Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăm Dò

Phiên bản Dịch · 1492 chữ

Chương 3: Thăm Dò

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Thế giới bị nhấn chìm dưới ánh sáng vàng của mặt trời, dưới đất bị bao phủ bởi khói lửa, nhiệt độ không khí đã tăng vọt lên con số vô cùng khủng bố.

Tất cả thực vật động vật cùng các sản phẩm nhân tạo dễ cháy đều biến thành tro bụi.

Những người còn đang trốn bên trong các tòa nhà bắt đầu ý thức được tai họa đang diễn ra bên ngoài.

Tất nhiên vẫn có những thanh niên ngáo ngơ không nắm được tình hình, ung dung bước ra khỏi cửa liền bị những cơn sóng nhiệt quay thành vàng ươm.

Những công trình xây dựng không phải một chỗ trú ngụ an toàn.

Nhiệt độ tiếp tục tăng lên, những khối kim loại từ mảnh vỡ ô tô bắt đầu biến thành dạng lỏng đặc quánh.

Tòa nhà bắt đầu phát ra những âm thanh răng rắc, tiếng đất cát rơi lạo xạo tạo thành từng lớp bụi mù, từng tảng bê tông cốt thép lần lượt bong tróc, rơi xuống nền đường vỡ tan thành từng mảnh.

Tòa nhà cao tầng chẳng khác nào một gã người tuyết tắm nắng nơi sa mạc, từng đường nét góc cạnh tinh xảo đã mềm nhũn trước bàn tay của Thiên Hỏa, chúng đổ gục xuống, hòa nhập với đống đổ nát nơi mặt đường.









Mặc cho bên ngoài ầm ầm tiếng đổ vỡ, trong ý thức của Trình Lâm lại là một thế giới hoàn toàn yên tĩnh.

Cảnh tượng đổ nát trước mặt quá chân thực, không có kỹ xảo điện ảnh nào có thể mô phỏng tới trạng thái như vậy.

Đối mặt với sức mạnh của tự nhiên, nhân loại nhỏ bé chỉ còn biết thở dài trong tuyệt vọng.









Lúc này, trong đầu Trình Lâm lại xuất hiện âm thanh của hệ thống:

(Vũ trụ luôn luôn vận động, vào thời điểm này, nhiệt độ của mặt trời tăng đột biến trong khoảng thời gian rất ngắn, phạm vi ảnh hưởng vô cùng rộng lớn. Thế giới của bạn sẽ biến thành một biển lửa khổng lồ. Lần đầu tiên chứng kiến tận mắt ngày Trái Đất diệt vong, chắc chắn bạn sẽ có những cảm xúc khó tả. Cảm thấy bản thân là một thực tế hữu hình tồn tại nhưng không có tên.)

Trình Lâm lặng nhìn khung cảnh trước mặt thật kỹ, từ nhỏ hắn đã có tính tự lập.

Cảm xúc của hắn so với những người đồng trang lứa có phần bản lĩnh hơn, chính vì vậy Trình Lâm không vấp phải chấn động tâm lý khi đối diện với ngày tận thế.

“Đây chính là Thiên Hỏa? Thiên Hỏa dẫn đến tận thế?”

Không ai trả lời câu hỏi của hắn.

Trình Lâm dần dần lấy lại sự bình tĩnh, bởi vì hắn phát hiện thế giới bên ngoài đã bị thiêu rụi nhưng gian phòng của hắn vẫn không bị hư hại.

Đặc biệt khi hắn nhớ tới đoạn thông tin trong đầu có nhắc qua hai chữ “Mô phỏng”, vậy nên những chuyện xảy ra trước mắt chưa hẳn là sự thật.

Khi hắn đã nghĩ thông suốt, trong đầu lại vang lên âm thanh của hệ thống:

(Bạn đã lấy lại sự bình tĩnh, hơi nheo hàng lông mày, nhận thức được vấn đề trước mặt không hề đơn giản)

Trinh Lâm vội ngắt lời:

“Ta không có cau mày, đừng cố đoán trước phản ứng của ta.”

(…)

Hệ thống lập tức im bặt, một lúc sau lại nói tiếp:

(Bạn đứng phía cửa sổ, bắt đầu quan sát thế giới thật kỹ. Nhiệt độ của mặt trời sẽ từ từ giảm xuống, toàn bộ bề mặt của trái đất đã bốc cháy sự việc này kéo dài suốt mười ngày. Sau mười ngày trời sẽ đổ mưa.)

Không gian ngoài cửa sổ biến hóa nhanh chóng, giống hệt một cuốn phim được tua nhanh gấp 8 lần.

Trình Lâm đã hoàn toàn bĩnh tĩnh, hắn ý thức được những gì xảy ra trước mắt không phải thật.

Hắn bắt đầu cảm thấy tò mò về viễn cảnh của Trái Đất khi loài người biến mất.

Ngọn lửa bên ngoài nhỏ dần, bầu trời được bao phủ bởi tầng mây xám xịt dày đặc. Một tia sáng rạch ngang bầu trời, tiếng sấm rền vang âm ỉ giữa những đám mây.

