Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quán bar

Phiên bản Dịch · 889 chữ

Ruth và Marco hôn nhau trong xe ô tô, sau đó hắn dừng lại mở cửa cho cô gái xuống xe rồi lái xe đi thẳng. Tôi thật không thể vào những điều vừa nhìn thấy. Ruth, một cô gái tốt vậy mà bị bạn trai cắm sừng. Marco là một playboy chính hiệu, sau lưng cô ấy hắn còn trêu ghẹo tôi. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho hắn.

Tôi bấm điện thoại gọi Chamar..

-Hi Chamar! Làm gì đấy?

-Hi ! Chuyện gì vậy ? - Cô ấy hỏi tôi – Chàng trai của tôi ! Vui lên nào. Tan làm tớ đón cậu đi uống rượu. Giờ tớ phải đi họp.

-Được đấy ! Gặp cậu sau giờ làm.

Một giờ sau đó

Chamar hét lên trong điện thoại :

-Đi thôi And ! Tan làm rồi !

Tôi vừa chải đầu vừa chạy vội xuống cầu thang.

-Tớ xong rồi đây.

Tôi vội vàng mở cửa xe, ngồi vào.

-Ô! Trông cậu bảnh bao quá. Giờ là thời khắc của chúng ta.

Chamar cười khúc khích.

Năm mươi phút sau…

Chúng tôi đang có mặt ở câu lạc bộ mà Ruth và Collins sẽ tới.

-Ok ! Chúng ta xuống nào. – Chamar hồ hởi.

-Chuyện gì sẽ xảy ra nếu gặp họ ở đây ?

Tôi lo lắng bẻ bẻ ngón tay.

-Hãy lờ bọn họ đi và vuốt lại mái tóc của cậu.

Vào bar, tôi ngồi cạnh Chamar. Bình thường cô ấy uống vodka, nhưng hôm nay lại gọi một ly Gin, vừa nhâm nhi vừa lắc theo điệu nhạc.

Không khí nơi đây thật tuyệt, chúng tôi vui vẻ hòa mình vào đám đông trên sàn nhảy. Tôi có thể cảm nhận được hơi men làm tôi phấn khích.

Cảm nhận được ánh mắt Chamar dành cho anh chàng đối diện, tôi quyết định quay lại bàn và để họ có thời gian bên nhau.

Trong lúc tôi cố gắng chen qua đám đông để quay lại bàn, nghiệp khiến thế nào mà tôi lại chạm mặt Marco.

-Cậu làm gì ở đây khi ngày mai phải đến văn phòng vậy? – Anh ta không giấu nổi sự ngạc nhiên.

-Chào anh Borrilo! Tôi không nghĩ có thể gặp anh ở đây…Nhưng anh có thể buông tay tôi ra không?

Tôi hất tay ra và đi nhanh ra khỏi đám đông. Tôi va vào ai đó, nhưng tâm trạng tồi tệ lúc này khiến tôi không buồn ngẩng đầu lên xem.

-Xin lỗi! Cậu có sao không?

Anh ta cúi người xuống, nâng cằm tôi lên. Trước mắt tôi lúc này là một người đàn ông cao lớn với đường xương quai hàm gợi cảm, bộ ngực anh ta thật hấp dẫn.

Tôi chạm vào má mình và nhận ra dòng nước mắt nóng hổi đang chảy xuống. Tôi đang khóc.

-Tôi thật xin lỗi! – Người đàn ông sửng sốt.

-Không sao! Không sao! – Tôi vội nói – Chỉ là tôi muốn về chỗ ngồi.

-Được thôi! Tôi chỉ muốn chắc là cậu ổn!

Người đàn ông gọi cho tôi ly nước lọc.

-Tôi là Zach Trasey. Còn cậu ?

-Gọi tôi là Anderson.

Người đàn ông mỉm cười và đưa cho tôi danh thiếp.

-Đây là danh thiếp của tôi, có cả số điện thoại và địa chỉ nhà.

Anh ta từ từ ghé lại gần tai tôi :

-Sao cậu không nghỉ công việc chết tiệt này và đến làm việc cho tôi nhỉ ?

-Gì cơ ? Anh nghĩ là anh đang nói gì vậy ?

-Tôi làm việc cho một văn phòng chuyên về thời trang. Tôi nghĩ nó rất hợp với cậu.

-Còn tôi thì nghĩ rằng đó không phải công việc tôi mong đợi.

-Ý của cậu là cậu mong làm việc như một nô lệ cho người không có cảm tình với cậu à ?

-Để tôi yên ! – Tôi hét lên.

-Được thôi ! Hãy gọi cho tôi khi cậu đổi ý.

-Chết tiệt !

-Vậy ít ra cũng nên điều gì đó cho vị sếp Marco của cậu thấy, trong khi hắn đang theo dõi cả hai ta chứ ?

Tôi ngẩng đầu lên nhìn Marco, vừa hay bắt gặp ánh mắt của hắn.

Anh ta đi chầm chậm về phía tôi :

-Là ai đang làm phiền Anderson của tôi vậy ?

Và họ quay lại tán chuyện với nhau.

-Tôi nghe anh Tracey đây đang bàn về việc muốn Anderson làm việc cho anh.

Vừa nói, Borriello quay lại nhìn tôi cười. Anh ta chưa bao giờ cười như vậy với tôi trước đây.

-Anderson là của tôi !

Tôi bắt đầu rơi lệ. Tôi không thể kiềm chế được bản thân mình. Nghe những lời anh ta nói, tôi thật muốn đấm vào mặt anh ta. Tôi bị sao thế này.

-Xin lỗi anh Boriello ! – Tôi nói.

-Sao vậy And ?

-Tôi mong anh đừng xen vào chuyện riêng tư của tôi. Mối quan hệ của chúng ta chỉ là công việc. – Tôi nói với giọng gắt gỏng.

-Vậy ra cậu là người lưỡng tính.

-Cái quái gì vậy ?

-Cậu mong đợi điều gì chứ ?

-Chết tiệt !

-Tôi không nghĩ là mình đã làm gì khiến cậu buồn ?

Bạn đang đọc Tôi nghĩ rằng...mình là Gay của Fruity Leggent
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thininhxuan
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.