Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1

Phiên bản Dịch · 2764 chữ

Một cô bé đang đứng trên lầu của lớp học , chóng tay lên cằm nhìn chăm chú bọn con trai dưới sân chơi bóng:

- Hù ! Làm gì đó Phương - 1 cô bạn xong ra túm lấy vai cô nhóc

- Hả ??? - Cô nhóc giật bắn mình lên

- Làm gì mà nhìn ai chăm chú thế ??

- Kô ! kô có! nhìn gì đâu?? thì cái gì nhìn đc thì nhìn

- Thế à ??? chứ kô phải đang nhìn người yêu à ???

- Hồi nào! người yêu làm gì có mà nhìn! vô duyên.con bé chu mỏ cãi lại

- Thôi xạo quá cô nương ơi! lớp 10 rồi bé bỏng gì nữa , có người yêu thì nhận đại đi , ai cười đâu mà sợ

- Vớ vẫn ghê!

- Thôi vào lớp rồi cô nương! vào thôi , đứng đây nhìn gì nữa?

- Hết hứng thú ngắm cảnh rồi - con bé quay mặt chạy thật nhanh vào lớp

Cô bạn đứng đó nhún vai=>kô hiểu gì luôn. Giờ tan học , cô bé chạy về nhà thật nhanh trước sự ngỡ ngàng của các bạn trong lớp :

- Ê bay! sao con Phương hôm nay lạ quá há! - 1 thằng con trai trong lớp réo lên

- Ừ! tao cũng thấy nó lạ thiệt , thường ngày đi học hay về nhà đều đi từ từ chứ đâu có chạy như ma đuổi thế kia! - Cô bạn hồi sáng ( tên Nga ý)

Và tại nhà của cô bé ( Phương)

- Phương à xuống ăn cơm con ơi! - Mẹ của P gọi P. Lúc này cô bé đang trong phòng nằm úp mặt xuống bàn suy nghĩ câu nói hòi chiều của cô bạn tên Nga

" - Thôi xạo quá cô nương ơi! lớp 10 rồi bé bỏng gì nữa , có người yêu thì nhận đại đi , ai cười đâu mà sợ". Và mẹ của P mở cửa phòng , con bé mới giật mình :

- Con kô định ăn cơm à ???

- Dạ đâu có , con ăn chứ! - Thế rồi con bé chạy tọt xuống nhà bếp .

- Con nhỏ này hôm nay lạ ... - mẹ của P

Trưa hôm sau tại lớp học của cô bé. Lúc này là giờ ra chơi giữa giờ ( học xong 3 tiết học ý)

- Nè ! P , sao hôm nay lại kô thuộc bài thế ? thường ngày bạn ngoan lắm mòa! chuyện gì vậy ! nói nghe coi - Nga ( cô bạn hum qua)

- Hic ,... tại hum qua tới khuya mình mới ngủ ... - con bé rưng rưng mắt

- Thôi thôi! đừng khóc mà , nói đi , chuyện gì

- Hôm qua , Nga nói mình có người yêu ... - chưa nói hết câu ...

- Vậy là đúng à ???

- Người mình yêu chứ người đó ai biết có yêu mình kô chứ!

- Đơn phương à ??? - con bé gật gật

- Thôi mà , là ai vậy ??? mà bạn nói cho nó biết chưa ???

- Chưa! Người đó ... là ...

- là ai nói đi

- Là ... thằng Kha lớp 10D

- What ??? sao lại là nó! sao bạn kô yêu ai mà lại yêu nó chứ! hay trời nắng quá đầu bạn bị ấm rồi ???

- Kô mà! thật đó , hôm qua mình đã suy nghĩ rất nhiều , kô biết có nên nói kô nữa

- Thôi! quên! quên đi ! đừng nghĩ đến thằng đó

- Sao bạn làm gì la dữ vậy , thích nó có sao đâu ??? nó cũng là con trai thôi

- Bạn ngốc lắm , ngây thơ quá hà! Thằng đó ừ thì đẹp trai số 1 trường rồi , ừ thì học giỏi , ừ thì bố nó là tổng giám đốc! nói chung đầy đủ hết! hoàn hảo như phim ấy . Nhưng ...

- Nhưng sao ???

- Bạn biết đó , nó rất chảnh

- kô sao!

- Nhưng nó rất ghét con gái .

