Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không đến Trúc Cơ, ta sẽ không ra

Phiên bản Dịch · 1802 chữ

- Khối lệnh bài này, chính là lệnh bài tông môn của Vô Tẫn Môn ta, hôm nay nói một chút với mọi người, đến cùng lệnh bài này có tác dụng gì.

Trong Phòng Nghị Sự của Vô Tẫn Môn, Lâm Nam giơ lên lệnh bài tông môn có khắc tên của mình, nói với các sư đệ sư muội ngồi phía dưới.

Năm người ngồi nghiêm chỉnh, ngay cả Thẩm Vân cùng nhập môn với Lâm Nam, cũng tò mò dựng lên lỗ tai.

Tuy nói đã nhập tông hơn một tháng, nhưng Lâm Nam chưa bao giờ nhắc tới tác dụng của lệnh bài tông môn này, Thẩm Vân vẫn cho là cái lệnh bài tông môn này chỉ là phòng ngừa đệ tử trong môn phái rơi vào huyễn trận ảnh hưởng mà chuẩn bị.

- Đầu tiên, Nhị sư đệ, Tam sư muội, các ngươi biết lệnh bài này có tác dụng gì không?

- Tiến vào Phòng Luyện Công.

Tốt a, Thẩm Vân tại Vô Tẫn Môn hết thảy chỉ làm ba chuyện, tu luyện, trồng linh quả, chế tạo bánh kẹo.

- Sẽ không đi lạc vòng vòng ở một chỗ.

Xem ra Thải Đồng đối với tao ngộ của ba người Hồ Tâm Phái phi thường có ấn tượng.

- Đó là công năng cơ bản nhất của lệnh bài, để chúng ta có thể tự do xuất nhập các kiến trúc bên trong Vô Tẫn Môn và không bị ảnh hưởng bởi huyễn trận, nhưng mà công năng hạch tâm nhất của lệnh bài , chờ tu vi các ngươi đạt tới Trúc Cơ, liền sẽ mở ra.

Nói xong, Lâm Nam điều động linh lực trong cơ thể mình, đưa vào lệnh bài ở trong tay.

Chỉ thấy trên lệnh bài một mặt có khắc hai chữ "Lâm Nam" kia, như là băng tuyết tan rã, ngay dưới mí mắt của mấy người, dần dần biến thành một khối mặt ngoài trong suốt bóng loáng màu đen.

Theo linh lực không ngừng mà gia trì, cái mặt ngoài màu đen vậy mà đột nhiên phát sáng, từng ô biểu tượng nho nhỏ hiện lên ở trên lệnh bài, phía dưới ô biểu tượng, còn có văn tự đánh dấu nhiệm vụ, điểm cống hiến các loại, đám người nhìn mà không hiểu ra sao.

Khi Lâm Nam vừa mới đột phá Trúc Cơ, phát hiện chức năng này của lệnh bài, thế mà kích động rất lâu, thật sự là không nghĩ tới, đi vào thế giới tu tiên này, còn có thể chơi điện thoại, chỉ là là không có Wechat, không có Weibo, không có trò chơi, ngoại trừ không có các công năng giải trí, cái khác đều có.

Tại ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Lâm Nam nhẹ nhàng điểm vào icon vẽ hình sơn môn Vô Tẫn Môn.

Chỉ thấy toàn bộ hình ảnh trên màn hình thay đổi, lít nha lít nhít trên màn hình, đám người nhìn hoa mắt.

Tuy không hiểu gì nhưng chỉ biết rất lợi hại, ở trong lòng mọi người khắc hoạ chân thật nhất, hai người có kiến thức rộng rãi Thẩm Vân và Hồng Tây, đời này đều chưa từng gặp qua pháp khí như vậy, không khỏi càng thêm bội phục chỗ thần kỳ của Vô Tẫn Môn.

Ngay lúc Lâm Nam liên tục thao tác mấy lần bên trong, lệnh bài Thẩm Vân đột nhiên chấn động, vốn đang chuyên chú nhìn động tác của Lâm Nam khiến cho Thẩm Vân bị dọa từ trên ghế nhảy lên, hướng phía bên trái chính mình bày ra tư thế phòng ngự, giống như mình bị đánh lén.

