Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 93

Phiên bản Dịch · 2212 chữ

Từ chỗ không tí nóng nảy mới khiến anh trở nên mất bình tĩnh, lồng ngực phập phồng đè nén bao nỗi sợ hãi, bất thình lình cánh tay thon dài hất hết mọi thứ trên bàn xuống đất.

Trơ mắt nhìn giấy tờ bay tứ tung trên không trung, tầm mắt vô tình thấy bản báo cáo số liệu của Hạ Ngưng Âm hòa lẫn trong đấy, cơn tức giận chỉ thêm mãnh liệt không có dấu hiệu ngược lại, tay với tới lấy văn kiện dùng sức vò một cục ném ra xa.

Cơn thịnh nộ vẫn chưa được dập tắt, đúng lúc lại có tiếng gõ cửa quẫy nhiễu, ánh mắt nồng đậm sát khí liếc sang chỗ phát ra âm thanh, đôi con ngươi sắc bén dán chặt vào cánh cửa gỗ, mãi đến khi khôi phục trạng thái mới chậm rãi nói ra hai chữ: "Vào đi.”

Hạ Ngưng Âm ôm trước ngực vài bản hợp đồng bước vô nhìn thấy cảnh tượng trong phòng chỉ có thể nói là sợ hãi, đôi mày liễu ngước tới người ngồi bên kia, đúng lúc đối phương cũng đang dòm ngược lại, Hạ Ngưng Âm cảm thấy rợn người, cái miệng nhỏ nhắn mím lại, cũng không biết bày tỏ thái độ gì, tự nhiên ngồi xổm xuống đem bãi chiến trường trên đất thu dọn sạch sẽ trả lại không gian ban đầu.

Từ đầu đến cuối, đôi ưng mâu chưa từng dời khỏi người Hạ Ngưng Âm, quan sát nhất cử nhất động của cô, bên môi Tư Khảm Hàn mang theo đường cong ý nhị.

Bắt gặp cái nhìn chằm chằm từ anh, hai chân Hạ Ngưng Âm thiếu chút nữa nhũn ra, sắc mặt biến đổi khác thường "Tư tổng, đây là văn kiện ngài cần.”

Tư Khảm Hàn bày ra bộ dạng lạnh như băng, bỏ qua thứ được đưa trước mặt, giở giọng châm chọc: "Ai bảo cô nhiều chuyện vậy? Tôi có kêu nhặt nó lên ? Hả? Ai cho phép cô làm?"

Hạ Ngưng Âm khẽ cắn răng, "Tôi. . . . . . , vì. . . . . . ."

Tư Khảm Hàn từ trên ghế bật dậy, từng bước chân đến gần Hạ Ngưng Âm đều mang vẻ uy quyền bí bách người khác, ước chằng cách cô khoảng ba tất liền dừng lại, tiếp tục gằn hỏi: "Cô cái gì? Tôi nhớ đâu có chỉ thị cô làm việc dư thừa này, rốt cuộc người nào cho cô cái quyền tự tung tự tác đó trong phòng tôi? Thế nào tôi lại không biết?"

Hạ Ngưng Âm luôn cúi gằm mặt, không dám nhìn trực diện vào Tư Khảm Hàn, cánh môi anh đào sắp tóe ra máu vì cắn quá mạnh, thân thể lui về sau chẳng phát ra bất kì tiếng động, tận lực để mình cách xa khí thế vương giả của người đàn ông này.

"Tại sao không trả lời? Hả? Không phải cô chua ngoa lắm sao? Thế nào đột nhiên biến thành câm?" Bất mãn sự trầm mặc của cô, Tư Khảm Hàn nện bước chân vững mạnh như bàn thạch lên phía trước, một tay ôm ngang hông cô, tay còn lại nằm cằm để cô ngước mặt nhìn anh.

"Anh muốn tôi nói cái gì?" Hạ Ngưng Âm ngoài mặt là trấn định, nhưng trong lòng giờ phút này tràn ngập nỗi sợ hãi, bất an, tuyệt vọng…. Nếu anh để ý chắn sẽ thấy rõ mồn một.

"Hạ tiểu thư, vừa xưng hô với tôi là gì?" Tư Khảm Hàn đưa mặt tới gần mặt cô, tròng mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào đôi mắt to tròn sâu hun hút của Hạ Ngưng Âm, thanh âm dịu nhẹ như nốt nhạc trầm thấp, say đắm lòng người vô tình xẹt qua màng nhĩ cô.

Hạ Ngưng Âm ngoắc đầu sang một bên, giọng điệu cung kính có phần máy móc: "Tư tổng. . . . . ."

Tư Khảm Hàn hài lòng cười thỏa mãn, quan sát cô lại nhẹ giọng nói: "Hiện tại a, có nhiều người nói rằng tôi đối với cô vô vùng đặc biệt, hình như nó nằm ngoài dự đoán của cô nhĩ, cô biết chứ?"

