Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 06 (B)

Phiên bản Dịch · 695 chữ

Cùng lúc ấy, mọi người cũng bắt đầu “giải tán” mấy ánh mắt săm soi nhìn tôi, chỉ còn lại hai đôi mắt chứa đầy sự quan tâm là Mike và Angela. Angela mỉm cười ngập ngừng, và tôi vội vàng mỉm cười đáp lại cô bạn.

- Cuối tuần rồi, cậu làm gì thế, Bella? – Mike hỏi, tỏ ra hiếu kỳ, nhưng có vẻ như vẫn thận trọng một cách kỳ lạ.

Tất thảy mọi người lại chĩa những cặp mắt “ngáo ộp” về phía tôi, trừ Lauren, chờ đợi tôi trả lời.

- Tối thứ sáu Jessica và mình đến Port Angeles xem phim. Còn tối thứ bảy, và nguyên ngày Chủ Nhật thì mình xuống La Push.

Những cặp mắt nhất loạt chiếu vào Jessica, và rồi ngay tức khắc lại trở về với tôi. Jessica nổi cáu. Chẳng rõ là do Jessica không muốn mọi người biết chuyện cô ấy đã đi xem phim cùng tôi hay là cô ấy muốn mình được “độc quyền” kể lại.

- Các cậu xem phim gì? – Mike hỏi tới, nụ cười bắt đầu xuất hiện trên môi.

- “Đường cùng”, phim về những thây ma hồi sinh – Tôi toét miệng cười, ra vẻ đã hòa đồng trở lại. Đấ là hành động bồi thường đầu tiên của tôi dành cho các bạn sau mấy tháng… nhập vai hồn ma.

- Mình nghe nói đó là phim kinh dị. Có phải như vậy không, Bella? – Mike vẫn háo hức hỏi chuyện.

- Đến cuối phim, Bella đã phải tháo chạy ra ngoài đó, bồ ấy hoảng sợ - Jessica nói them vào với một nụ cười ma mãnh.

Tôi gật đầu xác nhận, và cố làm ra vẻ bối rối.

- Ừ, đáng sợ lắm.

Cứ thế, Mike không ngừng đặt câu hỏi cho tôi, mãi cho tới tận khi bữa ăn trưa kết thúc. Dần dần, những người khác cũng lãng đi, bắt đầu những cuộc trò chuyện của riêng mình; dù rằng thi thoảng, họ cũng liếc mắt về phía tôi, quan sát. Angela thì hầu như chỉ nói chuyện với Mike và tôi. Cuối cùng, khi tôi đúgn lên cất khay, cô bạn cũng lẽo đẽo bước theo sau.

- Cám ơn bồ nha – Angela lên tiếng khi chúng tôi đã rời xa khỏi chiếc bàn.

- Ủa, bồ cảm ơn về chuyện gì?

- Vì bồ đã nói chuyện trở lại, vì bồ đã bảo vệ mình.

- Đâu có gì đâu.

Cô bạn nhìn tôi, ra chiều lo lắng, nhưng không tỏ vẻ gì gọi là khó chịu hay bực bội cả, cô ấy vẫn tử tế với tôi như hồi nào.

- Bồ có sao không?

Đây chính là lý do vì sao tôi lại rủ Jessica đi xem phim mà không phải là Angela đấy – dù rằng tôi luôn quý Angela hơn. Angela là người rất sâu sắc và nhạy cảm.

- Mình không ổn lắm – Tôi thật thà thú nhận – Nhưng dù sao cũng đã cảm thấy khá hơn rồi.

- Mình vui lắm – Cô bạn bộc bạch – Đã lâu rồi, mình không được nói chuyện với bồ.

Vừa lúc ấy, Lauren và Jessica đi ngang qua chúng tôi, tôi nghe thấy Lauren thì thầm một câu khá lớn:

- Vui quá ha. Bella nhà ta đã trở về rồi.

Angela trố mắt nhìn họ, và mỉm cười như thể muốn chia sẻ mọi phiền muộn với tôi.

Tôi thở dài. Vậy là đã đến lúc tôi phải đối mặt trở lại với mọi chuyện rồi.

- Hôm nay là ngày mấy vậy bồ? – Thình lình tôi hỏi.

- À, mười chin tháng Một.

- Ừm mm.

- Sao vậy? – Angela hỏi lại.

- Hôm qua là kỷ nhiệm một năm ngày mình định cư ở thì trấn Forks – Tôi trầm ngâm suy tưởng.

- Vậy mà chẳng có gì thay đổi – Angela thì thầm, mắt nhìn dõi theo Lauren và Jessica.

- Ừ, mình biết – Tôi gật đầu đồng ý – Mình đang nghĩ đến những điều không thay đổi ấy đấy..

Bạn đang đọc Trăng Non của Stephenie Meyer
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.