Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử Trúc lâm (Thượng)

Phiên bản Dịch · 1756 chữ

Lâm Phiền hỏi:

- Chưởng môn chúng ta nhìn nhận ra sao?

- Đây vốn là chuyện tình của Tử Tiêu điện, hành vi của Liệt hỏa giáo cũng không giống tà nhân, cùng Vân Thanh môn không có xung đột, cho nên chưởng môn không phản đối. Chưởng môn cũng muốn nhân cơ hội này làm cho Cổ Nham đi ra ngoài một chút, đến lúc đó các ngươi có thể lấy danh nghĩa Vân Thanh môn đi đến Tử Tiêu điện, đưa thư tín của chưởng môn tự tay viết là tốt rồi.

Lâm Phiền hỏi:

- Không cần tông chủ ra mặt sao?

- Diệp Vô Song là hộ pháp Tử Trúc lâm, là người có chức vụ. Hơn nữa việc này Tử Tiêu điện cũng đã đáp ứng rồi, chỉ là đi ngang qua sân khấu thôi.

Tam Tam chân nhân thở dài, lầm bầm lầu bầu:

- Mọi người cùng im lặng, tất cả thủ một núi không tốt sao?

Tựa hồ muốn nói Tử Tiêu điện nhiều chuyện, tựa hồ ám chỉ Thiên Vũ chân nhân đem đến cho môn nhân của mình nhiều chuyện.

Cuối cùng đã tới lúc Tử Trúc lâm Vân Thanh môn mở ra, sáng sớm, Lâm Phiền phát hiện Oánh Oánh ở ngoài cửa, nhìn nhìn xuống dưới tông điện, Oánh Oánh bởi vì không biết chữ nên chưa tu hành Vân Thanh tâm pháp, chẳng lẽ muốn đi lên à?

Oánh Oánh nói:

- Đại sư huynh, nơi này có một tân y.

- A? Ngươi tự may à?

Lâm Phiền tiếp nhận xiêm y, thủ công không tồi.

- Dạ, lần trước đại sư huynh cùng tông chủ đánh cờ, tông chủ có nói đến quần áo của đại sư huynh.

Lâm Phiền tiếp nhận quần áo:

- Oánh Oánh, ngươi nên chuyên tâm học chữ, không cần phải nịnh nọt ta và tông chủ.

Oánh Oánh vừa nghe xong liền mặt đỏ lắc đầu:

- Không có, không có, muội vốn cảm tạ tông chủ thu lưu và đại sư huynh chiếu cố, không có cách nào hồi báo, cho nên may đạo bào này.

Lâm Phiền biết Oánh Oánh đang nói thật, gật đầu:

- Đa tạ.

Tam Tam chân nhân từng dặn dò, không nên cùng bọn họ có quan hệ thân mật hoặc hữu hảo, dù là bất kỳ ai, nếu không sẽ khó có thể đối xử ngang nhau.

- Muội đi xuống trước.

- Ừm, nơi này núi đá hiểm trở, không cần phải lên đâu, tông chủ cũng yêu thích thanh tĩnh.

- Vâng, đại sư huynh.

Oánh Oánh giống như đã làm sai gì đó vậy, vội vàng theo đường nhỏ mà đi, Tam Tam chân nhân bước ra cửa, duỗi duỗi người:

- Tặng quần áo, Oánh Oánh không những thông minh, mà còn là thông minh quá mức.

- Suy nghĩ nhiều rồi đấy, ngày hôm qua ta có hỏi, Oánh Oánh này rất cố gắng để biết chữ, không chỉ giúp ta may y phục, còn giúp tiểu hài tử khác giặt quần áo, chỉnh lý tạp vụ, rất chịu khó. Về phần những người khác thì có phần lười biếng.

- Ừm.

Tam Tam chân nhân gật đầu:

- Đáng tiếc là đã mười bốn tuổi, cho dù thiên tư có cao tới đâu, tu nghiệp cũng có trở ngại.

Lâm Phiền cười:

- Xem ra tông chủ đã sớm để bụng.

