Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Tâm Kỷ

Tiểu thuyết gốc · 2240 chữ

Vô bạch vừa vào ăn hắn ta đang chuẩn bị ăn thì có tiếng gọi tên hắn :

“Vô bạch ngươi vẫn sống tốt sau , thật có phúc khí nha ,”

Rồi hắn ta chỉ vô vào vị sư tỷ kia nói :

“ Thiên tâm kỷ vậy mà tha cho ngươi một mạng nhưng ngươi nhớ ở đây rất nhiều tỷ muội muốn lấy mạng chó của ngươi ra bỏ trăm sẻ nát óc , ngũ mã phanh thây lăng trì xử tử thậm trí phải cho tiểu đệ đệ của ngươi suất đời không ngóc đầu được lên”

Nghe thấy vậy trong lòng vô bạch thầm nghĩ :

“ tuy tên đó bỉ ổi thật nhưng không phải ta ta thật bị oan con mẹ nhà nó nha tại sao lại vô tội cho ta cơ chứ “

Bây giờ lấy đâu da chứng cứ để xác minh chẳng lẽ nói sự thật hắn ta nghĩ vậy xong rồi thôi sự thật chẳng ai tin mà hắn ta tuyệt đói không bao giờ nói ra chuyện này , lòng người khó hiểm gian trá đủ loai , nhân loại vốn dĩ dựa vào thế mà sinh tồn , vạn vật đều như thế đo là quy luật không thể trối cãi .

Ngửa mặt lên nhìn tên đang nói với hắn ta , hắn tên là Nhị tiếu lang là một tên ăn chới trác táng , thưởng thức mĩ vị nhưng không bằng hắn , hắn lúc trước còn cầm thú hơn tên này tuy vậy nhưng rất hảo hảo chơi nha

“Không có việc gì , mọi chuyện có thể sẽ thay đổi “

“ phụt “

Hắn ta đang ngồi uống bắt canh tự nhiên hắn ta thấy thật buồn cười thật sự cảm giác sự đệ của hắn ta thật sự thay đổi quá nhiều

Lần đầu tiên hắn ta cảm giác thấy sư đệ của hắn như kiểu bị thứ đồ vật không sạch dính vào vậy , cảm giác thấy bất an hắn ta vỗ bàn một cái một luồng uy áp sức mạnh từ một luyện khí hậu kỳ vọt tới làm cho vô bạch thấy bất ngờ hắn tự hỏi sao sư huynh của hắn đột nhiên ra tay nặng như vậy trong trí nhớ của hắn vị sư huynh này vẫn ôn tồn dạy bảo các sư đệ , phân phó cho các sư đệ đâu có bao giờ ra tay kiểu này đâu thật là kì quái , hắn ta muốn cản nhưng không được lùi 3 bước nhìn lại vị sư huynh hỏi :

“ sư huynh ngươi tại sao ra tay với ta”

“Haha, ra tay với ngươi , nói ngươi là ai ngươi không phải vô bạch , vô bạch hắn ta làm sao có bao giờ ôn tồn điềm đạm bao giờ đâu “

“oanh “

Cả một bầu không khí tĩnh lặng !

Đột nhiên chân trời một luồng uy áp khiến tất cả các đệ tử quỳ lạy

Một áo bào lão giả tóc trắng bạc như kiểu năm tháng già nua đi đến tuy không nhìn thấy bóng dáng nhưng uy áp này có thể khiến cho các đệ tử nơi đây quỳ lạy thật không phải một người bình thường

Lão già cầm chiếc gương khi nhìn thấy chiếc gương mọi đệ tử tự nhiên nở nụ cười nhìn về phía vô bạch

Chiếc gương chói lọi qua cửa một luồng ánh sáng chiếu vào trong cơ thể của hắn ta mọi nhóc ngách từng chi tiết không thiếu xót mọi lục phủ ngũ tạng đều xuyên suốt không xó che dấu được bất cứ cái gì hết

Mọi việc tầm nửa canh giờ đi qua vô bạch tuy bị xoi xét nhưng không co bất cứ thứ gì khác ngoài cảm giác khác

Lão giả lắc đầu

Đột nhiên

“Oanh”

Lại một con mắt từ trên bầu trời , bầu trời biến thành một đám mây đen bên trên , một đôi mắt vàng dực soi xét hắn ta , vô bạch chỉ cảm thấy cơ thể nóng dực lên ngọn lửa như thiêu thân đau đớn nhưng gắng nhịn

Tuy vậy cũng chỉ 3 hơi thở đi qua mọi thứ uy nghiêm như cũ vẫn không tra được gì , vô bạch trên trán chảy đầy mồ hôi tưởng bị phát hiện , theo hắn ta nghĩ kẻ xuyên không trong vài bộ truyên hắn ta đã đọc có ai bị phát hiện đâu và đúng thật như vậy sẽ không bao giờ có ai phát hiên ra trừ khi hắn ta tự nói ra .