Tư Khảm Hàn chuyển biến quá nhanh, khiến Hạ Ngưng Âm kinh ngạc mở to mắt không khỏi nghi ngờ "À? Tôi không biết”

"Vậy cô cảm thấy thế nào?" Nói đến đây, bên môi Tư Khảm Hàn ôm lấy nụ cười mê hoặc , kiểu như lời nói này không khác gì câu chuyện cười nhạt nhẽo, tuy nhiên ngữ điệu vẫn mang sắc thái trầm lặng vốn có, dường như đang cố gắng đầu độc phá vỡ tinh thần sắc đá trong cô.

"Cái này hơi khó trả lời."

Hiển nhiên, Tư Khảm Hàn rất không hài lòng cách đối đáp hời hợt như thế, nhưng nếu cô trả lời là ‘tán thành’ với ý kiến bọn họ, chính là cùng anh đói chọi, hiện nay sắc mặt của anh thối đến mức cô cũng không muốn dòm tìm hiểu, lỡ vô tình cô và anh đói chọi nhau chỉ sợ rằng kết quả sẽ trở nên thậm tệ hơn.

Còn nếu cô trả lời là ‘không tán thành’ tức là đang chỉ trích anh đối với cô không tốt, bất luận cô có nói thế nào đi chăng thì cô là người gặp bất lợi nhiều nhất, lại gặp nếu cô không chịu lên tiếng anh liền ngấm ngầm thừa nhận cho đó là sự thật chỉ càng thêm rắc rối, vì vậy tốt nhất vẫn là giả ngốc.

Hạ Ngưng Âm không nói thêm lời nào, Tư Khảm Hàn cũng không nóng lòng thúc ép, đại loại như anh cũng đâu mấy bận tâm đến lời cô nói, đơn giản là muốn hỏi cho vui mà thôi, ngay tức thì, anh lại đặt ra một vấn đề khác: "Cô cảm thấy tại sao tôi đối với cô đặc biệt không? Đừng bảo rằng vì vừa là tình nhân vừa là thư kí của tôi nha? Có thể đặc biệt được sao, hoang đường?"

Mỗi lúc nói chuyện, ánh nhìn của anh luôn đặt trên người cô không hề liếc ngang liếc dọc hay dời tầm mắt sang chỗ khác.

Nghe vậy, mí mắt Hạ Ngưng Âm rũ xuống, không còn nhìn anh, tứ trước đến nay bị anh nói như thế riết cô cũng quen cũng miễn dịch không còn biết tổn thương hay đau lòng, xem ra, lần nữa cô lại quá để ý chính mình rồi "Đúng vậy, tôi tự nhận thức được.”

"Ha ha” Anh cười nhạo ra tiếng, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve gò má lành lạnh của Hạ Ngưng Âm, vô tình nhìn thấy khuôn mặt không cảm xúc, tròng mắt lập tức híp lại, bàn tay giật đống giấy trên tay cô đem để lên bàn, khom lưng ôm lấy thân thể nhẹ tênh.

Hạ Ngưng Âm bị hành động bất chợt của anh làm cho giật mình, bàn tay nhỏ bé đỡ lấy vai anh giữ thăng bằng, khi cô ý thức được sự việc đang diễn ra là lúc bị Tư Khảm Hàn vác vào phòng nghỉ ngơi bên cạnh.

Tư Khảm Hàn đặt cô ở trên giường, túm hai tay cô kéo lên trên, thân thể Hạ Ngưng Âm trong chốc lát thẳng tắp không còn vặn vẹo được, một tay Tư Khảm Hàn chế trụ eo thon muốn áp sát vào cô, nghiêng người hôn cánh môi anh đào, đầu lưỡi đi vào khoang miejeng hút lấ mật ngọt, bàn tay đã sớm không kịp chờ đợi lần mò vào kẽ áo mỏng manh.

Giây trước còn dùng giọng điệu cười cợt cô, giây sau liền nhiệt tình ôm cô lên giường, Hạ Ngưng Âm căn bản chưa thể định hình mọi thứ, liền bị anh hôn đến quay cuồng, nằm dưới thân anh, đôi tay trắng nõn cố ngăn chặn sự xâm nhập từ anh, khuôn mặt đỏ bừng xấu hổ nói: "Tư, Tư Khảm Hàn, hiện tại là giờ làm việc, tôi còn rất nhiều việc phải làm, đừng như thế.”

‘Em trai nhỏ’ cọ sát vào thân thể cô từ lâu đã nổi dậy sôi sục, thái độ Hạ Ngưng Âm rất không tình nguyện, động tác liên tục bày tỏ sự kháng cự mãnh liệt khiến anh vô cùng bực mình, bất quá anh không có nói ra, chỉ vỏn vẹn mấy cái giãy dụa khước từ giả dối anh vốn không để vào mắt liền trực tiếp đem quần áo cô cởi sạch ổn định dưới thân thể mình.

Khuôn mặt Hạ Ngưng Âm đỏ như quả cà chua chín, muốn ôm cổ anh nhưng lại không dám, cô vẫn tỉnh táo ý thức hiện tại đang là giờ hành chính, hơn nữa, cửa phòng chỉ khép hờ, ngộ nhỡ có người xông vào nên làm thếo nào?