- Tại sao ???

- Vì nó cho rằng con gái là lũ ngốc nghếch , đầu óc đậu hũ. Là bà 8 , là đồ lộn xộn , ui từa lưa . Nhắc đến phát bực , hồi bữa đụng nó có chút nó chữi tui như tát nước vậy! Bởi vậy đứa con gái nào mà gan như sắt dám thổ lộ với nó thì bị nó làm hố thôi ! Chưa từng có đứa con gái nào đc " qua vòng thi " của nó cả! Bởi vậy tất cả con gái trong trường đành ôm mộng vứt xuống sông!

- Hic! giờ mới biết , anh ta chưa có bạn gái là thế! hèn chi ánh mắt anh ta ghê quá . Nhìn vào cứ như mình sắp bị ăn tươi nuốt sống !

- Ừ thế đấy! mình nghĩ bạn nên quên phức nó đi! Nếu P quyết định tỏ tình với nó thì thôi , P hãy tưởng tượng cảnh tượng P bị nó từ chối , lúc đó chỉ muốn độn thổ cho rồi , mất mặt lắm!

- Có lí đó!

- Ừ!

- Mình sẽ viết thư cho Kha

- What ??? nói gì vậy cô nương

- Mình nói rồi ! viết thư tỏ tình với Kha

- Hic! nói thế nào cũng vậy ! Thôi nếu P quyết vậy mình kô cãng nữa , mình ủng hộ P vậy! mong là nó " tha " cho P!

Cùng lúc đó tiếng chuông reo lên :" Reng! reng ! " báo hiệu vào tiết học , 2 cô nàng chạy vào lớp. Và vào giờ tan học , P chạy đến chỗ N để cùng về chung ( về cùng đường mà) :

- P định thế nào ???

- Thế nào là thế nào ???

- thì vụ viết thư đó - N vừa nhìn xung quanh vừa nói , sợ tụi bạn biết thì toi.

- À! Ừ thì ngày mai

- Mai à ??? có sớm quá kô đó!

- kô đâu! quyết định còn nóng thì phải làm liền để lâu nó nguội!

- Ừ ! Lúc đó mình sẽ kè theo bạn ! giúp bạn cang đảm đưa thư cho nó

- Trời làm gì ghê thế , tui đâu phải bệnh nhân đâu

- ừ thì chuẩn bị trước , nó mà từ chối tui " xả " vô mặt nó

- Làm gì mà ghê vậy pa. Người ta kô đồng ý thì thui chứ chữi gì

Vậy là 2 cô bạn vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ với nhau

Thế rồi ngày hôm sau , con bé là đứa đi sớm nhất lớp ! nó mua 1 cái thiệp đẹp thật đẹp dành cho các cập tình nhân, nó rất vui khi lần đầu tiên đc tỏ tình với 1 thằng con trai . Mà nó đâu có nghĩ là trước sau gì nó cũng có "số phận" chung như tụi con gái kia ...

Rồi nó cầm viết lên ghi , vừa ghi no vừa ngẫm ngẫm suy nghĩ gì đó , rồi lại cười há há như con điên ...! 30 phút trôi qua , nó chỉ viết đc có mấy câu : " Kha ui! bạn là người mình ngưỡng mộ nhất ! mình rất muốn đc làm quen với bạn " Lúc đó các bạn trong lớp mới vào từ từ ( lúc này chỉ mới 11h30 thôi (_ _!) đến 12h50 mới vào lớp , con nhỏ ham hố gớm), mỗi 1 đứa vào lớp là nó cứ nhìn chầm chầm con bé kô rời mắt , cứ như là 1 hiện tượng lạ. Nhưng con bé vẫn chăm chú viết thư. 11h50 Nga vô tới:

- Ấy! hum nay đến sớm nhờ!