Một khắc trôi qua bầu trời màn đêm biến mất con mắt biến thành một cái hồ lô , các đệ tử nuốt nước bọt thở dài khi mọi thứ trôi qua nhưng nhìn thấy bình hồ lô các đệ tử lại như kiểu vỡ mật nước mắt trào giãy dụa , tim đập thình thịch , sỡ hãi run sẩy .

“Tôn lô thần”

Đó là một món chí tôn chí bảo nó chỉ có tác dụng duy nhất đó là cất trữ đồ vật rộng lớn ngập tràn có thể như 1 tòa nhà vậy thậm chí còn hơn vậy đồng thời nó là một món có thể xé dách mọi ác quỷ , thứ đồ không sạch sẽ hoặc ai đó giả giạng mọi thứ không dấu được .Mọi chúng nam nữ đệ tử thấy bất ngờ tại sao 1 nơi tạp dịch lai có thứ này cơ chứ đơn giản đây là giang tông phái đạo âm dương làm chủ tu luyện kiếm đạo , nhất kỳ bát quái thuật đồ ấn vật chí tôn này để ở trung tâm nhưng nó có thể đi khắp nơi săn bắt yêu ma quỷ quái , tuy nó không có tác dụng với con người nhưng nó có thể xóa bỏ mọi thuật pháp dịch dung tất cả trên lục địa này mỗi một tông phái lớn đều sẽ có một chiếc hồ lô này.

Nói về nguồn gốc nó là một gốc cây thảo to lớn chỉ cần ta chặt đúc thành hồ lô là được nó tuy không có được như không gian giới chỉ nhưng lọi ích quan trọng là xua đuổi tà khí là một phần quan trọng nhất là tránh thuật dịch dung trên khối đại lục này đó là vật mà các tu sĩ hay dùng trước giờ ai mà dịch dung gặp vật này chỉ còn cách tự chịu mà thôi không tránh được .

Xong mọi chuyện cá đệ tử nhìn về vô bạch mà khi ngoảnh lại thấy vị áo bào màu trắng đã đi xa

“ Vô bạch nếu ngươi đã quyết tâm sửa đổi ta tha cho ngươi nhưng nhưng nữ đệ tử có tha cho ngươi thì ta không biết được đâu”

Vô bạch cảm thấy đầu choáng váng , vừa vui mừng vừa run .Vui vì hắn ta không bị phát hiện mà mãi mãi cũng chẳng phát hiện . run vì thôi xác đinh cmnr .Nụ cười hắn ta cười một cách khổ sở khốn khó thầm nghĩ sao ta mệnh hay vãi

“ khốn kiếp ngươi chết rồi còn hại ta ra nông nỗi này ai ai cung muốn sẻ ta vặn mảnh hết , lão thiên ơi lão muốn trêu ngươi thì lão phải biết trọn người chứ sao lại vào cái tên bỉ ổi như thế này đây”

Hắn ta nghĩ tới đây hắn ta bèn nghĩ ra một cách xua đuổi mọi thứ hay là ta giả ngất nghỉ

Nghĩ đên đây hắn ta thầm nhủ rằng “ hắc hắc ta quá thông minh con mựa nó mà “

“ Rầm”

Vô bạch ngất đi ngã xuống đúng vô cái ghế hắn ta cố gắng chịu đau miệng ép khí huyết nôn ra búng máu ngất đi .Tuy giả ngất nhưng hắn ta lại bên trong chửi thề “ con mẹ nhà nó lão thiên hệ thống chơi ta rồi đến ông cũng chơi ta sao ta không phải đồ vật con nít để rẫn chơi nha mất dịch” , cố gắng chịu đau trong sự va đập chiếc ghế .

Hôm nay là một ngày náo nhiều sự kiện trong giang tông phái tuy vậy mọi người vãn cảm thấy có sự không đúng

Haizz!!

