Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sến súa khiến người ta buồn nôn!

Tiểu thuyết gốc · 1890 chữ

"Hả!?" Vẻ mặt của Hồ Ngu Minh ngạc nhiên, miệng cậu ta há ra to hết cỡ.

Đinh Tuấn cảm thấy ba chấm thực sự, có cần phải phản ứng lố như vậy không? Chia tay bạn gái không phải rất bình thường sao?

"Sao đột nhiên lại chia tay? Không phải cậu bảo cậu đối với cô ấy là thật tâm sao?" Hồ Ngu Minh mơ hồ hỏi. Còn tưởng lãng tử quay đầu, hóa ra vẫn như cũ sao?

Đinh Tuấn lộ ra vẻ bi thương: "Còn không phải do cô ta lừa dối tôi! Rõ ràng đang hẹn hò với người khác còn chưa chia tay, lại nói với tôi là không có hẹn hò!"

Mặc dù nguyên chủ trong lúc quen cô ấy vẫn đi thử đủ loại bụi hoa, sai cực kì. Nhưng mấy điều đó đều không phải Đinh Tuấn làm, tại sao hắn phải chịu trách nhiệm cho việc đó! Đinh Tuấn cảm thấy cực kì oan uổng, đột nhiên bị xuyên không, hắn cũng đâu có muốn! Dự án còn đang dang dở kia kìa. Không biết sau thân thể của hắn ở thế giới trước như thế nào? Không phải là bị ám sát hay đột ngột chết đi rồi xuyên không tới đây đó chứ?

Hồ Ngu Minh lại làm ra vẻ thì ra là như vậy, gật gù nói: "Cô ta lừa dối Đinh thiếu như vậy là không được, nên chia tay."

Biểu cảm cũng phong phú quá nhỉ, sao cậu không đi diễn xiếc đi?

Sau đó là chuông vào giờ học. Đinh Tuấn cũng không xàm xí chuyện đâu đâu với Hồ Ngu Minh nữa mà nhìn lên trên bảng. Hồ Ngu Minh thì nghiêm túc trở lại.

Hắn nghe giáo sư giảng bài mà cảm thấy nhàm chán, những kiến thức này hắn đều nghe qua, hiện tại nghe lại lần nữa mệt cả đầu. Cộng thêm hôm qua mới ngủ được mấy tiếng, cho nên Đinh Tuấn rất nhanh gật gù, sau đó ghé vào bàn bắt đầu ngủ.

Lúc hắn thức dậy thì đã tới trưa.

Đinh Tuấn: "..." Trước đây không biết bản thân mình là học sinh hư như vậy.

Hồ Ngu Minh cười ha hả, thu dọn sách vở rồi cười nói: "Quả nhiên là Đinh thiếu ha, vẫn ngủ ngày như ngày thường."

Đinh Tuấn cảm thấy may mắn, ít nhất hắn không làm điều gì quá khác thường.

Hắn cùng với anh bạn nhỏ đi tới căn tin để ăn trưa, ngủ cả một buổi nên cũng đói rồi. Buổi chiều còn có tiết, nên ngày thường nguyên chủ cũng ăn ở căn tin. Trên trang cá nhân hôm nào cũng thấy chụp ảnh đồ ăn trưa tại căn tin rồi tag Hồ Ngu Minh vào. Nghiện mạng xã hội đến thế là cùng.

Cho nên hôm nay hắn cũng phải đăng bài, không thể làm ra điều gì khác thường được. Muốn sống thành chính bản thân mình, cần phải thay đổi từ từ theo thời gian.

Đinh Tuấn chọn vài món đã từng xuất hiện trên trang cá nhân của nguyên chủ, quẹt thẻ sau đó cùng với Hồ Ngu Minh cũng đã chọn món xong tìm chỗ ngồi.

Trong căn tin lúc này đã đầy ắp người, Đinh Tuấn phải nhìn mãi mới ra chỗ trống.

Hồ Ngu Minh vừa đặt mông xuống liền phát huy khả năng nịnh bợ của mình, cậu ta cảm khái: "Vẫn là Đinh thiếu mắt tinh, nếu như không có cậu, có khi bây giờ tôi đang ngồi ăn dưới đất mất."

Đinh Tuấn khinh bỉ nhìn cậu ta: "Xét thấy cậu với tôi là bạn, cho nên tôi không so đo vụ cậu bợ đít tôi lên tận mây xanh như thế."