Nước mưa rơi rơi xuống ào ào, dập tắt toàn bộ những ngọn lửa còn sót lại trên mặt đất.

Cơn mưa xối xả trút xuống bề mặt nóng bỏng tạo ra những làn hơi nước trắng xóa hạn chế tầm nhìn của Trình Lâm.

(Hơi nước bao phủ thế giới, cản trở tầm nhìn quan sát của bạn, bạn đang rất khó chịu thì phát hiện cửa sổ của mình có thể điều chỉnh tầm nhìn xa gần tùy ý, bạn lại cảm thấy vui mừng.)

Trình Lâm:

“…”

Được rồi, hắn nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, vội vàng lấy tay điều chỉnh lại tấm kính trên cửa sổ. Cách thức sử dụng giống như màn hình cảm ứng của điện thoại. Trình Lâm có thể phóng to thu nhỏ hình ảnh tùy ý.

Giới hạn thu nhỏ của tấm kính có thể nhìn thấy bao quát toàn cảnh của Trái Đất giống như khi nhìn từ bên ngoài không gian.

Thời điểm này, Trái đất không có màu xanh thẳm của đại dương mà chỉ có một màu trắng của hơi nước.

Dưới tác dụng tua nhanh quá trình Mô Phỏng của hệ thống, bề mặt trái đất đã xuất hiện những biến đổi rõ rệt.

(Cơn mưa kéo dài ba tháng, khi hơi nước tan đi, bạn nhìn thấy những đại dương khô cạn lại chứa đầy nước, nhưng hiện tại không có bất kỳ một sự sống nào trên Trái Đất)

Để kiểm chứng thông tin của Hệ thống đưa ra, Trình Lâm tiến hành phóng to hình ảnh trên khung cửa sổ quan sát bề mặt Trái Đất. Sau cơn mưa, nhiệt độ không khí đã trở lại trạng thái ôn hò, nhưng trên hành tinh không có dấu hiệu của sự sống.

“Nếu như có sự sống, vậy chúng phải nằm sâu dưới lòng đất.”

Trình Lâm tự nhủ như vậy, đáng tiếc hắn không thể nhìn thấy.

Hắn tin rằng vẫn còn các sinh vật đơn bào tồn tại như virus, vi khuẩn, nấm ở bên ngoài kia…nhưng các sinh vật bậc cao chắc chắn không thể xuất hiện vào thời điểm này.

(Thế giới đã trở lại trạng thái ổn định, bạn tò mò bước ra bên ngoài.)

Trình Lâm:

“…”

Ta hoàn toàn không có suy nghĩ như vậy được chưa?

Đừng có dạy ta phải làm gì.

Tuy ngoài miệng nói văng nước bọt nhưng trong lòng Trình Lâm lại bị động chạm đúng chỗ hiểm.

Không thể phủ nhận hắn rất muốn ra bên ngoài quan sát một chút.

“Ta có cần mang đồ bảo hộ? Môi trường bên ngoài có phù hợp với nhân loại hay chưa?”

Trình Lâm tự hỏi chính bản thân của mình.

Đúng lúc hắn đang phân vân việc đưa ra quyết định, trong đầu lại vang lên âm thanh của hệ thống:

(Đứng trước cửa phòng, bạn bắt đầu cảm thấy do dự, có lẽ nên mang chút đồ bảo hộ để phòng sự cố bất ngờ. Thế nhưng khi bạn bước chân ra ngoài, bạn lại cảm thấy sự lo lắng của mình hoàn toàn dư thừa.)

Trình Lâm: “…”

Trình Lâm chẳng buồn làm một bãi nước bọt, hệ thống còn có thể đọc suy nghĩ của hắn, chỉ cần có sơ hở lại dẫn dắt hành động Trình Lâm theo khuôn mẫu của nó.

“Ta không nói chuyện với ngươi.”

Trình Lâm lắc đầu thở dài một hơi, sau đó đổi đôi giày, xoay nắm cửa bước ra bên ngoài.

Trong lòng Trình Lâm không giấu được sự tò mò, thế giới trước mặt của hắn là một không gian đơn điệu phía trên là bầu trời, phía dưới là mặt đất trống trải. Trái đất thủa sơ khai không có nhiều màu sắc như mấy triệu năm về sau.

“Vô lý! Phòng của ta ở tầng 5, sao có thể nhìn thấy thế giới bên ngoài ngay được…”

Trình Lâm bước ra khỏi cửa phòng liền đặt chân lên mặt đất, nói mặt đất cũng chưa chính xác lắm, dưới chân của hắn giống một tảng đá lưu ly loang lổ, một nửa tảng đá có màu trắng đục đậm chất tạo vật sơ khai.

Không khí…Rất tươi mát.

-------

Đủ 2000 KP sẽ bắt đầu phát code giảm giá

Mỗi ngày từ 1-3 chương

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Trăm Vạn Khả Năng (Bản dịch) của Phiên Thước
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 85

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.