Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh danh không tốt

Phiên bản Dịch · 744 chữ

"Này, đây kịch bản mới của em đó."

Ân Hồng gỡ hai trang giấy đang che mặt của Sân Lan ra, nhét kịch bản vào trong tay cô.

"Ùm."

Sân Lan mơ mơ màng màng đáp lại một tiếng, nhắm mắt nhận lấy kịch bản mới, mở kịch bản ra lại một lần nữa che mặt lại, không còn động tĩnh gì khác.

Ân Hồng nhìn động tác của cô, cổ họng nghẹn lại, trong lòng thầm mắng cảm xúc vừa rồi của cô đúng là tốn công vô ích.

Cô bắt đầu âm thầm tính toán tài sản của mình cần phải tích góp thêm mấy năm nữa, đến lúc đó là có thể đá bay người phụ nữ không biết cố gắng này rồi tự mình xách vali bỏ chạy đây.

Sân Lan rất hiểu rõ phương thức sinh tồn của những diễn viên tuyến mười tám.

Diễn viên vô danh ngồi chờ ở trong trường quay hơn tiếng đồng hồ là chuyện như cơm bữa, hai tiếng là chuyện thường ngày, ba tiếng là chuyện phổ biến...

Tóm lại, kiên nhẫn là nguyên tắc cần phải có đầu tiên khi bước vào nghề này, ngay cả khi bọn họ phải chờ đợi cho đến lúc nửa đêm, làm việc không lương cả một ngày, cũng phải giữ một thái độ thân thiện và nói một câu:

"Không sao, không sao, ngày mai tôi sẽ quay lại."

་་

Các diễn viên khác cũng rất chú trọng đến hình tượng của chính mình, luôn cố gắng duy trì thái độ niềm nở hòa đồng, lại sợ đắc tội với người khác nên chỉ biết chịu đựng thái độ không tốt của người khác ở trên trường quay, nhưng đối với Sân Lan mà nói, không có gì quan trọng hơn sự thoải mái của bản thân mình cả.

Cô muốn ngủ lúc nào cũng được, cho dù có muốn nằm liệt trên giường thì cũng chẳng sao, chỉ cần không phải thời gian lên sân khấu để quay phim, những lúc khác cô muốn làm cái gì cũng được, không có một ai có thể quản được cô.

Thái độ làm việc như vậy có thể chọc giận không ít người, nhưng càng đáng giận chính là cô lại có vốn liếng để làm bậy như vậy.

Cô vốn rất xinh đẹp, trên người lại mang theo một loại yêu khí như hồ ly tinh có thể mê hoặc người khác, cho dù có nằm nghiêng trên ghế ngủ mê man, cũng chỉ khiến người khác phải thốt lên rằng: "Thật không hổ là một con hồ ly tinh dâm đãng mà!"

Ân Hồng cảm thấy thanh danh này không tốt, luôn muốn bảo vệ hình tượng cho cô, nào biết chính cô nghe được còn rất vui vẻ.

"Xem như bọn họ có ánh mắt, tên tuổi này quả thật rất hợp với em."

Được rồi, hóa ra chỉ có mỗi mình cô là nhọc lòng về chuyện này.

Chờ đến khi Sân Lan ngủ bù lại xong, cô liền đứng lên duỗi thẳng lưng, phân cảnh của Quý Tư Vũ bên kia cũng vừa vặn quay xong.

Thời gian thực sự đúng lúc.

Người đàn ông đi đến ghế nghỉ ngơi bên cạnh, anh vừa mới ngồi xuống, liền có một người đàn ông trẻ tuổi tiến đến trước mặt anh, còn có chị gái biên kịch đi theo sau.

Chị gái biên kịch kia đưa cho người đàn ông mấy tờ giấy nhỏ, đỏ mặt nói chuyện với anh.

Quý Tư Vũ rũ mắt chuyên chú nghe, không biết nghe được cái gì, anh bỗng nhiên nâng mắt lên, ánh mắt sáng ngời quét qua trường quay một lượt, đột nhiên dừng lại trên mặt Sân Lan, ánh sáng màu lam u ám như ẩn như hiện ở sâu bên trong đồng tử tối nghĩa.

Ánh mắt thèm thuồng nhìn anh của Sân Lan còn chưa kịp thu hồi lại, cô bị chính chủ bắt được cũng không hề hoang mang, cô hơi rũ mắt xuống, cắn môi dưới đỏ mặt dịu dàng cười với anh một cái.

Bộ dáng kia của cô nhìn như ngoan ngoãn thuận theo, nhưng anh làm sao có thể biết được lúc nãy cô còn đang suy nghĩ làm cách nào để lột quần của người đàn ông này ra, rồi dùng bộ dáng tà ác nhất để cưỡi lên côn thịt của anh.

Bạn đang đọc Trầm Luân Với Các Nam Thần Cao Lãnh (NP, Cấm Kỵ) của Oản Đậu Giáp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ami_Ami
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.