Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái lợi của Phá gia chi tử

Phiên bản Dịch · 1489 chữ

Rất nhanh, Tô Dục liền mở ra cuộc trò chuyện với chủ biên.

Thư mục trò chuyện này thực chất chính là một dạng phần mềm nhắn tin thu nhỏ, tương tự như phần mềm QQ ở kiếp trước, chẳng qua khác giao diện.

Sau khi xác nhận xong danh tính hai bên, chủ biên tập liền gửi thỏa thuận hợp đồng tới, còn nói: “Ngài trước hết hãy nhìn qua bản hợp đồng, xem có cần sửa chữa thêm gì nữa không, nếu không, chúng ta có thể lập tức ký hợp đồng.”

Đúng là một câu khách khí.

Phần lớn hợp đồng ký kết với tác giả đều là bản mặc định sẵn có, cho nên đều giống nhau. Lợi nhuận chia đôi, bản quyền do trang web quản lý. Hợp đồng này thường dành cho những tác giả mới, đôi khi ngay cả tác giả cũ cũng như thế.

Có thể nói, trừ khi bạn là một tác giả đã có thành tựu, hoặc khả năng viết thực sự xuất sắc nổi trội thì mới có quyền yêu cầu điều kiện hợp đồng tốt hơn. Những tác giả mới, hầu như không có khả năng được hưởng loại đãi ngộ này,

Còn đối với trang web, bọn họ nghĩ rằng tôi thà ký hợp đồng với tác giả khác còn hơn là phải mất công mất tiền, sức lực để đối đi cái hợp đồng.

Vì vậy, đừng có hiểu nhầm, như lời chủ biên đang nói, vồn là khách sáo lấy lệ mà thôi. Anh ta không hề có ý định muốn sửa chữa hợp đồng, thậm chí còn cho rằng việc ký hợp đồng lần này chỉ là một quá trình bắt buộc phải làm chứ không hơn.

Tô Dục trả lời: “Được, tôi sẽ bình tĩnh xem xét.”

Đối với lời chủ biên, Tô Dục rõ ràng không để tâm, cũng chẳng có ý định khách khí lại, hợp đồng chắc chắn phải sửa,

Sau khi xem một lượt, Tô Dục thẳng tay chỉ ra vài chỗ cần chỉnh sửa, nhất là khoản chia sẻ doanh thu. Hắn muốn đổi từ 50:50 thành 80:20. Hắn 80 còn trang web 20, hơn nữa về phần bản quyền cũng là do bản thân phụ trách, không muốn thông qua bất kỳ người nào, kể cả tổng biên tập.

Nói cách khác, trang web chỉ có bản quyền về điện tử, mà thời hạn kéo dài cùng lắm được ba năm.

Đối với yêu cầu này, bên phía chủ biên đương nhiên lập tức từ chối. Chẳng qua, Tô Dục lại tỏ ra thái độ như không hề bận tâm, còn ngầm ám chỉ tới việc sẽ không ký hợp đồng, không có nhóm này hắn cũng có thể đi tìm nhóm khác mà đúng không.

Trong Văn Duyệt, biên tập được chia ra thành 10 nhóm, mỗi nhóm sẽ có một tổng biên tập, chủ biên cùng biên tập viên. Thu nhập của bọn họ chủ yếu dựa vào năng suất, hiệu suất của tác giả họ ký hợp đồng. Thành tích tác giả càng tốt, thì lợi nhuận thu vào của nhóm đó càng cao, địa vị cũng như nước đẩy thuyền cao hơn các đồng nghiệp cùng vị trí.

Bởi vậy, Tô Dục mới nói, điều kiện hắn đưa ra vẫn rất có lực uy hiếp.

Đương nhiên, hiện tại 《 Phàm nhân tu tiên 》 mới chỉ đăng có một chương, lẽ dĩ nhiên nhóm biên tập không thể dựa vào đó mà nhìn ra tương lai được, không phải quá siêu nhân rồi. Không nhìn thấy thì tất nhiên không coi trọng, đã vậy người viết còn là một tác giả mới xuất hiện, chưa làm lên thành tựu gì đáng chú ý.

Nhưng ngàn vạn đừng dựa vào đó mà quên mất, Tô Dục trừ bỏ là một tác giả mới, hắn còn là người đọc vương bảng, mỗi năm chi ra hàng triệu để thưởng cho bọn họ, hắn không khác gì miếng bánh ngọt để trước mặt bầy kiến, thiếu điều bu vào mà thôi.

Có thể nói, Tô Dục chỉ cần hô lên một tiếng, đảm bảo không ít tác giả tình nguyện cùng hắn kết hợp. mất hắn chính là tổn thất lớn nhất.

Chưa kể, nếu Tô Dục rời khỏi, về sau hắn không muốn ủng hộ điểm thưởng cho nhóm này nữa, vậy thì đừng nói tác giả mới, ngay cả các đại thần cũng sẽ rời đi để lựa chọn một nhóm khác nhiều tài nguyên hơn.

