Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 72

Phiên bản Dịch · 2086 chữ

_Cô đang nói cái quái gì đấy hả...??

_Còn không mau lên xe đi...!!

Thanh cương quyết lắc đầu nói.

_Tôi không lên, chuyện gì anh ép tôi làm cũng được nhưng chuyện này nhất định là không...??

Long gằn giọng hỏi Thanh.

_Cô chắc chứ...??

Thanh gật đầu cái rụp. Long bước đến gần Thanh, Thanh liền lùi ra xa, cứ như thế hai người đang cảm tưởng đang nhảy theo điệu nhạc cha cha cha. Long vừa buồn cười vừa bực mình.

_Càng ngày cô càng láo lếu. Tôi mà không dạy bảo cô e rằng không được. Tôi không muốn dắt một con ngựa hoang như cô, tôi cần một con ngựa thuần chủng...!!

Thanh điên tiết.

_Anh ví tôi như một con ngựa cho anh cưỡi đầu cưỡi cổ chứ gì...?? Thật là một ví dụ hay ho – Thanh mai mỉa - cảm ơn anh...!!

_Không lẽ tôi nói sai cho cô...!!

Long mở cửa xe. Đầu thò ra khỏi cửa kính.

_Tôi hỏi lần chót, cô có chịu lên hay không...??

Thanh phẩy phẩy tay.

_Không, anh đi trước đi...!!

Long nhún vai bất cần.

_Nếu thế tôi mặc xác cô...!!

Chờ cho xe Long phóng đi xa rồi. Thanh mới dám chửu rủa Long.

_Tên đáng ghét, hắn luôn tìm cách bắt nạt mình. Không biết mình là gì của hắn hay kiếp trước mình nợ nần gì hắn mà kiếp này mình phải làm tôi đòi cho hắn. Đúng là không có cái họa nào như cái họa này...!!

Thanh do cãi nhau với Long nên đi học muộn hơn Dung thành ra hai đứa không gặp được mặt nhau ở trên xe buýt. Thanh chán nản chọn một chỗ gần cửa xổ như mọi hôm. Thanh muốn chống đối lại tất cả lệnh của Long nhưng Thanh làm không được, không hiểu tại sao Thanh luôn lo lắng quan tâm đến Long, phải chăng Thanh không hận và không ghét Long như Thanh tưởng.

Thanh giật mình nhìn cổng trưởng đang tụ tập rất đông phóng viên, vừa thấy bóng dáng Thanh họ xúm cả lại. Thanh giật mình không hiểu tại sao họ lại quan tâm đến Thanh .

Họ vây lấy Thanh vào giữa, những ánh đèn liên tiếp nhấp nháy. Những chiếc micro chĩa vào mặt Thanh. Thanh ngơ ngác như người từ trên rừng về, Thanh thấy các bạn đang tò mò nhìn Thanh, họ cũng không hiểu tại sao Thanh lại được giới báo chí quan tâm săn sóc một cách nhiệt thành như thế.

Một cô nhà báo hỏi Thanh.

_Xin em làm ơn cho chúng tôi biết mối quan hệ giữa em và ca sĩ Hoàng Quân...??

Một người khác hỏi Thanh.

_Giữa hai người có phải là quan hệ tình nhân đúng không...??

Họ nhao nhao.

_Làm ơn trả lời đi...!!

_Hai người quen nhau từ bao giờ...??

_Gặp nhau trong trường hợp nào...??

_Mức độ tình cảm của hai người đã đến đâu...??

Tai Thanh như bị ù đi, miệng Thanh đóng băng lại. Thanh không tài nào trả lời nổi, Thanh chỉ cầu mong ai đó đến giải thoát cho Thanh. Thanh bị họ vây chặt quá, Thanh không tài nào thoát ra nổi, bọn họ không những chụp ảnh Thanh, phỏng vấn Thanh, họ còn truyền hình trực tiếp lên ti vi. Thanh do có gia đình làm nghệ thuật nên Thanh hiểu, vội lấy tay che mặt, Thanh kéo sụp mũ áo khoác xuống. Thanh chưa kịp mở miệng nói câu nào, Thanh nghe tiếng nói của Hoàng.

_Mọi người đang làm gì thế...??

Họ gặp được Hoàng ở đây chẳng khác gì bắt gặp được vàng. Họ liền vây ngay lấy Hoàng, họ đẩy Hoàng và Thanh vào giữa, Thanh quay sang nhìn Hoàng trừng trừng, Thanh trách móc.

_Anh bị điên hay sao...?? Anh có biết anh xuất hiện ở đây càng làm ọi chuyện thêm phức tạp hơn không hả...??

Hoàng mỉm cười trấn an Thanh.

_Em đừng lo lắng quá, mọi chuyện đã có anh lo...!!

