Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạn học này, tôi có thể nhờ bạn giúp một chuyện được không?

Phiên bản Dịch · 1569 chữ

3 phút thật sự quá ngắn, không đủ thời gian cho Tô Dục suy xét.

Vì thế, sau khi hắn nhận được nhiệm vụ, liền trực tiếp rời khỏi chỗ ngồi, hướng phía bục phát biểu đi lên.

Dưới loại tính huống này, nếu Tô Dục muốn gây được sự chú ý với các giáo viên, hiển nhiên chỉ có thể lên đài diễn thuyết. Bằng không cứ một mực đứng phía dưới, thì không xác định lúc nào mới thành công. Hơn nữa, trong nhiệm vụ đã nhắc nhở qua, mấu chốt quan trọng để hắn hoàn thành nhiệm vụ chính là nhờ vào cô gái tên Tần Y kia, suy đi tính lại, lên đài vẫn là cách tốt nhất.

Dưới ánh mắt khó hiểu cùng ngạc nhiên của Hạ Dao, Tô Dục đi thẳng đến bên đài diễn thuyết, hơn nữa còn ngang nhiên đứng bên người Tần Y, quay qua nhìn cô nhẹ nhàng mỉm cười một cái, chỉ là trong nụ tươi đó có chút khẩn trương hồi hộp. Tất nhiên hồi hộp không phải vì cô.

“Xin hỏi có chuyện gì sao?” Tần Y tạm dừng phát biểu, thái độ cực kỳ bình tĩnh.

Hiện tại chỉ còn lại nửa phút, Tô Dục biết không thể trì hoãn lâu hơn, nhất là khi giáo viên sắp có thể lên đây bất cứ lúc nào, đến lúc đó thật sự muốn thay đổi hiện trạng cũng không được.

“Bạn học này, tôi có thể nhờ bạn giúp một chuyện được không?” Tô Dục mỉm cười hỏi.

Tần Y còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì, Tô Dục đã bất ngờ tiến lên, sau đó ôm chặt lấy cô, làm cho những giáo viên phía dưới đài mặt tròn mặt dẹt sợ ngây người.

“Hắn quá mạnh bạo rồi a, không sợ bị người ta đánh chết sao?”

“Mẹ nó, dám ôm hoa khôi của chúng ta.”

Bên dưới, sau khi chứng kiến toàn bộ sự việc, toàn thể học sinh giống như một quả bom bị châm ngòi nổ, sôi trào, Nguyên hội trường vốn dĩ đang tĩnh lặng, bây giờ bỗng chốc rối loạn hết lên.

Thế nhưng Tô Dục cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ, nếu chỉ đơn giản qua loa một cái ôm thì sao có thể đạt được nhiệm vụ? Hơn nữa, hắn cũng làm đến bước này rồi, sao hắn không tiến thêm bước nữa, nâng cao mức độ hoàn thành nhiệm vụ.

Trong khi mọi người còn chưa kịp lấy lại tinh thần, Tô Dục lại tiếp gây ra một đợt chấn động khác, hắn trực tiếp hôn xuống môi Tần Y.

Bây giờ, ngay cả Tần Y lúc nào cũng giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh cũng vỡ nát, đại não rơi vào trạng thái đình trệ. Loại tình huống thế này, cô thật sự không hề có kinh nghiệm xử lý.

Thời điểm Tần Y bị ôm lấy, cô theo bản năng ngẩng đầu nhìn hắn. Nhưng không may lại vừa đúng Tô Dục cúi xuống, làm hắn cực kỳ thuận lợi hôn được cô.

Rốt cuộc, một bài thuyết trình nghiêm túc, bỗng chốc bị phá tan bởi một tên học sinh lạ mặt. Hắn dám đứng trước mặt mọi người ôm chặt hoa khôi của trường, ôm thì cũng thôi đi, hắn còn dám hôn xuống.

“Nhất định đang nằm mơ, Tần Y bị người hôn rồi.”

“Người kia là ai, tôi muốn giết hắn, hắn như thế nào làm chuyện mà tôi làm.”

“Sai, hắn là làm được chuyện cậu không dám làm.”

“Ông trời a, giết tôi đi, hắn còn vươn đầu lưỡi. Giết hắn.”

Một khắc này, toàn bộ học sinh dường như trở lên điên cuồng, tiếng mắng chửi nhao nhao, không thể giữ bình tĩnh.

Làm một hoa khôi đúng chuẩn, Tần Y tự nhiên là không thiếu kẻ yêu thích, hiện tại xảy ra loại chuyện này, tất nhiên làm rất nhiều người đỏ mắt đố kỵ. Đồng thời cũng dấy lên lửa giận ngút trời của bọn họ, trong đó có cả Trương Tương Chương.

Người vẫn luôn hống hách nói với bên ngoài mình là bạn trai Tần Y.

“Bạn học, cảm ơn!”

Sau hơn mười giây, Tô Dục cuối cùng cũng chậm rãi buông môi cô ra, cánh tay vòng qua ôm eo Tần Y theo đó thả lỏng, thời gian làm nhiệm vụ đã xong, không cần phải tiếp tục ôm ôm hôn hôn như vậy.

“Hẹn gặp lại!”

