Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thấy hết rồi

Tiểu thuyết gốc · 608 chữ

Ngoài phòng, anh đang ngồi trên chiếc ghế bành trong lòng thì nghe thấy tiếng hét của cô vọng ra từ phòng tắm, lo lắng cô có chuyện gì, anh liền xông thẳng vào. Giọng nói trầm thấp quen thuộc của Nhất Khải lọt vào tai “ Sao thế, em không sao chứ ….”

Nói chưa xong liền ngây ra tại chỗ, đùng một tiếng cả người giống như bị đốt, cháy phừng phừng. Trên người Khả Như chẳng có lấy một cái áo… trần truồng như con nhộng.

Suy cho cùng cũng chỉ là một cô gái mười chín tuổi hai má Khả Như đỏ bừng, hai tay cuống quýt che ngực ngồi xổm xuống, giọng mang theo chút khẩn cầu “ Em không sao, anh … anh ra trước đi…”.

Hơi nước lượn lờ trong phòng tắm, làn da trắng mịn của cô không biết là do hơi nóng hay là do thẹn thùng mà ửng đỏ, giọt nước trong suốt trượt từ bờ vai xuống,nháy mắt biến mất dưới cánh tay trắng trẻo xinh xắn.

Bộ ngực nửa che nửa giấu, vừa rồi anh đã thấy hết toàn bộ. Trắng nõn đầy đặn, hình dạng rất đẹp, cong vổng rung rinh,không biết nắm trong tay sẽ có cảm giác gì……

Nhanh chóng hoàn hồn lại, khẽ ho khan ra khỏi phòng hỏi cô “ Không sao chứ?”. Khả Như đỏ mặt trả lời “ em….em không sao hết ?”.

Nhất Khải nhanh chóng điều chỉnh thơi thở, trầm thấp nói “Vậy em cẩn thận, khi nào tắm xong thì tôi dẫn đi dạo phố và mua quần áo”. Nói rồi anh nhanh chóng bước đi,không đợi cô nói lời từ chối thì cô đã nghe tiếng cửa phòng đóng lại.

Còn Nhất Khải, sau khi về phòng của mình thì nhanh chóng vào nhà vệ sinh tắm nước lạnh mới có thể bình tĩnh lại. Xuống phòng khách thì đã thấy cô ở dưới lầu đợi sẵn, cô thì đang cuối đầu đỏ mặt nhưng vẫn cảm nhận được ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình.

Còn anh nhìn thấy cô anh lại không nhịn được mà nhớ lại lúc nảy, khó khăn dời tầm mắt đi, nói với cô “ Chúng ta đi thôi”, rồi dẫn đầu bước ra khỏi nhà xuống gara lấy xe.

Thím Thẩm khó hiểu nhìn chú Thẩm, hỏi “ Hai đứa nó bị làm sao vậy?”. Chú Thẩm cũng lắc đầu không biết.

Anh và cô đi dạo phố, Nhất Khải hỏi cô có muốn mua gì không, cô đều lắc đầu bảo không. Thấy vậy anh dứt khoát dẫn cô đến tiệm quần áo, bảo với nhân viên “ Giúp tôi lựa cho cô gái này những bộ quần áo phù hợp với cô ấy”.

Cô nhân viên gật đầu dạ vâng. Còn Khả Như thì đi theo cô phục vụ thử quần áo, lựa cả buổi chiều khi ra về trời cũng đã sập tối đồ cũng nhiều thêm, nhưng nó đều ở trên tay anh hết.

Cô chỉ có thể e thẹn đi sau lung anh, nghỉ thầm “ làm sao đây, cô càng ngày càng thích anh rồi”.

Hai người quyết định không đi ăn ở ngoài mà đi thẳng về nhà ăn tối.Anh gọi về cho thím Thẩm báo là ba mươi phút nữa sẽ về đến nhà.

Ở nhà, thím Thẩm đã nấu xong cơm canh nóng hổi đợi hai người về anh chung. Cả bàn ăn lại rộn rã tiếng trò chuyện vui cười. Vẫn là thím thẩm nói thôi, nhưng có cái gì đó dần thay đổi một cách nhẹ nhàng.

Bạn đang đọc Tổng Tài Từ Tìm Giúp Việc Đến Tìm Vợ sáng tác bởi TớLàHyVọngCủaCậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TớLàHyVọngCủaCậu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.