- Cô bé cố tình cố gắng, lại nguyện ý giúp đỡ bạn bè… trưởng bối Ẩn Tiên tông để cho ta thu đồ đệ, làm sao lại không có ý tứ được chứ? Ta đi lấy một khỏa thượng phẩm đan dược… Ngươi còn ở chỗ này làm gì, đi Tử Trúc lâm đi.

Đại bộ phận Tử Trúc lâm là rừng núi thấp bé, cái phiến rừng núi này đều là trúc, lại bởi vì thời điểm mặt trời ngả về tây, có ánh sáng màu tím, nên được mệnh danh là Tử Trúc lâm.

Nữ thì khéo tay, trong sương phòng ở Tử Trúc lâm, để cả đình đài lầu các, trong rừng đường nhỏ đều được xây dựng bằng trúc. Đệ tử Tử Trúc lâm chia nơi này làm nhiều phần, có người thích sống một mình, có người sống chung tốp ba, tốp năm. Đương nhiên, Tử Trúc lâm mở ra không phải chỉ vì muốn tìm người hợp thể song tu, mà Tử Trúc lâm mở ra là vì ngày lễ.

Ngày lễ này được gọi là tết hoa đăng, có thể đốt Khổng Minh đăng bay lên trời, có thể thả đèn trong dòng suối nhỏ, còn có các hoạt động đa dạng nữa. Nử tử bên trong Tử Trúc lâm đầu tiên chỉ là vui đùa ngày lễ, về sau có đệ tử bên ngoài tiến vào dự lễ, tiếp theo đó có không ít đệ tử tiếp xúc mà sinh tình, cuối cùng trở thành ngày lễ có mục đích là tìm người để gửi gắm. Đây cũng là một trong những ngày lễ lớn nhất của Vân Thanh môn, nhưng lại không nằm trong truyền thống.

Lâm Phiền đáp xuống sơn môn Tử Trúc lâm, không thể trực tiếp bay vào, chỉ có thể đi qua sơn môn. Đệ tử giữ cửa chắp tay, Lâm Phiền đáp lễ, đi vào trong Tử Trúc lâm, đập vào mắt chính là một đường nhỏ trải đầy gậy trúc, trải qua một cái cửa sương phòng, trên cửa ra vào đều treo hoa đăng, còn có hơn mười câu đố của chủ nhân sương phòng bày ra. Treo hoa đăng, chính là nói chủ nhân của sương phòng là đệ tử trẻ tuổi, treo câu đố là muốn phải phá câu đố trước, người có tài sẽ gõ cửa vào mà cùng chủ nhân đối ẩm.

- Lâm Phiền, ngươi cũng tới à.

Lâm Phiền không cần quay đầu lại cũng biết là ai, âm thanh lớn tiếng như vậy, không phải Diệp Vô Song thì còn có thể là ai? Diệp Vô Song cười hì hì đáp xuống:

- Mệt chết ta được, tháng này, vì giấy hồng của đồng mồn, ta phải chạy I chạy lại vô số chợ, các nàng ấy lại gửi ta mua vải vóc, đồ trang sức…

- Ngươi không tham gia sao?

Lâm Phiền sáng suốt cắt đứt Diệp Vô Song kể khổ.

- Có chứ!

Diệp Vô Song lại nhíu mày:

- Chỉ là người khác không vừa ý ta, không thèm nhìn đến ta. Hơn nữa, dù có nhìn đến ta thì cũng phải qua cửa của sư phụ.

Diệp Vô Song không phải người thường, nàng là hộ pháp Tử Trúc lâm, cho nên muốn thích ai đó thì có thể, nhưng người đó phải có đủ tu vi, tiềm chất, đây cũng là nguyên nhân mà Diệt Tuyệt chân nhân đề bạt Diệp Vô Song. Lâm Phiền hỏi:

- Vụ Nhi sao rồi?

- Vụ Nhi? Tất cả mọi người đều rất yêu mến nàng, một một nử tử rất nhu thuận. Bất quá… Đàn ông các ngươi đều là dạng trông mặt mà bắt hình dong, chỉ mới nửa ngày, tất cả đều vòng quanh nàng mà đi.

