Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thuốc xổ

Phiên bản Dịch · 999 chữ

Nó nuốt nước miếng đánh ực, ngồi vào bàn, cầm nĩa chọt chọt vào miếng cà rốt to đến khốn nạn, nhăn mặt ngước lên hỏi hắn

- À... Anh có chắc là cái này có thể ăn không ?

Hắn gật đầu chắc chắn. Ngày trước, lúc hắn yêu My, hắn đã từng nấu cho ả ăn và sau khi ăn xong, ả phải nhập viện. Và bây giờ hắn đã cố gắng hết sức để làm ra hai món ăn này...

Nó mở nồi cơm ra, cơm đã biến thành màu vàng của trứng. Nhìn cũng hấp hẫn... Đang ngiền ngẫm nồi cơm thì một chén cơm trứng vàng tươi đặt trước mặt nó, sau đó gắp nửa miếng cà rốt cộng thêm vài cái lá rau đặt vào trong chén, hắn cười tươi hối thúc

- Ăn thử đi !!

Nó khó khăn xúc 1 thìa cơm trứng cùng với hai cái lá rau. Nín thở, từ từ đưa thìa cơm vào miệng...

Nhai...

...

...

Nó cảm thấy có một miếng vỏ trứng trong miệng, cơm có vẻ hơi sống, rau thì đăng đắng... Nói chung là rất khó ăn. Nó muốn hắn vui, can đảm nuốt một phát một, món cơm của hắn đã đi xuống dạ dày, thật là cực hình :(((

Chỉ đợi nó nuốt xong muỗng cơm, hắn hớn ha hớn hở, hỏi

- Ngon không ?

Nó cố gắng che giấu khuôn mặt nhăn như khỉ của mình, nở một nụ cười cực giả tạo

- N... Ngon lắm :lll

Hắn nghe xong, lòng sướng rơn, gắp thêm mấy cái lá rau xào bỏ vào cái chén cơm trứng của nó, cười híp mắt, nói

- Ngon hả ? Ngon thì ăn thêm đi, còn nhiều lắm !

Nó tím tái mặt mày, đầu cố gắng nghĩ ra một cái gì đó... Có rồi ! Nó ôm bụng, giả vờ kêu than

- Aiss... Ui da ! Đau bụng quá, đau bụng chết mất... Thôi ! Em đi vệ sinh, anh cứ tiếp tục ăn ha !

Dứt câu, nó phi nhanh vào nhà vệ sinh. Bấm bấm điện thoại gọi cho con Thảo... Sau vài giây, đầu dây bên kia lập tức nhấc máy

" À lố ô ~ "

" Ê mày ! Mày ăn cơm Khánh nấu bao giờ chưa ? "

" Chưa ! Mà lúc trước, lúc ảnh còn quen con My á, ảnh đích thân nấu cơm cho con nhỏ đó ăn rồi... "

" Rồi sao ? "

" Rồi con My phải nhập viện vì ngộ độc thức ăn... "

" Ừm... Bye bye mày !! "

" Ừaa... Bye bye my dog ~ "

Ngắt máy, nó xanh mặt ôm bụng, xong lại cố gắng moi số thức ăn khi nãy ra khỏi dạ dày... Nhưng mà, nhưng mà cách nào cũng không thành công, cách nào cũng thất bại...

Mô con mẹ nó Phật !! Nếu nó nhập viện thì làm sao online Facebook, làm sao ra quán Little Whale, làm sao luyện sách,... Ô mai gốttt

~~Nó thểu não bước ra khỏi nhà vệ sinh... Vừa bước ra ngoài, nó đã nhìn thấy Khánh đang nghe nhạc và không hề động vào một hạt cơm. Thấy nó ra, hắn nhìn nó, cười cười nói

- Trâm Anh !

Nó ngước lên

- Hửmm...??

Hắn đứng lên, đi đến phía nó, xoè ra một viên thuốc... Hmmm... Theo kinh ngiệm đọc sách lâu năm thì... Đó là thuốc xổ... Nó nghi hoặc

- Cái này để làm gì ?

Hắn cười cười...

- À... ờ... Thật ra... Anh không muốn em phải nhập viện vì thức ăn anh nấu...

Nó cảm động, cầm lấy viên thuốc đi đến chỗ cái tủ lạnh to đùng, lấy ra một chai nước suối, cho viên thuốc xổ vào mồm, uống ừng ựng một phát đã hết nửa chai nước. Thật thoải mái :))~

Hắn thẳng tay đổ cả thau rau vào thùng rác, và nồi cơm trứng cũng thế. Dù hơi tiếc nhưng không ăn được thì phải đổ đi thôi !

Ngồi trên ghế xem phim một lúc thì nó vội vã ôm bụng, lao thẳng vào nhà vệ sinh.

Hắn nhịn cười, tiếp tục xem ti vi.

Đùng đùng... Rầm rầm... Kíng kong kíng kong... !!!

Nhỏ ( My ) đập cửa điêng cuồng, ôi ! Không tin được... Chẳng nhẽ nhà nhỏ nghèo đến nỗi thiếu tiền mua vải may quần áo à ? Hắn đi ra ngoài cửa, nhìn My từ trên xuống dưới với con mắt khinh thường cùng với cái bĩu môi. Hắn nhướn mày

- Có chuyện gì ?

Nhỏ ượn ẹo, nũng nịu

- Ứ ừ ~ đến nhà người yêu chơi thì có gì sai sao ? Còn không mở cửa cho em !?

Hắn cười khẩy

- Hờ ! Xin lỗi, người tôi yêu đang trong nhà vệ sinh ( mô Phật !! Anh ấy rất tỉnh và đẹp trai : )

Nhỏ vẫn mặt dày đứng trước cửa, nhún nhảy làm nũng

- Anh à ~ cho em vào...

Nó thoải mái xoa xoa bụng, nhẹ nhõm bước ra ngoài. Đập vào mắt nó là hắn đang đứng dựa lưng vào cửa chơi game trên cái Iphone 6 Plus, phía ngoài cửa là ả đang õng ẹo ôm lắc lư, phía xa nữa là vài người đi đường đang đứng lại nhìn chằm chằm vào ả - cái người mặc đồ thiếu vải đang uốn éo trước cửa nhà người ta...

Khoé môi nó giật giật... Ôi trời ! Nó đi ra cửa, vừa đến gần hắn, nó đã bị hắn ôm chặt, nhấc lên ( có nghĩa là chân không chạm đất ), bế nó vào trong nhà, để mặc nhỏ vẫn đứng đó lắc la lắc lư...


=))) tăng 400 chữ ròi nhá ! Đừng than phiền về độ dài nữa :))... Cơ mà mấy bạn thử đọc truyện Dead School của tui nhe !! :* :*

Bạn đang đọc Trà Sữa Tình Yêu của boolxc69
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.