Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cậu chủ thật là đẹp trai, làm sao đây?

Tiểu thuyết gốc · 663 chữ

Sau khi dẫn Khả Như đi một vòng trong nhà, từ ngoài sân đến tận ngỏ ngách trong nhà, siêu thị ở đâu, hộp y tế ở đâu, gia vị để ở đâu. Chỉ còn thiếu tiền bạc trong nhà để ở đâu nữa thôi.

Chú Thẩm thấy hai người đã thấm mệt nói “ Hai dì cháu ra đây ngồi uống nước nghỉ mệt đi, nảy giờ cũng cả tiếng rồi”

Thím Thẩm nhìn cô “ Lão Thẩm nói đúng rồi cháu mau uống nước đi”. Chú Thẩm bảo “ Tiểu Khả này, cháu có biết nấu ăn không?”.

Cô giật mình nhớ lại bà của mình, bà cũng gọi cô tiểu Khả, đã mấy tháng rồi cô chưa được nghe lại câu “tiểu Khả này”. Nước mắt rưng rưng “ Dạ cháu biết nấu”.

Hai bác quản gia giật mình “ Sao cháu lại khóc thế này? Hay là cháu không thích hai bác gọi cháu là tiểu Khả à ?” Cô hốt hoảng lau nước mắt “ Dạ không, cháu thích lắm, vì cháu không nghe cái tên tiểu Khả này mấy tháng nay rồi, bà cháu mới mất nên cháu hơi bất ngờ khi chú Thẩm gọi cháu là tiểu Khả ạ”

Trên lầu, Nhất Khải đang nhíu mày lại, anh cảm thấy khó chịu khi cô “ giúp việc” này khóc, rất muốn ôm cô vào long mà an ủi, nhưng giờ chưa phải lúc, sợ là làm như vậy sẽ khiến cô hoảng sợ. Vẫn là kiên nhẫn thì hơn.

Thím Thẩm đã thấy anh ở trên lầu, bèn nói với Khả Như “ Được rồi cháu gái tội nghiệp của bác, chuyện buồn không nên nghỉ đến nữa, để bác dẫn cháu đi gặp Nhất Khải nha, là chủ của ngôi biệt thự này.

Nhất Khải nằm im cũng dính đạn, đột ngột bị điểm tên cũng không có nửa điểm bối rối, bước xuống lầu.

Thím Thẩm thân thiết kéo tay anh giới thiệu “ Đây là Nhất Khải, thằng bé hơi lạnh lùng nhưng tuyệt đối là người tốt, cháu đừng sợ nó”. Nhất Khải nhìn cô nói “ Xin chào, tôi là Khải.”

Còn Khả Như, cô ngước lên nhìn thấy anh thì nghỉ thầm “ Trời ơi, cậu chủ đẹp trai quá, aaa mày không được háo sắc như vậy, không được, nhưng mà thật là đẹp mà....” Tình cảnh này trong lòng Nhất Khải là “ thật dễ thương, mắt to ngập nước long lanh, thật muốn ôm vào lòng….”

Thím Thẩm đẩy nhẹ Khả Như, cô bối rối nói “ Dạ, em….em là Khả Như”. Thím Thẩm cười “ Vậy là được rồi, nảy giờ lão Thẩm đã đi nấu cơm rồi, chúng ta đi thôi.” Cô nói “ Ơ, đây là việc của cháu mà”.

Thím Thẩm “ Ngày mai cháu mới chính thức làm việc, còn hôm nay để lão Thẩm nấu đi”. Khả Như ngại ngùng nói “ Dạ, cháu biết rồi.”

Cả ba người cùng đi đến phòng ăn.

Chú Thẩm thấy mọi người thì nói “ Nào cùng nhau ăn cơm tối thôi”.

Mọi người ăn tối vui vẻ với nhau. Trên bàn ăn không khí rất náo nhiệt, mặc dù chỉ có mình thím Thẩm nói và chú Thẩm nói đôi câu phụ họa nhưng cũng khiến cho không khí buổi tối náo nhiệt hơn hẳn.

Khả Như còn đang rụt rè, chẳng giám nói câu gì, chỉ cúi gằm mặt xuống ăn cơm thôi. Nhất Khải thì thích thú ngắm cái cổ trắng nõn của cô lộ ra khỏi áo. Thấy cô chỉ ăn cơm nên gắp cho cô một miềng sườn và đũa rau.

Nhất Khải quan tâm nói “ Ăn nhiều vào”. Cô ngẩng đầu lên rồi lại đỏ mặt nghỉ thầm “ quả nhiên rất đẹp trai, aaa làm sao bây giờ?, anh ấy còn đang quan tâm mình kìa ” Trái tim thiếu nữ nhộn nhạo lên tiếng hỏi?

Bạn đang đọc Tổng Tài Từ Tìm Giúp Việc Đến Tìm Vợ sáng tác bởi TớLàHyVọngCủaCậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TớLàHyVọngCủaCậu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.