- Hi hi - nó cười

- Đang viết thư à?? cho xem nào - nó nhìn chầm chầm vào lá thư

- Kô ! kô! đừng nhìn - nó giấu lá thư sau lưng

- bí mật gì ghê thế

- ừ bí mật quốc gia ! kô tiết lộ

- Vậy thôi - nó ngoảy mặt vác cái cập về chỗ ngồi

Nó( Nga) vừa để cập vào học bàn , nó vừa liếc con bé ( Phương) kô chớp mắt , cứ như rình ăn trộm cũng kô bằng

- Thôi đủ rồi - Nga choàng dậy , kéo tay con bé đi

- Gì vậy , đang viết mà ! - con bé la lên

- Mệt quá , nhìn bạn viết như vậy biết chừng nào mới xong lá thư! kệ như vậy đc rồi - rồi Nga kéo tay nó

- Đc rồi ! kô viết thì kô viết nữa ! - nó đặc cây bút xuông và đi theo Nga đến lớp D để gặp Kha

Đã đứng trước cửa lớp , nhưng con bé kô dám vào , vì mặt nó đầy mồ hôi , tay lạnh ngắc và run run . Nga đang nắm tay nó , mà nó còn vẫn thấy sợ, nó sợ thằng Kha sẽ chữi nó:

- Vào đi , làm gì run vậy! - nó đẩy con bé

- Ơ ... ơ vào thì vào - nó nói vọng lắp bắp

Đứng trong lớp D , nó cảm thấy xa lạ đối với nó quá , nó nhìn giáp vòng vẫn kô thấy Kha, 1 cô bạn trong lớp Kha lên tiếng:

- Bạn tìm lớp trưởng hả?? ( Kha ý)

- là sao??

- À quên , bạn tìm Kha hả

- Ơ!...vâng!

- À kha ra sân trường chơi bóng rồi !

- sao bạn biết mình tìm Kha vậy?

- À nãy cũng có 1 cô gái tìm Kha , hình như là học sinh mới của trường , cô ấy rất xinh

Nghe đến đó , con bé cảm thấy có luồng khí lạnh lạnh trong lòng :

- Ơ! cảm ơn nha

Rồi nó bước ra cửa định về , Nga kéo tay nó lại :

- Gì vậy? thằng Kha đâu?? đưa thư cho nó chửa?

- Chưa! Kha kô có trong lớp ! Kha đang chơi bóng ở sân

- Ừ đi, đi ra sân tìm nó

- Thôi , mình về đi !

- Sao lại về , đến đây rồi phải đi tiếp chứ

Rồi Nga kéo tay con bé đi ra sân tìm Kha , con bé tỏ vẻ kô muốn đi chút nào , nó muốn đứng lại cho xong , nhưng Nga kéo tay nó quá , nó đành đi vậy . Lòng kô muốn đi vậy mà tay vẫn cầm chặc tấm thiệp. Đến sân :

- Ê thằng Kha kìa ! - Nga vừa thoáng thấy Kha , định kéo tay Phương chạy đến thì . Ôi thôi !

- Ấy ấy tránh ra ! - 1 thằng con trai vóc dáng cao to ( chắc 1m70 mấy 80) chạy đến la lên

- ???

- ???

2 cố bé kô hiểu thằng đó nói gì , chợt 1 trái bóng đang lao vào Phương , con bé đứng ngay người , tay chân như hóa đá ! bỏng Nga đưa tay chụp đc quả bóng:

- Làm gì ngây người đó thế? Xém bầm mặt rồi đó thấy chưa - Nga nỗi nóng lên

- Ừ! mình sợ quá ! muốn thoát hồn luôn

- Ủa thằng Kha đâu rồi ta

- Ê trả bóng coi ! - con nhóc ( mới nảy) cùng bọn con trai khác

- Ừ trả nè , lần sau mà vậy nữa chết với bà! - Nga quát 1 hơi

- Con gái con gứa , dữ như chằn tinh - Bọn con trai

- cái gì ??? - Nga quay người lại

- Ơ! kô có gì

Nga quay qua , nhìn xung quanh sân , nó thấy thằng Kha đang ngồi nghĩ mệt , định kéo tay Phương đến đó thì , 1 cô gái xinh đẹp bước đến chổ Kha :

- Ai vậy nhĩ ?? - Nga

Rồi nó kéo Phương lại mấy cái cây cách Kha kô xa , đủ để nghe 2 người đó nói chuyện :

- Bạn tên Kha phải kô?- cô gái

- Có chi kô?? - Kha đứng dậy

- Kô! mình định đến làm quen với bạn - cô gái có vẻ mạnh dạng - ... Thế bạn sẽ đồng ý làm quen với mình chứ ?

- Hình như cô kô biết tính tôi à ??? - Kha nghiêm nghị , nói = 1 vọng nói lạnh lùng - Cô gái nào ngỏ lời như cô , tôi đều " cho qua " hết , cô gan quá nhĩ!