Diệp Vô Song nói:

- Không nói nữa, bản hộ pháp hôm nay phải duy trì trật tự, Bạch Mục đang ở bên hồ, có năm nử đệ tử chủ động tặng túi thơm, đều bị hắn nhã nhặn từ chối hết, ta đi xem xem có phải Bạch Mục đã bị mọi người đánh chết rồi không đây.

Diệp Vô Song hấp tấp rời đi, lại vòng trở về:

- À, quên nói cho ngươi biết, sư phụ ta chuẩn bị thu Vụ Nhi làm đệ tử.

Lâm Phiền kinh ngạc:

- Không phải ngươi là quan môn đệ tử sao?

Diệp Vô Song cười:

- Quan môn được một lần thì có thể có lần sau mà, đi hướng nam là Luyện Kiếm cốc, nếu như đoán đúng câu đố thì có thể được tặng một thanh Hàn thiết bảo kiếm luyện chế đấy.

Trước ngự kiếm không giá kiếm, Lâm Phiền đối với hàn thiết bảo kiếm không có bất kỳ cảm giác gì, bất quá phía nam có vẻ rất náo nhiệt, Lâm Phiền liền vòng đi hướng nam. Luyện Kiếm cốc Tử Trúc lâm là nơi tương đối nổi danh, pháp quyển của Diệp Vô Song cũng được luyện thành ở Luyện Kiếm cốc này. Lâm Phiền một đường nhìn ngắm đến say mê, thưởng thức cảnh đẹp của Tử Trúc lâm, rất có hương vị, chỉ tiếc là kém một chút náo nhiệt của ngày lễ.

Một cái sơn giác trong Luyện Kiếm cốc có lò luyện tầm khoảng ba trượng đang phát ra hỏa quang, một nữ đệ tử y phục giống như hòa thượng, để lộ vai phải, cầm một thanh đại chùy, đang đứng ở lò luyện bên cạnh ao mà rèn kiếm, mồ hôi theo lọn tóc chảy xuống, thập phần xinh đẹp. Nơi này tụ tập hơn mười đệ tử nam, đang đứng say mê bên cạnh lò luyện.

Vị nữ đệ tử này tên là Dương Tuyết Nhiêu, chính là đồ đệ thân truyền duy nhất của người đã luyện chế ra pháp quyển, được giao tận tay bản thảo viết tay của vị đại sư kia. Dương Tuyết Nhiêu bởi vì cần tài liệu nên thường rời khỏi Tử Trúc lâm, mọi người sớm đã biết đến đại danh. Nàng xinh đẹp như hoa, thêm khí tức nam tử, phóng khoáng cởi mở, rất nhiều nam đệ tử vì ngưỡng mộ đại danh nên cố ý mò đến chỗ này.

Bất quá, bọn họ tại câu đố thứ nhất đã bắt đầu phát cuồng, một nam đệ tử niệm:

- Chưa từng có ai thấy qua nó, nhưng tất cả đều biết đến nó, nhẹ như gió, sắc như dao, sinh ra tại không, có thể diệt ngàn quân.

Một nam đệ tử trả lời:

- Thái Ất thần lôi.

Dương Tuyết Nhiên đưa một ánh mắt chứa sát khí bay tới, đệ tử vừa trả lời vội cúi đầu, tay khều khều người huynh đệ bên cạnh, ý bảo hắn nói.

- Có thể diệt ngàn quân, đây là trọng điểm.

Một nam đệ tử Thanh Nguyên tông thầm nghĩ một lát:

- Ôn dịch.

Lần này Dương Tuyết Nhiêu không có sinh khí, chỉ là nhắc nhở:

- Huynh đệ, là sinh ra tại không, ông dịch là có sinh.

- Đúng vậy.

Nam đệ tử vỗ tay, cái gì mà lại bởi vì không có, lại có thể phá ngàn quân.

Bạn đang đọc Tối Tiên Du (Dịch) của Hà tả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SoulWind
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 164

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.