Sau đó mới lúng túng lấy xuống lệnh bài từ bên hông, phát hiện trên lệnh bài vốn là một mặt khắc tên của mình, vậy mà cũng thay đổi thành mặt phẳng màu đen, phía trên còn hiện ra tên của Lâm Nam, lại thêm một móc câu màu xanh lá, và một mũi tên màu đỏ.

- Ấn vào móc câu màu xanh.

Lâm Nam chỉ dẫn nói.

Khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt, tay phải Thẩm Vân không ngừng run rẩy, trong lòng suy nghĩ mấy thứ như không biết đè xuống sau đó sẽ phát sinh cái gì, nhưng từ tín nhiệm với Lâm Nam, Thẩm Vân cắn răng một cái, ngón trỏ tay phải nặng nề mà nhấn lên móc câu màu xanh.

Móc câu màu xanh biến mất, biến thành một nút màu trắng hình loa, bất quá Thẩm Vân cũng không biết kia là cái gì.

Lâm Nam nâng trán, nhận một cú điện thoại mà thôi, có cần phải vậy hay không?

Thấy Thẩm Vân tiếp điện thoại, Lâm Nam đem lệnh bài trong tay áp vào bên tai, đối với phần dưới lệnh bài, nhẹ nhàng nói :

- Ta là Lâm Nam.

Âm thanh vang lên, còn đến từ lệnh bài trong tay Thẩm Vân, vang lên tiếng của Lâm Nam, cùng với lời nói của Lâm Nam, thanh âm tuy nhỏ, nhưng là trong Phòng Nghị Sự yên tĩnh, lại rõ ràng mà vang dội.

Ba người Ô Thải Đồng, Quách Ngưu, Quách Ngọc vừa mới tiếp xúc tu tiên, nên chỉ phát ra âm thanh ngạc nhiên, thì ra người tu tiên vậy mà thần kỳ như thế, dùng lệnh bài là có thể đem âm thanh truyền cho đối phương.

Nhưng mà Thẩm Vân thì khác, trong trí nhớ Thẩm Vân, truyền âm đơn giản có hai loại phương thức.

Một loại là sử dụng hạc giấy truyền âm đem tin tức truyền đạt cho đối phương, loại phương pháp này chỉ có thể truyền đạt ở khoảng cách gần, mà độ bảo mật tin tức không cao, cho nên trên cơ bản là sử dụng nội bộ trong tông môn hoặc là gia tộc.

Một loại khác, là sử dụng Truyền Âm Phù ngàn dặm, chẳng những có thể nhanh chóng đem tin tức truyền đạt cho đối phương, mà còn cực kỳ an toàn, trừ phi vận dụng thủ đoạn không gian lấy ra, nhưng không người nào không biết, toàn bộ Lâm Tiên Giới, chỉ có một người cảm ngộ pháp tắc không gian, mà Truyền Âm Phù ngàn dặm, cũng là người này vẽ, vị Tôn Giả kia cũng không có khả năng nhàm chán như thế, đến chặn đường Truyền Âm Phù ngàn dặm đi.

Nhưng mà hơn một tháng đi vào Vô Tẫn Môn này, thế giới quan của Thẩm Vân lần lượt bị đổi mới, Đệ Tử Viện có thể khôi phục thương thế và mệt nhọc, Phòng Luyện Công có thể tăng thêm tốc độ tu luyện, có thể mô phỏng khôi lỗi chiến đấu, dược điền thúc đẩy linh thực, huyễn trận to lớn bao phủ tông môn, bây giờ còn có lệnh bài tông môn có thể truyền lại âm thanh.

Sau đó, dưới sự chỉ dạy của Lâm Nam, mấy người học xong gọi điện thoại như thế nào, nhưng mà bọn họ còn chưa Trúc Cơ, trước mắt chỉ có thể tiếp điện thoại của Lâm Nam.