- Mình có nghe nhiều điều này về bạn , mình thích mẫu bạn trai như thế!

- Hay đấy ,thế mà cô cũng nói đc , cô hay lắm , cô gái mà tôi ấn tượng nhất là cô đấy!

- Thế bạn chịu làm bạn trai mình chứ?? - Sau 1 hồi suy nghĩ , Kha ra quyết định. Còn PHương và Nga đang hồi hợp lắng nghe " phán " của Kha:

- Ok!

- Vậy xin tự giới thiệu , mình là Nguyễn Hà Vy ! năm nay tròn 16t ^^! Là hs mới của trường .

- Còn tôi , là Hoàng Anh Kha , lớp 10D

Nhìn họ vui cười trò chuyện,cổ họng nó như nghẹn lại ...

Từng dòng nước mắt trong mắt Phương đang rơi , nó kô hiểu tại sao mình lại khóc.Đó là lần đầu tiên trong đời nó khóc vì 1 thằng con trai kô quen biết . Nga nghe xong tức điên lên , nó kô hay biết gì Phương đang khóc :

- Tức chết đc , thế cũng đồng ý! Nè Phương , làm gì đây! Hay tui ra " xả " nó

- ... - im ru

- Nè! nói gì đi - nó quay lại . Thấy PHương khóc :

- Sao! sao lại khóc , thôi nín đi ! tui ra xử nó ... - Nó định đi , thì PHương kéo tay lại ...

- Thôi đi , " xử " có ích gì , Kha cũng đâu thích mình , thôi đi ! quăng tấm thiệp này là xong - Nói rồi nó vứt tấm thiệp , rồi bỏ chạy 1 mạch vào lớp

- Nè Phương , sao kỳ vậy - nó đuổi theo

Hôm nay , tại lớp học của Kha , cả lớp như náo loạn ( đang trong giờ học) như bãi chiến trường . Cô giáo bước vào lớp , đập tay vào bảng:

- Thôi nào! các em trật tự - Tất cả nhốn nháo chạy lại chổ ngồi . Cô giáo nói tiếp ... - Hôm nay có 1 học sinh mới chuyển đến trường ta , bạn ấy sẽ là học sinh của lớp. Rồi 1 cô gái bước vào , kô nghi ngờ gì nữa , là Hà Vy:

- Chào các bạn , mình là học sinh mới , xin các bạn " chỉ giáo " thêm ! - Kha đang ngồi ở đầu bàn ( có 4 dãy bàn , từ tay phải sang , bàn đầu dãy 1 là bàn của Kha) cũng cảm thấy vừa ngạc nhiên mà lại cảm thấy quá bình thường , Kha chắc học sinh mới là Hà Vy kô ai khác , vì cô ta vừa nói lúc đầu giờ mà!

Thấy bàn của Kha còn trống 1 chỗ ( vì Kha chỉ thích ngồi 1 mình , nên bố của Kha đã đích thân đi xin cô cho Kha ngồi 1 mình ở bàn nhất) Hà Vy liền nói:

- Bàn này còn trống , em ngồi đc kô ạ?? - Vy hỏi cô giáo . Và cả lớp đã nhốn nháo khi nghe câu hỏi của Vy , vì bất cứ ai cũng kô bao giờ dám nói thế và cũng kô bao giờ dám ngồi bàn của Kha cả

- các em trật tự ! Bàn của bạn Kha kô ngồi đc đâu em ạ!

- Sao vậy cô?

- Bạn Kha kô thích ngồi chung với người khác , nên bố bạn Kha đã xin cô cho bạn ấy ngồi 1 mình !

- Thưa cô! cứ cho bạn ấy ngồi ạ! - Kha đứng dậy . Cả lớp lại nhốn nháo nữa :

- Kỳ lại thật , thằng Kha có bao đời cho người khác ngồi chung đâu? tự nhiên giờ lại cho , mà người đó là 1 đứa con gái! - 1 đứa trong lớp xầm xì

- Ừ ! chắc có mờ ám - 1 đứa con gái

- Chắc họ hẹn hò nhau nhĩ? - 1 đứa khác

- Ừ chắc thế

Bạn đang đọc Trái Tim Mùa Hạ của phoenix172
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.