“ Là ta quá đa nghi đệ ấy , ta cảm nhận mọi thứ đầu giống với vô bạch , nếu đệ ấy đã quyết tâm sửa đổi vậy thì thôi “

Nghĩ tới đây hắn ta mỉn cười “ Thế ta tưởng lúc trước nhắc mãi đệ bỏ đi thì không chịu bây giờ lại quay đầu nào nói là ta phải thưởng thức hết tất cả cá nữ đệ tử trong tông môn rồi ta sẽ bỏ haha”

Nhìn về phía căn phòng hắn ta bước vào đẩy gia cửa phòng nhẽ nhõm vẫn thấy Vô bạch nằm ngủ trong trạng thái mê mang bước chân từ từ đến

Sáng hôm sau Vô bạch tỉnh dậy nhưng hắn ta không biết được rằng đêm hôm qua vị sư huynh kia đã làm gì hắn vì hắn ta ngủ ngáy như lợn chết ai biết được .Thực chất mọi chỗ trong cơ thể hắn ta đã bị vị đại sư huynh kia thăm dò từng chỗ xem tên óc đen tối xuất ngày như hắn có thế nào sau tự nhiên lại thay đổi ý định như vậy ta .Nếu Vô bạch mà biết được truyện này chắc hắn ta nôn máu phun ra mà sốc ngất đấy chứ đừng giởn chứ đâu có đùa .

Tỉnh dậy đối với hắn ta như một giấc mộng ngày hôm qua thôi quên đi bây giờ kiếm thời gian hack cấp cái đã cho sướng tay à mà khoan vô bạch ngẫm nghĩ lại ngày hôm qua chỉ một mánh khóe nhỏ thì đã bị vị sư huynh của hắn ta phát hiên ra rồi cần phải đề phòng , phải thật cẩn thận mới được nếu chỉ 1 tháng mà từ linh khí sơ kỳ đỉnh phong bé nhỏ leo lên trúc cơ trung kỳ thì thật sự chắc chắn chẳng có ai tin tưởng đâu kể cả những yêu nghiệt trong đại lục này tuy có nhưng không nhiều lắm .Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó Vô bạch vận chuyển nội khí bên trong cơ thể nụ cười trên mặt chợt ngửng lai nở một nụ cười ra bên ngoài bởi vì hắn ta đã đến luyện khí trung kì , hắn ta thấy bất ngờ ta tại sao không luyện tập mà lại lên nhanh vậy cơ chứ nhớ lại ngày hôm qua một áo bào lão trắng đó nếu hắn ta nhớ không lầm thì lão già đó chắc là trưởng lão của khu ngoại môn đệ tử , chắc lão tu vi rất cao mới mạnh mẽ như vậy kích phát tiềm lực trong cơ thể vì khác những người đồ đệ ở khu tạp dịch lúc đó cả trúng đệ tử quỳ lạy không ai phản kháng nhưng hắn ta là ai cơ chứ một đời người đi qua hắn ta sẽ chịu sự khuất nhục ư không tuyệt đối không hắn ta bằng ý chí của mình đã ngạnh kháng lai dùng mọi sức mạnh cố gắng sức nhưng tuy thất bại nhưng tu vi phá vỡ bình cảnh lên luyện khí trung kì .

Nghĩ đến đây hắn ta cười một cách thâm túy như ngàn sao kim không thấy đáy , đúng rồi trong tông môn vẫn còn rất nhiều yêu nghiệt từ luyện khí trung kì lên trúc cơ trung kì chỉ sau một tháng cơ sao hắn ta không làm được , bây giờ phải cho sư huynh biết thực lực của hắn mới tránh bớt nghi ngờ a.

Nhắc tới vị sư huynh này hắn ta không thầm nghĩ cười đây là một vị tuy là sư huynh nhưng đầy nghĩa tình tri kỉ a .Nhắc tới tình anh em đôi mắt hắn ta hướng lên bầu trời xanh đẹp ngồi ngẫm lại quá khứ đôi mắt không kìm nén được cảm xúc đã có những giọt nước mắt lan trên làn mi , hắn ta nhớ 1 đời tình nghĩa không quên những tri kỉ đó sống chết có nhau a từ cha sinh mẹ đẻ tới đến khi cuộc đời mất đi trải qua nhiều biến cố mọi thời khắc hình ảnh từ lúc còn là một đứa mẫu giáo đến bây giờ tay nắm tay dong chơi hồn nhiên ngây thơ hoạt bát trong sang , nhảy cồ rò rằng hằng ngang a!

Cho đến khi lên tiểu học những lúc đi tắm tuy không biết bơi nhưng cố đi bơi nhiều lần bới uống nước rất nhiều luôn có người bạn đó ở bên canh sẻ chia cứu vớt mình khỏi bị đuối nước tính ra khi nào đi cũng được bạn cứu cảm giác lúc nào cũng có những người ở bên cạnh chăm lo thượng tâm giúp đỡ mọi hoàn cảnh , còn nhớ không một lần mình bắt trước theo bạn cầm đá nhảy xuống song mà bơi theo rồi mình bị chìm nhưng bạn vẫn cứu mình , thật sự quá hồn nhiên không lo nghĩ về cuộc đời vui chơi hết mình

Bạn đang đọc Tối Thượng Chi Tâm sáng tác bởi mMộtniệmkiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mMộtniệmkiếm
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.