Mà ngoại trừ thông tin công năng, Lâm Nam cũng đem công năng mới nhất mở ra, cũng là công năng trọng yếu nhất nói cho mọi người.

Sau khi đạt tới tu vi Trúc Cơ, có thể sử dụng lệnh bài xác nhận nhiệm vụ mà tông môn ban bố, hoàn thành nhiệm vụ, sẽ thu hoạch được phần thưởng nhất định và điểm cống hiến.

Sau khi Trúc Cơ, tài nguyên bên trong Vô Tẫn Môn, cần sử dụng điểm cống hiến để trao đổi, mà vật phẩm điểm cống hiến có thể trao đổi, cũng làm cho Thẩm Vân và Hồng Tây nước miếng chảy ròng, ba người khác thì không hiểu ra sao, cho đến khi bọn hắn dần dần trưởng thành, tiếp xúc với thế giới bên ngoài, mới biết được sinh hoạt bên trong Vô Tẫn Môn, là một việc hạnh phúc biết bao nhiêu.

Đương nhiên, cũng không chỉ có hoàn thành nhiệm vụ mới có thể thu hoạch được cống hiến, ví dụ như đem đan dược, pháp bảo đoạt được ở bên ngoài cống hiến cho tông môn, cũng có thể thu hoạch được nhất định điểm cống hiến, nói cách khác, chỉ cần vì tông môn làm ra cống hiến, liền có thể được ban thưởng điểm cống hiến.

Lâm Nam mở ra cống hiến của mình, phát hiện có năm điểm cống hiến, trong danh sách liệt kê kỹ càng, ghi lại cống hiến thu hoạch được, mỗi người Lâm Nam đưa vào tông môn, đều tăng lên một điểm cống hiến cho Lâm Nam.

- Lại còn có thể đổi được hạ phẩm linh thạch.

Hồng Tây kinh ngạc hô, cho dù là hoàng thất Thanh Chu Đế Quốc, hạ phẩm linh thạch cũng là vật phẩm cực kì trân quý, hàng năm hoàng thất có thể có được hạ phẩm linh thạch, số lượng đều không nhiều hơn một trăm, chỉ có vì Đế Quốc làm ra huân công rất lớn mới có thể được ban thưởng hạ phẩm linh thạch, tu sĩ đạt được hạ phẩm linh thạch, cũng đều dùng để cung cấp sung túc linh khí khi sắp đột phá cảnh giới.

Khi thấy một điểm cống hiến liền có thể trao đổi mười viên hạ phẩm linh thạch, Hồng Tây phảng phất thấy được một đường đại đạo thông thiên, vừa rộng, vừa thoáng.

Không tin ngươi nhìn một chút nhiệm vụ kia trong cột nhiệm vụ của Đại sư huynh, tuần sơn một lần, liền có thể ban thưởng năm điểm cống hiến, chỉ cần mỗi ngày tuần sơn một lần, một ngày liền có doanh thu năm mươi viên hạ phẩm linh thạch, hai ngày liền vượt qua một năm thu nhập của Đế Quốc.

Nhìn thấy hai mắt Thẩm Vân và Hồng Tây hiện ra lục quang, trong lòng Lâm Nam âm thầm cho mình một Like.

- Phúc lợi bên trong Vô Tẫn Môn sẽ càng ngày càng nhiều, muốn sớm một chút hưởng thụ được mấy thứ này, liền mau chóng Trúc Cơ đi.

- Quên nói, điểm cống hiến còn có thể đổi được đan phương, còn có thực đơn nha.

Nhìn chằm chằm hai người Thẩm Vân và Hồng Tây, lời thì thầm của Lâm Nam tựa như ác ma vang lên.

Xoát một chút đứng lên, Hồng Tây bạo phát ra tốc độ cùng dáng người hắn hoàn toàn không đồng bộ, cùng với Thẩm Vân hai người một đầu đâm vào Phòng Luyện Công.

- Không đến Trúc Cơ, ta sẽ không ra.

Đây là nguyên văn câu nói của hai người.

Bạn đang đọc Tông Chủ Người Đâu (Dịch) của Mục Cổ Thần Chung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi methatgia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.