Sâu trong đôi con ngươi nhúng đầy dục vọng cho thấy anh đang ham muốn thân thể cô vô cùng, có thể gạt bỏ công việc dang dở cùng cô lên giường, hơn nữa còn là thời điểm tâm tình cực kì tệ, cô có chút sợ Tư Khảm Hàn của bây giờ, cô sợ anh sẽ đòi hỏi quá độ mà tổn thương cơ thể cô.

Tư Khảm Hàn vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn đang mất tập trung, không vui nhìn chằm chằm cô, đưa đầu vào cổ của cô hằn in dấu hôn đỏ ửng như khẳng định chủ quyền của mình.

Hạ Ngưng Âm sung sướng thốt lên tiếng rên rỉ, đỉnh đầu nghiêng lên thuận tiện cho anh hôn mút, đôi môi mấp máy "Tư Khảm Hàn, đừng cắn mạnh như vậy sẽ để lại dấu vết làm sao tôi có thể gặp người khác?"

Thấy anh vẫn bất vi sở động, đành dùng giọng điệu thương lượng: "Tư, Tư Khảm Hàn, chúng ta trở về làm tiếp có được hay không? Nơi này là phòng làm việc, có người tiến vào thì không hay cho lắm?"

Tư Khảm Hàn nghe xong lập tức đẩy Hạ Ngưng Âm ra, hai cánh tay đặt bên giường khóa chặt cô dười thân mình, ánh mắt lạnh lùng như muốn ăn tươi nuốt sống cô: "Đừng có biện minh, cô thử nhìn lại thân thể mình xem có chỗ nào chứng minh tôi đang cường bạo cô không, giả bộ thanh cao cái gì?"

"Anh?" Hạ Ngưng Âm trừng to mắt, tại sao anh cứ vũ nhục cô hoài vậy? Nếu anh chịu giải ước, cô cũng đâu nhất thiết cùng anh ở chỗ này kẻ lườm người liếc? Chẳng lẽ người sai luôn là cô?

Tư Khảm Hàn chẳng màng đến cảm xúc của cô, lần nữa cúi người đè trên người cô, Hạ Ngưng Âm bất lực nhắm mắt lại, không phản kháng cũng không phản ứng gì, thân thể căng thẳng đối với cơn vuốt ve hôn hít từ anh không mấy kích thích, tựa như khúc gỗ trôi sông một dạng.

"Mở mắt ra.” Không nhận được sự đáp trả, tận đáy lòng Tư Khảm Hàn bất phục giận nghiến răng ken két nhìn xác chết dưới thân lập tức ra lệnh với cô.

Vậy mà Hạ Ngưng Âm lại nghĩ mình là búp bê rách nhanh chóng thực hiện theo mệnh lệnh, Tư Khảm Hàn bỡn cợt cười nhạo "Cô tính giở trò gì đây? Muốn phản kháng?"

Trước sau Hạ Ngưng Âm luôn chọn cách làm thinh, Tư Khảm Hàn nắm hai bên bả vai cô, cặp mắt nhìn thẳng vào cô như muốn dò xét tận cùng, đột nhiên, cười khẩy lên, cuối đầu đến gần bên tai cô, giở giọng bất mãn uy hiếp: "24 giờ cô đều là của tôi, nói cách khác, kể cả khi làm thư ký hay tình nhân, cô đều phải có trách nhiệm thỏa mãn nhu cầu của tôi, nếu như để tôi không hài lòng, trực tiếp trả lại hàng?"

Hạ Ngưng Âm hừ lạnh một tiếng: "Tốt, cầu còn không được”

"Ha ha” Tư Khảm Hàn cũng cười lạnh nhạt, duy chỉ bắp thịt căng cứng cuồn cuộn vì tức giận, nụ cười không phù hợp với khuôn mặt, một lúc lâu mới từ tốn đáp trả: "Tốt, nể tình cô theo tôi đã lâu cũng nên có quà đáp lễ, tôi nghĩ chi bằng tặng trực tiếp cho ba cô sẽ thú vị hơn nha?"

Trong lòng Hạ Ngưng Âm nổi lên dự cảm chẳng lành, cảm thấy anh đang có mưu đồ "Thứ gì?"

Tư Khảm Hàn vuốt ve khuôn mặt trắng bệch vì sợ hãi, tặc lưỡi vài cái lại bất đắc dĩ nhìn cô: "Cô đâu chỉ nghe qua một lần những thứ đó mà quên nhanh như vậy à, bất quá, hôm nay, tâm tình của tôi không đến nỗi tệ, có thể miễn cưỡng nhắc lại đôi chút, chẳng qua là tôi có vài món quà muốn tặng từ lâu rồi, cô nghĩ xem có nên tặng hết không đây? Là ảnh nude của cô cùng Lăng Tuyên lăn lộn trên giường, hay là video đặc sắc? Tôi đây rất đàn ông nên nhường cô chọn trước đấy.”

Bạn đang đọc Tổng Giám Đốc, Ăn Trước Yêu Sau của Phong Tư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.