Người quản lý của Hoàng đến, anh ta là một chuyên gia đàm phán. Anh ta mỉm cười chào phóng viên.

_Có câu hỏi gì xin mời các vị cứ hỏi...??

Họ tranh nhau hỏi.

_Xin hỏi cô gái này là bạn gái của Hoàng Quân đúng không...??

_Đúng thế...!!

Câu trả lời của anh ta làm cho Thanh và Hoàng chết sững. Thanh há hốc mồm, miệng Thanh lắp bắp.

_Anh...anh đang nói gì thế...?? Tôi...tôi và anh Hoàng chỉ có quan hệ...!!

Thanh chưa kịp nói hết câu người quản lí của Hoàng đã ngắt lời.

_Xin lỗi quý vị vì cô ấy xúc động quá nên ăn nói lung tung...!!

Họ cười xòa không nói gì. Tin này là một tin chấn động trong giới báo chí, đã từ lâu chuyện tình cảm của Hoàng Quân luôn được dấu kín, báo chí không moi được tin gì cả nay họ may mắn biết được người bạn gái bí mật của Hoàng Quân thì còn gì bằng. Họ hỏi Thanh tới tấp.

_Cô làm ơn cho chúng tôi biết hai người quen nhau trong hoàn cảnh nào...??

_Hai người đã yêu nhau lâu chưa...??

_Tại sao chúng tôi không nghe Hoàng Quân nhắc gì đến tên cô...??

_Phải chăng cô là người bạn gái thời ấu thơ của Hoàng Quân...??

Thanh bực mình định nói là Thanh và Hoàng Quân chẳng có quan hệ gì cả nhưng người quản lý của Hoàng Quân đã thay Thanh trả lời trước.

_Họ quen nhau cách đây cũng đã lâu lắm rồi. Chuyện này sẽ được công bố khi Hoàng Quân tổ chức họp báo giới thiệu album mới, nếu quý vị quan tâm hôm đó chúng tôi sẽ trả lời hết các câu hỏi của quý vị, còn hôm nay xin mạn phép hai nhân vật chính cần phải vào lớp, sắp muộn giờ học đến nơi rồi...!!

Họ thi nhau chúp ảnh, máy ghi bật lên. Thanh cảm giác hồn Thanh đang chơi vơi trên chín tầng mây, Thanh không biết Thanh đang gặp phải tình huống nữa. Cố chạy trốn khỏi cuộc sống có liên quan đến thần tượng thì hôm nay chính Thanh lại bị hiểu lầm là người yêu của một ca sĩ; diễn viên; người mẫu nổi tiếng. Cuộc sống địa ngục của Thanh bắt đầu. Trong số các bạn nữ có người căm ghét Thanh, có người tò mò, có người ghen tị, có người muốn được như Thanh, có người chê Thanh không xứng với Hoàng. Thanh ôm đầu nhăn nhó, sao mọi chuyện lại thành ra thế này, nếu bố mẹ và bạn bè Thanh mà biết được, Thanh phải ăn nói với họ như thế nào đây. Thanh muốn điên cả cái đầu, vụ hiểu lầm này thật tai hại.

Người quản lý đưa Thanh và Hoàng đến một căn phòng biệt lập trong trường. Thanh điên tiết quát.

_Anh đang làm cái quái gì thế hả...?? Tại sao anh bảo tôi và anh Hoàng là người yêu, trong khi chúng tôi chỉ là bạn...!!

Người quản lý của Hoàng tên Dương Ca. Anh ta đưa cho Thanh xem một xấp tấm hình. Xem đến đâu Thanh tò mò đến đấy, điều khiến Thanh sửng sốt và đỏ mặt là làm sao họ chụp được cảnh Thanh và Hoàng hôn nhau trong thư viện, chẳng phải hôm ấy không có ai....??

Dương Ca giải thích cho Thanh và Hoàng hiểu.

_Tôi không cần biết lí do vì sao hai người hôn nhau, nắm tay nhau đi dạo phố. Hoàng Quân là người của công chúng, mọi hành động, lời nói, cử chỉ, mối quan hệ với ai cũng bị báo chí nhòm ngó. Tôi hy vọng hai người có thể giúp tôi đóng đạt vài trò người yêu giả tạo này...!!

Thanh nhếch mép cười nhạt nói.

_Tôi không cần biết đến lí do vớ vẩn của anh. Với tôi bạn vẫn mãi chỉ là bạn, tôi mặc kệ anh ấy có phải là thần tượng hay không..?? Thần tượng không phải là người, là người ai cũng cần phải có bạn để chia sẻ, lẽ nào họ là gỗ đá...??

Dương Ca trầm giọng nói.

