Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biết vậy chẳng làm

Phiên bản Dịch · 751 chữ

Anh bỏ điện thoại xuống, quay đầu lại là một khuôn mặt tươi cười mang theo vài phần hả hê nói. “Chuyện được giải quyết, đoán chừng đối phương sẽ phải nhả ra một khoản bồi thường hậu hĩnh!”

Chủ nhân của chiếc xe Land Rover là cháu trai của phó thị trưởng, nếu như không phải nhờ Hoắc tiên sinh nói một câu thì cho dù bọn họ có làm loạn đến đâu cũng không ai dám đụng đến bọn chúng. Phó thị trưởng cũng phải nể sợ anh ta, thật sự đã cho cô mở rộng thêm tầm mắt, có thể thấy được địa vị của anh ta tuyệt đối không hề đơn giản.

“Hoắc tiên sinh, nếu như có thời gian, tôi muốn mời anh một bữa cơm, thay cho lời cảm ơn của tôi đến anh đi!” Cô khách khí mời nói, người ta được chăm sóc rất đặc biệt, nếu không cảm tạ họ chút gì đó thì thật là người không hiểu chuyện. Chỉ là, theo lẽ thường mà nói những người như anh ta làm sao có thể tiếp nhận lời mời của cô đây? Cho nên anh ta cũng rất khách khí!

Nhưng cô hoàn toàn không nghĩ tới, anh ta lại hớn hở đón nhận lời mời a !

“Tốt, vừa đúng lúc đến giờ ăn tối!”

Nhan Như Y nhất thời không biết phải phản ứng thế nào, tâm trạng lỡ mất một nhịp. “Tốt, anh tương đối quen biết những nhà hàng dùng cơm, anh muốn ăn cơm Tây hay ăn đồ ăn Trung Quốc?” Như Y trong lòng điên cuồng gào thét, trời ạ, anh ta thế nhưng lại đồng ý, cô – cô --- cô làm sao mà có tiền mời một vị đại nhân vật này ăn cơm được? Bữa này có thể chia đôi trả tiền được không?

Cô hối hận, thật sự hối hận đến nỗi ruột trong bụng cô cũng trở lên xanh lè rồi. Hay là nói với anh ta, cùng lắm thì để anh ta nghĩ cô là người không hiểu tình thế, dù sao thì những người như vậy cũng không có cơ hội tiếp xúc lần hai đâu!

“Hả? Cho ta lựa chọn sao?” Anh hỏi cô!

Như Y giống trang nam tử hán, vai thẳng tắp nói. “Dĩ nhiên!”

“Tốt lắm – vậy tôi sẽ không khách khí đâu!” Anh cười, sau đó tăng tốc hướng về phía cần đi tới –

Chiếc Mercedes dừng lại trước sảnh “Khách sạn Tôn Hoàng”, đây là khách sạn nổi tiếng có các món hải sản ngon nha. Chỉ cần nói đến khách sạn cũng đã thấy được những người đến đây chi tiêu phải rất nhiều. Nhưng mà lúc này, trước sảnh đã đỗ đầy các loại xe nổi tiếng!

Nhan Như Y bắt đầu run trong lòng, cô có tiền trả sao? Chợt, cô nghĩ đến lúc trước Nhất Minh có đưa cho cô 5000 đồng. Cũng may, 5000 có thể chống đỡ được tàm tạm đi!

“Cô thích ăn hải sản không? Nơi này hải sản rất tươi ngon, mùa này các hải sản đầu được vận chuyển trực tiếp từ Úc về đấy!” Xuống xe, anh đứng trước cửa xe chờ cô xuống.

“Nhan Như Y nhìn về phía đại sảnh cao phía trước, gật đầu một cái. “THích!” . Gặp quỷ, cô không chỉ thích nơi này mà có thể tới đây dùng cơm là mục tiêu lâu dài được đặt ra đó. Mỗi lần đi ngang qua nơi này, cô đều mơ tưởng lúc mình có thể đi vào ăn một bữa hải sản đấy! Cô thậm chí còn nói với Uncle chờ khi cô lfam việc được một năm, chỉ cần anh ta đến trung Quốc, cô nhất định sẽ mời anh ta đến đây dùng cơm!

Không ngờ, mục tiêu của cô được thực hiện! Chỉ là, cô sắp phải ăn trái cây sống qua ngày rồi.

“Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi!” Hoắc Doãn Văn không nhịn được nở nụ cười, lôi kéo khuỷu tay cô đi vào khách sạn! Ha ha tiểu nha đầu này điệu bộ giả danh nam tử hán của cô thật là thú vị!

Không biết một lát nữa lúc anh ta gọi món, cô có khóc hay không đây?

Như Y dùng sức nuốt nước miếng, ép buộc mình phải anh dũng, thoải mái hướng anh nói: “Cảm ơn Hoắc tiên sinh đã nể mặt tôi, xin mời!”

Bạn đang đọc Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi của Cơ Thuỷ Linh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.