"Ấy, sao cậu có thể nói thế chứ Đinh thiếu..." Lúc Hồ Ngu Minh lại định lảm nhảm một tràng, Đinh Tuấn cắt lời cậu ta: "Dừng, ăn cơm đi."

Trước khi ăn, Đinh Tuấn chụp ảnh lại rồi đăng lên mạng xã hội, Hồ Ngu Minh châm chọc: "Vẫn sống ảo như vậy sao? Không sợ người ta bắt cóc cậu à? Dù sao nhà cậu cũng siêu giàu mà."

Đinh Tuấn nghe vậy thì hứng thú hỏi: "Giàu như thế nào?"

Hồ Ngu Minh nghe vậy thì lại lảm nhảm: "Đúng là người giàu, ngồi trên đống tiền mà không biết mình giàu bao nhiêu, ngồi trên ngai vàng mà không biết ngai vàng bao nhiêu tiền, ngồi trên xe giới hạn mà không biết gia trị của nó..."

Đinh Tuấn: "..."

Ngay lúc hắn đang định ngắt lời, thì lại có người nói chen vào: "Xin hỏi nơi này còn chỗ không?"

Đinh Tuấn ngẩng đầu lên, là cô gái ban sáng cùng với một cô gái khác đang cầm khay đồ ăn. Dường như cô gái ban sáng cũng đã nhận ra hắn, cô gái hơi cau mày lại.

Hắn nhìn xung quanh, mọi người đều đang đổ xô mắt lại đây, cho nên mỉm cười: "Có chứ, hai vị mỹ nữ, mau ngồi xuống đây."

Nữ sinh xinh đẹp lúc sáng hơi ngạc nhiên, người này lại trở lại bộ dạng hoa tâm rồi, có khi nào do sáng nay anh ta có tâm trạng tồi tệ không?

Cô gái có vẻ là bạn của nữ sinh xinh đẹp bưng khay tới, định ngồi chỗ bên cạnh hắn, nhưng Đinh Tuấn ngăn cản: "Cô sang bên kia ngồi, bảo bạn cô ngồi sang đây."

"Chuyện này..." Cô gái liếc nhìn nữ sinh xinh đẹp, hai người trao đổi ánh mắt, nữ sinh xinh đẹp có lẽ không quá tình nguyện ngồi sang đây. Hồ Ngu Minh lúc này đứng ra hòa giải: "Chỉ là ngồi cạnh mà thôi, Đinh thiếu sẽ không làm gì cô. Nếu không nghe lời, không biết Đinh thiếu sẽ làm ra chuyện gì đâu."

Nữ sinh này là ai, xinh đẹp như vậy tại sao bây giờ mới biết nhỉ? Lẽ nào là học sinh năm nhất? Hồ Ngu Minh thầm nghĩ, thế nhưng có Đinh thiếu ở đây rồi, cô em này sớm muộn cũng rơi vào tay Đinh thiếu thôi. Cậu ta âm thầm thở dài tiếc thay cho số phận cô gái xinh đẹp. Chỉ trách gia thế của Đinh thiếu không đụng vào được.

Nữ sinh gật đầu, sau đó đổi chỗ với cô bạn của mình, ngồi bên cạnh Đinh Tuấn. Đinh Tuấn suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Cô lại đây."

Nữ sinh cau mày, vẻ đẹp cực kì khó chịu: "Anh định làm gì?"

Đinh Tuấn giơ điện thoại lên: "Cười một chút."

Nữ sinh định ngậm chặt miệng, nhưng nghĩ tới gia thế của Đinh Tuấn, lại không muốn ảnh hưởng tới gia đình, cho nên chỉ có thể gượng gạo nhếch miệng.

Xong xuôi, hắn đăng lên mạng xã hội. Vậy là xong, hết giờ học Lê Thiên Thảo sẽ tự chủ động liên lạc, chứ hắn cũng không muốn mất thời gian chuyện trò rồi diễn kịch với cô ta. Nhưng không thể chia tay cô ta trước mặt toàn trường được, cho nên cứ hẹn gặp vậy.

Đinh Tuấn cất điện thoại đi, bức ảnh này về sau hắn sẽ xóa đi, chứ nữ sinh xinh đẹp như thế này thì hắn không muốn đụng tới.

Hồ Ngu Minh lúc này hỏi: "Hai cô ở ban nào, năm mấy? Tại sao lại nhìn lạ mặt như vậy?"