_Nếu bây giờ cô tuyên bố không phải là người yêu của Hoàng Quân. thông tin lúc nãy do tôi cung cấp là giả, Hoàng Quân sẽ bị báo chí trỉ trích, khán giả la ó, tôi sợ cậu ấy sẽ mất đi ngôi sao thần tượng trong lòng mọi người, công sức bao nhiêu năm coi như đổ sông đổ bể hết...!!

Thanh chán nản hỏi.

_Không còn cách nào khác hay sao...?

Dương Ca lắc đầu.

_Không phải là không còn cách mà là cô có chịu theo hay không thôi...??

Thanh tò mò hỏi.

_Cách nào….??

_Bây giờ hai người cứ đóng giả là người yêu rồi chia tay nhau sau…!!

Thanh hét.

_Anh bị điên hả….?? chỉ cần như thế thôi cũng đủ giết tôi chết rồi….!!

Hoàng nói xen vào.

_Cô ấy nói đúng đấy, tại sao anh lại ăn nói lung tung. Bọn em chỉ là những người bạn bình thường, vì câu tuyên bố của anh ngày mai báo chí lại được dịp tung những tin đồn thất thiệt. Em biết phải ăn nói với cha em như thế nào đây….??

Dương Ca nhún vai.

_Cậu không cần phải nói gì với bố cậu. Tôi sẽ giải thích cho ông ấy hiểu. Nhiệm vụ của hai người là không để cho người ngoài biết mối quan hệ của hai người là giả, nếu không chúng ta sẽ cùng nhau bị la ó, bị chửu rủa, sự nghiệp, tiếng tăm đến đây là chấm hết….!!

Thanh ôm đầu ngồi bất động trên ghế. Khuôn mặt Thanh nhăn lại, hình bóng Long thoáng hiện ra trong đầu. Không hiểu tại sao lúc này Thanh lại sợ bị Long hiểu lầm là Thanh và Hoàng có mối quan hệ trên mức bình thường, bây giờ chuyện chính Thanh vẫn chưa lo xong, Thanh lại đi lo chuyện lung tung.

Hoàng bước lại gần Thanh. Hoàng ỉu xìu nói.

_Anh xin lỗi vì anh mà em bị mọi người hiểu lầm. Mấy ngày nữa là tới buổi họp báo anh sẽ giải thích lại cho họ hiểu, anh tin mọi thứ sẽ trở lại bình thường như cũ….!!

_Làm sao mà trở lại bình thương như cũ được. Anh không thấy ánh mắt các bạn trong trường nhìn em hả. ….??? Rồi còn chuyện buổi phỏng vấn bị đưa lên ti nữa, em nghĩ bây giờ khắp cả nước đã biết em là ai, đang ở đâu và đang làm gì…???

Thanh run sợ.

_Có lẽ em nên dọn đồ bay về nước sớm may ra em mới thoát khỏi tình trạng không đáng có này….!!

Hoàng sợ hãi nói.

_Em không cần phải làm như thế đâu. Hay là ngay bây giờ anh tổ chức họp báo, anh sẽ cải chính lại thông tin vừa rồi…!!

Dương Ca cảnh cáo Hoàng.

_Nếu thế cậu chuẩn bị tinh thần bị mọi người tẩy chay đi…!!

Thanh lo ngại bảo Hoàng.

_Anh đừng có ngốc nghếch như thế. Việc này không thể giải quyết theo cách của anh được đâu…!!

_Nhưng mà nếu không làm thế, em phải bỏ về nước thì sao…??

_Có khó gì đâu. Em về bên ấy học cùng các bạn, còn anh, anh vẫn phải tiếp tục con đường anh đã chọn….!!

Dương Ca phân tích.

_Nếu cô bỏ về nước của cô bây giờ, mọi người sẽ hỏi cô đâu…?? Lúc đó chúng tôi biết trả lời họ như thế nào, không lẽ tôi bảo họ là cô đã bỏ trốn. Nên cô làm ơn đóng giả người yêu của Hoàng trong một thời gian ngắn nữa thôi, đến thời điểm thích hợp tôi sẽ tuyên bố hai người đã chính thức chia tay….!!

Cách này cũng không được, cách kia cũng không xong. Thanh điên tiết.

_Vậy theo ý của anh là từ bây giờ trở đi tôi phải làm theo mọi yêu cầu của anh….??

_Đúng thế. Nếu cô là bạn của cậu ấy. Cô làm ơn giúp cậu ấy…!!

_Đúng là tôi là bạn của anh ấy nhưng điều đó đâu có nghĩa tôi phải giúp anh ấy theo cái cách kỳ cục này, thiếu gì cách anh không nghĩ ra….!!

Bạn đang đọc Tôi Ghét Thần Tượng của mysweetlovelyday
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.