Riêng điểm này chủ biên không thể không suy xét lại, mất đi quyển sách này không việc gì, nhưng mất đi độc giả này tổn thất sẽ vô cùng lớn.

Bởi Tô Dục rõ ràng điểm này nên càng mạnh dạn, chủ biên lập tức tỏ vẻ sẽ tìm tổng biên thương lượng, kêu hắn chờ tin tức.

Không để hắn đợi lâu, chủ biên đã nhắn tin đến, anh ta kêu có thể đồng ý điều kiện này.

Sở dĩ đồng ý, đơn giản không phải vì coi trọng giá trị thương mại của《 Phàm nhân tu tiên 》 , không muốn nói là hoàn toàn bỏ qua. Do nhìn trúng túi tiền của hắn thôi. Nếu bọn họ có thể nhìn ra giá trị bộ truyện này, vậy thì hiện tại sẽ không dễ dàng đáp ứng điều kiện như vậy, thiếu điều cò kè mặc cả với Tô Dục cũng nên, không tranh thủ điều kiện có lợi hợp đồng sao mà chịu được .

Đúng là 3000 chữ không thể nhìn ra được tương lai, đặc biệt còn là một bộ tiểu thuyết chậm nhiệt.

Cho nên, trong tiềm thức những biên tập này cho rằng 《 Phàm nhân tu tiên 》, không có giá trị cũng dễ hiểu, nó như một loại thành kiến thấm sâu,

Một người, muốn viết ra một bộ truyện hot, tỷ lệ vốn dĩ đã vô cùng nhỏ, nếu người này, còn là một tên phá gia chi tử, không làm việc đàng hoàng cơ hội lại càng nhỏ thêm nhỏ, nhỏ đến mức có thể xem nhẹ.

Bởi một tên chỉ biết phá của, cho dù có thiên phú đầy mình thì cũng không biết tận dụng. Tài năng theo đó mai một dần, cuối cùng vẫn là sẽ chẳng làm nên trò trống gì.

Ở trong mắt chủ biên, Tô Dục vừa hay chính là loại người này.

Là như thế, nên chủ biên cùng tổng biên mới có thể phán đoán 《 Phàm nhân tu tiên》không có giá trị, không có khả năng tạo ra lợi nhuận gì lớn, có thể thu hồi phí tổn đã là tốt lắm rồi.

Loại phán đoán không phải xuất phát từ bản thân 《 Phàm nhân tu tiên 》,mà chỉ là thành kiến đối Tô Dục mà thôi.

Dưới tình huống như vậy, đổi điều kiện lợi nhuận bộ tiểu thuyết thành 80:20, kỳ thật cũng không có khác nhau mấy .

Đến nỗi bản quyền có hay không cũng không quan trọng, dù sao cũng không có tương lai.

Thế nên, sau khi nhóm tổng biên xem xét xong, liền rất sảng khoái gật đầu chấp nhận điều kiện của Tô Dục, ký xuống 《 Phàm nhân tu tiên 》, chỉ cần có thể lưu lại độc giả này không bị nhóm khác cướp đi, mặt khác không quan trọng.

Loại điều kiện hợp đồng này, vốn chỉ xuất hiện ở hợp đồng đại thần.

Hơn nữa cũng chưa chắc đại thần đã đạt được loại hợp đồng như này, phải là siêu cấp đại thần thì may ra mới có khả năng, còn những tác giả khác liền không cần suy nghĩ.

Tuy nhiên, bây giờ Tô Dục bởi vì một cái thân phận độc giả vương bảng, lại có thể dễ dàng lấy được, thật đúng là buồn cười.

Tại đây một khắc, hắn đột nhiên ý thức, phá của đôi khi không hoàn toàn vô dụng, ví dụ như hiện tại, không phải đã đem cho hắn hợp đồng tốt vậy sao.

Không biết ở tương lai, nhóm chủ biên, cùng với tổng biên có hay không hối hận, bọn họ có thể hay không bởi vì thành tích của《 Phàm nhân tu tiên》 trong tương lai mà hối hận. Hợp đồng này sẽ làm trang web mất đi rất nhiều tiền, đặc biệt phương diện bản quyền, đối trang web mà nói, chính là một loại tổn thất rất lớn.

Tô Dục tin tưởng có một ngày như vậy , 《 Phàm nhân tu tiên 》 sẽ không làm hắn thất vọng.

Sau khi ký hợp đồng thành công, Tô Dục mới phát hiện đã 4h sáng, vất vả vất vả cho nhóm chủ biên.

Lúc sau, hắn liền bò lên giường đi ngủ, ngày mai còn phải đến trường đi học.

Bạn đang đọc Tôi Muốn Tái Sinh Các Tiêu Đề của Nhất Mộng Nhất Giới
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.