Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tối qua cô không ngủ nhầm phòng đâu, phải không?

Phiên bản Dịch · 848 chữ

Dạ Tinh Quang tức giận nói: "Anh còn không biết xấu hổ nói sao? Nếu không phải anh bỗng nhiên gọi tôi thì tôi có thể bị dọa đến mức cầm không chắc ly nước sao?”

Cô muốn đứng dậy trở về phòng, lấy khăn lạnh đắp lên thì lại bị Dạ Quân Kình ấn lại: "Ngồi xuống, không được nhúc nhích!”

"Anh làm gì vậy?"

“Tôi bảo cô ngồi thì cô cứ ngồi đi, làm gì mà nhiều vấn đề như vậy!”

Dạ Quân Kình lớn tiếng quát rồi xoay người đi tới một cái bàn trong phòng khách để tìm thuốc mỡ bỏng. Hắn lục hai ngăn kéo mới tìm được thuốc. Vừa xoay người đã nhìn thấy Dạ Tinh Quang đứng lên, thấy vậy hắn lập tức cảnh cáo: "Cô thử cử động một chút xem.”

Dạ Tinh Quang: "..."

Thấy người đàn ông cầm thuốc mỡ đi tới, cô biết điều ngậm miệng lại, đưa tay ra nói: "Cảm ơn anh!”

Dạ Quân Kình nhìn cô một cái, lại không đưa thuốc mỡ bỏng cho cô, ngược lại mở nắp ra, ý muốn bôi thuốc mỡ cho cô.

Dạ Tinh Quang quẫn, chỗ bị bỏng là đùi, cô có chút xấu hổ, ưỡn ẹo nói: "Tôi tự mình làm!”

"Một ly nước cũng cầm không chắc, cô còn có thể làm gì chứ?" Dạ Quân Kình không cho cô cơ hội tự mình làm. Nhìn thấy làn da của cô bị nóng đỏ, hắn cảm thấy vô cùng phiền não.

Thuốc mỡ bôi lên vết bỏng, cảm giác lạnh lẽo ập tới.

Dạ Tinh Quang tự nhủ, tạm thời tha thứ cho giọng điệu như uống thuốc súng của người đàn ông này vậy.

Dưới ánh đèn, tuy rằng vẻ mặt của người đàn ông này rất thối, nhưng ngũ quan quá đẹp mắt vì vậy cô không khỏi say mê nhìn. Tùy rằng ngữ khí của người đàn ông này rất thối nhưng lại lập tức tìm thuốc mỡ cho cô, lại còn cẩn thận bôi thuốc mỡ cho cô, xem ra vẫn còn biết tròn biết méo.

Sau khi xác định tất cả những chỗ bị bỏng đều đã bôi thuốc mỡ, vẻ mặt Dạ Quân Kình rốt cục cũng hòa hoãn lại.

Ngẩng đầu lên thì phát hiện người phụ nữ đang nhìn mình, ánh mắt hắn lạnh lẽo: "Nhìn cái gì vậy? ”

Dạ Tinh Quang chợt phục hồi tinh thần lại, "Cám ơn anh!”

Dạ Quân Kình bỗng nhiên sửng sốt một chút. Hắn đã từng đối xử rất tốt với cô nhưng cô chưa từng nói một chữ cảm ơn với hắn. Hiện tại hắn chỉ bôi chút thuốc cho cô thì có cái gì để cảm ơn chứ?

Đại khái là có chút không thích ứng, Dạ Quân Kình lạnh mặt, đứng dậy nói: "Không phải vì cô! Đừng tự mình đa tình!”

"Vậy thì vì cái gì?"

Dạ Quân Kình lạnh lùng bỏ lại một câu, "Tránh cho người của cục dân chính đến kiểm tra lại nói tôi có hành vi bạo hành gia đình!”

Dạ Tinh Quang: "..."

Giống như sợ cô không tin, Dạ Quân Kình lại lạnh lùng nói một câu: "Còn không lên lầu, ở lại đây làm gì? Tôi không phải đã nói với cô, khi thấy tôi thì cô phải tự biết điều, chủ động tránh mặt sao?”

"..." Người đàn ông này, thật sự là…!

Dạ Tinh Quang chạy bạch bạch bạch lên lầu. Trở lại phòng, lập tức khóa trái cửa phòng, trèo lên giường trùm chăn ngủ.

Dạ Quân Kình lại ngồi trong phòng khách một lúc lâu, tâm phiền ý loạn. Chờ đến khi hắn lên lầu, muốn đẩy cửa phòng ngủ của mình ra, lại phát hiện không thể mở. Hắn cầm tay nắm cửa, dùng sức đẩy hai cái, nhíu mày, cửa khóa trái rồi?

Ai ở trong đó vậy?

*

Sáng sớm hôm sau, Dạ Tinh Quang ngủ đến tự nhiên tỉnh lại. Theo bản năng, muốn lấy gối ôm trên giường nhưng sờ nửa ngày, gối ôm của cô đâu rồi?

Cô ngáp một cái rồi bắt đầu tìm kiếm, sau đó, cả người đều choáng váng!

Căn phòng này, hình như có chút không thích hợp?

Cô nhớ rõ phòng ngủ của mình, trang trí thiên về nữ tính, rất nhu hòa. Nhưng trang trí của căn phòng này lại không có bất kỳ chỗ nào gọi là nhu hòa cả. Tất cả trang trí ở đây đều lộ ra sự nam tính. Thứ duy nhất tràn ngập hơi thở nhu hòa chỉ có trần nhà của phòng ngủ này.

Trần nhà của phòng ngủ này quả thực giống như trần nhà của hồ bơi nhân ngư. Tuy rằng ban ngày hiệu quả kém một chút, nhưng buổi tối nhất định có thể thấy một bầu trời đầy sao...

Chỉ là Dạ Tinh Quang không rảnh thưởng thức, đầu cô lúc này đã ầm ầm nổ tung. Đây không phải là phòng của cô ấy?

Vậy đây là phòng của ai?

Bạn đang đọc Tôi lắc mình thành người giàu nhất thế giới trong Cục Dân Chính của An Anh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thanh_Nghi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.