Tô Dục đã chú ý mấy giáo viên đang chạy đến đây, hắn liền nhanh chóng hướng Tần Y nói một câu rồi chạy ngay xuống dưới. Còn không quên kéo theo Hạ Dao đứng ngơ ngác tại chỗ, ra khỏi hội trường.

Hắn biết bây giờ bản thân đã trở thành tầm ngắm của tất cả các giáo viên, đã vậy còn là tình địch của toàn bộ nam sinh trường này, nếu mà cố tình ở lại, chỉ sợ không toàn thây đi ra ngoài, vẫn nên sớm rời đi là tốt nhất.

Nhưng đấy mới là bên ngoài thôi, hắn không biết sau chuyện mình làm lại gây lên bao nhiêu phong ba nữa.

Toàn bộ lãnh đạo trường học đều bị chấn động, không ít người còn la hét muốn đuổi học hắn, nhưng cuối cùng đều bị hiệu trưởng đè ép xuống.

Đối với chuyện này, hậu quả ra sao Tô Dục không có tâm tình để ý, hắn thật sự không có cách nào, vì hoàn thành nhiệm vụ, cũng chỉ có thể làm như vậy.

Dù sao trong khoảng thời gian ngắn như thế, muốn hắn nghĩ ra cách chu toàn hơn, hắn thật sự làm không được.

Lúc ấy quá nóng nảy, Tô Dục không kịp suy nghĩ sâu xa chân đã bước lên đài, hiện tại bình tĩnh nghĩ lại, hắn cảm thấy bản thân không khác gì một tên tra nam. Hành vi như thế đối với một cô gái, khả năng sẽ tạo ra ảnh hưởng tình thần lớn, thậm chí huỷ hoại cả đời người đó, nói như vậy có chút khoa trương, nhưng cũng không phải không thể xảy ra.

Chẳng qua, hắn làm đã làm, cũng không có cách nào thay đổi.

Kỳ thật, Tô Dục làm vậy, cũng mang theo một chút tâm lý trả thù, hắn muốn làm Trương Tương Chương khó chịu. Ai kêu tên đó tự xưng mình là bạn trai Tần Y, bây giờ trước mặt mọi người, Tô Dục làm thế, giống như ném thẳng cho Trương Tương Chương một cái tát, hả giận a.

Từ hội trưởng đi ra, bộ dáng Hạ Dao có chút rầu rĩ không vui, thật lâu không có mở miệng nói chuyện.

Tô Dục hỏi: “Làm sao vậy, em không thoải mái sao?”

Hạ Dao lắc lắc đầu, do dự một chút, đột nhiên hỏi: “Tô Dục, anh thích Tần Y, đúng không?”

“Không phải.” Tô Dục trực tiếp trả lời, một chút ngập ngừng đều không có, hắn thật sự không thích Tần Y, nghiêm túc mà nói, hôm nay mới là lần đầu tiên hắn gặp Tần Y, sao có thể thích nhanh thế được.

Có thể trong mắt những người khác, Tần Y của bọn họ là nữ thần, nhưng trong mắt hắn, cô chỉ là thiếu nữ vừa lớn lên mà thôi.

Người trưởng thành về tư tưởng như Tô Dục, sẽ không đi yêu thích hoa khôi gì đó, một đứa trẻ vị thành niên, hắn không có hứng thú.

“Vậy tại sao anh lại hôn cô ấy, còn là trên khán đài.” Hạ Dao tò mò hỏi: “Em nghe nói, bạn trai Tần Y chính là tên đầu gấu Trương Tương Chương, anh làm như vậy, không sợ bị hắn ta đuổi giết à.”

Tô Dục cười, nói: “Anh không thích Tần Y, nhưng lại thích cảm giác bị người đuổi giết, bỏ mạng thiên nhai, tử vong như gió, thường bạn ngô thân.”

“Không nói lời đứng đắn, đừng để đến lúc đó người bị đánh, oa oa tìm em.” Hạ Dao hừ miệng, nhưng có thể nhìn ra tâm tình của cô tốt lên rất nhiều, không hề rầu rĩ không vui như trước đó.

Thiếu nữ cảm tình ngay thơ, thay đổi liên tục, làm người khó có thể nắm lấy.

“Được, đến lúc anh sẽ đem nước mũi đều chét hết trên người em.” Tô Dục cười to.

Hạ Dao hướng hắn làm mặt quỷ, sau đó liền cười hì hì chạy ra, “Mới không cần, kinh lên được!”

Cuối cùng, Tô Dục giống ngày hôm qua, trước đưa Hạ Dao về nhà, sau đó chính mình trở về.

Đương nhiên, nói cho đưa oai, thực chất là Hạ Dao đèo, hắn ngồi phía sau. Tô Dục cực kỳ buồn bực, hạ quyết tâm đề cao thể lực chính mình.

Mỗi lần đều là Hạ Dao đèo, đại nam nhân như Tô Dục mất hết mặt mũi.

Mặc dù thân hình hắn khá nhỏ, so với Hạ Dao còn muốn nhỏ hơn, người khác nhìn vào sẽ nghĩ hai người họ là chị em, nhưng kể cả như thế, hắn vẫn không ngăn được tâm lý chối bỏ.

Nếu không phải vì lý do này, Tô Dục cũng sẽ không vì cái sự trừng phạt kia đả động.

Bạn đang đọc Tôi Muốn Tái Sinh Các Tiêu Đề của Nhất Mộng Nhất Giới
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.