Cô gái ngồi cạnh Hồ Ngu Minh trả lời: "Bọn em là năm nhất, ban kinh tế xã hội, mới nhập học năm nay. Em là Cao Bồng Vân, còn hoa khôi năm nhất đây là Ngô Thanh Thủy. "

Ngô Thanh Thủy không nói gì xem như là ngầm thừa nhận.

Còn Đinh Tuấn nghe thấy tên Ngô Thanh Thủy thì liền thấy quen tai. Đây không phải là nữ chính số hai trong hậu cung của nam chính sao? Loại hình nữ thần cao lãnh, sau khi được nhân vật chính giúp đỡ liền đổ cậu ta.

Đinh Tuấn cũng cảm thấy khó hiểu, mị lực của nam chính là làm sao vậy? Đơn giản giúp đỡ vài lần cũng có thể khiến người ta yêu mình.

Mị lực mạnh như vậy, có tác dụng lên đàn ông không....

Ai da, hắn là trai thẳng, không nghĩ bị cậu ta hấp dẫn nha!

Đinh Tuấn âm thầm chửi thề, sau đó lại nghĩ tới bản thân phải diễn, cho nên hắn cười híp mắt, quay sang nói với Ngô Thanh Thủy: "Tên của em thật đẹp, đẹp như vì sao sáng trên trời, đẹp như trăng sáng ngày rằm, đẹp như bãi cát trắng trải dài." Mấy cái câu này trên dòng thời gian cá nhân của "Đinh Tuấn" hắn cũng chỉ là thuật lại. Chứ lấy vốn văn phong không được dồi dào cho lắm của hắn thì còn lâu mới nghĩ ra mấy cái câu sến súa khiến người ta buồn nôn như vậy.

Ngô Thanh Thủy lúc này đang ăn, nghe được câu này liền phải quay sang một bên bụm miệng.

Cao Bồng Vân thì cười hì hì, Hồ Ngu Minh thì mặt mày nhăn nhó: "Đinh thiếu, câu nói này thật sự rất gây buồn nôn, về sau có thể ít nói lại hay không?"

Ngay cả Đinh Tuấn cũng cảm thấy mấy câu này khó nghe, khó trách bọn họ bày ra biểu cảm như vậy. Nhưng có thể làm thế nào, đây là thiết lập của hắn mà! À không không, không phải hắn, là của nguyên chủ!

Ngô Thanh Thủy bị buồn nôn tới nỗi không muốn ăn nữa, cho nên cùng với Cao Bồng Vân rời đi.

Đinh thiếu không giống lời đồn mà cô được nghe, rõ ràng là ở thư viện không quan tâm tới cô, không hiểu sao bây giờ lại đột nhiên tán tỉnh? Ngô Thanh Thủy nhìn xung quanh, sau đó nhớ lại vừa nãy lúc muốn ghép bàn, ánh mắt của mọi người đều đổ xô tới đây.

Lẽ nào...

Chỉ ở chỗ đông người Đinh thiếu mới lộ ra mặt hoa hoa công tư như thế? Nhưng mà vì sao?

Ngô Thanh Thủy có nghĩ làm sao cũng không ra.

Cao Bồng Vân ở bên cạnh nói: "Đinh thiếu đúng là như lời đồn, chỉ thích nữ sinh đặc biệt xinh đẹp, đúng là tra nam ha?"

Ngô Thanh Thủy nghĩ nghĩ, sau đó đáp lại: "Tớ cảm thấy, anh ta cũng không đến nỗi như vậy..."

"Hả! Cậu tốt nhất không nên yêu anh ta, yêu vào là khổ đấy!"

Lúc này, ở một trường đại học khác, Lê Thiên Thảo cầm điện thoại, nhìn bài đăng mới nhất của Đinh Tuấn cùng một nữ sinh xinh đẹp, siết chặt điện thoại đến nỗi đỏ cả tay.

Không phải hôm qua vẫn còn bảo cô ta là chân ái duy nhất sao???

Lát nữa nhất định phải đi tìm Đinh thiếu! Dù sao hiện tại cô cũng đang là bạn gái danh chính ngôn thuận của hắn, cô có quyền ghen!

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Lúc chiều tính ba giờ dậy viết, kết cục ngủ quên, xin lỗi mọi người!

Buổi tối vẫn còn một chương, hy vọng mọi người đón đọc!

Bạn đang đọc Tôi Là Bạn Trai Của Nữ Phụ Phản Diện? sáng tác bởi MaiHương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHương
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.