh sáng chiếu vào từ bên ngoài khiến hắn có chút loá mắt, trong nhất thời không thấy rõ người thanh niên.

Trần Chính Doanh bước tới gần tên đàn ông, im lặng nhìn hắn ta, một lát mới mở miệng: "Ngươi có hiểu ta đang nói gì không?"

Gã đàn ông với ánh mắt khó hiểu nhìn Trần Chính Doanh, gật đầu.

Thật nói chuyện được, hai ngôn ngữ khác nhau chẳng biết từ bao giờ đã dung hợp lại với nhau. Trần Chính Doanh thầm nghĩ.

Cũng không hẳn như hắn nghĩ, bởi đây có lẽ là một phần tặng kèm của "thần", đó là giúp loài người Trái Đất bọn hắn có thể nói, nghe, đọc và viết được tiếng của thế giới này.

Giống như trong vô hình Trần Chính Doanh đã bị thay đổi ngôn ngữ mẹ đẻ mà không phát giác được, tưởng rằng bản thân vẫn đang sử dụng tiếng Trái Đất.

Trần Chính Doanh suy nghĩ giây lát, đắn đo rồi lựa ra câu hỏi phù hợp để nói với người bản địa đầu tiên hắn gặp được ở thế giới này.

"Trước tiên trả lời ta vài vấn đề, ta sẽ không làm gì nguy hại tới ngươi, ta là chủ ở đây."

Thấy gã đàn ông lại gật đầu, Trần Chính Doanh lặng lẽ nghĩ người này hơi kiệm lời, nói tiếp.

"Ngươi là ai? Tới từ đâu? Vì sao lại bị thương chạy tới đây? Ở đằng sau ngươi còn có nguy hiểm nữa không?"

"Tóm lại, hãy giới thiệu bản thân và kể ra tình huống của ngươi, tiếp đó hãy giúp ta nói ra tất cả những gì ngươi biết về thế giới này. . ."

Trần Chính Doanh sắp xếp từ ngữ, đặt ra một loạt câu hỏi.

Gã đàn ông mặc dù nghe thấy nhiều câu hỏi của Trần Chính Doanh, nhưng vẫn không khó chịu, lần này hắn ta không gật đầu nữa mà mở bờ môi khô khốc của mình ra đáp lời.

"Ta là Vũ Khương Vân, từng là người của bộ lạc Lanh Sắc cách đây không xa. Các ngươi yên tâm, không có nguy hiểm ở phía sau đâu, ta gặp phải tình trạng này là do vấn đề cá nhân mà thôi."

Bạn đang đọc Tranh Đấu Bộ Lạc sáng tác bởi CổThánhDịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CổThánhDịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.